Mê Điệp Tình Nhân Chiến

Chương 68






"Lạc tổng, hôm nay rất vui khi nhận biết ngươi."
Hàn Dĩ Nặc nói từ đáy lòng.
Tuy rằng nàng chưa hiểu biết Lạc Tử Tịch, nhưng Lạc Tử Tịch đã khiến cho nàng có loại cảm giác thua tâm phục khẩu phục. Nhan Tiêu... đối với Nhan Tiêu nàng đã không còn tồn tại ảo tưởng gì nữa, nàng đã không còn ảo tưởng lâu năm kia.
Hợp liền cùng nhau, không hợp vốn không cần phải miễn cưỡng. Mặc dù vẫn luôn là nàng cự tuyệt người khác, tư vị bị người cự tuyệt tuy không được dễ chịu, nhưng nàng vẫn thật lòng chúc phúc Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch. Cảm tình nàng dành cho Nhan Tiêu quả thật còn chưa suy nghĩ nghiêm túc. Đôi khi trong cuộc sống, có được cuối cùng sẽ có, không được chớ nên cưỡng cầu, đơn giản như thế mà thôi.
"Ta cũng vậy, như thế chuyện hợp tác..."
Tán gẫu xong chuyện cảm tình cá nhân có vẻ nên nói đến chuyện công việc.
Mặc kệ Nhan Tiêu cùng Hàn Dĩ Nặc trước kia là thế nào, hiện tại nàng là tổng tài Nhan thị, trước hết phải đem lợi ích Nhan thị đặt lên hàng đầu. Nàng rất cao hứng khi nhận biết được người như Hàn Dĩ Nặc. Nàng không cảm thấy chính mình ưu tú hơn Hàn Dĩ Nặc, mà là hơn may mắn với Hàn Dĩ Nặc, có thể tiến vào trái tim Nhan Tiêu mà thôi.
"Thật ra lúc trước chúng ta cùng Nhan Tiêu thảo luận đã không sai biệt lắm, chỉ còn kém bước cuối cùng mà thôi, nếu Lạc tổng đối với nội dung hợp tác không có gì thay đổi, chúng ta hiện có thể tiến hành bước cuối cùng."
Có lẽ lúc đầu nàng cùng Nhan thị hợp tác là mang theo cảm tình cá nhân, nhưng hiện tại thuần túy tồn tại chính là lợi ích công ty mà thôi.
"Đương nhiên, dựa theo nội dung sớm định ra, hy vọng về sau hợp tác vui vẻ."
Lạc Tử Tịch đem hợp đồng đặt tới trước mặt Hàn Dĩ Nặc cười nói.
Hàn Dĩ Nặc tiếp nhận hợp đồng, vừa cúi đầu xem một chút, xác nhận không gì sai lầm hay là có chỗ thay đổi, sau đó lấy bút ở phía dưới kí hạ tên mình, ấn lên một con dấu. Ký hoàn, nàng cảm thấy Lạc Tử Tịch là một người đáng giá quen biết, vì thế nói:
"Hợp tác vui vẻ. Lạc tổng, ta cảm thấy về sau chúng ta sẽ thành bằng hữu."
"Haha, ta cũng cảm thấy như thế. Hiện tại ký xong rồi, công sự kết thúc, như vậy Hàn quản lý có phải nên sửa miệng hay không đây? Đã là bằng hữu thì không nên cứ gọi Lạc tổng, Lạc tổng đi?"
Lạc Tử Tịch trao đổi hợp đòng, lại một lần nữa kí vào tên mình, ấn dấu, sau đó cười nói.
"Tử Tịch không phải cũng gọi ta Hàn quản lý sao?"
Hàn Dĩ Nặc cười đón lấy lời nói của Lạc Tử Tịch.
"Nhìn xem chính ta cũng hồ đồ, Dĩ Nặc. Chờ Nhan Tiêu tốt lên chúng ta cùng nhau hẹn thời gian ăn một bữa cơm đi."
Lạc Tử Tịch phát ra lời mời. Lạc Tử Tịch không biết vì sao Nhan Tiêu không thích Hàn Dĩ Nặc, nàng cảm thấy ở cùng Hàn Dĩ Nặc vẫn rất tốt, có lẽ Hàn Dĩ Nặc sẽ trở thành bạn bè chung của nàng với Nhan Tiêu.
"Hảo."
