Mị Ảnh

Chương 1197: Rốt cục đã nghiêm túc



 
Ầm...
 
Một tiếng nổ giống như sấm sét. Toàn bộ đại điện đều bị chấn động. Mặt đất vốn đã rạn nứt, dưới chấn động này, khe nứt lại tăng lớn.
 
Mà Sí Diễm Trảm khủng khiếp và hỏa long đầy chấn động kia, hai bên va chạm vào nhau. Trong không gian, khắp nơi đều là lãnh địa của lửa, một mảnh biển lửa, không ngừng tàn phá bừa bãi.
 
Từng đạo hỏa diễm bay như tên bắn đến mặt đại điện. Nền đại điện vốn được tạo thành từ những tảng đá rất lớn, đã bị nung khô thành bụi phấn. Mà điện trụ tiếp xúc với hỏa diễm, tức thì bị nung khô thành một tầng bột phấn rơi xuống. Toàn bộ không gian, nhiệt độ tăng lên khủng khiếp. Cho dù đám người vây xem này đứng cách rất xa vẫn cảm giác được sóng nhiệt sáng quắc đánh tới.
 
Mà thân ảnh Nghệ Phong và Tây Môn Nam Thiên đã không thấy, hoàn toàn bị sóng nhiệt hỏa diễm bao trùm, không thấy được thân ảnh bọn họ.
 
Nhìn biển lửa này khiến thiên địa biến sắc, một đám thiếu niên tài tuấn quay sang nhìn nhau, đều thấy được trong mắt đối phương sự hoảng sợ và không dám tin. Bọn họ không tưởng tượng đây là chiêu thức mà một Tôn cấp có thể thi triển ra được. Phần lớn trong số bọn họ, sợ là dưới dư ba của hai chiêu giao phong, đều không ngăn cản được.
 
Cho dù là Lâm Thiên Uy và Lâm quản gia thấy cảnh tượng như vậy, cũng lâm vào trầm mặc. Thật lâu sau, Lâm quản gia mới cảm thán nói:
 
- Lực đạo thật là khủng khiếp. Lực lượng như vậy, đã vượt qua lực đạo của Tôn cấp.
 
Lâm Thiên Uy im lặng, nhìn biển lửa vẫn tàn phá bừa bãi bốn phía, thở khẽ một hơi. Lúc này hắn mới phát hiện, hắn xem thường Nghệ Phong lúc hắn mới tham gia tụ hội của tuấn tài trẻ tuổi.
 
Hỏa diễm bốn phía vẫn tàn phá bừa bãi. Trong hư không, hai đạo nhân ảnh từ trong hỏa diễm bắn ra. Hai đạo nhân ảnh giống hệt như lúc mới giao chiến, vẫn chỉnh tề sạch sẽ. Hai người vừa trong biển lửa ra, lại bạo phát ra hỏa diễm, đánh một chưởng về phía đối phương.
 
Ầm…
 
Hai người giao thủ phát ra từng đạo kình khí. Nghệ Phong và Tây Môn Nam Thiên đều bay ngược ra ngoài.
 
Nhưng vào lúc này, đám người Tiêu Thiên và Tôn Nộ Lâm Long, đồng thời ra tay với Nghệ Phong. Bên trong ẩn chứa lực lượng mạnh nhất, đánh vào vị trí quan trọng của Nghệ Phong.
 
- Ha ha! Sớm biết các ngươi sẽ ra tay!
 
Nghệ Phong cười to, cánh tay vung lên. Sí Diễm Trảm lại xuất hiện. Sí Diễm Trảm hơn mười trượng, hóa thành hỏa diễm đao, chém thẳng vào ba người.
 
- Kháo...
 
Đám người Tiêu Thiên nhìn Sí Diễm Trảm chém về phía bọn họ, trong lòng bọn họ mắng to một tiếng, rất khó lý giải Nghệ Phong vừa thi triển xong một chiêu cường thế như vậy, vì sao còn khí lực thi triển tiếp, đồng thời thi triển với tốc độ nhanh kinh người.
 
Nhưng trong lòng nổi cơn thịnh nộ, Sí Diễm Trảm quét về phía bọn họ, không thể không khiến ba người liên kết. Mỗi người thi triển ra chiêu thức mạnh nhất của bọn họ để nghênh đón. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
 
Nghệ Phong mượn cơ hội này, thân ảnh chợt lóe lên, bay như tên bắn về phía bên kia. Cùng lúc đó, ba người Chu Hồng, Thiết Nam, Đông Phương Huyết, giống như săn báo, đánh về phía Nghệ Phong.
 
- Thuấn Di!
 
Nghệ Phong thi triển Thuấn Di, thân ảnh mạnh mẽ biến mất ở trong phạm vi công kích của bọn họ. Đông Phương Huyết cùng ba người, mỗi người đánh ra một chiêu tạo thành âm hưởng mạnh mẽ. Mỗi người đều tức giận mắng một tiếng. Mà lúc này, Nghệ Phong đã thoát khỏi ra vòng vây của bọn họ, đứng đối mặt với bảy người bọn họ.
 
Tuy rằng ba người Tiêu Thiên cường hãn, nhưng dưới tình huống không thi triển chiêu thức quá lớn ngăn cản Sí Diễm Trảm. Cho dù lấy thực lực của ba người liên kết lại, vẫn bị Sí Diễm Trảm chấn động lùi lại mấy bước. Ống tay áo bị rách hơn phân nửa.
 
- Có muốn lại thêm người nữa hay không?
 
Giọng điệu thản nhiên vang lên trong không gian, một đám hít một hơi thật sâu, nhìn Nghệ Phong đang đứng đối diện với bảy người. Thật sự không ngờ được, bảy người bao vây tấn công một mình hắn, Nghệ Phong lại không hề xuất hiện tình trạng sắp bị đánh bại, ngược lại còn chiếm thượng phong nhỏ.
 
