Tam trưởng lão đi rất nhanh, thật vất vả đạt được điểm ấy lĩnh ngộ, hắn rất sợ biến mất! Đối với hắn mà nói, hiện tại tốt nhất chính là tiến vào Thánh Thành cảm ngộ. Không chừng có thể mượn cơ hội này đi vào Á Thánh.
Nghĩ vậy, tam trưởng lão cấp bách khó dằn nổi. Á Thánh ah, tuy rằng không phải Thánh, thế nhưng ít nhất mang theo chữ thánh. Không phải Quân có thể so sánh.
Tam trưởng lão rời đi, lực lượng Tội Ác chi thành thực ra rút hơn phân nửa. Bất quá, tam trưởng nói với Nghệ Phong, hắn sẽ gọi ngũ trưởng lão tới đây. Nhớ tới ngũ trưởng lão thân là độc sư, lo lắng trong lòng Nghệ Phong cũng buông xuống. Ngũ trưởng lão tàn nhẫn nhất trong năm vị trưởng lão, thủ đoạn độc thuật xuất thần nhập hóa. Có hắn tại nơi này, ai dám gây rối, nhất định sẽ chết rất thảm.
Từ khi mấy vị trưởng lão xuống núi, thực ra rất không muốn tiếp tục ở căn nhà nhỏ bé tại Thánh Địa. Dù sao Liễu Nhiên đã tuyên bố xuất thế, cử động của bọn họ so sánh có vẻ quá nhỏ bé.
Về phần ước định ký kết năm đó, khi Nghệ Phong xuất thủ diệt Mặc gia, cũng đã xé bỏ.
Hiện tại bên ngoài vẫn yên ấm, bất quá, chính là cao tầng không muốn đại lục nữa giao vào loạn lạc lại lần mà thôi. Trong lúc này chỉ thiếu đi một ngòi nổ lớn mà thôi. Đại lục lúc này, gió mưa bập bùng. Từng thế lực đều gắng sức âm thầm tích trữ lực lượng!
Cho dù Thánh Thành, cũng giống vậy âm thầm đề cao sắp xếp một vài thứ.
Đương nhiên, Nghệ Phong không biết những việc này. Hắn bỏ thời gian nhàn hạ cùng Linh nhi và mọi người, chính là tu luyện Băng Tỏa và vũ kỹ Thiên giai Tà Đế.
Nghệ Phong học Băng Tỏa thực sự rất nhanh. Dù sao, bởi vì Băng Ngưng, trong cơ thể hắn đã sở hữu năng lượng thuộc tính băng. Hơn nữa, năng lượng thuộc tính băng này so với người thường còn cao hơn một bậc.
Tuy rằng Vũ Kỹ Địa Cấp rườm rà, thế nhưng với thực lực của Nghệ Phong hiện tại, cùng với tính dung nạp của của Lăng Thần Quyết. Tu luyện tuyệt kỹ chấn cung của Tây Hải cung cực nhanh.
So với việc tu luyện thành công Băng Tỏa, tu luyện vũ kỹ Thiên Cấp Tà Đế có vẻ có chút gian nan. So với tu luyện Nhiếp Hồn Thuật Thiên Cấp Luân Hồi Tịch Diệt, bộ này khó hơn không chỉ vài lần.
Vũ kỹ Thiên Cấp gọi là Tà Khí Lẫm Nhiên, nhiều thế hệ Tà Đế đạt tới Quân Cấp mới bắt đầu tu luyện. Mặc dù Nghệ Phong đạt tới Quân Cấp tam giai, tu luyện cũng vô cùng vất vả. Tuy rằng bộ vũ kỹ này không ghi rõ là vũ kỹ thuộc trình tự nào, thế nhưng dựa vào điểm ấy, bài danh bộ vũ kỹ này tuyệt đối xếp rất cao tại cấp bậc vũ kỹ Thiên Cấp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Điệp Vận Du dưới sự chăm sóc của Nghệ Phong an dưỡng một đêm, cũng dần dần khôi phục. Huyết khí trong cơ thể Điệp Vận Du hồi phục, lại tản ra vẻ xinh đẹp mị hoặc Nghệ Phong.
Sau một tháng, Điệp Vận Du rốt cục hồi phục bảy phần. Tuy rằng sắc mặt tái nhợt, thế nhưng đủ khiến trong lòng Nghệ Phong cảm thấy vui mừng khôn xiết. Nhìn Điệp Vận Du đi lại trên mặt đất, Linh Nhi cẩn thận đi cùng.
Lại trải qua nửa tháng nữa, thương thế của Điệp Vận Du đã hoàn toàn bình phục. Nghệ Phong dò xét chút thân thể nàng, phát hiện không lưu lại di chứng. Ngược lại, dựa vào Ngũ Hành Linh Tham cùng với Hải Lam Thánh quả, thực lực của nàng có phần được đề cao.
Nhìn dung quang Điệp Vận Du tỏa sáng, Nghệ Phong ôm Điệp Vận Du vào phong, ghé bên tai nàng nói: - Lã Bất Vi ba ngày không ra khỏi phòng, ngày hôm nay chúng ta sẽ phá kỷ lục của bọn họ.
Khi Điệp Vận Du xấu hổ tức giận phản kháng, Nghệ Phong hoàn toàn không để nàng có cơ hội. Bất quá, không kiên trì đủ hai ngày, Nghệ Phong và Điệp Vận Du đã từ trong phong đi ra. Điều này khiến Nghệ Phong nghĩ, chuyện tình Lã Bất Vi nhất định nói quá. Cùng với yêu nghiệt một chỗ, ba ngày đủ khiến ngươi phải mất mạng.
