- Truyền thừa của Tà Đế không phải là năng lượng và hồn lực mà là ý thức chiến đấu. Ý thức chiến đấu của Tà Đế! Lão đầu tử nhìn Nghệ Phong nói. - Ý thức chiến đấu? Đây là cái gì? Nghệ Phong nghi hoặc nhìn lão đầu tử, có chút không rõ đó là thứ gì. Lão đầu tử giải thích: - Ý thức chiến đấu là một cỗ khí thế, cũng là một loại kinh nghiệm, càng là một loại công kích. Giải thích như vậy ngươi đã hiểu chưa, nếu như một binh sĩ chém giết mỗi ngày trên chiến trường sẽ có thể sở hữu ý thức chiến đấu đẫm máu cứng như sắt thép. Có thể nói một binh sĩ quá mức nhỏ yếu, ngươi không đủ lý giải trực quan. Thế nhưng ngươi tưởng tượng một chút, nếu như một người tàn sát trăm vạn người trên trăm vạn thiết kỵ, rồi đột nhiên người đó xuất hiện trước mặt ngươi, lúc đó tình cảnh sẽ ra sao? Nghệ Phong nghĩ trên vạn thiết kỵ đẫm máu thế nào, hắn thầm nghĩ cho dù là cường giả Tôn Cấp thì trong lòng cũng không nhịn được run rẩy đi. Khi đó người giết trên vạn thiết kỵ kia hẳn có một cỗ khí thế đẫm máu bức người. Lão đầu tử thấy Nghệ Phong lộ ra biểu tình hoảng sợ, lúc này mới nói tiếp: - Ý thức chiến đấu và cái này không khác nhau lắm. Ngoại trừ truyền thừa kinh nghiệm của các đời Tà Đế thì truyền thừa khác chính là một loại khí thế. Khí thế của Tà Đế sắc bén chưa từng có từ trước tới giờ, nếu như có thể dựa vào khí thế của một Tà Đế, đủ để giết chết một cường giả Tôn Cấp. Một câu nói khiến Nghệ Phong khiếp sợ tại chỗ. Chỉ cần khí thế là có thể oanh sát một cường giả Tôn Cấp sao? Đó là khí thế kinh khủng cỡ nào. Ý thức chiến đấu của Tà Đế mạnh như vậy sao? - Các đời Tà Đế rất ít khi xuất thủ. Bởi vì ý thức chiến đấu vừa ra đã khiến rất nhiều người nảy sinh khiếp đảm, không dám ứng chiến! Cho dù là chiến thì thực lực cũng bị suy giảm mạnh! Một người sở hữu khí thế cường đại uy áp chung quy có thể khiến cho người khác sợ hãi! Lão đầu tử nhàn nhạt nói. Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, nhìn lão đầu tử yếu đuối hỏi: - Lão đầu tử, ý thức chiến đấu của ngài có thể oanh sát cấp bậc nào? Lão đầu tử quét mắt nhìn Nghệ Phong, tùy ý nói: - Dưới Vương cấp, hẳn phải chết. Một câu nói khiến Nghệ Phong suýt chút nữa ngã ngửa: trời ạ, chỉ cần ý thức chiến đấu là có thể giết chết Vương Cấp. Vậy thì cái gọi ý thức chiến đấu là tồn tại kinh khủng cỡ nào? Nghệ Phong dùng sức lắc đầu, cố gắng ổn định chấn động trong đầu. Thế nhưng thật không ngờ lão đầu tử lại tung ra thêm một tin tức kinh khủng hơn nữa. - Cho dù một người bình thưởng sở hữu ý thức chiến đấu như vậy, muốn chém giết một Sư cấp cũng không thành vấn đề! Nghệ Phong cảm giác hắn có chút choáng váng, ý thức chiến đầu này cũng quá kinh khủng rồi. So với Lôi Đình Phá Nhật Kiếm còn tốt hơn. - Lão đầu tử, ngài nói đi! Làm thế nào để truyền thừa a? Nghệ Phong biết lão đầu tử đang dụ hắn, thế nhưng hắn cam tâm tình nguyện bị dụ hoặc. Lão đầu tử nhìn khuôn mặt anh tuấn của Nghệ Phong cười cười nói: - Truyền thừa ý thức chiến đấu của Tà Đế, ngoại trừ kinh nghiệm chiến đấu của Tà Đế ra thì đó chính là khí thế sắc bén duy ngã độc tôn chưa từng có từ trước tới nay! Nghệ Phong gật đầu, đối với kinh nghiệm chiến đấu của Tà Đế không khỏi cảm thấy ngưu bức không thôi. Nếu như hắn có thể sở hữu kinh nghiệm chiến đấu đó thì thực lực của Nghệ Phong sẽ đề thăng lên mấy lần. Ít nhất không cần phải đi Luyện Ngục để tìm ma thú thí luyện đề thăng kinh nghiệm nữa. - Lão đầu tử, truyền thừa của Tà Đế này có phải là một loại cấm pháp hay không? Đột nhiên Nghệ Phong hỏi. Lão đầu tử gật đầu nói: - Đây chính là cấm pháp chỉ có một mình Tà Tông sở hữu, nếu như phải phân loại thì nó cũng là đỉnh phong trong các loại cấm pháp trên