Mê Mẩn Vì Em

Chương 31



Ba người đi dọc theo thang tròn xoáy lên. Dù là ban ngày, nhưng bên ngoài thì gió táp mưa sa, thời tiết âm sầm, trong thang lầu vẫn u ám, chẳng khác hắc ám là mấy.

“Ở đây không có đèn sao?’ Du Lệ hỏi nhỏ.

“Không có” Guzman đáp, “Lầu bốn lâu đài là cấm địa lâu rồi, sao có thể lắp đèn điện được chứ, cô nói có phải không?’

Anh ta hay nói lý lẽ, Du Lệ chẳng cách nào phản bác nổi.

Tóm lại, nơi này là lâu đài quỷ hút máu, với loại quỷ hút máu có ngũ giác linh mẫn mà nói, hắc ám với chúng chẳng có tác dụng ảnh hưởng gì, mà ngược lại còn là một màu sắc để tự vệ nữa. Còn dã tâm của chủ nhân lâu đài phong ấn yểm ma trong tranh trên lầu bốn, trong tòa lâu đài này còn không rõ có bao nhiêu ma tộc ẩn nấp nữa, con người phát minh ra đèn điện gì đó thì chẳng quan trọng lắm.

Được Chử Hiệt nắm tay, mặc dù Du Lệ không nhìn thấy đường đi, nhưng cũng không đụng chạm gì hết.

Thời gian đi lên không lâu lắm, theo Du Lệ, còn ngắn hơn thời gian xuống từ lầu bốn lúc trước nữa. Cũng không rõ có phải ảo giác của cô không, do không để ý về thời gian nên không có bằng chứng cụ thể nào.

Lúc lên tới lầu bốn, ra khỏi cầu thang chính là hành lang lầu bốn. Vẫn là hành lang quen thuộc đó, hai bên hành lang có treo tranh và đèn áp tường, trên đèn áp tường vẫn là nến đốt y thế, khiến hành lang sáng trưng.

Cách thang lầu một khoảng là khu vực giữa an toàn có mấy người đứng đó, theo thứ tự là Luda, Owen, Yuna và Shyia, mấy người đứng đó thương lượng gì đó, không khí hơi nặng nề chút.

Ngoài họ ra, cách đó không xa là một ma vật bị trói bằng dây thừng màu bạc.

Du Lệ hiếu kỳ nhìn qua, phát hiện ra thân hình ma vật kia rất to lớn, cao chừng hơn hai mét, trên đầu hình như có sừng, là hình dáng con người, nhưng mặt và thân thể thì đầy vảy nhỏ, nhìn cực kỳ quái dị, giống một người thằn lằn không mặc quần áo vậy.

Tóm lại nhìn kỹ cũng không phải là con người.

Chẳng mấy khi mà vào thời điểm bình thường thế này lại nhìn thấy loại ma vật đó, Du Lệ định nhìn kỹ một lúc, một cái tay ngăn trước mặt cô.

Du Lệ quay đầu nhìn về người đàn ông đưa tay ngăn ánh mắt cô, nghi hoặc hỏi, “Chử Hiệt?”

Chử Hiệt, “Đừng có nhìn, nó không mặc quần áo”

Du Lệ, “….”

Guzman, “….”

Guzman đột nhiên cảm thấy mình nghe không hiểu tiếng Hoa lắm, hai người này quả thật là ngược cẩu mà.

Anh ta hơi mệt mỏi bảo, “Đây là Ma Nimos, là loại ma vật cấp thấp, vảy trên người cũng là một loại áo khoác bên ngoài” Ma tộc cấp thấp có hình dáng khác nhau, khái niệm mặc quần áo không có mấy, anh ta sống lâu thế, còn chưa từng thấy Ma tộc cấp thấp nào mặc quần áo cả.

Chử Hiệt liếc mắt nhìn anh ta một cái, thờ ơ, tay vẫn che mắt Du Lệ không buông.

Guzman lại tự dưng hiểu được ý của anh là gì: Ma vật không mặc quần áo thật sự không biết xấu hổ.

Guzman, “…” Đầu lại đau lần nữa.