Khi Điệp Vận Du hoàn toàn bình phục, trật tự Tội Ác chi thành khôi phục như xưa. Nguyên bản ảnh hưởng bởi Quân Cấp Mặc gia tạo thành đã biến mất hầu như không còn.
...
Khi Tội Ác chi thành đi vào quy củ, Nghệ Phong ngoài ở gần các nữ nhân, lại cùng ngũ trưởng lão nghiên cứu chút độc thuật.
Tại phủ đệ trên đỉnh Tội Ác chi thành, Nghệ Phong nhìn Huyết Sắc Thiên Đường phía chân trời xa xa, trong lòng yên tĩnh dị thường. Lẳng lặng đứng tại nơi đó, nhìn đám mấy dần dần trôi.
Liễu Mộng Nhiên từ sau lưng ôm lấy Nghệ Phong, lẳng lặng đứng cùng Nghệ Phong. Lúc này Liễu Mộng Nhiên nhìn Nghệ Phong đứng ngây ngốc tại chỗ, nàng cảm nhận được tâm tư Nghệ Phong. Loại tâm tư này mang theo an tĩnh, hoàn toàn trái ngược với Nghệ Phong trước kia.
Lúc này Nghệ Phong đứng tại nơi đó, không chút cử động. Mà dường như toàn thân mang theo khí tức của người yên tĩnh đọc sạch. Loại cảm giác kỳ dị này, không để Nghệ Phong liên hệ một chỗ với "ma".
Thế nhưng, hết lần này tới lần khác Nghệ Phong lại tạo cho nàng cảm giác này.
Nghệ Phong dần dần trải qua thời gian nửa năm tại Tội Ác chi thành. Liễu Mộng Nhiên và Điệp Vận Du càng lúc càng cảm giác tâm tư và khí tức của Nghệ Phong vô cùng yên bình. Liếc mắt nhìn qua, cảm giác có thể nhìn thấu Nghệ Phong, thế nhưng trên thực tế các nàng đều rõ, căn bản không thể nhìn thấu.
Đặc biệt thời gian Điệp Vận vừa mới quen Nghệ Phong. Trên người Nghệ Phong mang theo cảm giác chính mình nằm ngoài thế giới rất nồng đậm, giống như lãng tử không tìm được bến đỗ. Thế nhưng lúc này, Nghệ Phong khiến các nàng có cảm giác hoàn toàn khác. Nghệ Phong lúc này khiến người ta cảm giác Nghệ Phong đang an tĩnh trở về nhà.
Đương nhiên, Điệp Vận Du không biết, Nghệ Phong hiện tại đã dung nhập thế giới này. Đặc biệt nghĩ Tội Ác chi thành chính là nhà của hắn. Mà Điệp Vận Du, sớm đã là người nhà của hắn.
Thời gian nửa năm, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngăn. Thời gian nửa năm, Nghệ Phong ở Tội Ác chi thành an tĩnh dị thường. Mỗi lần nhìn Huyết Sắc Thiên Đường nơi chân trời xa xa đều có thể cảm giác được toàn thân muốn dung nhập vào thiên địa.
Nghệ Phong biết, đây chính là cảm giác thiên nhân hợp nhất. Thế nhưng, bước này luôn không đạp tới. Mỗi lần nhìn như muốn dung nhập trong đó, nhưng trên thực tế, có lẽ luôn luôn kém một cơ hội nho nhỏ.
Mặc dù như vậy, Nghệ Phong cũng cảm giác được chính mình biến hóa nghiêng trời lệch đất. Loại biến hóa này khiến Nghệ Phong cảm giác chính mình đi vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất không còn quá xa.
Ngược lại trong vòng nửa năm này, thực lực của Nghệ Phong không đề cao quá lớn. Bất quá, điều này không ngoài ý muốn của Nghệ Phong, dù sao Quân Cấp chỉ dựa vào tu luyện, mấy năm cũng không thể đề cao một cấp. Đạt tới Quân Cấp, muốn đề cao cần cơ duyên cực lớn.
Tuy rằng Lăng Thần Quyết giúp tốc độ tu luyện nhanh hơn rất nhiều, thế nhưng nghĩ trong vòng nửa năm đề cao một giai cũng là vọng tưởng. - Thiếu gia!
Liễu Mộng Nhiên phía sau bỗng nhiên hô Nghệ Phong.
Nghệ Phong quay đầu, nhẹ nhàng ôm Mộng Nhiên vào lòng chính mình, cảm thụ được thân thể ấm áp và mềm mại của Liễu Mộng Nhiên. - Nếu như thiếu gia có việc, vậy hãy đi. Không cần lưu lại Tội Ác chi thành cùng chúng ta.
Liễu Mộng Nhiên quay về phía Nghệ Phong nói. Làm bạn cùng các nàng trong thời gian nửa năm, các nàng đều đã thỏa mãn. - Uhm? - Điệp tỷ tỷ cũng nghĩ như vậy. Nàng biết thiếu gia còn rất nhiều chuyện chưa hoàn thành.
Liễu Mộng Nhiên ghé vào ngực Nghệ Phong nói. - Có một chuyện, bất quá, không cấp bách được.
Nghệ Phong quay về phía Liễn Mộng Nhiên nói: - Ở lại cùng các nàng một thời gian nữa, ta sẽ tới Đế Đô.