đời. Nghệ Phong bị lão đầu tử đả kích đến chết lặng, nghe câu nói ấy không nhịn được giật mình. Cấm pháp a, đó là tồn tại kinh khủng cỡ nào. Hơn nữa còn là cấm pháp đứng đầu, có lẽ so với công pháp Thiên Cấp còn trâu bò hơn a! - Của cải của lão nhân này thật nhiều, xem ra còn phải cố gắng đánh cướp lão một chút! Đáy lòng Nghệ Phong hạ quyết tâm. Lão đầu tử vô cùng quen thuộc với Nghệ Phong, cơ bản không cần suy nghĩ cũng biết hắn đang nghĩ chuyện gì, lão nhàn nhạt nói: - Chỉ cần ngươi có thể vượt qua truyền thừa của Tà Đế, những thứ gì thuộc về Tà Đế ta sẽ cho ngươi hết không thiếu chút nào. Nghệ Phong nghe được những lời này của lão đầu tử không khỏi thở nhẹ một hơi, đối với tồn tại kinh khủng như Tà Đế, có lẽ truyền thừa xuống sẽ vô cùng kinh khủng đi. - Vậy bắt đầu được chưa? Nghệ Phong có chút không chờ được. Lão đầu tử không quan tâm tới Nghệ Phong, tiếp tục nói: - Tuy rằng truyền thừa của Tà Đế có thể cho ngươi chỗ tốt vô cùng lớn thế nhưng cũng có thể khiến cho ngươi phải thừa nhận dằn vặt cực mạnh. Trước tiên đừng nói tới năng lượng của Tà Đế xá lợi dịch cân tẩy tủy cho ngươi để thân thể phải chịu thống khổ to lớn, trọng yếu hơn là dằn vặt tinh thần. Ngươi tiếp thu chính là ý thức chiến đấu của các đời Tà Đế, nếu như cơn đau da thịt thì có thể còn chịu được, thế nhưng thống khổ của tinh thần thì người có thể kiên trì đã ít lại càng ít hơn! Nghệ Phong biết truyền thừa của Tà Đế sẽ không đơn giản chút nào, nhưng mà hắn còn có lựa chọn khác sao? Chỉ là trọng tố kinh mạch ba lần đã trải qua, vậy thì lần này cũng không phải quá khó. - Bắt đầu đi! Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn lão đầu tử nói. Lão đầu tử gật đầu, đối với chuyện Nghệ Phong thẳng thắn như vậy rất thỏa mãn. Nghệ Phong rất tự tin đối với lão đầu tử, ít nhất đã trải qua thống khổ do ba lần trọng tố kinh mạch, so với hắn trước đây đã có ít nhiều kinh nghiệm. Huống chi địa phương Luyện Ngục kia hắn cũng đã đi qua, đó là một nơi kinh khủng dị thường, có thể ở bên trong đó suốt mấy tháng đối với truyền thừa rất có lợi. - Truyền thừa của Tà Đế cố gắng càng lâu càng nhiều chỗ tốt. Thế nhưng không thể kiên trì một ngày một đem thì tính là thất bại. Lão đầu tử nhắc nhở Nghệ Phong. Nghệ Phong hiểu rõ ý tứ của lão đầu tử, kiên trì càng lâu đối với ý thức chiến đấu sẽ cảm nhận càng sâu, Tà Đế xá lợi giúp hắn dịch cân tẩy tủy cũng càng lâu. - Thống khổ của thân thể ngươi đừng quan tâm, mặc kệ năng lượng của thân thể ngươi biến mất hay tăng thêm cũng đừng để ý, cố gắng khống chế tâm thần của ngươi không bị mê hoặc là được. Dùng tâm thần của ngươi tiếp nhận ý thức chiến đấu của các đời Tà Đế, như vậy mới có thể đề thăng ý thức chiến đấu của ngươi lên. Lão đầu tử nói. Chỉ sợ đến lúc đó Nghệ Phong thấy thực lực bản thân đề thăng nhanh liền toàn lực hấp thu năng lượng của Tà Đế thì sẽ gặp phiền phức, tuy rằng năng lượng của Tà Đế có thể hấp thu, thế nhưng lệ khí quá nặng. Nếu như Nghệ Phong không áp chế ý thức chiến đấu của lệ khí thì sợ rằng không được bao lâu sẽ bạo thể mà chết. Nghệ Phong thấy lão đầu tử nhắc nhở như vậy cũng lưu ý trong lòng. Mắt nhìn Tà Đế xá lợi cùng đợi truyền thừa. - Dùng đấu khí bao trùm nắm tay, sau đó ôm lấy Tà Đế xá lợi! Lão đầu tử đẩy Tà Đế xá lợi qua. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Nghệ Phong nghe lời liền dùng đấu khí bao vây lấy cánh tay ôm Tà Đế xá lợi, Tà Đế xá lợi vừa vào tay, Nghệ Phong liền cảm giác một cỗ băng hàn lạnh lẽo tới sâu bên trong. Bàn tay bị đóng băng thành một khối trong nháy mắt khiến cho Nghệ Phong vội vàng vận chuyển đấu khí lên cánh tay đồng thời toàn lực chống lại uy áp do Tà Đế xá lợi mang tới.