Bảy người, bảy võ giả cửu giai, lại bao vây tấn công một người, một chút tiện nghi còn chưa chiếm được. Hơn nữa còn dưới tình huống có một cường giả đỉnh phong vận dụng tuyệt kỹ sư môn, nhưng chưa thể chiếm lấy một chút thượng phong.
 
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ không gian đều yên tĩnh. Mọi người chăm chú nhìn thẳng vào Nghệ Phong. Khi bọn họ đang thừ người ra, bọn họ mơ hồ phát hiện linh khí bốn phía với tốc độ có thể thấy được bao vây lấy Nghệ Phong, bị năng lượng màu lam cắn nuốt, cuối cùng chuyển vận vào trong cơ thể Nghệ Phong.
 
Tây Môn Nam Thiên nhìn Nghệ Phong phong khinh vân đạm, hắn cười ha ha nói:
 
- Tốt! Tốt! Ban đầu ta vốn tưởng rằng trong những người trẻ tuổi dùng hỏa, không ai có thể vượt qua ta. Không thể tưởng tượng được lại xuất hiện ngươi. Tà Đế, Tà Đế, giờ phút này, ta mới chính thức cảm nhận được tên tuổi của Tà Đế!
 
Tuy rằng Hỏa Long Tại Thiên của Tây Môn Nam Thiên và Nghệ Phong chiến thành ngang tay, nhưng Tây Môn Nam Thiên hiểu rất rõ. Nghệ Phong mới thất giai đã có thể ngang tay với hắn. Nếu đạt được trình độ như hắn, hắn còn có thể so đấu được sao?
 
Huống chi, Tây Môn Nam Thiên tự nhận sau khi đánh một chiêu Hỏa Long Tại Thiên, không có khả năng ra chiêu thứ hai. Nhưng sau khi Nghệ Phong thi triển xong một chiêu Sí Diễm Trảm, lại có thể thi triển ra một chiêu khác đỡ chiêu thức của mấy người Tiêu Thiên.
 
Bảy người bọn họ, ba người công kích, lại dưới chiêu này của hắn, hoàn toàn tan rã. Dù Tây Môn Nam Thiên cao ngạo, nhưng không thừa nhận không được. Chơi với lửa, hắn còn kém Nghệ Phong rất xa.
 
- Ha ha, đã lâu không sảng khoái như vậy. Trước giờ, ta luôn thu thập người khác, thật sự không ngờ được hôm nay lại bị ngươi đốt ống tay áo. Thống khoái! Tuy nhiên, ta có một tật xấu. Ngươi đốt ta, ta không đốt trả, tiệc tối hôm nay ngủ không yên.
 
Tiêu Thiên cười to, tiến lên một bước. Sau một bước này, khí thế của hắn lại dâng lên đến đỉnh phong. Hiển nhiên, Tiêu Thiên không dự định bảo lưu lại, cũng quên tỷ thí sau này. Đối với hắn bây giờ, không có gì có ý nghĩ bằng việc thu thập Nghệ Phong.
 
- Nghệ Phong, năm đó trận đánh với sư tôn ngươi, hiện tại trong lòng gia chủ còn thổn thức không thôi. Không biết ngươi có bản lĩnh này hay không. Một ván này, ta chơi cùng ngươi.
 
Nói xong, Lâm Long tiến về phía trước một bước, khí thế cũng đạt được đỉnh phong, không hề có dự định giữ lại.
 
Lúc này Tôn Nộ, Đông Phương Huyết Thiết Nam cũng tiến về phía trước một bước:
 
- Vốn chúng ta còn muốn tranh đấu một trận tranh vị trí năm người đứng đầu. Chỉ có điều hiện tại tranh vị trí năm người đứng đầu đã không còn có ý nghĩa nữa. Nghệ Phong, một ván này chúng ta cùng chơi với ngươi.
 
Ba người này đồng thời tiến lên trước một bước. Khí thế của bọn họ uy áp đến Nghệ Phong. Bọn họ không dự định bảo lưu lại.
 
Còn lại Chu Hồng, thấy mọi người đều đem khí thế trong người uy áp đến Nghệ Phong, nàng là nữ nhân, cũng tiến về phía trước một bước, nhìn Nghệ Phong có chút ngại ngùng nói:
 
- Nếu tất cả mọi người nghiêm túc, ta cũng theo mọi người cùng lên.
 
Nói xong, bảy khí thế hội tụ cùng một chỗ, bất chấp tất cả uy áp về phía Nghệ Phong. Chỗ khí thế uy áp, mang tiếng rít gào vang vọng khắp bầu trời.
 
- Ha ha ha...
 
Nghệ Phong kiêu ngạo phá lên cười, không hề để ý tới khí thế này, chỉ nhìn đám người Tiêu Thiên nói:
 
- Đã sớm chờ các ngươi làm như vậy. Nếu đã như vậy, chiến đấu một trận.
 
Nói đến đây, Nghệ Phong dừng một chút, quay đầu nhìn về phía đám người Hà Như và Đoạn Vũ, cười lộ ra hàm răng trắng:
 
- Hoan nghênh các ngươi.
 
Đoạn Vũ thấy uy thế bảy người đã như thế, Nghệ Phong còn dám khiêu khích bọn họ. Hắn không nhịn được tức giận mắng một tiếng:
 
- Kháo...
 
- Ngươi yên tâm. Chỉ cần ngươi chống đỡ được, ta nhất định sẽ tham dự. Phía sau ta còn gần trăm võ giả, đủ đánh ngươi thống khoái.
 
Đoạn Vũ nghiến răng nghiến lợi.