Thị vệ giận dữ, nghĩ không ra đối phương lại tàn nhẫn đến tình trạng này.
Nghệ Phong không có để ý tới hai người căm tức, thân ảnh lóe lên, bay nhanh về phía Lưu Tinh.
Hai người trải qua Nghệ Phong cướp giật tú cầu, tuy rằng biết rõ không đỡ được Nghệ Phong, thế nhưng vẫn thi triển đấu khí chống đối Nghệ Phong. - Thuấn di!
Nghệ Phong không có ý tứ tranh đấu cùng hai người, mục tiêu tập trung trên người Lưu Tinh.
Ở Nghệ Phong luân phiên thi triển Thuấn di, lợi kiếm của Nghệ Phong rốt cục cũng đặt lên cổ Lưu Tinh. - Không muốn hắn chết thì ngừng tay!
Nghệ Phong nhìn hai ngũ giai, lợi kiếm lóe lên, trên cổ Lưu Tinh liền xuất hiện một vết máu, màu máu đỏ tươi làm hai người dừng tay, gân xanh bạo động nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong thấy hai người như vậy, khóe miệng có chút tiếu ý: - Lúc này mới ngoan nha.
Nghệ Phong nói xong, chân hung hăng đá vào trên đùi của Lưu Tinh. - A...
Cùng với tiếng xương cốt vỡ vụn, một thanh âm thảm thiết vang vọng hư không, Lưu Tinh ôm lấy chân, trán đầy mồ hôi lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm Nghệ Phong, nhãn thần dữ tợn không gì sánh được.
Đối với nhãn thần của đối phương, Nghệ Phong khinh thường không nhìn, hắn nhàn nhạt nói: - Chỉ vì một nữ nhân mà ngươi không ngừng gây phiền phức cho ta. Nguồn truyện: Truyện FULL - Hiện tại nể mặt mũi Lạc Hà Cốc, ta lưu ngươi một mạng. - Nếu như có lần sau, hừ...
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, quay qua hai ngũ giai đang cực kỳ khó coi nói: - Cút!
Hai người nhìn Nghệ Phong một chút, lập tức nhìn Lưu Tinh không ngừng kếu la trên mặt đất, sắc mặt biến ảo bất định.
Chung quy cắn răng một cái, ôm lấy Lưu Tinh đã bị Nghệ Phong bẻ gẫy chân bay nhanh đi.
Thấy con ruồi đáng ghét đã rời khỏi, lúc này Nghệ Phong mới để ánh mắt chuyển dời đến Lục Tinh Hồng Môi, Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi ngồi xổm xuống, bắt đầu hái Lục Tinh Hồng Môi.
Hái Lục Tinh Hồng Môi mười phần phiền phức, chỉ là đối với một Y Sư bát giai mà nói, cũng không phải là vấn đề quá lớn.
Khi Nghệ Phong lấy hết bùn đất quanh gốc rễ của nó ra, cầm Lục Tinh Hồng Môi trong bàn tay, năng lượng của nó rốt cục ngừng phát tán, điều này khiến khóe miệng Nghệ Phong có chút tiếu ý bỏ Lục Tinh Hồng Môi vào trong giới chỉ.
Lục Tinh Hồng Môi cũng tính là cấp bậc Thánh quả, đối với Tôn cấp cũng có chỗ tốt rất lớn.
Có Lục Tinh Hồng Môi, lấy thiên phú của Nghệ Lưu, đột phá đến Tôn cấp không có vấn đề.
Mà thời điểm Nghệ Phong chuẩn bị rời khỏi thời gian, một đạo hồng quang từ nơi Nghệ Phong đào Lục Tinh Hồng Môi bay nhanh ra.
Nhìn đạo hồng quang kia, Nghệ Phong nao nao, lập tức nghĩ tới cái gì, trên mặt tràn đầy kinh hãi, đồng thời cũng lao nhanh theo nó.
Nhìn tốc độ của đạo hồng quang xa xa không thua hắn chút nào, trong lòng Nghệ Phong rất rung động, hít sâu một hơi, hắn cảm giác được trong lòng rung động không thôi, ánh mắt nóng cháy nhìn chăm chú vào đạo hồng quang bay trước mặt.
Bởi vì tốc độ của nó quá nhanh, nên Nghệ Phong không nhìn thấy rõ.
Thế nhưng chỉ là thoáng nhìn ngẫu nhiên kia, khiến trong đầu Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Cửu Tinh Hồng Môi.
Nếu như là Cửu Tinh Hồng Môi mà nói, vậy có thể giải thích vì sao lại có Lục Tinh Hồng Môi sinh trưởng tại đây. - Cửu Tinh Hồng Môi?
Trong lòng Nghệ Phong chấn động, đặc biệt nó còn biết chạy trốn. - Cửu Tinh Hồng Môi có linh tính!
Nghệ Phong cảm giác tim đập lợi hại.
Trong thần thoại kiếp trước, thực vật có linh tính này, đã có thể xưng là yêu.
Tại phiến đại lục này, tuy rằng kém yêu, thế nhưng cũng có trình tự Thánh quả.
