Mị Ảnh

Chương 646: Gặp Bạch Hàn Tuyết



 
Nghệ Phong lấy Úc Kim Hoa xong, cũng không có dừng lại nhiều lắm. Thân ảnh tiếp tục chớp động trong Khủng Cụ Sâm Lâm, tìm kiếm những dược thảo hắn cần. Nghệ Phong đi lâu trong Khủng Cụ Sâm Lâm, cũng dần dần có thể tránh khai nguy hiểm, tuy rằng cũng có đôi khi đụng tới Ma thú và Mị làm cho Nghệ Phong kinh hãi, thế nhưng bằng vào tốc độ không gì sánh kịp của hắn, Nghệ Phong vẫn có thể né tránh.
Thu phục Phệ Châu cần rất nhiều dược liệu trân quý, Nghệ Phong ở trong Khủng Cụ Sâm Lâm tìm kiếm rất lâu, thế nhưng như trước không có tìm được dược liệu tiếp theo, cái này làm cho Nghệ Phong cảm giác rất bất đắc dĩ.
Nghệ Phong không có cách nào, chỉ có thể lần thứ hai cắn răng một cái, chuẩn bị đi vào trong chỗ sâu hơn của Khủng Cụ Sâm Lâm. Nghệ Phong tiện tay giải quyết Ma thú tứ giai chặn đường trước mặt, ngay cả ma tinh cũng không muốn lấy, lắc mình đi về phía trước. Thế nhưng cũng không có đi bao lâu, Nghệ Phong cư nhiên nghe được có tiếng kêu khẽ quen thuộc.
Nghệ Phong không khỏi nhíu mày, rất khó lý giải nữ nhân kia làm sao có thể đi đến nơi đây, tuy nơi này không tính là nơi nguy hiểm nhất. Nhưng cũng không phải là nơi mà thực lực như nàng có thể đi vào!
Thân ảnh chợt lóe lên, rất nhanh Nghệ Phong chạy tới nơi thanh âm phát ra. Chỉ thấy Bạch Hàn Tuyết tư thế oai hùng hiên ngang ở kia, hai chân chớp động, né tránh một đạo công kích của Ma thú.
Nghệ Phong nhìn hung quang trong mắt của con ma thú kia, trong lòng hít sâu một ngụm lương khí. Rất khó lý giải vì sao Bạch Hàn Tuyết lại dám đi trêu chọc nó.
Ma Kim Báo, Ma thú ngũ giai cao cấp, trong Ma thú ngũ giai hầu như là tồn tại cực mạnh. So với cường giả Tướng cấp đỉnh phong nhân loại còn mạnh hơn vài phần, Bạch Hàn Tuyết là một Tướng Cấp, chọc Ma Kim Báo hầu như là tìm chết!
Nghệ Phong nhìn thoáng qua Bạch Hàn Tuyết, quả nhiên thấy y phục trên người nàng có chút rách nát. Da thịt sáng bóng như ngọc hiển lộ ra ngoài, thậm chí áo lót bao vây lấy gò bồng đảo cũng lộ ra một chút. Làm cho người ta say đắm vô cùng.
Nghệ Phong nhìn Bạch Hàn Tuyết từ trên xuống dưới, phát hiện ra toàn thân nữ nhân này tản ra quang mang dụ hoặc, đặc biệt cặp chân dài làm cho người khác suy nghĩ vẫn vơ kia, càng làm cho trong lòng có cảm giác nhiệt khí bốc lên.
Ma Kim Báo cũng mặc kệ trước mặt chính là một tuyệt đại giai nhân, trong mắt chỉ có quang mang dữ tợn hung tàn. Móng vuốt cào trên mặt đất, chỉ chốc lát đã đào ra một cái hố to ngang chân nó. Cùng lúc đó, Ma Kim Báo cũng phụt ra một ngụm năng lượng, toàn bộ thân ảnh lao nhanh tới đánh móc sau gáy Bạch Hàn Tuyết.
Trong mắt Bạch Hàn Tuyết hiện lên một tia kinh hoảng, lợi kiếm trong tay mạnh mẽ huy động, đón nhận năng lượng bắn tới kia. Hai cổ năng lượng giao nhau cùng một chỗ, bạo phát ra tiếng nổ vang trời, thân hình Bạch Hàn Tuyết liền lui mấy bước.
Nghệ Phong rất kinh ngạc, nghĩ không ra Bạch Hàn Tuyết có thực lực thất giai, cư nhiên có thể cùng Ma Kim Báo cường ngạnh đối chiêu. Xem ra bảo điển của Bạch gia cũng cũng không phải tầm thường.
Bạch Hàn Tuyết chật vật chớp động thân ảnh, né tránh Ma Kim Báo. Thế nhưng Ma Kim Báo cũng không có bởi vậy mà dừng lại cước bộ, lần thứ hai phun ra một ngụm năng lượng, tiếp tục xông về phía Bạch Hàn Tuyết.
Tuy rằng lần thứ hai Ma Kim Báo oanh ra năng lượng, thế nhưng Bạch Hàn Tuyết lại không có cách nào né tránh Ma Kim Báo, chỉ có thể trừng mắt nhìn Ma Kim Báo đánh về phía nàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Bạch Hàn Tuyết nỗ lực đề thăng đấu khí, thân ảnh không ngừng lui về phía sau, muốn thử né tránh công kích của Ma Kim Báo. Thế nhưng bản thân Ma Kim Báo chính là lấy tốc độ tăng trưởng, hơn nữa thực lực siêu việt Tướng cấp đỉnh phong, hầu như Bạch Hàn Tuyết tránh cũng không thể tránh.
