Nghệ Phong tự nhiên sẽ không cùng đám người Băng Tinh tạo thành tổ đội, hắn đến Khủng Cụ Sâm Lâm cũng không phải để tu luyện, hắn đến là tìm dược liệu, nếu như cùng đám người Cô Tinh đi một chỗ, quỷ biết năm nào tháng nào mới có thể tìm được. Chỉ bất quá, này dù sao cũng là trung tâm, tuy rằng mới vừa vào trung tâm không lâu, nhưng Nghệ Phong cũng không dám coi thường chút nào, Khủng Cụ Sâm Lâm là cấm địa, tự nhiên có đạo lý của nó. Nghệ Phong cẩn cẩn dực dực đi qua những địa phương mà dược liệu có khả năng sinh trưởng. Chỉ bất quá những dược liệu kia đều rất trân quý, cho dù Nghệ Phong biết rõ điều kiện sinh trưởng của chúng nó, thế nhưng đi mấy địa phương rồi mà vẫn không tìm được. Ngược lại là đụng tới Ma thú và Mị to to nho nhỏ rất nhiều, chỉ bất quá những Ma thú và Mị này đối với học viên Bạch Kim bình thường sẽ có chút uy hiếp, nhưng trong mắt Nghệ Phong cũng không tính là cái gì, rất nhẹ nhàng giải quyết rớt. Nghệ Phong rơi vào đường cùng, chỉ có thể đi sâu vào trung tâm, lúc này Nghệ Phong càng thêm cảnh giác, thậm chí đi lại cũng không dám phát ra thanh âm, rất sợ sẽ kinh động tới một quái vật lớn mà phiền phức. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn Trời không phụ lòng người, Nghệ Phong tìm một lúc lâu, rốt cục ở một địa phương âm u ẩm ướt tìm được vị dược liệu thứ nhất… Xà Quả! Nghệ Phong nhìn Xà Quả đen bóng trước mặt, tuy rằng trong lòng rất hưng phấn, nhưng cũng không có lập tức đi vào hái, Nghệ Phong rất minh bạch xung quanh Xà Quả có vật gì, tuy rằng không có Ma thú và Mị thủ hộ. Thế nhưng lại có độc xà quần cư, mỗi con độc xà đều có thể phun ra nọc độc, dính lên thân thể người bình thường hẳn phải chết không thể nghi ngờ, cho dù là thực lực hiện tại như Nghệ Phong, muốn xử lý chuyện này cũng rất phiền phức. Nghệ Phong từ trong nhẫn lấy ra một bình nhỏ, bôi dịch thể trong đó toàn thân, đặc biệt là vị trí trên chân và trên tay càng bôi nhiều hơn, lúc này mới yên lòng, bước chân đi về phía trước. Nghệ Phong đạp lên lá cây, nhất thời làm kinh động lũ độc xà chung quanh, một đầu độc xà từ bên trong chui ra, trong khoảng thời gian rất ngắn đã thấy xuất hiện hơn trăm con, một đám độc xà lúc nhúc xung quanh, làm cho Nghệ Phong cảm giác rất buồn nôn. Nghệ Phong nhìn độc xà còn đang không ngừng tăng thêm, bước chân hắn cũng nhanh hơn một ít, hiển nhiên những độc xà này đối với khí tức nước thuốc trên người Nghệ Phong toả ra rất mâu thuẫn. Nơi Nghệ Phong đi qua, đám độc xà cũng mở miệng, chỉ bất quá đứng ở cách đó không xa mà phun nọc độc. Mấy trăm con độc xà cùng nhau phun độc xà là cái khái niệm gì, Nghệ Phong trước đây không biết, thế nhưng lúc này hắn lại sợ hãi! Nghệ Phong cẩn thận di động đi tới, chỉ sợ dung dịch trên người đỡ không được những độc xà này. Rốt cục Nghệ Phong cũng đi tới phía trước Xà Quả, lúc này đám độc xà cũng bắt đầu bạo loạn, miệng không ngừng khò khè, đầu lưỡi ra vào liên tục, nếu không phải trên người Nghệ Phong có khí tức áp chế, sợ là đều đã chạy như bay qua đây rồi. Nghệ Phong đem nước thuốc bên trong bình nhỏ mới vừa rồi đổ toàn bộ lên tay, Nghệ Phong vung tay lên, nước thuốc toả ra hình một cái vòng tròn, bắn về đám độc xà vây quanh Nghệ Phong. Hiển nhiên những độc xà này đối với khí tức của nước thuốc kia thập phần cố kỵ, cả đám đều nhúc nhích tránh né. Nghệ Phong cũng thừa cơ hội này, hái Xà Quả xuống, thân ảnh không ngừng biến hóa, biến mất ở giữa đám độc xà vây quanh. Cùng lúc đó, vô số nọc độc bắn về phía Xà Quả, cây Xà Quả trong nháy mắt trở nên đen kịt. Toàn bộ đàn độc xà cũng bạo động lên, tán loạn khắp nơi, chỉ thấy mặt đất toàn rắn là rắn, phảng phất đây chính là một xà trì (hồ rắn). Nghệ Phong không dám ở địa phương này ngốc lâu nữa, hắn huy động thân ảnh đến mức tận cùng, lúc này mới tránh được đám độc xà xung quanh. Hít sâu một hơi, nhìn Xà Quả đen kịt trong tay, Nghệ Phong cẩn cẩn dực dực để vào trong nạp linh giới, rốt cục cũng gần Phệ Châu thêm một