- Ngao... Tuyết Ma Hổ kêu lên một tiếng hướng về phía Nghệ Phong hung hăng đánh tới. Thân ảnh Nghệ Phong chợt lóe liền biến mất tại chỗ chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh. Móc vuốt của Tuyết Ma Hổ hung hăng đánh tới tàn ảnh của Nghệ Phong, trong nháy mắt tàn ảnh biến mất không thấy đâu. - Giết! Hạ Chỉ Mộng quay sang Băng Hồn hô một câu, lợi kiếm trong tay huy vũ mãnh liệt, sau đó hướng về Tuyết Ma Hổ hung hăng đâm một kiếm, đấu khí ngưng tụ trên lợi kiếm. Quang mang tỏa ra rực rỡ phát ra cùng âm thanh xé gió. Cùng lúc đó, trường thương của Băng Hồn giống như rắn độc xảo quyệt hướng đâm về phía cổ họng Tuyết Ma Hổ, hắn vừa ra tay là thi triển luôn tuyệt kỹ Băng tộc. Trường thương đi qua nơi nào, không gian nơi đó đều bị vỡ vụn, tiếng xé gió không ngừng vang lên. Cỗ khí thế này cư nhiên còn mạnh hơn Hạ Chỉ Mộng vài phần. Đương nhiên Nghệ Phong sẽ không buông tha cơ hội hiếm có, ý niệm trong đầu vừa chuyện, Mị liệt hồ liền ngưng tụ năng lượng kinh khủng đánh về phía Tuyết Ma Hổ. Tiêm Hổ Kiếm của Nghệ Phong tạo thành Tà Vô Kiếm quyết ngưng tụ lực lượng kinh khủng vào một điểm, hung hăng công kích Tuyết Ma Hổ. Bốn đại công kích hầu như cùng lúc tập trung vào Tuyết Ma Hổ. - Ngao... Tuyết Ma Hổ lại lần nữa kêu lên một tiếng, toàn bộ khí thế xông thẳng trời cao, thảm thực vật nơi đây bị gãy nát nhanh chóng dưới áp bức của cỗ khí thế này. Toàn bộ thân thể cư nhiên lớn vọt lên không ít, móng vuốt sắc bén tỏa ra hàn quang chói mắt. Năng lượng ngưng tụ trên người nó mạnh mẽ bạo phát. Bốn đạo công kích đánh tới thế nhưng Tuyết Ma Hổ không nóng nảy chút nào, vẫn cố gắng ngưng tụ năng lượng. Đến khi lợi kiếm của Nghệ Phong dẫn đầu sắp đâm tới bụng Tuyết Ma Hổ thì thân thể khổng lồ của Tuyết Ma Hổ đột nhiên xoay tròn, lực lượng cường đại lấy nó làm trung tâm bạo liệt ra. Lực lượng cường đại hướng oanh kích đám người Nghệ Phong. - Phụt... Một ngụm máu tươi bắn phụt lên, sắc mặt Băng Hồn tái nhợt, thân ảnh bay ngược về phía sau. Một một bước lùi đều có vô số cát đá bắn ra từ dưới chân hắn, Mị liệt hồ thì bị oanh kích bay ngược trên hư không. Trái ngược lại hai người Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng chỉ lùi về phía sau hai bước, nhanh chóng ổn định lại thân thể. Tình cảnh này khiến Nghệ Phong và Hạ Chỉ Mộng liếc nhìn nhau, thật không ngờ Tuyết Ma Hổ còn mạnh như vậy, một chiêu đẩy lùi cả bốn người. Trong lúc Hạ Chỉ Mộng đang kinh hãi thực lực Tuyết Ma Hổ thì cũng kinh ngạc bởi lực phòng ngự của Nghệ Phong. Thực lực tứ giai sao có thể phòng ngự không thua kém gì