Mê Mẩn Vì Em

Chương 217



Chỉ có sắc mặt Lai Nhân Tư thì không đổi, nói thản nhiên, “Ta không rõ người thủ hộ Ma Môn ở đâu, sau khi tôi và cô ấy chia ra, thì không còn gặp cô ấy nữa, chắc cô ấy biết tình hình trên du thuyền nên chắc đã trốn đi chỗ nào đó rồi”

Ánh mắt TiTan lạnh lùng nhìn ông ta chằm chằm không nói câu gì.

Một lúc sau, tầm mắt gã chuyển sang những người khác, xem ba người một lượt nữa, hơn nữa lúc nhìn còn nhìn rất cẩn thận, thậm chí ánh mắt ngừng trên người Du Lệ cũng dừng vài giây.

Oscar thì bị gã nhìn đến da dầu tê rần, tâm tư thay đổi nhiều lần, mãi cho đến khi ánh mắt Titan rời đi, cuối cũng vẫn yên lặng đứng ở đó, làm một con quỷ không chớp mắt, cỗ sức thể hiện sự yếu ớt của mình trước mặt lão đại.

Trong lòng gã thầm phỉ nhổ bản thân, rõ ràng chỉ cần một câu thôi, thì đã chiếm được chỗ tốt rồi, nhưng chính mình lại chẳng có tý quyết tâm nào. Gã nghĩ, chắc chắn là chiếc răng nanh quá đau nên không mọc ra được, mấy ngày nay không có răng nanh, gã đành di chuyển trên thuyền lấy trộm máu trong kho lưu trữ uống, có con quỷ hút máu nào khổ như gã không chứ?

Alger cứng mặt, cũng không hé răng.

Còn Du Lệ, cô vô tội mặc đối phương đánh giá, không ngu đến mức để lộ ra thân phận của bản thân.

Titan thu mắt lại, dùng miệng lưỡi ép Lai Nhân Tư bảo, “Nếu người thủ hộ ma MÔn vẫn trên thuyền của người, ngươi nhất thiết phải dùng thế lực khác đi tìm ra cô ta trước, mau chóng dẫn cô ta về Ma giới”

Lai Nhân Tư không kìm được nói chọc, “Nếu không phải ngươi tự tiện bóc trần thân phận người thủ hộ Ma Môn, khiến các thế lực trên thuyền đều tập trung lên người cô ấy, thậm chí còn triển khai đuổi giết cô ấy, ngươi cho rằng ta và cô ấy sẽ chia ra sao? Titan, trước khi ngươi hành động thì không dùng chút não sao?”

Titan không thèm để ý, “Nếu ta không làm thế, sao dẫn dắt Áo Phỉ Nick rời đi chứ?”

“Dẫn dắt Áo Phỉ Nick rời đi ư?” Thần sắc Lai Nhân Tư khẽ thay đổi, “Ngươi đã làm gì hả?”

Titan chẳng thèm giải thích nghi ngờ của ông ta, mà giục ông ta nhanh chóng tìm được người thủ hộ Ma Môn rồi mau chóng tiễn cô đi.

Gân xanh trên trán Lai Nhân Tư giật giật, trong lòng có dự cảm không ổn, nếu không phải hiện giờ ông ta bị thương, sao ông ta lại bị động như thế chứ? NHưng mà bất kể thân phận Du lệ lộ ra hay là ông ta bị thương, đều do tên Titan này dựng lên, điều này càng khiến ông ta thêm bực bội.

Ông ta cười lạnh bảo, ‘Hiện giờ tình hình trên thuyền ngươi cũng biết rồi đó, đã khiến ta không thể khống chế được nữa. Quỷ hút máu và Giáo Đình đều muốn giết chết người thủ hộ Ma Môn, nếu cô ấy thật đã chết, tất cả là do ngươi tạo nên!”

Dứt lời ông ta không thèm để ý tới Titan mà nhanh chóng tiến lên phía trước.

Nhóm Du lệ chạy theo sau ông ta, ra dáng tiểu thuộc hạ.

Mai cho đến khi họ rời khỏi tầm mắt của Titan, mới thở phào, Lai Nhân Tư lại càng dựa thẳng vào tường suy yếu thở dốc.

Du Lệ nhìn nhìn ông ta, hỏi, “Titan kia là ai vậy? Là thuộc hạ của Mai LỢi Nhĩ à?”

