Thấy võ giả đi về phương hướng cung điện của Hi Lâm, trong lòng Nghệ Phong đã tin bảy tám phần. Đối phương nếu biết Hi Lâm, vậy thì đến lúc đó hỏi thăm Hi Lâm một chút là được.
Nghĩ tới đây, Nghệ Phong thu hồi lại tâm tư. Ánh mắt hắn nhìn bốn phía, nhưng sau đó liền lắc đầu. Nơi này đã bị hai người phá tanh bành, muốn tìm được một nơi bế quan là không thể. Nghĩ tới đây, Nghệ Phong không khỏi đưa ánh mắt chuyển tới mặt hồ, suy nghĩ một chút hắn liền nhảy vào trong đó.
Nếu không có địa phương nào thích hợp thì đành dung hợp Phệ Châu ở đáy hồ vậy.
Sau khi tiến vào hồ nước, Nghệ Phong dùng đấu khí tạo nên một không gian, rồi ngồi xếp băng trên một phiến đá xanh, tiếp đó lấy Phệ Châu ra.
Một khắc khi Phệ Châu xuất hiện, linh khí bốn phía đều tụ tập lại nơi đây.
Nghệ Phong nhìn trong tay Phệ Châu, trong lòng cũng không còn vẻ sợ hãi như trước. Với thực lực hiện giờ của hắn, cộng thêm trong cơ thể còn có mấy viên Phệ Châu, hắn hoàn toàn có thể áp chế nó.
Không cần chuẩn bị một loại dược vật gì, Nghệ Phong trực tiếp ném Phệ Châu vào miệng. Dưới sự khống chế của đấu khí chậm rãi tiến vào khí hải.
Đồng thời, hai loại pháp tắc chi lực của Nghệ Phong bao vây Phệ Châu tầng tầng lớp lớp. Lúc này mặc dù Phệ Châu vẫn cắn nuốt pháp tắc như trước, nhưng với tốc độ chậm hơn rất nhiều.
Sau khi Phệ Châu tiến vào khí hải, ngay cả có pháp tắc chi lực cũng không thể khống chế nổi.
Năng lượng trong viên Phệ Châu điên cuồng chuyển động, Nghệ Phong khống chế từng đạo đấu khí bắt đầu luyện hóa. Ba viên Phệ Châu còn lại cũng ổn định trong khí hải, không để cho viên Phệ Châu cắn nuốt hoàn toàn.
Đấu khí Nghệ Phong không đủ để luyện hóa Phệ Châu, vì thế linh khí bên ngoài điên cuồng tràn vào trong cơ thể hắn tiếp tục quá trình dung hợp Phệ Châu.
Dưới sự trợ giúp của linh khí, tốc độ luyện hóa Phệ Châu của Nghệ Phong tăng một cách nhanh chóng, đồng thời hắn cũng cảm giác được khí tức của mình đang tăng lên nhanh chóng.
Có ba viên Phệ Châu áp chế, giờ khắc này Phệ Châu mới không thể tạo nên sóng gió gì. Nghệ Phong điều khiển linh khí tiếp tục luyện hóa nó.
Sau khi luyện hóa, Nghệ Phong dung nhập ngàn năm tử khí và năng lượng Thánh Thủy vào trong Phệ Châu. Cho hai viên Phệ Châu có cùng thuộc tính vào một nơi.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, hắn cố gắng để hai viên Phệ Châu tới gần nhau. Muốn dung hợp chúng thành một.
So với chuyện luyện hóa thì việc dung hợp hiển nhiên khó khăn hơn rất nhiều. Nghệ Phong cẩn thận để hai viên Phệ Châu lại gần nhau.
Nhưng cho dù thuộc tính có tương đồng thì một khắc này chúng cũng xung đột. Sau khi chạm vào nhau, đấu khí trong khí hải quay cuồng, khiến khóe miệng Nghệ Phong chảy máu tươi.
Trong khí hải của Nghệ Phong, linh khí đang ồ ạt tràn vào. Chỉ là khí tức của hắn đề cao rất chậm chạp, dường như không nhích được chút nào. Nghệ Phong biết, thực lực của hắn đã đạt tới bình cảnh, trừ phi là đột phá đạt tới nhị giai, bằng không thì không thể tăng lên.
Ở trên mặt hồ, vô số linh khí tràn vào đáy hồ, mặt nước trở thành một dòng xoáy cực lớn. Lực lượng xoay tròn điên cuồng như muốn phá hủy hết thảy.
Linh khí điên cuồng tiến vào trong cơ thể Nghệ Phong, nhưng khí tức của hắn vẫn không thay đổi. Bất kể là Nhiếp Hồn thuật hay là đấu khí, đều đạt đến bình cảnh, muốn đột phá cực kỳ khó khăn.