nàng? Vốn Hạ Chỉ Mộng còn chưa giải thích được thì lại phát hiện một màn chấn động đến ngây người. Nàng thấy Yêu Ngọc xoay tít ở trên hư không, năng lượng của Tuyết Ma Hổ đánh về nó cư nhiên không có chút gì xảy ra. Giống như là đang tắm rửa cho nó, mỗi một lần Yêu Ngọc xoay một vòng thì năng lượng kia biến mất thêm một phần. Hạ Chỉ Mộng nhìn Yêu Ngọc trân trân, sau quay đầu nhìn thoáng qua Nghệ Phong, cũng phát hiện hắn đang mở to mắt nhìn một màn này, hiển nhiên Nghệ Phong cũng không ngờ Yêu Ngọc kinh khủng tới vậy. Ngay cả năng lượng công kích của Tuyết Ma Hổ đều có thể thôn phệ, rốt cuộc yêu hồn Long Xà có cái gì cổ quái? Nghệ Phong tiếp xúc càng nhiều càng cảm giác vật nhỏ này thêm thần bí! Hạ Chỉ Mộng cũng biết hiện giờ không phải lúc để khiếp sợ, nàng liếc mắt nhìn Nghệ Phong, huy vũ lợi kiếm giống như nữ thần duyên dáng. Lợi kiếm trên tay xẹt qua hư không tạo thành từng đạo vết tích, cuối cùng sau khi ngưng tụ thành năng lượng kiếm khí nửa vòng cung tản ra khí thế mạnh vô cùng, hung hăng đâm tới Tuyết Ma Hổ. Nghệ Phong cũng không dám chậm trễ, đấu khí trong cơ thể đều ngưng tụ lên trên đầu mũi Tiêm Hổ Kiếm. Từng đạo hồn lực cũng thấu nhập vào bên trong quấn lên năng lượng màu xanh của Ngụy Phệ Châu, mỗi khi nhảy lên thì hư không đều bị chấn động, có thể thấy được lực lượng vô cùng kinh khủng. Nghệ Phong phát huy thân pháp Mị Ảnh tới mức tận cùng, cũng hung hăng đâm vào Tuyết Ma Hổ. Hai đạo công kích mạnh mẽ không phải chuyện đùa, thế nhưng dùng để đối kháng Tuyết Ma Hổ vẫn có chút thiếu. Ánh mắt Tuyết Ma Hổ hiện lên vẻ hung tàn, năng lượng lại lần nữa ngưng tụ trên móng vuốt đánh tới nghệ phong. Đi qua nơi nào thì không gian nơi đó đều bị sụp đổ, có thể thấy được lực lượng của nó kinh khủng tới mức nào. Nghệ Phong nhìn thấy một màn này hầu như có thể suy đoán tuy rằng độc dược ảnh hưởng tới thực lực của nó, thế nhưng thực lực hiện giờ cũng phải tiếp cận với tám phần mười. Nguồn truyện: Truyện FULL Binh... Năng lượng Tuyết Ma Hổ và Nghệ Phong va vào cùng nhau, cánh tay Nghệ Phong rung lên suýt chút nữa làm tuột Tiêm Hổ Kiếm khỏi tay. Còn sắc mặt của Hạ Chỉ Mộng cũng trắng bệch bay ngược về phía sau. Tuyết Ma Hổ nhìn thấy như vậy, hầu như không buông tha cơ hôi, móng vuốt của nó hung hăng đánh về phía Nghệ Phong. Nếu như bị trảo trúng có thể tưởng tượng được hậu quả. - Ngao... Trong lúc Nghệ Phong chuẩn bị thi triển thuấn di để tránh né thì đột nhiên Tuyết Ma Hổ kêu lên một tiếng thống khổ, Nghệ Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Yêu Ngọc cũng đang dùng móng vuốt sắc