Cửu Tinh Hồng Môi dưới tình huống bình thường, cũng chỉ là đứng đầu Thánh quả.
Thế nhưng, từ Cửu Tinh Hồng Môi chạy trốn trước mặt mà nói, hiển nhiên đã có linh tính, kia đã siêu việt trình tự Thánh quả.
Cửu Tinh Hồng Môi siêu việt Thánh quả? Nghệ Phong không ngừng nuốt nước miếng, cho dù ai cũng không ngăn nổi mê hoặc như vậy.
Linh quả có linh tính như vậy, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, trên đời này có thể có không ít Thánh quả.
Thế nhưng Linh quả, có mấy người nhìn thấy được.
Lúc này Nghệ Phong huy động thân pháp đến mức tận cùng, tuy nhiên hồng quang phía trước cũng không chậm chút nào.
Điều này khiến Nghệ Phong kinh ngạc không thôi, nghĩ không ra một Linh quả lại có tốc độ sánh ngang thân pháp Mị Ảnh của hắn.
Rất hiển nhiên, ở trong không gian này, Nghệ Phong cũng không dám một lòng theo đuổi.
Bằng không đụng phải bẩy rập ngăn cản, vậy thực sự khóc không ra nước mắt.
Nghĩ vậy, đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong lấy lộ tuyến quỷ dị vận chuyển, chỉ khoảng nửa khắc, sau lưng Nghệ Phong liền xuất hiện hai cánh đấu khí, hai cánh đấu khí chớp động, lúc này Nghệ Phong mới kéo gần cự ly một chút.
Cự ly không ngừng kéo gần, hồng quang phía trước hiển nhiên cũng bắt đầu kinh hoàng, bắt đầu điên cuồng tán loạn.
Sau đó hồng quang tránh cũng không thể tránh, vội vàng chui xuống mặt đất.
Nhìn hồng quang đột nhiên chui vào mặt đất, khóe miệng Nghệ Phong có chút tiếu ý, hắn cũng không làm việc vô ích.
Thi triển đấu khí quật đất lên.
Tuy rằng nó có thể chui xuống đất, thế nhưng trong mặt đất lại di động rất chậm, căn bản là kém tốc độ quật đất của hắn.
Quả nhiên, Nghệ Phong không ngừng quật đất.
Đạo hồng quang kia lần thứ hai bay nhanh ra. - Lưu lại.
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, đấu khí trong cơ thể hóa thành một tầng lưới đấu khí, ngăn cản đạo hồng quang đang chuẩn bị chạy trốn.
Bị đấu khí của Nghệ Phong chặn lại, tuy rằng đạo hồng quang muốn phá tan, thế nhưng tốc độ nó rất nhanh, nhưng lực lượng lại rất yếu.
Nghệ Phong thu đấu khí lại sát người, chăm chú nhìn đạo hồng quang đang giãy dụa.
Nghệ Phong lập tức cảm giác khí huyết dâng trào, không ngừng nuốt nước bọt, ánh mắt nóng cháy.
Đúng như Nghệ Phong đoán, đây là Cửu Tinh Hồng Môi.
Nhìn chín ngôi sao nhỏ trên đầu nó là nói lên tất cả.
Hơn nữa cùng Cửu Tinh Hồng Môi bình thường có chút khác nhau, những ngôi sao nhỏ này hầu như sát hợp lại, hóa thành một ngôi sao lớn. - Cửu Tinh Hồng Môi có linh tính!
Nhìn Cửu Tinh Hồng Môi bị đấu khí của hắn bao vây, không ngừng giãy dụa như, Nghệ Phong thì thào lẩm bẩm.
Nghệ Phong nhớ kỹ Lạc Hà Cốc Chủ nói qua, tiền bối hắn từng trồng Cửu Tinh Hồng Môi.
Sau đó mới sinh sôi nảy nở nhiều Tam Tinh Hồng Môi như vậy.
Thế nhưng tiền bối hắn là người thời Viễn cổ, kia có thể nghĩ những Cửu Tinh Hồng Môi này sống lâu bao nhiêu.
Cũng khó trách có thể trở thành Linh quả.
Một Linh quả có linh tính, giá trị sẽ kinh khủng tới dường nào.
Đặc biệt là Cửu Tinh Hồng Môi.
Nghệ Phong dùng đấu khí bao vây lấy Cửu Tinh Hồng Môi, lấy ra một hộp ngọc, để nó vào trong đó.
Sau đó niêm phong lại, lúc này mới cẩn thận thu vào giới chỉ.
Đối với Linh quả, lấy y thuật của Nghệ Phong đi luyện chế mà nói, quả thực là lãng phí.
Đương nhiên có thể dùng trực tiếp, thế nhưng này đủ để cho Tam trưởng lão đá chết hắn.
Cho dù là Tam trưởng lão, có thể cũng chưa đụng tới dược liệu cấp bậc Linh quả.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong thầm nghĩ sau này đưa Linh quả cho Tam trưởng lão.
Nếu như hắn có thể luyện chế tăng lên một tầng, như vậy thực sự là quá tốt.