bước. Nghệ Phong lấy được Xà Quả, hắn cũng không dừng lại, tiếp tục tìm kiếm vị dược liệu tiếp theo. Khủng Cụ Sâm Lâm không hổ là cấm địa, Nghệ Phong đụng tới Ma thú ở trong đó cư nhiên không có thấp hơn tứ giai, ngay cả lục giai Nghệ Phong cũng đụng phải mấy con, Nghệ Phong cũng không dám đơn giản đi trêu chọc mấy tên gia hỏa này. Mỗi lần hắn đụng tới ma thú cao giai như vậy, không chút nghĩ ngợi liền mượn thân pháp Mị Ảnh né tránh. Đơn giản chính là vì thân pháp Mị Ảnh không phải Ma thú bình thường có thể đuổi theo. Một đường đi của Nghệ Phong thật ra cũng hữu kinh vô hiểm. Chỉ là cho dù Nghệ Phong không chủ động đi trêu chọc Ma thú, thế nhưng một đường xông tới, vẫn có một ít gia hỏa chủ động đi trêu chọc hắn. Điều này làm cho Nghệ Phong cảm thán Ma thú ở Khủng Cụ Sâm Lâm đông đảo, đồng thời cũng biết Khủng Cụ Sâm Lâm kinh khủng đến nhường nào. Tựa hồ vận khí của Nghệ Phong cũng không tốt, cho dù Khủng Cụ Sâm Lâm có rất nhiều địa phương thích hợp sinh trưởng dược liệu mà Nghệ Phong cần tìm. Thế nhưng mỗi lần tìm được địa phương như vậy, luôn luôn là vồ hụt. Điều này làm cho Nghệ Phong phải không ngừng vào sâu bên trong, độ nguy hiểm cũng không ngừng kéo lên. Thế nhưng dụ hoặc của Phệ Châu quá lớn, làm cho Nghệ Phong không ngừng đi sâu vào trung tâm của Khủng Cụ Sâm Lâm. Nghệ Phong cũng không biết bên trong sẽ có nguy hiểm như thế nào, thế nhưng hắn cũng không quá quan tâm. Đối với tốc độ của thân pháp Mị Ảnh, hắn vẫn có tự tin rất lớn. Lúc Nghệ Phong lần thứ hai chém giết mấy con Ma thú ngũ giai chặn đường, rốt cục tại một chỗ phát hiện một vị dược liệu mà hắn muốn tìm. Nghệ Phong nhìn Úc Kim Hoa trước mặt tản ra mùi thơm nhàn nhạt, hắn có cảm giác muốn ngửa mặt lên trời khóc lớn. Vì tìm thứ này, hắn đã tìm qua hơn mười địa phương thích hợp cho nó sinh trưởng. Nghệ Phong ngửi mùi thơm nhàn nhạt trong không khí, nhìn Úc Kim Hoa trước mặt cư nhiên có ba đóa, lúc này đáy lòng mới hơi có chút cân đối. Chỉ bất quá Nghệ Phong nhìn đóa hoa màu vàng trước mặt, cũng không dám tùy ý hạ thủ, Úc Kim Hoa là linh vật trân quý như vậy, nếu như xung quanh không có Ma thú thủ hộ mới là chuyện không bình thường. Úc Kim Hoa đối với Ma thú tu luyện có tác dụng nâng cao tinh thần. Nghệ Phong thậm chí hoài nghi xung quanh không chỉ có một con Ma thú. Nghệ Phong lấy một viên đá từ trên mặt đất, nhẹ nhàng bắn về hướng Úc Kim Hoa. Quả nhiên vừa có tình huống không ổn, lập tức có ba con Ma thú xuất hiện phía trước Úc Kim Hoa, cảnh giác đánh giá bốn phía. Nghệ Phong thu liễm khí tức trốn ở trên đại thụ, nhìn ba con Ma thú phía dưới mà cảm thấy đau đầu. Hai ngũ giai, một lục giai! Đó là một tổ hợp tương đương với một Vương cấp và hai Tướng cấp của nhân loại. Nghệ Phong nhìn con Ma thú lục giai kia, phát hiện chỉ là một con Ma Hồ lục giai cấp thấp, lúc này mới hơi thở dài một hơi. Tuy rằng tính uy hiếp cũng lớn như trước, thế nhưng cũng không phải không có lực đánh một trận. Nghệ Phong nhìn thoáng qua hai Tiêm Giác Dã Trư ngũ giai bên kia, đáy lòng tính toán làm sao lấy được Lâm Úc Kim Hoa. Sức chiến đấu của Ma thú so với nhân loại tương đối cường hãn hơn, Nghệ Phong sợ chính là khi tranh đấu cùng chúng nó, sẽ đưa tới càng nhiều Ma thú hơn. Thế nhưng nhìn ba con Ma thú hộ vệ Úc Kim Hoa, hắn cũng không có lựa chọn nào khác, Nghệ Phong cắn răng một cái, từ trên cây nhảy xuống. Đứng ở đối diện ba con Ma thú. Ba con Ma thú nhất thời cảnh giác lên, nhãn thần nhìn Nghệ Phong cũng tràn đầy hung quang, muốn bức lui Nghệ Phong! Nghệ Phong lấy ra Tiêm Hổ Kiếm từ bên hông, chỉ vào ba con Ma thú, ý tứ rất rõ ràng. Ma Hồ thật không ngờ nhân loại trước mặt cư nhiên dám dẫn đầu khiêu khích nó, Ma thú đạt tới cấp bậc này, đã có chỉ số thông minh tương đối, Nghệ Phong làm như vậy, nó cũng không dám tùy ý công kích, chỉ là nhe nanh múa vuốt thị uy, cái này làm cho Nghệ Phong càng thêm cẩn thận, đấu khí trên Tiêm Hổ Kiếm cũng gia tăng. Ánh mắt ngưng tụ trên Úc Kim Hoa.