Hàn Dĩ Nặc vẫn như trước cười đáp lại. Thật ra hôm nay chủ yếu là muốn hiểu biết một chút về Lạc Tử Tịch, công việc nhân tiện mà thôi, Lạc Tử Tịch có thể mời nàng nàng đương nhiên thật vui vẻ. Không biết vì sao, rõ ràng Lạc Tử Tịch là tình địch, nhưng nàng lại không bài xích Lạc Tử Tịch, ngược lại cảm thấy Lạc Tử Tịch rất thân thiết.
Hai người lại nói chuyện phiếm vài câu liền cùng nhau cáo từ. Lạc Tử Tịch không ngờ mọi việc so với nàng tưởng tượng còn thuận lợi hơn, trước đó không gặp Hàn Dĩ Nặc, nàng còn nghĩ người ta sẽ vì Nhan Tiêu mà gây khó dễ cho mình, thật không ngờ ở cùng Hàn Dĩ Nặc lại tốt như vậy. cuối cùng ký xong hợp đồng thoải mái như vậy, tối trọng yếu là nàng còn nhận thức được một bằng hữu mới. Quả nhiên là một vòng lẩn quẩn bất đồng, người nhận thức chính là không giống nhau. Trước đây thời điểm nàng đi công tác vốn không gặp được nữ tử xuất sắc giống Nhan Tiêu hay Hàn Dĩ Nặc. Lúc này quả thật là nàng đại khai nhãn giới.
Trở về xe chính mình, Lạc Tử Tịch đột nhiên suy nghĩ muốn đem chuyện gặp Hàn Dĩ Nặc nói với Nhan Tiêu, nhưng nhìn thấy Trương bí thư còn đang ở đây, vừa rồi lúc nàng cùng Hàn Dĩ Nặc nói chuyện bí thư ở bên vẫn luôn trầm mặc không nói, chỉ ngồi nghe các nàng đàm thoại với nhau. Bởi vì hợp tác quá mức thuận lợi, nàng đều nhanh xem nhẹ sự tồn tại của Trương bí thư.
Lạc Tử Tịch không khỏi cười cười. Chỉ có thể đợi quay về văn phòng lúc không có ai mới đánh điện thoại gọi cho Nhan Tiêu.
"Nhan Tiêu, ta đã gặp Hàn Dĩ Nặc."
Lạc Tử Tịch nói dức khoát gọn gàng.
"Nga, nàng không có làm khó ngươi đi?"
Tuy Nhan Tiêu cảm thấy Hàn Dĩ Nặc sẽ không phải loại người sẽ làm khó Lạc Tử Tịch, nhưng nàng vẫn nhịn không được muốn hỏi.
"Không có. Nàng thích ngươi."
Lạc Tử Tịch không biết Nhan Tiêu được nhiều người yêu thích như vậy là may mắn hay bất hạnh?
"Ta không thích nàng."
Nhan Tiêu không giấu diếm chút gì, lúc trước không nói cho Lạc Tử Tịch biết tồn tại Của Hàn Dĩ Nặc chính là không muốn Lạc Tử Tịch đối với thời điểm làm việc lại loạn tưởng, hơn nữa quả thật tồn tại của Hàn Dĩ Nặc đối với nàng không có gì đặc biệt, Lạc Tử Tịch không đề cập tới nàng đều sắp quên có người tên này. Nàng rất sớm liền quen biết Hàn Dĩ Nặc, nàng không thể phủ nhận Hàn Dĩ Nặc là một nữ nhân cũng có mị lực rất mê người, nhưng không thích chính là không thích, người không có cảm giác, không hợp.
"Ta biết. ta cùng nàng trở thành bằng hữu, ta còn nói với nàng, chờ ngươi tốt lên sẽ hẹn nàng cùng nhau ăn một bữa cơm."
"Ân, có thể. Nhưng đợi thời gian khác đi. Lạc Tử Tịch, tâm của ta chỉ có một mình ngươi, ngươi cũng không nên loại tưởng."
Nhan Tiêu vẫn cảm thấy nên nhắc nhở Lạc Tử Tịch một chút. Ân, Lạc Tử Tịch không phải một người hay miên man suy nghĩ, nhưng cũng là người thích tưởng tượng, Nhan Tiêu không muốn Lạc Tử Tịch sau khi gặp được Hàn Dĩ Nặc sẽ lại nghĩ ra cái gì, cho nên nàng muốn thời khắc nhắc nhở Lạc Tử Tịch, trong lòng nàng chỉ có một mình Lạc Tử Tịch.
"Haha, Nhan Tiêu, ngươi cảm thấy ta sẽ loạn tưởng cái gì đây?"