Hơn nữa cho dù không lên được một tầng, đan dược hắn luyện chế ra khẳng định tốt hơn so với mình.
Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Trữ Huyên, hiện tại có Cửu Tinh Hồng Môi còn mạnh hơn rất nhiều Linh quả, nàng tiến vào Quân Cấp không có lo lắng quá lớn.
Dù sao, thiên phú của Trữ Huyên cũng rất cao.
Hơn nữa, thậm chí Nghệ Phong nghĩ, cho dù Trữ Huyên không có thiên tài địa bảo, cũng có thể đạt được Quân Cấp. - Đến lúc đó nhìn xem, nếu như nàng có thể dựa vào thực lực của mình đột phá đến Quân Cấp, vậy thì tốt nhất. - Nếu như đột phá không được...
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi dùng sức lắc đầu, lấy thiên phú yêu nghiệt của Trữ Huyên, nàng không đột phá, còn ai đột phá a.
Nghệ Phong đạt được Cửu Tinh Hồng Môi, thân ảnh bay nhanh tới nơi vừa nãy.
Nơi này có Cửu Tinh Hồng Môi sinh trưởng.
Nơi đó tất nhiên sẽ có rất nhiều Lục Tinh Hồng Môi.
Khẳng định không chỉ là một cây.
Đạt được Cửu Tinh Hồng Môi cấp bậc Linh quả, coi như là diễn sinh ra Cửu Tinh Hồng Môi, cũng không quá ngạc nhiên.
Nên Nghệ Phong bay nhanh về chỗ cũ, tìm kiếm bốn phía.
Đúng như Nghệ Phong suy đoán, lần thứ hai Nghệ Phong tìm được Lục Tinh Hồng Môi.
Điều này khiến Nghệ Phong mừng rỡ như điên.
Cũng không biết là bởi vì có một cây Cửu Tinh Hồng Môi Viễn cổ bị Nghệ Phong lấy, hay bởi vì mọi người hái được rất nhiều Tam Tinh Hồng Môi.
Nghệ Phong có thể phát hiện năng lượng trong phiến không gian này giảm xuống không ít.
Phát hiện như vậy, khiến Nghệ Phong càng thêm nghi hoặc, thế nhưng không có dừng lại bước chân, tiếp tục hái Tam Tinh Hồng Môi như trước.
Mà thời điểm Nghệ Phong hái Tam Tinh Hồng Môi không biết mệt mỏi, nhãn tình của Lạc Hà Cốc Chủ đứng ở ngoài không gian đột nhiên sáng lên, ánh mắt nhìn thẳng không gian kia, có chút kinh ngạc thì thào lẩm bẩm: - Tại sao có thể như vậy? Năng lượng của không gian này đột nhiên loãng nhiều như vậy? Giống như mất đi cái gì chống đỡ vậy.
Lạc Hà Cốc Chủ nghi hoặc, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, kinh hãi bật thốt nói: - Cửu Tinh Hồng Môi?
Lạc Hà Cốc Chủ nao nao, trong lòng lại không thể tin được.
Tuy rằng trước kia tiền bối trồng không ít Cửu Tinh Hồng Môi.
Thế nhưng hiện tại hầu như không ai tìm được một gốc.
Những Cửu Tinh Hồng Môi này giống như tự nhiên biến mất hơn phân nửa, điều này cũng khiến lịch đại Lạc Hà Cốc Chủ cho rằng Cửu Tinh Hồng Môi héo rũ.
Thế nhưng, không gian biến hóa lúc này lại làm hắn cực kỳ nghi hoặc.
Trừ việc không gian mất đi Cửu Tinh Hồng Môi chống đỡ.
Không có hiệu quả gì rõ ràng như vậy, cho dù hái hơn phân nửa Tam Tinh Hồng Môi.
Cũng chỉ có khả năng khiến những năng lượng này chậm rãi giảm xuống.
Mà không thể trong nháy mắt tiêu tán nhiều như vậy.
Điều này chỉ có thể giải thích là có một Cửu Tinh Hồng Môi nào đó bị người ta hái, hoặc là héo rũ.
Nghĩ vậy, trong lòng Lạc Hà Cốc Chủ cũng nghi hoặc không thôi.
Năm đó bọn người Liễu Nhiên cũng không có thể tìm được Cửu Tinh Hồng Môi, không gian này thật có Cửu Tinh Hồng Môi sao? Huống chi, cho dù tìm được, cũng không có phương pháp hái. - Xem ra, là có một Cửu Tinh Hồng Môi héo rũ. - Khụ, như vậy cũng tốt, ít nhất có thể duy trì an toàn vài chục năm.
Lạc Hà Cốc Chủ cảm thán, chỉ bất quá nhớ tới hiệu quả của Cửu Tinh Hồng Môi, hắn lại nhịn không được đau lòng một trận.
Lạc Hà Cốc Chủ cũng không biết, lúc này Cửu Tinh Hồng Môi đã có linh tính, nếu như hắn biết mà nói, sẽ càng đau lòng hơn nữa.