Nhóm Luda đúng lúc nghe bọn họ nói chuyện không kìm được cười phá lên, xua tan bầu không khí u ám nặng nề.

Thấy Chử Hiệt dùng tay che mặt Du Lệ, ai chẳng rõ dụng ý của anh là gì, mấy người nghĩ thầm, người Phương Đông chính là quá hàm xúc, mới cho rằng Ma tộc cấp thấp không giống loài người, không mặc quần áo là đối phong bại tục.

Chỉ có Yuna thì che mặt, vẻ mặt hoa si lầu bầu nhỏ, “Đôi này quá ngọt đi, cứ như phát kẹo ngọt ở hiện trường vậy đó”

Owen ho khẽ một cái, để mọi người thu lại chút, hiện giờ không phải là thời điểm thả lỏng.

Luda vô cùng vui sướng khi thấy họ tới, mừng rỡ bảo, “Guzman, Anita thân mến, sao mọi người lại tới đây thế? là tới giúp đỡ sao?”

Mặt Guzman lạnh lùng, “Nhìn tôi như tới giúp à?”

Du Lệ xấu hổ nói không thất lễ, “Chỉ là tới xem tình hình thôi”

Luda cũng không thất vọng, nụ cười vẫn y nguyên, trên mặt vô cùng bao dung ôn hòa, nói hòa khí, “Owen bắt được một ma vật, đây là một Nimos trong Ma tộc, có hình dáng con người, sức chiến đấu không lợi hại như ma Canbera, song trí thông minh tương đối cao, khả năng ẩn nấp vô cùng lợi hại, bắt được nó không dễ”

“Lần trước chính là nó đưa Marisa lên lầu bốn sao?” Guzman hỏi.

“Chắc thế” Luda đáp, ‘Nếu ở đây chỉ có một Nimos thì chính là nó đó”

Du Lệ nhân đó kéo tay Chử Hiệt xuống, nhìn chung quanh một lát, hỏi, “Nghe bảo có người trong đoàn làm phim bị ma vật bắt tới đây, người đâu rồi? Đã tìm thấy chưa?”

Sắc mặt Mấy người Luda nặng nề lắc đầu.

Owen bảo, “Lúc tôi tới đây, chỉ bắt được mỗi con Nimos này, không thấy người bị nó mang đi đâu cả”

Kẻ bị con Nimos mang đi chính là nhân viên công tác trong đoàn phim, chuyên phụ trách đạo cụ. Đạo cụ của đoàn phim đặt riêng trong một phòng ở lâu đài, hôm nay trời mưa, những người khác đi nghỉ cả, chỉ có một nhân viên công tác đi chuyển đạo cụ, ai ngờ trên đường đi vẫn chưa thấy về.

Owen phát giác ra lâu đài tự dưng xuất hiện ma khí, lúc đuổi theo, phát hiện ra ma Nimos này dùng ma khí cuốn nhân viên công tác đi, đợi lúc anh ta đuổi lên đến lầu bốn, chỉ thấy ma vật, không thấy nhân viên công tác đâu.

Shyia ngẩng đầu nhìn về phía hành lang, nói ra, “Hiện giờ là ban ngày, bức họa chưa sống dậy, Nimos không thể đem người nhốt trong bức họa được”

Yểm ma trong bức họa cũng tương tự hoạt động về đêm, chỉ có về đêm, lúc âm khí tụ tập, yểm ma mới có thể thức tỉnh. Sau khi yểm ma thức tỉnh, mới tính là bức họa sống, mới có thể đem người tiến vào trong bức họa được.

“Kỹ năng Nimos là ẩn nấp, có thể nó giấu người ở đâu đó, rồi đợi lúc đêm xuống mới đem người ra không?” Yuna phỏng đoán.

“Cũng có khả năng này” Owen đáp.

Guzman nghe mấy người thảo luận, trên mặt lộ ra thần sắc không kiên nhẫn, “Mọi người quyết định làm sao đây?”