“Coi như thế đi” Lai Nhân Tư thở dài, nhìn về phía Du lệ, nói nghiêm túc, “Titan và Uy Sắt đều là một trong những Cổ Ma khó chơi. NHưng Tuy Uy Sắt không dễ dây vào, song chỉ cần thỏa mãn yêu cầu đánh nhau của gã thì gã sẽ biến thành cừu non thôi; còn Titan thì khác, gã còn nguy hiểm hơn Uy SẮt, chỉ cần nhận định chuyện gì thì không có bất kỳ kẻ nào có thể thay đổi suy nghĩ của gã được.”

Du Lệ nghĩ đến Uy Sắt bị Chử Hiệt thuần đến dễ bảo thì cảm thấy ánh mắt nhìn ma của Lai Nhân Tư rất đúng.

Cô hơi nheo mắt hỏi, “Ý ông là, Titan muốn dẫn ta về tế bia Ma giới, đây là mục tiêu gã tới du thuyền, chỉ cần chưa tìm ra tôi, gã sẽ không bỏ qua. Cũng không ai thay đổi được chủ ý của gã phải không?”

“Đúng vậy” Lai Nhân Tư xoa xoa mặt mệt mỏi, “Tôi cũng không ngờ Titan lại xuất hiện ở đây, còn khiến thế cục trên du thuyền trở nên hỗn loạn thế này…. Hiện giờ người có thể ngăn được gã chỉ có Áo Phỉ Nick thôi, chúng ta đi tìm Áo Phỉ Nick trước đi”

Du Lệ ừ một câu, dĩ nhiên không phản đối. Alger thì vội đuổi theo, đồng thời cảnh giác nhìn chung quanh, đề phòng có con yêu ma quỷ quái nào đó nhảy ra chặn đường.

Chỉ có mình Oscar thì đi theo họ, trong lòng tự phỉ nhổ bản thân, vì sao cứ phải đi theo đám này mạo hiểm chứ? NHưng chính gã không quản được chân mình, răng còn chưa mọc đã thấy nhói đau, không dám phản kháng.

Đang nghĩ ngợi, chợt thấy quỷ hút máu thiếu niên đi đằng trước quay đầu lại nhìn, thần sắc Oscar cứng đờ, vội vã chạy theo sau.

Lúc đến tầng thứ tư, Du lệ nghĩ đến cái gì, đột nhiên hỏi, “Lai Nhân Tư, ông không phải là cấp dưới của Mai Lợi Nhĩ sao? Vì sao ông không dứt khoát giao tôi cho Titan nhỉ?”

Lai Nhân Tư đang đi đằng trước, nụ cười vốn cố vẫn nở trên mặt, chỉ có đôi mắt thì đen nháy.

Ông ta nghiêng đầu nhìn thoáng qua người ngụy trang thành tiểu thiên sư bên cạnh, hoàn toàn không nhìn ra bộ dáng vốn có của Du Lệ, trong lòng biết vừa rồi Titan đã phát hiện ra mùi thơm máu thịt quá ngon của Du lệ, nhưng thật ra lại không liên hệ đến thân phận của cô với người thủ hộ Ma Môn, nói lạnh nhạt, “Tôi không muốn Ma giới vừa khôi phục lại bị Áo Phỉ Nick hủy hoại”

Ông ta quả thật lo lắng tình hình Ma giới, cũng ước gì nhanh chóng dẫn người thủ hộ ma môn về Ma giới tế bia, để Ma giới lần nữa khôi phục một thể, không bị hủy. NHưng tiền đề là không thể chọc giận Áo Phỉ Nick được, nếu không với thực lực của áo Phỉ Nick, thì cho dù Ma giới có khôi phục lại lần nữa thì anh ta cũng có năng lực làm Ma giới bị hủy lần nữa mất.

Đây là thực lực của chủ nhân La Tắc A tư. Cũng là bia Mễ Nại Tư ban lực lượng cho anh ta.

Đây cũng là lý do vì ao Mai Lợi Nhĩ muốn ép Áo Phỉ Nick ra, cũng không dám làm công khai, mà phải trù tính mấy trăm năm. Thậm chí dưới tình huống biết rõ Du Lệ chính là người thủ hộ Ma Môn, cũng không dám tự mình ra tay, mà là tốn nhiều tâm tư, dùng hết mọi cách, chỉ muốn dùng cách an toàn nhất dẫn người thủ hộ Ma Môn về.

