Khi đám người Đoạn Vũ cùng Nghệ Phong gia nhập, toàn bộ võ giả trong không gian tiếp tục giảm xuống còn phân nửa. Những người còn sót lại chỉ có hai mươi người.
Hà Như thật không ngờ đề nghị của chính mình bị Nghệ Phong cự tuyệt nhanh gọn như vậy. Trong cuộc chiến tiếp theo tuyệt đối không thể có người ngũ giai như Băng Ngưng tham dự, Nghệ Phong nói không cho Băng Ngưng bị tổn thương là bên ngoài, quan trọng nhất chính là công bằng, nàng muốn chiến thắng Nghệ Phong trong khi hắn không bị trói buộc. - Ngươi bảo vệ được sao?
Nghệ Phong nhìn Tiêu Thiên không phủ nhận, cười cười nói. - Ha ha... Được! Được! Ta chưa từng gặp ai kiêu ngạo hơn ngươi, ta muốn nhìn xem một chút ngươi sẽ bảo vệ nàng ta như thế nào?
Tiêu Thiên cười ha hả, tiếng cười sáng khoái vô cùng. - Nếu hắn muốn hộ giá, chúng ta sẽ xuất thủ loại bỏ nàng ra ngoài là được. Tuy rằng đối đãi một người như vậy sẽ mất đi phong độ thân sĩ. Chẳng qua nếu không phải tuyệt đại mỹ nữ của chính mình thì cũng không cần phải có phong độ thân sĩ. Nguồn: http://truyenfull.vn
Tiêu Thiên cười ha ha, cũng không nói lời vô ích, tiện tay tóm lấy mấy hạt châu xung quanh, vận chuyển đấu khí bám bên ngoài, hung hăng đánh về phía Nghệ Phong.
Thấy Tiêu Thiên xuất thủ, đám người Đoạn Vũ suy nghĩ một chút. Cuối cùng cũng không đồng loạt ra tay cùng Tiêu Thiên, nếu như bốn người bọn họ đồng thời đối phó Nghệ Phong thì thật khi dễ người thái quá. Huống chi bọn họ nghĩ chỉ cần hai người Hà Như và Tiêu Thiên liên thủ đủ để thu thập Nghệ Phong.
Bọn họ không tin lấy thực lực hai người Tiêu Thiên và Hà Như còn không thể thu thập được Nghệ Phong đang mang theo môt trói buộc bên mình.
Hai đám hạt châu của hai bên va chạm vào nhau, năng lượng ẩn chứa trong hạt châu dâng trào, trong nháy mắt đám hạt châu hóa thành bột phấn, rơi lả tả trong không gian.
Thế nhưng nếu muốn dùng hạt châu đều loại bỏ võ giả. Độ khó tăng lên rất nhiều, muốn bức lui Nghệ Phong và loại bỏ Băng Ngưng hầu như là chuyện tính rất khó thực hiện. - Hà Như, đồng loạt ra tay thôi!
Tiêu Thiên quay sang Hà Như nói, một mình hắn muốn thắng Nghệ Phong cũng phải tốn rất nhiều thời gian. Nói không chừng trong lúc tranh đấu đã tuyển ra mười người, nếu quả thật như vậy thì Nghệ Phong đã bảo vệ được Băng Ngưng tiến vào trong top mười.
Hà Như thấy thế liền gật đầu, từng đóa hoa sen bay nhanh ra ngoài bao trùm lấy hạt châu bay nhanh về phía Nghệ Phong. Cùng Tiêu Thiên một trái một phải tấn công Nghệ Phong. - Hừ!
Nghệ Phong thấy Hà Như xuất thủ liền hừ lạnh một tiếng, nhiếp hồn thuật cũng bay ra ngoài, từng đóa lam liên hoa bay nhanh, nghênh đón hạt châu của Hà Như. Động tác của Nghệ Phong không chậm chút nào, hắn lại vận chuyển đấu khí để ngăn cản Tiêu Thiên.