Owen lạnh lùng lườm anh ta một cái, là một phái thủ cựu trong Giáo Đình, ông ta và quỷ hút máu không hợp nhau, cảm thấy trên thế giới này vốn không nên tồn tại loại quái vật hút máu này. Nhưng Giáo Đình có quy củ, không thể ra tay với loại quỷ hút máu không phạm tội, ông ta cũng không muốn phá vỡ quy củ, đành coi như không thấy đã không dễ, giờ lại nhìn bộ dạng quỷ hút máu này khó kìm nổi, rất tức giận.

Guzman cũng không sợ ông ta, mà ngược lại ngạo mạn hếch cằm lên, như muốn ăn đòn vậy.

Owen tức giận là do bị con quỷ hút máu này kích thích mà thành.

Luda tiến lên một bước, ngăn giữa hai người, cười bảo, “Thừa lúc trời còn chưa tối, trước tiên chúng ta tra chung quanh chút tiện quan sát luôn cả những bức họa này nữa, tìm ra nhược điểm của chúng. Nimos đã mang người tới, chắc chắn sẽ chọn kỹ bức họa có yểm ma, tìm thử xem bức nào là bức nó chọn”

“Làm sao mà tìm được chứ?” Yuna hỏi, ở đây nhiều tranh như thế, ai biết Nimos kia có ý quăng người vào bức tranh nào để nuôi chứ?

Luda nhìn về phía Shyia, “Chuyện này giao cho Shyia đi’

Shyia nhíu mày, khoanh hai tay lại, đôi chân thon dài đi đôi giày màu đỏ dang rộng ra, đứng tư thế nữ vương, đáp, ‘Mặc dù tôi là Ma tộc, nhưng cũng không phải Nimos cấp thấp, không thể đảm bảo hiểu rõ hành động của Nimos được”

Ankas là Ma tộc thượng đẳng, luôn coi thường loại Ma tộc cấp thấp, không đồng nhất với loại Ma tộc cấp thấp, ai biết phương thức làm việc của Ma tộc cấp thấp chứ?

“Chẳng phải đều là ma sao?” Guzman nói đầy khinh thường.

Shyia liếc mắt đưa tình nhìn anh ta, nói điệu đà, ‘Anh bạn nhỏ Guzman à, anh và những người hầu quỷ hút máu đó chẳng phải cũng đều là quỷ hút máu đó sao? Ai cao cấp hơn ai đây?”

Guzman trừng mắt nhìn cô ta, cười lạnh bảo, ‘Ai cho cô gọi anh bạn nhỏ chứ hả?”

“Ôi, ai bộ dáng non nớt thì gọi thôi, cũng không bảo vật phía dưới của anh đâu” Shyia cười nhìn anh ta đầy quyến rũ, ánh mắt cứ đảo nhìn vị trí nào đó trên người anh ta, cười càng thoải mái hơn.

Guzman, “…..”

Mắt thấy bọn họ sẽ làm ầm ĩ lên vì chuyện tôn nghiêm của đàn ông, Luda tranh thủ thời gian tới hòa giải, cuối cùng mới khiến một quỷ một ma ngưng chiến.

Luda hơi chút mệt mỏi, thấy hai người Du Lệ đứng yên lặng ở đầu cầu thang nhìn, trong lòng như được an ủi chút, hai người này chí ít cũng không dính vào, nếu không dây dưa lằng nhằng, anh ta khuyên sao nổi.

Du Lệ cũng cảm thấy Luda mệt mỏi, cảm xúc của những người này hay thay đổi, có thể vì chút chuyện thôi mà cứ đưa qua đẩy lại, không thấy mệt sao. Hiện giờ đang là giai đoạn hẳn nên dành thời gian xem xét lầu bốn, tranh thủ lúc trời tối, cũng nên có đối sách chứ?

Lúc mấy người nói chuyện, chẳng ai để ý tới con ma Nimos trên mặt đất đang mở to mắt ra kia, lộ ra đôi mắt to tròn dựng thẳng đứng như mắt thằn lằn, kéo theo đằng sau một đầu một đuôi giật giật, đột nhiên nổi loạn.

Dây thừng bạc buộc trên người ma Nimos đột nhiên nổ tung, trước khi mọi người kịp phản ứng, con ma Nimos đã bổ nhào thẳng về hướng hai người Du Lệ đứng.