Du Lệ nghe xong thì không kìm được phì cười, bảo, “Có phải ông đánh giá Chử Hiệt quá cao không nhỉ?”

“Thật ra tôi cũng nghĩ là đang đánh giá anh ấy quá cao đó” Lai Nhân Tư than một câu, “Các người chẳng biết gì về thực lực của chủ nhân La Tắc A Tư đâu”

Du Lê a một câu, không nói gì, ánh mắt đảo đảo, rõ ràng đang nghĩ gì đó.

Còn Alger và Oscar hai tên quỷ hút máu đó như đang nghĩ gì giống nhau.

Oscar không kìm được thấy may mắn, thì ra ngày đó Chử Hiệt chỉ bẻ gẫy răng nanh của gã thôi vẫn còn tốt chán, may mà vừa rồi gã không có ngu khai ra thân phận Du Lệ trước mặt Titan.

Tới tầng thứ tư,  họ lại tránh đi đám phi nhân loại đang làm loạn, đi đến tầng thứ ba.

Cuối cùng cũng tới tầng thứ ba, mọi người ai cũng có cảm giác không khí ở tầng này nguy hiểm hơn tầng khác nhieuf, cứ như không khí trở nên âm lạnh hơn chỗ khác mấy lần vậy.

Oscar không kìm được co rúm lại, cảm thấy không khí âm lạnh thế này rất không bình thường.

Lại nhìn những người khác, họ vẫn thản nhiên lãnh đạm, gần như gã cho rằng mình là kẻ yếu ớt, mới cảm thấy lạnh đến vậy.

Du Lệ nhìn nhìn chung quanh, rõ ràng cảm thấy âm khí ở tầng này còn nồng hơn so với chỗ khác, chẳng nhẽ là có Quỷ Vương Tô Loan đang ở đây?

“Alger?”

Một nam nhân anh tuấn tóc vàng đi tới, mắt đảo qua nhìn họ, tầm mắt dừng trên người Du lệ một chút, trên mặt lộ ra nụ cười giả mù sa mưa, nói đầy khách sáo, “Lai Nhân Tư tiên sinh, sao ngài lại tới đây vậy? Lại còn đi cùng con trai ta nữa chứ?”

Alger mặt lạnh chẳng nói câu nào.

Oscar thì suýt nữa không kìm được mà quỳ sụp trên mặt đất, đây chính là quỷ hút máu thân vương, cũng là đại gia trưởng quỷ hú máu Gia tộc Guzman thứ ba.

Du Lệ như đang nghĩ gì đó không kìm được đánh giá quỷ hút máu này, trong lòng bừng tỉnh hiểu ra, thì ra tên quỷ hút máu này là ba của Alger ha.

Trên mặt Lai Nhân Tư càng lộ ra nụ cười khách sáo, bảo, “hôm nay là tiệc sinh nhật của ta, ai ngờ lại biến thành như này, ta dĩ nhiên là muốn tới đây xem thế nào rồi” Đề tài vừa chuyển, ông ta hỏi, “Tiên sih Guzman, không rõ tình hình chỗ này thế nào?”

Thân Vương Guzman không thèm để ý đáp, “Tin tưởng tiên sinh Lai Nhân Tư đi một mạch tới chắc cũng hiểu khá rõ rồi đi”

Lai Nhân Tư đâu biết vị này đang thử mình, mỉm cười bảo, “Nghe bảo người thủ hộ Ma Môn cũng ở trên thuyền này, quỷ hút máu các ngài và Giáo Đình ai cũng muốn tìm ra cô ấy để giết chết cô ấy trước ma tộc chúng ta, đúng không?”

Nói xong câu cuối, thần sắc ông ta lạnh băng nhìn thân vương Guzman ma khí kích động quanh người.

