Mê Điệp Tình Nhân Chiến

Chương 29



Lăng Dịch Hằng đang ở đại sảnh nhắm mắt dưỡng thần, khi hắn được phục vụ xong ra ngoài thì được báo cho biết Lạc Tử Tịch có chuyện đã đi trước, không khỏi cảm thấy mất mát, hắn hỏi lễ tân Nhan Tiêu có trở lại không, lễ tân trả lời không có. Lăng Dịch Hằng thầm nghĩ Nhan Tiêu đã an bài phục vụ cho hắn cùng Lạc Tử Tịch, đoán rằng Nhan Tiêu hẳn là sẽ trở lại điếm. Từ khi hắn bắt đầu theo đuổi Nhan Tiêu cho tới nay, Nhan Tiêu vốn không có tiếp kiến hắn, hôm nay khó có được cơ hội hắn phải hảo hảo nắm chắc, cho nên... khẽ cắn môi, cũng không để ý đến Lạc Tử Tịch đã rời đi mà lại đến đại thính phòng nghỉ chờ Nhan Tiêu.
Đợi bao lâu chính hắn cũng không biết, nhưng vẫn đợi được tin tốt tới đây, Nhan Tiêu đã trở lại, nhưng là cùng Lạc Tử Tịch trở về. Kia hai người đi cùng nhau? Nói cách khác kế hoạch của hắn đã bắt đầu tiến hành được rồi? Trong lòng Lăng Dịch Hằng không khỏi mừng thầm.
Lăng Dịch Hằng vội vàng theo tiếp tân ra tiền sảnh, liền thấy Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu đứng chung một chỗ, trên mặt hai người đều mang theo tươi cười, thoạt nhìn ở chung tốt lắm. Tuy Lăng Dịch Hằng không biết vì sao Lạc Tử Tịch đi rồi mà còn quay lại, nhưng có thể cùng Nhan Tiêu trở về, chính là thiên đại hảo sự, chỉ cần Lạc Tử Tịch tiếp cận Nhan Tiêu, hiểu biết Nhan Tiêu một vài việc, như vậy hắn đối Nhan Tiêu dễ như trở bàn tay còn không phải chuyện sớm hay muộn sao?
"Lão bà, Nhan tiểu thư..."
Lăng Dịch Hằng giấu không được hưng phấn gọi Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu, đợi lâu như vậy rốt cục cũng thấy được chút hy vọng, cứ như hắn đã thấy được Nhan Tiêu yêu thương nhung nhớ vì hắn... Lạc Tử Tịch với Nhan Tiêu đứng cùng nhau, hắn nếu tiến lên có phải hay không là có thể trái ôm phải ấp đây? Tuy nội tâm Lăng Dịch Hằng nghĩ vậy nhưng cũng không dám đối Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu trái ôm phải ấp. Tiểu không đành lòng sẽ bị loạn đại mưu, đạo lý này hắn vẫn biết, tâm cấp cật bất liễu nhiệt đậu hủ*, hết thảy đều phải từ từ, có Lạc Tử Tịch ở đây, Nhan Tiêu rất nhanh sẽ là của hắn.
* Tâm cấp cật bất liễu nhiệt đậu hủ : nóng lòng ăn không hết nhiệt đậu hủ, ý chỉ nếu nóng lòng làm việc gì đó sẽ không thể đạt tới thành công, phải nên thực hiện từng bước một, này tựa như câu "Dục tốc bất đạt"
"Lăng tiên sinh còn chưa đi sao? Ta lại nghĩ trở về không gặp được ngươi đây? Tuy biết rằng gần đây Lăng tiên sinh thường xuyên quang lâm tiểu điếm, nhưng thật có lỗi, ta bận quá vẫn chưa hỏi thăm Lăng tiên sinh ở trong này phục vụ thế nào."
Nhan Tiêu khách sao nói, còn không chờ Lăng Dịch Hằng trả lời, Nhan Tiêu liền xoay đầu hỏi thu ngân tiền sảnh:
"Bảo các ngươi cấp Lăng tiên sinh giảm giá, có đóng dấu chưa? Lăng tiên sinh là khách quý của chúng ta, về sao phải hảo chiêu đãi, có biết không?"
"Đã đóng dấu."