Loại ma Nimos hình người có trí thông minh không thấp, nó biết rõ đám người trong hàng lang này, không phải là nhân viên thần chức Giáo Đình, thì chính là quỷ hút máu và Ma tộc thượng đẳng, ai nó cũng không thể đối phó nổi. Chỉ có hai nhân loại bình thường đứng ở chỗ kia, họ là những người dễ bắt nhất, vì thế nó chẳng chút do dự chọn ra tay với hai người này.

Vảy nhỏ che kín mặt Ma Nimos lộ ra thần sắc dữ tợn, cái đuôi nhấc lên rất cao, trong mắt lộ ra thần sắc nhân tính hóa, lúc ra tay thì như móng vuốt động vật, móng tay dài sắc nhọn, hướng thẳng về phía họ.

Nhưng chuyện lại không như mong muốn của ma Nimos. Ngay giữa lúc nó tưởng như sắp túm được người phụ nữ đó, người đàn ông đứng cạnh người nữ đó đột nhiên đạp thẳng một đạp về phía nó.

Thân hình ma Nimos cao lớn bị đạp văng mạnh ra ngoài, nện thẳng vào một bức họa, rồi rơi phịch xuống mặt đất. Lực lượng một đạp này, thậm chí khiến cho xương cốt loại Ma tộc da dày thịt béo này gãy đứt, mạch máu nổ tung, phụt đám máu đậm đặc ra, đám máu này rơi xuống sàn nhà trên hành lang bóng loáng, khô dần theo thời gian, hóa thành một luồng sương mù tiêu tán trong không khí chẳng còn vết tích gì.

Hiện trường yên tĩnh hoàn toàn. Nhóm người Owen cứ lặng nhìn con ma Nimos bị ngã xuống đất không dậy nổi kia, chuyện xảy đến quá sức  đột ngột, bọn họ chẳng phản ứng kịp, lại không cần nói đến chuyện ngăn kịp con ma Nimos đột nhiên tránh thoát nhào về phía nhóm Du Lệ.

Nhưng lúc nhìn thấy cảnh con ma Nimos ngã xuống kia, nhân viên thần chức, qủy hút máu và ma nữ ở đây đều không kìm được mà hít hà một hơi.

Họ đều hiểu rõ Ma tộc, lực lượng này mới mạnh tới mức nào, mới có thể khiến một con ma Nimos bị thương nặng thành như thế.

Bất giác tất cả mọi người đều nhìn về phía tiên sinh hộ vệ đang mặt lạnh tanh đứng đó, trong mắt hiểu thêm nhiều điều.

Du Lệ thấy mọi người nhìn qua, không kìm được bảo, “Con ma đó….Sao không cột chắc vậy? Nó chết rồi à?”

Mọi người thấy cô, phát hiện ra lần này cô chẳng ngạc nhiên chút nào, rất bình tĩnh tiếp nhận, cứ như người đàn ông bên cạnh cô lúc nào cũng lợi hại thế vậy.

Tâm thái cô gái này tốt quá đi. Owen và Luda nhanh chóng tiến lên xem xét.

Owen nhặt dây thừng màu bạc lên, phát hiện ra trên dây thừng có một số chỗ biến thành màu đen, lập tức hiểu rõ ngay.

Ông ta mang dây thừng ra, sầm mặt nói, “Con Nimos này giảo hoạt thật, rõ ràng dùng ma khí làm ô nhiễm tâm dây thừng này, thừa lúc chúng ta lơi lỏng định chạy trốn”

Tâm dây thừng bạc là Giáo Đình dùng cách đặc biệt chế ra, chuyên đối phó với sinh vật bóng đêm, có thể khắc chế lực lượng của sinh vật bóng đêm. Nhưng nếu tâm dây thừng bạc bị ô nhiễm, cũng chẳng có tác dụng gì với sinh vật bóng đêm cả.

Vừa rồi ông ta còn nghĩ đến, con ma Nimos này sao lại dễ dàng bị bắt như thế, hóa ra còn còn hậu chiêu này.

Qua lời ông ta nói, những người khác cũng hiểu hành động vừa rồi của ma Nimos, rõ ràng là muốn bắt con người làm con tin, để họ không dám hành động thiếu suy nghĩ mà chạy trốn.