Thân Vương Guzman cười bảo, “Tiên sinh Lai Nhân Tư hiểu nhầm rồi, quỷ hút máu chúng tôi cũng không có ý giết chết người thủ hộ ma Môn, đây là Giáo Đình tự chủ trương, chúng tôi chỉ muốn tìm ra cô ấy thôi, hy vọng có thể lấy được tin tức từ chỗ người thủ hộ Ma Môn về La Tắc A Tư thôi”

“Vậy làm các ngài thất vọng rồi, tôi cũng không rõ người thủ hộ Ma Môn đang ở đâu nữa”

Thân Vương Guzman thở dài, cũng không để ý đến cự tuyệt của ông ta, hỏi ngược lại, “Tiên sinh Lai Nhân Tư đã có tin La Tắc A Tư chưa? Nếu ngài có thể lộ ra chút tin tức La Tắc A Tư với chúng tôi, chúng tôi nguyện ý trao đổi ngang với ngài”

Trong lòng Lai Nhân Tư khẽ rục rịch, nhưng ông ta cũng không đồng ý hay cự tuyệt mà hỏi lại, “Trước đó các ngài không phải đang tìm La Tắc A Tư đó sao, chẳng nhẽ không hỏi thăm được chủ nhân La Tắc A Tư là ai sao?”

Thân Vương Guzman sửng sốt, hỏi, “Ý Tiên sinh Lai Nhân Tư là gì? Có thể lộ ra chút manh mối không?”

Ma khí quanh người Lai Nhân Tư chậm rãi rút dần, cuối cùng thu vào cơ thể ông ta biến mất không thấy đâu.

Ông ta hơi ngước mắt nhìn thần sắc mang theo vẻ ưu nhã kiêu ngạo vốn có của Cổ Ma cường đại, giả vờ cười bảo, “Các ngài đến chủ nhân La Tắc A Tư là ai cũng chưa làm rõ vậy mà muốn tim La Tắc A Tư… Tiên sinh Guzman, tôi xin khuyên ngài một câu, đồ Ma vật không dễ lấy đâu, không phải ai cũng có mau mắn như quỷ hút máu A Khắc Phất Lạc Tư đâu”

Đồng tử thân vương Guzman co lại, không nói gì. Không khí nhất thời trở nên đình trị. Mãi cho đến khi có tiếng chân bước vang lên, thấy rõ có mấy người đang đi tới đây, mọi người ai nấy đều quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy cách đó không xa có một ông lão dẫn theo mấy người trẻ tuổi đi tới, mặc kệ là ông lão hay người trẻ tuôi, trang phục thế này rất có phong vị cổ của nước Hoa Hạ, trên lưng đeo kiếm gỗ đào chẳng phải là tiêu chí của giới thần quái Hoa Quốc còn gì.

Ông lão cả đầu bạc trắng thoạt nhìn vô cùng phúc hậu, rõ ràng tuổi đã cao nhưng mặt mày lại hồng hào, tinh thần phấn chấn, rất có sức sống.

Ông lão cười ha hả chào hỏi, “Ai da, thì ra là chủ nhân du thuyền cũng ở đây a, chúng tôi vừa đến tầng này, không rõ tình hình bên dưới thế nào?”

Ánh mắt Du Lệ đảo qua nhìn họ thì thấy Mễ Thiên Sư đứng ngay đằng sau ông lão, lập tức hiểu rõ thần phận của vị này, vị này hẳn là lão thái gia Mễ Gia Mễ Thừa Triết.

Đằng sau Mễ lão thái gia có mấy người trẻ đang thăm dò nhìn họ, lúc thấy cách ăn mặc của Du Lệ thì thần sắc vô cùng cổ quái.

Tuy Du Lệ ngụy trang thành bộ dáng thiên sư,  thoạt nhìn có thể dọa người, nhưng trên người cô không có hơi thở thuật pháp của thiên sư, hơn nữa vẫn là một gương mặt mới toe, trước mặt đám thiên sư này, vốn là một thiên sư hoang dã không rõ từ chỗ nào tới nữa.

Trong lòng đang nghi ngờ thân phận Du Lệ nhưng họ cũng không mạo muội mở lời.

Thiên sư Phương Đông đã tới làm không khí hiện trường lại thay đổi lần nữa. Lai Nhân Tư và thân vương Guzman vẫn nể mặt mũi Mễ Lão thái gia, sau khi cùng hỏi han Mễ lão thái gia xong, thân vương Guzman bảo, “Tôi không rõ tình hình ở tầng thứ hai, tầng thứ hai đã bị phong tỏa, chúng tôi cũng không cách nào đi xuống được”