Mị Ảnh

Chương 191: Tấn giai Tướng Cấp



 
Từng đạo đấu khí theo kinh mạch lưu chuyển khắp nơi trong cơ thể, công pháp Lăng Thần Quyết là công pháp hồn thể song tu, từng đạo đấu khí theo ý niệm vận chuyển một vòng, đấu khí liền được tăng thêm một chút.
Dường như Nghệ Phong đứng ngây dại tại chỗ, linh khí xung quanh bị Nghệ Phong lôi kéo, trong nháy mắt bao vây lấy Nghệ Phong.
Điệp Vận Du cảm thụ được độ dày linh khí xung quanh thoáng chốc nồng đậm hơn, nàng kinh ngạc tại chỗ. Rất khó lý giải Nghệ Phong đứng tại đây cũng có thể đột phá, sau đó trong lòng nàng thì thầm một tiếng quái vật. Lúc này đôi tay nàng mới buông Nghệ Phong ra, sững sờ nhìn Nghệ Phong, khóe miệng nhếch lên tươi cười: Quả thực Nghệ Phong trưởng thành rất nhanh, trong số những người cùng tuổi, có thể nói cực kỳ ít người so sánh được với hắn.
Điệp Vận Du ngơ ngác nhìn bóng hình đơn bạc mà vĩ ngạn kia, nghĩ tới y thuật của Nghệ Phong, nàng thì thầm:
- Có thể, ngươi thực có thể trưởng thành đến mức cả thế giới này đều kinh hãi cũng không chừng!
Vốn hồn lực của Nghệ Phong thuộc cửu giai đỉnh phong, sau khi trải qua đợt hành hạ của quái lão đầu đã đạt được sát biên giới đột phá. Mà vừa mới thả ra một tia khúc mắc, tựa tạo thành cơ hội để lần này đột phá!
Vô số linh khí dũng mãnh hướng về phía Nghệ Phong, linh khí khổng lồ giống như trong cơ thể Nghệ Phong mạnh mẽ hướng vào khí hải, nguyên bản khí hãi yên ắng trong nháy mắt liền sôi trào lên. Dòng xoáy kia nguyên bản bình ổn xoay tròn lập tức cấp tốc xoay tròn, một chút linh khí nhét vào dòng xoãy mãnh liệt này.
Đấu khí lưu chuyển mãnh liệt trong kinh mạch, theo lộ tuyến quỷ dị của Lăng Thần Quyết xoay chuyển một vòng, khiến Nghệ Phong cảm thấy tinh thần khẽ chấn động.
Tâm tư Nghệ Phong dung nhập trong thức hãi, hắn phát hiện linh khí không thấm vào hồn lực, hồn lực tựa hồ mạnh mẽ hơn. Đồng thời một cổ linh khí cũng bay nhanh về phía nguyên hồn, giống như xuyên qua cái bóng, không chút cản trở xuyên qua nguyên hồn không rõ kia.
Thế nhưng Nghệ Phong lại phát hiện, tuy hồn lực không bị nguyên hồn hấp thu, thế nhưng nguyên hồn dường như bị chấn động, bắt đầu khẽ xoay tròn. Kỳ thực nói là xoay tròn, còn không bằng nói là chuyển động nhẹ, bởi vì thời gian nguyên hồn xoay tròn một vòng phải mất vài phút.
Từng đạo hồn lực vẫn mạnh mẽ như trước hướng về phía nguyên hồn, thần kỳ khác người chính là, mỗi lần xuyên qua tốc độ nguyên hồn lại nhanh hơn một điểm. Tuy rằng chỉ một chút, thế nhưng vô số hồn lực tác dụng, cũng khiến tốc độ của nó dần dần khả quan lên. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Linh khí trong hư không, lúc này giống như thực chất nhanh chóng hướng về phía Nghệ Phong, bao vây Nghệ Phong trong đó. Linh khí khổng lô che hình bóng Nghệ Phong có chút hư huyễn.
Nghệ Phong vẫn đứng ở kia không nhúc nhích, thân thể giống như bọt biển hấp thụ luồng linh khí này vô bờ bến. Thế nhưng hấp thụ càng nhanh, linh khí càng nhiều càng dũng mãnh bay tới, dần dần, Nghệ Phong bị bao vây trong linh khí trông giống như người nhộng. Quần áo đơn bạc cũng phiêu tán lên, pha thêm dáng vẻ có phần anh tuấn phóng khoáng, nhìn Điệp Vận Du đứng bên cạnh mỉm cười không ngớt.
Trong khí hải, linh khí càng mạnh càng nhiều, tốc độ dòng xoáy xoay tròn càng nhanh. Dòng xoáy cỡ nhỏ, tuy rằng không biến thành lớn, thế nhưng màu sắc lại càng đậm. Dòng xoáy vốn do linh khí cấu thành, lúc này dường như dần dần có độ ẩm.
Thế nhưng, Nghệ Phong không hề tới những thứ này. Tâm thần hắn đã hoàn toàn dung nhập trong thức thải. Tốc độ nguyên hồn lúc này đã đạt tới một phút đồng hồ một vòng, tuy rằng vẫn rất chậm, thế nhưng so với vừa này không cần nói cũng hiểu.
Linh khí kia nảy lên trong đầu, thấm vào hồn lực, nguyên bản hồn lực đạt tới bình cảnh mạnh mẽ bạo phát. Nghệ Phong chỉ cảm thấy âm thành mờ ảo trong đầu chính mình, vô số linh khí giống như đê vỡ, dung hòa hướng về phía thức hải.