Tiếc là nó chọn sai đối tượng, nhìn con người chẳng có tính uy hiếp gì, ngược lại lại hết sức lợi hại.

Luda tiến lên kiểm tra con ma Nimos kia xong, bảo, “Nó còn sống”

Owen lại lấy thêm một sợi dây thừng nữa ra, trói con ma Nimos bị thương nặng lại. Ma tộc tự có năng lực phi thường mạnh mẽ, chỉ cần chưa chết, thì dù có bị thương nặng mấy cũng sẽ khôi phục, chỉ cần chút thời gian thôi, không thể không đề phòng.

Sau khi trói con ma Nimos lại, phòng nó tác quái lần nữa, Luda rưới chút nước thánh lên người nó.

Lúc nước thánh rót lên người ma Nimos, phát ra tiếng xì xì, tiếng con ma Nimos kia tru lên thống khổ.

Sau khi làm xong, Luda bắt đầu phân nhiệm vụ, anh ta cùng Luda, Guzman xem xét bức tranh hành lang, Shyia đi tìm người được ma Nimos giấu đi, Owen phụ trách thẩm vấn con ma Nimos này để lấy nhiều tin tức hơn.

Guzman hơi nhíu mày, cũng không phản đối cách sắp xếp của anh ta.

Tiếp đó Luda nhìn về phía hai người Du Lệ, hỏi, “Anita, hai người….”

Du Lệ nói nhanh, “Chúng tôi tùy tiện xem trước đã”

Luda ngẫm nghĩ, cũng không nói gì, đỡ phải nói nhiều hơn, khiến cô sợ hãi, càng không nguyện tiếp xúc với những chuyện này. Những ngày này, anh ta cũng rõ vì sao Anita lại kháng cự chuyện này, cô ấy thực sự cho mình chỉ là người bình thường, chỉ muốn đóng phim kiếm tiền cho tốt, chẳng có hứng thú gì với cứu người, trừ ma vệ đạo.

Nói đến kiếm tiền…. Ánh mắt Luda chớp lên, trong lòng nhanh có chủ ý.

Sau khi phân mọi chuyện xong, những người khác nhìn nhau chút, trong lòng hơi e dè, cũng không nói gì, nhanh chóng bận rộn.

Du Lệ và Chử Hiệt đứng tại chỗ ở hành lang, cô nhìn chung quanh hành lang chút, thấy ngọn nến đang đốt kia, hơi lạ hỏi, “Nến ở đây ban ngày hay tối đều đốt hết sao? Đốt hết rồi thì làm sao?”

Luda đang nhìn tranh trên tường nghe nói thế, giải thích, ‘Chỉ cần yểm ma trong tranh còn, nến sẽ không tắt” Thấy cô lộ vẻ khó hiểu, lại giải thích tiếp, “ở đây là lĩnh vực của yểm ma, còn lưu lại lực lượng của Ma tộc thượng đẳng lúc còn sống”

Du Lệ khó hiểu ừm một tiếng.

Du Lệ lại nhìn lại cả hành lang, phát hiện ra tranh ở hành lang lúc này trong trạng thái tĩnh, người bên trong tranh cũng không “sống” như đêm đó, lại nhìn hành động của nhóm Luda, cô dường như hiểu ra chút.

Yểm ma trong tranh chỉ hoạt động về đêm, ban ngày tranh yên tĩnh, người bên ngoài không cách nào tiến vào trong thế giới tranh được, mà yểm ma trong thế giới tranh cũng không cách nào làm người bên ngoài bị thương. Nếu người bị bắt tiến vào trong tranh, trước khi trời sáng chưa ra ngoài được thì vĩnh viễn bị giam trong tranh, rồi bị yểm ma giết chết.

Phát hiện ra tranh vào ban ngày rất an toàn, Du Lệ cũng hứng thú, nói với Chử Hiệt, “Chúng ta cũng đi xem chút đi”

Chử Hiệt ừ một câu, không phản đối.

Được tiên sinh hộ vệ đồng ý, Du cô nương vui mừng khấp khởi đi ngay sau nhóm Luda, nhìn từng bức từng bức một.