Mẹ Kế Đanh Đá Nuôi Con Trong Nhà Nông

Chương 35: Để Ngươi Nói Những Lời Hèn Hạ



Bạch Nhị Ngưu ở một bên, đầu tiên là đờ ra, tiếp sau đó là đi đến phía trước.

Tuy nói Tô thị này thật sự không được mọi người thích, nhưng dù sao cũng là vợ của hắn, Tô Mộc Lam một góa phụ, nói không nói liền ở trước mặt hắn đánh người, mặt của hắn thật không còn chút thể diện nào.

“Ngươi bên này cứ tiếp tục.” Bạch Khang Nguyên đưa tay ra ngăn hắn lại, “Người vợ như ngươi cả ngày ở ngoài nói những điều không nên nói, lần này tùy ý tung tin đồn nhảm, may là không có chuyện gì, nếu như có chuyện, đừng nói ta không thể tha thứ được, mà mọi người trong thôn cũng không thể tha thứ được bọn ngươi!”

“Để nhà Bạch Thạch Đường trút giận, chuyện này coi như qua đi, nếu không sau này Tô thị kia có làm ra chuyện gì, ta cũng không thể quản.”

Bạch Nhị Ngưu nhất thời có chút do dự.

Tô Mộc Lam tuy nói không phải là một người tốt, nhưng vài ngày nay vì chuyện thay đổi tính tình, ấn tượng của người khác đối với nàng bắt đầu biến tốt, điều quan trọng nhất đó chính là vợ của Bạch Thạch Đường, Bạch Thạch Đường này ở trong thôn danh tiếng vô cùng tốt, không ít người đều nhớ đến ân tình nhà hắn.

Bên cạnh đó, Bạch Khang Nguyên là Lý Chính, trừ việc không thể đắc tội, kế sinh nhai hằng ngày của hắn không ít đều là vì Bạch Khang Nguyên nên mới nhận được, nếu như làm Bạch Khang Nguyên tức giận...

Mà lúc đó, Bạch Khang Nguyên dẫn theo đám người ở cổng xằng, rất rõ ràng là đến ủng hộ cho Tô Mộc Lam, mà Trương thị nói năng xằng bậy kia, đúng là ngày thường gây ra không ít chuyện, và đây không phải là lần đầu tiên, nếu như không để nàng ta khắc sâu lâu dài, sau này sẽ còn gây ra chuyện rắc rối. 

Bạch Nhị Ngưu suy nghĩ xong sau đó liền lui ra phía sau hai bước, thuận tiện quát đám nhóc ở trong sân đi vào ở trong phòng.

Tô Mộc Lam thấy tình thế này, sức mạnh trong lòng lại tăng thêm vài phần.

“Bốp!”

Lại là một cái bạt tai, lần này đổi lại đánh vào má bên phải của Trương thị, đánh đến bên phải cũng sưng đỏ lên, trên má đều là dấu bàn tay, cùng bên trái có thể nói rất cân xứng.



Hai bạt tai này, làm Trương thị quay mồng mồng rồi, cũng làm cho nàng ta tức tối, Trương thị nhổ nước bọt xuống đất một cái, hướng về Tô Mộc Lam mà nhào đến, trong miệng thì mắng mỏ, “Con điếm, dám đánh lão nương!”

Trương thị vốn là mập, thân hình phải bằng Tô Mộc Lam hai người, lúc này dữ tợn, da thịt trên mặt lắc lư, hai tay càng muốn hướng về khuôn mặt Tô Mộc Lam mà chăm sóc, chỉ thấy đám người ở bên toát mồ hôi lạnh.

Bạch Khang Nguyên vô thức muốn ngăn cản, tránh để Tô Mộc Lam chịu thiệt hại lớn.

Nhưng không đợi ông ra tay, chỉ thấy Tô Mộc Lam không nhanh không chậm mà lại săn tay áo lên một tầng, không đợi Trương thị kia đụng vào nàng, liền đã ra tay trước lấy thế mạnh, hướng về tóc của Trương thị mà kéo.

Tay còn lại thành một nắm đấm mạnh mẽ mà đánh vào bụng của Trương thị, Trương thị nhất thời đau đớn, toát mồ hôi lạnh, cả người cong thành hình dáng của con tôm.

Linh hoạt mà quật chân, Trương thị đến đứng cũng không vững, như bao đấm rơi xuống đất, đứng dậy cũng đứng không nổi.

Tô Mộc Lam thuận thế cưỡi lên trên người Trương thị, tay trái mở thành hình cung, lại giáng cho Trương thị vài đòn, vừa đánh vừa mắng, "Cái miệng nói xằng bậy thêu dệt chuyện của ngươi, thường ngày vô duyên vô cớ đổ nước bẩn vào người khác, miệng đầy phân, không để ngươi ghi nhớ lâu, ngươi sẽ không biết tại sao hoa lại đỏ như vậy! "

Động tác của Tô Mộc Lam thất sự rất nhanh, đến mức người khác chỉ cảm thấy như mới chớp mắt hai lần, liền nhìn thấy Tô Mộc Lam chính là người đã thắng Trương thị.

Ôi chao, Tô Mộc Lam, nhìn mảnh khảnh, đánh nhau so với Trương thị còn lợi hại hơn nhiều

Nhìn thấy tình thế này, ra tay tuyệt đối là tàn nhẫn...

Lại nhìn Trương thị kia, lần này bị đánh, không bàn đến chuyện tay không còn chút sức lực nào, đến mặt e rằng cũng sẽ sưng lên như heo vậy.

Cho nên nói, nếu không có chuyện gì đừng ở sau lưng ăn nói lung tung thêu dệt chuyện, đặc biệt là không thể nói với dạng người như Tô Mộc Lam, nếu không bản thân cũng sẽ đau khổ.....