Lạc Tử Tịch nghe thanh âm bên kia điện thoại của Nhan Tiêu, khẽ cười. Nhan Tiêu không khỏi quá cẩn thận với nàng đi. Nàng gặp qua Hàn Dĩ Nặc, nhưng nàng nhìn thấy Hàn Dĩ Nặc liền biết Hàn Dĩ Nặc không phải loại hình Nhan Tiêu thích, cho nên nàng đối với tồn tại của Hàn Dĩ Nặc không có ý tưởng gì. Nhiều nhất chính là Hàn Dĩ Nặc thích Nhan Tiêu, nhưng bị Nhan Tiêu cự tuyệt mà thôi.
"Ta cũng không biết sẽ nghĩ cái gì, chỉ là sợ ngươi nghĩ lung tung. Ngươi bây giờ ngồi lên vị trí làm việc trước kia của ta, có khả năng tiếp xúc với một ít người từng lui tới với ta, sau đó lại phát hiện một ít chuyện tình trước kia của ta mà ngươi không biết, cho nên, an toàn là trước nhất, ta còn muốn nói với ngươi, trong lòng ta chỉ có một mình Lạc Tử Tịch."
"Ta biết."
Lạc Tử Tịch trả lời khẳng định. Tấm lòng Nhan Tiêu nàng còn không biết hay sao?
"Ân, buổi chiều ta muốn đi gặp Hứa Kim Hạ một chút, ngươi muốn lại đây cùng nhau không? Tuy rằng ta không tiện ra mặt, nhưng bí mật gặp mặt Hứa Kim Hạ vẫn được, thời điểm Lạc Lạc xuất ngoại vốn không có nói cho Hứa Kim Hạ biết, cái này chắc là muốn tỷ tỷ ta đến thu xếp giúp nàng. Ngươi không phải muốn gặp Hứa Kim Hạ sao? Có thể lại đây không? Ta gọi người đón ngươi."
Nhan Tiêu nhớ tới Hứa Kim Hạ bởi vì chuyện Nhan Lạc mà hẹn nàng.
Di động Nhan Lạc không có đem theo, lẻ loi một mình liền xuất ngoại, bởi vì không muốn có ràng buộc, lúc đi cũng không có nói cho Hứa Kim Hạ. Có lẽ, Nhan Lạc sợ luyến tiếc rời khỏi Hứa Kim Hạ. Hứa Kim Hạ gọi đến điện thoại Nhan Lạc, bị nàng tiếp được cho nên nàng quyết định gặp mặt Hứa Kim Hạ, hảo hảo thay Nhan Lạc trấn an Hứa Kim Hạ.
"Buổi chiều... Buổi chiều ta còn phải cùng người Minh Duệ nói chuyện hợp tác, ta xem thời gian một chút, nếu sau khi nói xong còn có thời gian, có lẽ ta sẽ đi qua."
Lạc Tử Tịch suy nghĩ một chút hành trình buổi chiều, nguyên lai đã được định ra, lần đầu tiên nàng tiếp xúc cùng người Minh Duệ, cùng không tốt từ chối.
"Hảo, buổi chiều ta chờ điện thoại ngươi. Lạc Tử Tịch, yêu ngươi. Đừng khiến cho mình quá mệt mỏi, ta sẽ đau lòng."
Bên kia điện thoại lại truyền đến thanh âm ấm áp của Nhan Tiêu.
"Ân..."
Lạc Tử Tịch không khỏi giương lên khuôn mặt tươi cười hạnh phúc. Mỗi một ngày sau khi nàng về nhà, trước lúc ngủ Nhan Tiêu đều massage thả lỏng toàn thân giúp nàng, tuy rằng xoa xoa ấn ấn một hồi liền chệch đường ray, nhưng cũng khiến cho thân thể cùng tâm của nàng đều được thả lỏng. Mỏi mệt một ngày đều được loại bỏ, cho nên, hiện tại cho dù ban ngày công tác có nhiều một ít nàng cũng không thấy mệt, không chỉ vì khi về nhà được Nhan Tiêu phục vụ, còn có trong lòng của nàng tràn đầy mãn nguyện, Nhan Tiêu lấp vào tràn đầy.
Dường như có một lão bà biết massage cũng rất tốt, lúc không có việc gì liền giúp chính mình xoa xoa ấn ấn, thoải mái nha.
Bất quá nói thật ra, hiện tại Lạc Tử Tịch quả thật bề bộn nhiều việc, nàng rốt cục biết được vì sao trước kia trong thế giới của Nhan Tiêu chỉ có công việc, nhiều chuyện tình phải được xử lý, xử lý xong một ngày cũng đã trôi qua, làm sao còn có thời gian suy nghĩ chuyện khác? Nàng bây giờ còn tốt là vì có Nhan Tiêu âm thầm hỗ trợ, thật ra đại bộ phận đều do Nhan Tiêu làm lấy.