Nhân viên tiền sảnh tuy không biết Nhan Tiêu lại ngoạn trò chơi gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp, dù sao đại lão bản nói cái gì chính là cái đó, các nàng đây tiểu lâu la chỉ cần nghe lời là được.
Lăng Dịch Hằng vừa nghe được Nhan Tiêu ân cần thăm hỏi, lại thấy thái độ Nhan Tiêu không có lạnh nhạt như trước, trong lòng mừng rỡ, quả nhiên có Lạc Tử Tịch ở đây không giống nhau, hắn cảm giác được, tuy rằng Nhan Tiêu nói không nghĩ lại cùng hắn tiếp tục trình diễn, nhưng Nhan Tiêu vẫn tưởng trước mặt Lạc Tử Tịch biểu hiện cùng hắn có gì đó. Chẳng qua hắn không biết Nhan Tiêu là thiệt tình đối đãi hắn hay là thuần túy muốn kích thích Lạc Tử Tịch. Bất quá mặc kệ là gì, thái độ Nhan Tiêu đối hắn cải biến chính là một bắt đầu rất tốt.
Nhưng khi hắn nghe được Nhan Tiêu đối thoại cùng nhân viên tiền sảnh, khóe miệng không khỏi nâng lên. 98%... Thế nhưng giảm cho hắn 98%, hắn cũng không tha thiết lắm mấy đồng tiền kia, này 98% quả thực làm cho hắn có chút khó đảm đương được. Không giảm cho hắn hoặc giảm một ít cũng tốt rồi, cố tình Nhan Tiêu liền giảm hắn 98%! Điều này khiến cho Lăng Dịch Hằng cảm thấy khó đảm đương được, rất khó có thể chịu được! Cũng không phải hắn không chịu được nhiêu tiền đó!
Chỉ là, vẫn nên có phong độ thân sĩ, Lăng Dịch Hằng cười nói:
"Trong điếm chiêu đãi thực chu đáo, làm phục vụ thực đúng chỗ. Ở nơi này của Nhan tiểu thư đúng là địa phương khác không thể sánh bằng. Ha ha... Biết Nhan tiểu thư bề bộn nhiều việc, bất quá hôm nay rốt cục may mắn có thể gặp Nhan tiểu thư, hơn nữa Nhan tiểu thư còn trở về cùng Lạc Tử Tịch, các ngươi... Ha ha, như vầy đi, muốn mời không bằng ngẫu ngộ, hiện tại thời gian dùng cơm cũng không muộn bao nhiêu, không biết Nhan tiểu thư có nguyện theo ý ta, cùng vợ chồng chúng ta dùng cơm? Để chúng ta bài tỏ cảm kích chiếu cố của Nhan tiểu thư."
Ánh mắt Lăng Dịch Hằng đảo quanh người Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu, hai người kia sắp là của chính mình, trong lòng hắn thực hưng phấn nha.
Lăng Dịch Hằng nghĩ, cho tới bây giờ Nhan Tiêu đều cự tuyệt hắn, hiện tại Lạc Tử Tịch ở đây, Nhan Tiêu sẽ không cự tuyệt đi? Nếu có thể ra ngoài dùng cơm, kia không chỉ đẩy mạnh quan hệ của hắn cùng Nhan Tiêu, còn có thể tạo hảo thời cơ cho Lạc Tử Tịch bồi dưỡng với Nhan Tiêu.
"Ha ha, Lăng tiên sinh, cái này... Khiến ngươi thất vọng rồi, công việc hôm nay của ta còn chưa hoàn thành, phỏng chừng là phải tăng ca, ngươi cũng thấy đấy ta mới từ bên ngoài trở về, công ty còn có đống lớn chuyện phải xử lý, sợ là không thể bồi hai vị, về sau đi, về sau có cơ hội ta nhất định mở tiệc chiêu đãi hai vị, đến lúc đó hai vị cũng không nên cự tuyệt nha."
Nhan Tiêu bày ra bộ dáng thẹn thùng, diễn cũng không quá lắm, có chừng có mực là tốt rồi. Ngon ngọt, không thể làm ngay lập tức, đúng không?