bén đâm thẳng vào trong cơ thể Tuyết Ma Hổ. Máu đỏ tươi chảy ra từ miệng vết thương, thế nhưng không nhiễm trên thân thể Yêu Ngọc chút nào. - Tốt lắm! Yêu Ngọc! Nghệ Phong lớn tiếng tán thưởng Yêu Ngọc, tiểu gia hỏa này đắc ý quay sang Nghệ Phong diễn trò. Thế nhưng ngay lập tức tiểu gia hỏa kêu lên một tiếng đau đớn, Tuyết Ma Hổ đột nhiên ngưng tụ một cỗ lực lượng đánh vào Yêu Ngọc ở phía sau lưng nó. Yêu Ngọc không kịp phản ứng liền bị cỗ năng lượng này oanh kích bay ra ngoài. Nghệ Phong thấy vậy không khỏi kinh hãi, hắn biết năng lượng của Tuyết Ma Hổ mạnh tới mức nào, Yêu Ngọc bị đánh trúng sẽ vô cùng nguy hiểm. Nghệ Phong hầu như định thi triển thuấn di để đỡ Yêu Ngọc, thế nhưng hắn còn chưa kịp thi triển đã phát hiện Yêu Ngọc xoay tít trên hư không, sau đó bay về phía Nghệ Phong. Nghệ Phong sửng sốt, hắn thật không ngờ lực phòng ngự của Yêu Ngọc cư nhiên kinh khủng như thế, lực lượng của Tuyết Ma Hổ oanh kích vào người dĩ nhiên còn có tốc độ như vậy. Nhìn Yêu Ngọc đang kêu nhỏ trong lòng Nghệ Phong cảm giác được nó đang suy yếu, thế nhưng cũng không bị nguy hiểm quá lớn khiến hắn không khỏi thở dài một hơi, đối với Yêu Ngọc quỷ dị lại có thêm một chút hiểu biết. - Bách Điểu Triều Phượng! Hạ Chỉ Mộng hô to một tiếng, khí thế của nàng cư nhiên đề thăng gấp mấy lần, đấu khí kinh khủng bộc phát ra từ trong cơ thể nàng, trên lợi kiếm kia mơ hồ hình thành kiếm khí hình con phượng hoàng. Toàn bộ kiếm khí phượng hoàng bạo phát ra lam quang, trong đó có quầng sáng lưu chuyển. Hư không xung quanh bắt đầu vặn vẹo, cỗ lực lượng này cư nhiên mạnh gấp mấy lần lực lượng của Hạ Chỉ Mộng. Có thể tưởng tượng được chiêu này kinh khủng tới mức nào. Nghệ Phong đoán rằng nhất định không thua vũ kỹ Nhật Giai cao cấp. Tuyết Ma Hổ nhìn thấy chiêu này liền lộ ra ánh mắt ngưng trọng lần đầu tiên, nó rít gào lên mấy tiếng, toàn thân tản ra năng lượng kinh khủng, ngưng tụ thành một viên cầu thật lớn đánh về phía Hạ Chỉ Mộng. Lúc này Băng Hồn cũng ngưng tụ lực lượng lại lần nữa đâm tới Tuyết Ma Hổ, chỉ là khí thế so với vừa rồi yếu đi rất nhiều. Đương nhiên Nghệ Phong sẽ không buông tha cơ hội, Tiêm Hổ Kiếm trong tay ngưng tụ lực lượng toàn thân vào trên đầu mũi kiếm. - Thuấn di! Nghệ Phong không muốn để Tuyết Ma Hổ có thời gian kịp phản ứng liền sử dụng kỹ năng thuấn di, hung hăng đâm về phía Tuyết Ma Hổ. Đồng thời, Mị liệt hồ bị Nghệ Phong không chế đang suy yếu ngưng tụ năng lượng mạnh mẽ đánh tới Tuyết Ma Hổ. Cùng lúc đó, Tuyết Ma Hổ va chạm với năng lượng của Hạ Chỉ Mộng, Nghệ Phong thuấn di tới phía sau nó.