Lúc này, linh khí trong thiên địa cũng mạnh mẽ bạo động, một vòng lại một vòng bay nhanh hướng về phía Nghệ Phong, mang theo một tia gió thổi.
Điệp Vận Du trông thấy khí thế Nghệ Phong bỗng nhiên bạo phát, nàng há miệng kinh hãi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin: Trời ah! Đây chính là khí thế tấn cấp Tướng Cấp sao? Điều này sao có thể? Lần trước thấy thực lực của hắn chỉ đạt tới Sư Cấp nhất giai, tại sao trong khoảng hai ba tháng, hắn đã tấn cấp! Đây thực sự hắn tấn cấp ah!
Điệp Vận Du cảm giác chính mình sắp phát điên, khí thế của Nghệ Phong không khống chế được liền tỏa ra, điều này nói cho nàng biết chuyện tình này là sự thực! Mấy tháng tấn một cấp, chuyện này truyền ra ngoài, e là tất cả mọi người điều phát điên mất!
Khóe miệng Điệp Vận Du cười khổ một tiếng: Quái vật chính là quái vật, không ai có thể lý giải. Y sư thất giai đã đủ để chính mình chấn động, không ngờ thực lực của hắn cũng đạt tới Tướng Cấp. E là về sau tiểu tử này càng thêm kiêu ngạo. Thực lực Tướng Cấp, coi như tại Đế Đô, ngoại trừ chọc một vài người, cơ bản hắn có thể tung hoành ngang dọc.
Sắc mặt Nghệ Phong căn bản bình tĩnh, hiện tại khẽ chau lại. Thức hải trực tiếp liên hệ tới tinh thần, bạo tạc này giống như tấn cấp, khiến trong đầu hắn mơ hồ cảm thấy đau đớn.
Vô số linh khí dung nhập vào dòng xoáy khí hải trong cơ thể Nghệ Phong, sau đó lại thông qua kinh mạch vận chuyển ra ngoài. Tuy rằng linh khí bên ngoài cơ thể quá nồng hậu, thế nhưng cũng hấp thu khiến Nghệ Phong tiêu hao không ít, khó khăn lắm linh khí mới dung nhập bảo trì cân đối.
Thời gian trôi qua, sau khi đạo linh khí sau cùng bên ngoài cơ thể hút vào trong cơ thể, lúc này hắn mới chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí.
Dò xét linh khí khổng lồ trong thức hãi, hắn biết hồn lực của chính mình đã đạt tới Tướng Cấp. Trông thấy nguyên hồn kia vốn an tĩnh lại lần nữa trôi nổi trong thức hải trung tâm, trong lòng Nghệ Phong cũng hiện lên tia kinh hỉ. Tuy rằng nguyên hồn vẫn không rõ, thế nhưng so với vừa nãy lại càng rõ ràng hơn. Hắn biết, lần này chính mình tấn cấp, khiến cấp bậc nhiếp hồn sư cũng tấn cấp. Bất quá, hắn vẫn chưa thông thạo, mặc dù tấn cấp, thế nhưng có lẽ hắn không phát hiện đạt tới đẳng cấp gì, lại càng ngông cuồng sử dụng.
Tâm thần Nghệ Phong khẽ dung nhập trong khí hải, nhìn thấy dòng xoáy khổng lồ kia, đồng thời dòng xoáy tản ra khí ẩm ướt, khóe miệng nhếch lên tươi cười. Lúc này đây, dựa vào hồn lực tấn cấp, đấu khí cũng tấn cấp đạt tới ngũ giai. Bất quá, điều này cũng nằm trong dự liệu. Tướng Cấp và Sư Cấp cách biệt một trời một vực, cho dù chỉ là hồn lực Tướng Cấp, linh khí kia cũng khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
Có hồn lực Tướng Cấp chống đỡ, tốc độ tu luyện đấu khí Sư Cấp cũng nhanh hơn không chỉ vài lần. Nghệ Phong tin tưởng rằng, dùng không bao lâu, chính mình có thể đề thăng đấu khí tới Tướng Cấp.
Cảm thụ được linh khí chậm rãi lưu động, Nghệ Phong cười cười: Hồn lực lần này tấn cấp xong có chỗ tốt nhiều lắm, ngay cả Nhiếp Hồn Thuật quỷ dị nhất cũng tấn cấp. Nếu như hiện tại chống lại Cổ Lạp, Nghệ Phong tự tin, cho dù không dùng tới Lôi Đình Phá Nhật Kiếm cũng vẫn có thể đánh bại hắn!
Hai mắt Nghệ Phong từ từ mở ra, lúc này hắn mới phát hiện Điệp Vận Du sững sờ nhìn hắn, hắn sờ sờ trên mặt nói:
- Làm sao vậy? Trên mặt ta có vật gì sao?
Điệp Vận Du liếc mắt nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi đạt tới Tướng Cấp rồi sao?
Nghệ Phong ngạc nhiên, lập tức minh bạch: Hẳn là khí thế của hồn lực tỏa ra khiến Điệp Vận Du nhận ra.
- Còn rất xa!
Nghệ Phong vừa cười vừa nói.
Điệp Vận Du trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:
- Còn lừa dối ta, ta vừa nãy rõ ràng cảm giác được khí thế Tướng Cấp! Còn luồng linh khí khổng lồ kia, đều đạt tới tình trạng Tướng Cấp!
Điệp Vận Du có chút bất mãn, lúc này tiểu hỗn đản này vẫn còn lừa dối chính mình.