Năng lượng trong hai viên Phệ Châu không ngừng giao phong khiến khí hải của Nghệ Phong chấn động, khóe miệng hắn liên tục tràn máu tươi.
Dưới quá trình liều lĩnh dung hợp của Nghệ Phong, hai viên Phệ Châu vốn đang va chạm với nhau bắt đầu chậm rãi dung hợp. Thấy vậy, trong lòng Nghệ Phong càng thêm mừng rỡ, không để ý tới điều gì nữa, chỉ cố gắng điều khiển chúng.
Tiêu hao khoảng thời gian khá dài, hai viên Phệ Châu rốt cục cũng hội tụ với nhau. Thời điểm khi chúng dung hợp, nguyên bản Phệ Châu đang điên cuồng cắn nuốt linh khí bỗng thả ra, trong nháy mắt kinh mạch Nghệ Phong bị thừa linh khí khiến hắn cảm thấy đau đớn. Khí tức của hắn đang ổn định bỗng mạnh mẽ tăng vọt, nhất cử đột phá bình cảnh.
Nghệ Phong điên cuồng cắn nuốt linh khí, đồng thời khí tức của hắn cũng tăng lên rất nhanh. Cuối cùng đã đạt tới nhị giai, linh khí trên mặt hồ bắt đầu ngưng tụ tràn về phía Nghệ Phong ở dưới đáy hồ, hóa thành một dòng linh khí chảy vào cơ thể hắn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Khi khí tức của Nghệ Phong tăng tới đỉnh phong mới bắt đầu ổn định và chậm lại.
Nhưng linh khí ngoại giới vẫn điên cuồng tràn vào cơ thể hắn, cường hóa kinh mạch.
Một màn này khiến Nghệ Phong sững sờ, tất cả linh khí tiến vào khí hải chuyển đổi thành hồn lực.
Bên trong thức hải, nguyên hồn giống như nguyên hồn của trẻ con chậm rãi chuyển động, giống như nước chảy thành sông dung hợp với hồn lực.
Nghệ Phong thấy thế thì hơi ngẩn ra. Nhưng tốc độ cũng không chậm lại, hồn lực điên cuồng tràn vào trong nguyên hồn.
Hồn thể giống như hài nhi bắt đầu lớn mạnh.
Tình huống như thế kéo dài trong bảy ngày. Sau khoảng thời gian này. Hai mắt nguyên hồn đang nhắm chặt đột nhiên mạnh mẽ mở ra. Trong một sát na đó, lấy Nghệ Phong làm trung tâm bắn ra một cỗ lực lượng khủng bố, trực tiếp khiến nước trong hồ nhấc lên cao cả ngàn trượng giống như thác nước đổ xuống.
Vào lúc này, khí thế của Nghệ Phong đã đạt tới đỉnh, linh khí từ bốn phía điên cuồng tiến vào cơ thể hắn.
Nghệ Phong khống chế nguyên hồn rơi vào lòng bàn tay, nhìn nó giống như tiểu hài tử, hoàn toàn là một bản sao của hắn. Cặp mắt kia tản ra quang mang khiến người ta kinh hãi, Nghệ Phong có thể cảm giác được nguyên hồn đang có sự thoát thai hoán cốt. Mặc dù bề ngoài rất yếu ớt, nhưng lực lượng ẩn chứa bên trong khiến trái tim của Nghệ Phong đập thình thịch.
Yên lặng nhìn nguyên hồn trong tay, Nghệ Phong không nghĩ tới cứ như vậy đã đạt tới Cửu tinh. Vốn hắn còn cho là Nhiếp Hồn thuật muốn đột phá Cửu tinh, còn phải nữa nắm trong tay một loại pháp tắc chi lực. Nhưng không nghĩ tới trên cơ sở tương sinh tương khắc, Nhiếp Hồn thuật lại thuận lợi đột phá như vậy.
Hít sâu một hơi, thu hồi nguyên hồn vào Thức hải, trong lòng hắn cảm thấy mừng rỡ. Có thể đạt tới cửu tinh đó là sự biến đổi về chất.
Cảm nhận được đấu khí trong cơ thể mênh mông, rất hiển nhiên nhờ Phệ Châu theo đó đột phá. Nhớ tới lần đầu dung hợp Phệ Châu, cấp bậc tăng lên mấy giai vị, so với lần luyện hóa và dung hợp này lại chỉ tăng thêm một cấp độ. Điều này đủ biết Thánh cấp kinh khủng đến cỡ nào.
Trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ lần nay may mắn là nguyên bộ Phệ Châu âm hỏa, cùng Phệ Châu dương hỏa. Nếu là Phệ Châu khác thì e rằng nửa cấp cũng không thể tăng.