Một bên nhiếp hồn thuật, một bên đấu khí ngăn cản toàn bộ hạt châu của hai người.
Lâm quản gia và Lâm Thiên Uy ở bên ngoài thấy một màn này, trong mắt cũng toát lên vẻ tán thưởng: - Nghệ Phong phối hợp đấu khí và nhiếp hồn thuật vô cùng thành thạo, hắn phân tâm ra đối phó công kích của Hà Như và Tiêu Thiên rất hoàn mỹ. - Ha ha, thật không ngờ tiểu tử này lại là loại người phong lưu bại hoại. Dưới tình hính như vậy còn muốn bảo vệ nha đầu Băng gia. - Tiểu tử này không hoàn toàn muốn bảo vệ Băng nha đầu. Ta cảm giác hắn có ý định chống lại công kích liên hợp của đám trẻ. Không biết hắn lấy đâu ra lòng tin. Lấy thực lực của hắn đối phó một mình Tiêu Thiên đã cảm thấy đau đầu, nếu như đồng thời ngăn cản cơ hồ tất bại.
Lâm quản gia nói. - Các đời Tà Đế đều là hạng người tâm khí cao ngạo. Sợ rằng tiểu tử này muốn sáng tạo chiến tích siêu việt Liễu Nhiên. Chằng qua muốn siêu việt chiến tích của lão gia hỏa đó dễ vậy sao?
Lâm Thiên Uy dò ra một ít tâm tư của Nghệ Phong, nhịn không được lắc đầu nói rằng. - Nếu như mấy năm nữa thì quả thật có thể, chẳng qua hiện giờ muốn vượt qua Liễu Nhiên thì không có khả năng.
Lâm quản gia cấp ra đáp án, nhìn Nghệ Phong lắc đầu.
Lâm Thiên Uy cười cười, ánh mắt chuyển dời về Băng Ngưng ở phía sau Nghệ Phong: - Băng nha đầu là một mầm tốt, nhưng thật đáng tiếc. Nếu như cấm địa của Đông Hải cung còn hoạt động thì sợ rằng nàng cũng sẽ không kém Hà Như, thế nhưng hiện giờ nàng kém quá xa. - A! Đoạn Vũ cùng Tây Môn Nam Thiên và Lâm Long đang làm gì vậy? Vì sao bọn họ liên thủ xuất thủ với những võ giả khác? Thật là phá phách, ba người bọn họ liên thủ, trong không gian này có ai có thể chống lại được?
Lâm quản gia có chút bất mãn, ngữ khí trách móc mấy người kia thậm tệ, mặc dù trong đó có thiếu gia của Lâm Lang thế gia.
Lâm Thiên Uy nói một câu khám phá ra dự định của ba người. - Chẳng qua bọn họ liên thủ xuất thủ với những võ giả khác, ngoại trừ việc cá nhân ra thì thật ra muốn bảo vệ Băng Ngưng.
Lâm quản gia nói. - Cũng không đến mức đó, ta đoán mấy người này sẽ loại bỏ chín người rồi dừng lại. Dù sao trong lòng bọn họ đã để cái danh ngạch cuối cùng cho Băng Ngưng. Chỉ là đám người Hà Như chiến đấu càng lâu thì bọn họ nhận được chỗ tốt càng lớn.
Lâm Thiên Uy thấy rõ tất cả nói.
...
Chính như dự đoán Lâm Thiên Uy, ba người Đoạn Vũ, Tây Môn Nam Thiên, Lâm Long liên thủ không một ai có thể ngăn cản. Ba người bọn họ đối phó ai thì người đó nhất định phải bước ra ngoài.
Mà những người bon họ lưu lại đều là người trong top mười lấy hồn thể. Mặc dù những võ giả khác cũng có thực lực cửu giai, còn mấy người lấy hồn thể trong top mười có thực lực kém hơn, thế nhưng vẫn như cũ bị ba người loại bỏ ra ngoài.