"Vậy sao? Nhan Tiêu, người làm việc không cần liều mạng thế, vẫn nói gạo là thiết, ngươi không thể vì công việc mà không ăn cơm nha. Nữ nhân, hảo hảo bảo dưỡng chính mình, ngươi làm bảo dưỡng sức khỏe, hẳn là so người khác càng hiểu được như thế nào đối chính mình hảo mời phải, người nói xem?"
Lạc Tử Tịch cũng như khuông như dạng phụ họa nói theo.
"Ân, ta biết, chỉ là vừa rồi ở bên ngoài cùng hộ khách đã niếm qua, hiện tại quay về, muốn đem công việc hôm nay hoàn thành, các ngươi đi ăn đi, không cần phải để ý ta, về sao có khi là cơ hội. Tử Tịch, ngươi có nhớ vừa rồi ngươi đã đáp ứng ta, về sau phải theo ta dạo phố, ta nghe nói thượng phẩm bên kia hai ngày sau sẽ có hàng mới, đến lúc đó ngươi phải theo giúp ta nhìn xem, ta tin tưởng ánh mắt của ngươi."
Nhan Tiêu dùng ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn Lạc Tử Tịch.
Lạc Tử Tịch tương ứng gật đầu, nói:
"Hảo, đến lúc đó ngươi điện thoại cho ta. Chúng ta đi trước, chờ điện thoại ngươi."
"Ân, hảo, tạm biệt."
Nhan Tiêu lưu luyến hướng Lạc Tử Tịch phất phất tay.
Lăng Dịch Hằng thấy Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu ngày sau có hẹn, biết hắn cùng Nhan Tiêu còn nhiều thời gian nhất thời cũng không nóng lòng, đi theo Lạc Tử Tịch cùng nhau ly khai. Tuy rằng Lạc Tử Tịch đã rời đi, nhưng cũng đã quay lại, hai người cùng nhau đến thì cùng nhau trở về, Lăng Dịch Hằng cảm thấy không có việc gì, chỉ là hắn cảm thấy kỳ quái tại sao Lạc Tử Tịch trở lại cùng Nhan Tiêu?
Ở trên xe, Lăng Dịch Hằng thoáng nhìn qua Lạc Tử Tịch im lặng ngồi bên cạnh, một bên lái xe, một bên hỏi Lạc Tử Tịch:
"Lão bà, tại sao ngươi chưa phục vụ xong lại ly khai? Sau đó thế nào lại cùng Nhan Tiêu trở về? Các ngươi có hẹn?"
"Kỳ thật ta chưa có bắt đầu phục vụ liền nhận được điện thoại của đồng sự nói công ty có việc gấp cần ta trở về một chuyến, khi đó ngươi đã bắt đầu phục vụ, ta cũng không kịp chờ ngươi, cho nên nhờ tiền sảnh nói với ngươi, sau đó trở lại công ty. Đem chuyện công ty xử lý hoàn sau đó muốn về nhà, chính là thật không ngờ mới ra công ty lại gặp phải Nhan Tiêu. Bởi vì ban đầu Nhan Tiêu biết ta làm phục vụ trong điếm của nàng, không ngờ nửa đường lại chạm tới ta, liền hỏi một chút. Ta thuyết minh sự tình cùng nàng, nàng thấy ta một người, nghĩ đưa ta về nhà, nhưng ta biết nàng còn có công việc phải làm, nghĩ có lẽ ngươi còn ở trong điếm, cho nên liền cùng nàng quay lại, cho dù ngươi đi rồi, ta cũng có thể tự mình trở về, sẽ không phải làm phiền nàng. Không nghĩ tới quay lại thế nhưng ngươi còn chưa có đi. Ân, sự tình là như vậy."
Lạc Tử Tịch thêu dệt thật đúng là sinh động, mặt không đỏ khí không suyển, khiến cho người ta nghĩ thực chính là như vậy. Hiện tại nàng cảm thấy lời Nhan Tiêu nói lúc đó, có đôi khi gặp chuyện xuất chiêu mới là tối an toàn.
"Nga, nguyên lai là như vậy. Lão bà, ta thấy ngươi cùng Nhan Tiêu quan hệ thực tốt, còn hẹn cùng đi dạo phố nữa."