Lạc Tử Tịch ăn xong cơm trưa ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có đã đến lúc cùng Minh Duệ gặp mặt, nếu không phải Trương bí thư nhắc nhở nàng đã mau quên. Lạc Tử Tịch lấy tư liệu thu thập hảo sau đó bỏ vào trong bao công văn, tiếp theo lại cùng Trương bí thư xuất phát.
Bất quá sau khi Lạc Tử Tịch nhìn thấy người Minh Duệ, cảm thấy thế giới này có chút buồn cười, buổi sáng vừa mới gặp cố nhân của Nhan Tiêu, thật không ngờ buổi chiều liền gặp được cố nhân của nàng. Cố nhân này không phải ai khác mà chính là chồng trước của nàng, Lăng Dịch Hằng. Lăng Dịch Hằng làm sao trở thành người Minh Duệ nàng không biết, rõ ràng trước kia Lăng Dịch Hằng không ở Minh Duệ, hiện tại thế nhưng trở thành đại biểu Minh Duệ, mà Lâm quản lý của Minh Duệ cũng không gặp được thân ảnh. Cuộc sống này thật sự càng ngày càng giống vở kịch. Lạc Tử Tịch chỉ có thể cười khổ, đều tới cửa nàng không thể không đi vào.
"Tử Tịch? Như thế nào là ngươi?"
Hiển nhiên, giật mình không chỉ có Lạc Tử Tịch, còn có bản thân Lăng Dịch Hằng.
Lăng Dịch Hằng biết muốn cùng Nhan Thị hợp tác, nhưng đến cũng là Nhan Tiêu, sao lại là vợ trước của hắn Lạc Tử Tịch. Đây là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Lạc Tử Tịch làm việc ở chổ Nhan Tiêu? hẳn là vậy đi, lấy tài lực vật lực của Nhan Tiêu, có thể cho Lạc Tử Tịch vũ đài tốt nhất.
"Như thế nào, thật không ngờ là ta sao? Haha... Lăng tiên sinh, xin chào, ta là tổng tài tân nhiệm của Nhan thị Lạc Tử Tịch."
Lạc Tử Tịch cười cười, sau đó trịnh trọng giới thiệu chính mình. Nhìn nam nhân trước mặt có chút thay đổi, cảm xúc trong lòng Lạc Tử Tịch thật có chút phức tạp. Bất quá mặc kệ nàng cùng Lăng Dịch Hằng trước kia là quan hệ gì, hiện tại nàng chỉ nhớ rõ thân phận chính mình, nàng là tổng tài Nhan thị, là vị hôn thê đã được công nhận của Nhan Tiêu.
"Tổng tài Nhan thị? Ngươi? Tử Tịch, này nói chơi không vui, Nhan Tiêu đâu?"
Lăng Dịch Hằng không biết Lạc Tử Tịch nói thật hay nói giỡn, Lạc Tử Tịch cho dù thật sự vào Nhan thị, cũng không thể nào là tổng tài tân nhiệm của Nhan thị. hắn cũng vừa vào Minh Duệ, chờ thủ trưởng công nhận cũng mới được một vị trí quản lý. Bởi vì hôm nay Lâm quản lý có việc cho nên không thể đến đây hắn mới tạm thay thế, không nghĩ tới thế nhưng gặp được Lạc Tử Tịch.
"Ngươi cảm thấy ta đang nói giỡn sao? Lăng tiên sinh, hôm nay ta tới là muốn nói với ngươi chuyện cùng quý công ty hợp tác, không phải tới nói chuyện cá nhân."
Lạc Tử Tịch dẫn Trương bí thư đi vào chỗ đã được đặt sẳn, sau đó ngồi xuống.
Trương bí thư cảm thấy có hơi nhức đầu, như thế nào lại là người quen? Buổi sáng gặp một người quen, Lạc tổng cùng Hàn quản lý đã nói chuyện cảm tình cá nhân, chẳng lẽ hiện tại cũng muốn nói tới cá nhân cảm tình? Trương bí thư đỡ trán, có vẻ vị Lăng tiên sinh này cùng Lạc tổng có quan hệ không bình thường.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cuộc sống này, càng ngày càng giống vở kịch.
Khụ khụ, mỗ Trúc tử tà ác để cho Lăng tiên sinh đi ra đánh nước tương.
Canh hai, không biết có thể có canh ba hay không, haha...