Lăng Dịch Hằng tùy ý hỏi, hắn muốn biết Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu tiến triển tới đâu rồi, đều ước hẹn cùng đi dạo phố, tiến triển hẳn là rất tốt đi? không phải Nhan Tiêu nói sao? Nàng tin tưởng ánh mắt Lạc Tử Tịch, nhất định tín nhiệm Lạc Tử Tịch, hai người trở thành hảo hữu tỷ muội chỉ trong tầm tay.
"Nói chung vậy đi. Trên đường trở về chúng ta hàn huyên một ít chuyện về nữ nhân, ngươi cũng biết nàng công việc bề bộn nhiều, ít có thời gian như nữ nhân bình thường có thể tùy ý dạo phố gì đó. Ta cùng nàng nói chuyện thực hợp, tự nhiên cảm giác thân thiết một ít. Cho nên liền ước hẹn về sau có rảnh cùng nhau đi dạo. Như thế nào? Tựa hồ ngươi đối với quan hệ của ta với Nhan Tiêu rất ngạc nhiên?"
Lạc Tử Tịch giải thích xong còn không quên hỏi lại Lăng Dịch Hằng.
Lhd bị Lạc Tử Tịch phản hỏi, xấu hổ cười cười nói:
"Ha ha, không có gì, chỉ cảm thấy kỳ quái, ngươi từng nói không quen Nhan Tiêu, hôm nay đã có thể hẹn cùng đi dạo phố, quan hệ tốt hơi nhanh, cho nên... Lão bà, công ty chúng ta cùng Nhan gia có hợp tác một số ngành công nghiệp, Nhan Tiêu là Nhan gia đại tiểu thư, ta hẳn phải cùng nàng có quan hệ tốt, lão bà, ngươi tán gẫu với nàng tốt vậy, cần phải trước mặt nàng nói nhiều lời tốt về ta nha, nếu không, ngày nào đó chúng ta thỉnh nàng đến nhà dùng bữa cơm đi, chúc mừng ngươi nhận thức một bằng hữu mới, cũng có thể giúp ta tiếp xúc nàng nhiều một chút, lấy lòng nàng, như vậy về sau cùng Nhan gia hợp tác càng thêm thuận lợi."
Lăng Dịch Hằng đem công việc bàn ra, Lạc Tử Tịch hẳn là sẽ giúp hắn đi. Có thể quang minh chính đại thỉnh Nhan Tiêu về nhà, phỏng chừng chỉ có Lạc Tử Tịch mới làm được.
Lạc Tử Tịch đăm chiêu một chút mới nói:
"Ân, thỉnh nàng ăn bữa cơm rau dưa cũng không khó, chẳng qua, phải để nàng đáp ứng mới được, công việc của nàng có vẻ thật sự bề bộn lắm. Không biết nàng có thời gian không, ngày nào đó ta hỏi nàng một chút. Nếu nàng không rảnh ta cũng không có biện pháp."
"Ân, vậy tương lai lão công của ngươi, liền toàn xem lão bà ngươi, miễn là quan hệ với Nhan Tiêu tốt lên, về sau có thể cùng Nhan tộc hợp tác lâu dài. Lão bà, ngươi thật tốt!"
Lăng Dịch Hằng nửa thật nửa giả nói. Lúc này nội tâm hắn hưng phấn hận không thể đem Lạc Tử Tịch ôm vào trong ngực hung hăn hôn mấy cái, có lão bà như vậy thật tốt.
Phải làm cho quan hệ cùng Nhan Tiêu tốt lên là đúng, nhưng không phải vì công việc, mà là... Chỉ cần Nhan Tiêu trở thành người của hắn, về sau hắn hợp tác cùng Nhan Tiêu còn phải lo lắng sao? Kia không phải là chuyện nước chảy thành sông sao? Lăng Dịch Hằng nghĩ đến tiền đồ chính mình một mảnh quang minh, trong lòng thật chờ mong.
Lạc Tử Tịch không nói chuyện mà khóe miệng lơ đãng nhếch lên, trong lòng không khỏi khinh bỉ Lăng Dịch Hằng, không dám nói muốn theo đuổi Nhan Tiêu, thế nhưng xả ra một lý do đường hoàng vì công việc, kỳ thực Lạc Tử Tịch không bội phục Lăng Dịch Hằng là không được. Nhan Tiêu nói đúng, lão công nàng thật sự rất tuyệt vời.