Nhìn móng vuốt không ngừng tới gần, nhãn thần Bạch Hàn Tuyết lộ ra vẻ kinh hãi, có thể nàng cũng nghĩ không ra, Ma thú nàng đối mặt chính là Ma Kim Báo. Mà nàng cũng sẽ chết trong tay Ma Kim Báo.
Thời điểm Bạch Hàn Tuyết nhắm mắt lại, cùng đợi móng vuốt sắc bén của Ma Kim Báo xỏ xuyên qua thân thể của nàng, nàng bổng nhiên cảm giác được thắt lưng của mình bị một bàn tay ấm áp ôm lấy, sau đó toàn thân dường như hóa thành bông gòn bay lên không, bên tai truyền đến thanh âm trách móc.
- Tiểu thư! Lá gan của nàng cũng không nhỏ a, cư nhiên dám chạy tới trung tâm của Khủng Cụ Sâm Lâm!
Một thanh âm quen thuộc làm cho Bạch Hàn Tuyết mừng rỡ như điên, nàng kinh hỉ mở mắt, quả nhiên thấy Nghệ Phong ôm nàng bay qua một bên, né tránh công kích của Ma Kim Báo.
- Vì sao ngươi ở chỗ này?
Bạch Hàn Tuyết kinh hỉ nhìn Nghệ Phong, nàng biết mệnh của nàng đã được bảo vệ, tuy rằng Ma Kim Báo cường hãn, thế nhưng trong mắt Nghệ Phong có thể đối kháng bốn Vương cấp, cũng không phải cái mãnh thú gì.
Nghệ Phong trắng mắt nhìn, Bạch Hàn Tuyết nói:
- Thật ra ta rất ngoài ý muốn, lấy thực lực của nàng cư nhiên có thể đi đến nơi đây! Lẽ nào nàng không biết ở đây đã cách rất xa ngoại vi sao?
- A...
Bạch Hàn Tuyết kinh ngạc nhìn Nghệ Phong nói:
- Ở đây cách ngoại vi rất xa sao?
- Nàng không biết?
Nghệ Phong cổ quái nhìn Bạch Hàn Tuyết.
Bạch Hàn Tuyết sắc mặt đỏ hồng, gật đầu nói:
- Một đường ta không đụng tới một con Ma thú, ta còn tưởng rằng vẫn ở ngoại vi.
Nghệ Phong triệt để bị đánh bại, nhớ tới hắn ở trên đường đụng tới ổ lớn ổ nhỏ ma thú, thậm chí có mấy con làm hắn nhanh chân bỏ chạy, điều này làm cho Nghệ Phong đố kị Bạch Hàn Tuyết chết mất.
- Lẽ nào mỹ nữ ở phương diện này cũng có ưu thế sao?
Đáy lòng Nghệ Phong cực kỳ bất mãn thì thầm một tiếng, đáy lòng đối với Ma thú và Mị trong Khủng Cụ Sâm Lâm có lý giải sâu hơn, nguyên lai Ma thú cũng háo sắc.
- Cái kia...
Bạch Hàn Tuyết chu miệng lên, thế nhưng muốn nói lại thôi. Trên mặt có đỏ ửng nhàn nhạt.
- Làm sao vậy?
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn Bạch Hàn Tuyết, không rõ Bạch Hàn Tuyết đỏ mặt vì cái gì.
Bạch Hàn Tuyết cảm thụ được cánh tay của Nghệ Phong ôm bên hông nàng nắm thật chặt, khuôn mặt của nàng càng thêm nóng lên.
- Hỗn đản này, cư nhiên làm bộ không biết, còn cố ý dùng sức!
- Cái kia! Tay ngươi!
Bạch Hàn Tuyết thấy tay Nghệ Phong ôm vào bên hông nàng, hầu như sắp tiếp xúc đến đồn bộ vểnh cao êm dịu của nàng, nàng rốt cục nhịn không được nhắc nhở nói.
- Ai nha! Sai lầm sai lầm, trong lúc nhất thời quên mất!
Nghệ Phong lớn tiếng nói, phảng phất không biết gì cả, chỉ là tay lại không có rút về.
Bạch Hàn Tuyết mặt đỏ tới mang tai, nàng rất muốn một cước đá chết Nghệ Phong, hỗn đản, đã nhắc nhở ngươi, ngươi còn không mau buông tay ra.
- Tay ngươi có phải là nên thả ta ra hay không?
Bạch Hàn Tuyết rốt cục nhịn không được lần thứ hai nhắc nhở nói.
- Ai nha! Nàng không nói ta quên mất!
Nghệ Phong vẻ mặt thành khẩn nói, lúc này mới thả tay ra.
Bạch Hàn Tuyết thấy bàn tay nóng hổi của Nghệ Phong buông ra nàng, lúc này mới thở dài một hơi, chỉ bất quá khi Nghệ Phong buông ra, hai tay như vô ý lướt qua bờ mông của nàng, điều này làm cho thân thể của nàng run rẩy một chút.
Bạch Hàn Tuyết nỗ lực dẹp loạn tâm tình trong lòng, nàng có chút né tránh nhìn về phía Ma Kim Báo. Tuy rằng trong mắt Ma Kim Báo lóe ra quang mang hung tàn như trước, thế nhưng lúc này cũng không dám tùy ý tấn công, tựa hồ nó cũng biết người trước mặt rất nguy hiểm.
Nghệ Phong phủi tay, ánh mắt quét về phía quần áo có chút xốc xếch của Bạch Hàn Tuyết, nhìn da thịt trắng noãn của nàng, trong mắt cũng có ý tứ trêu chọc.
Bạch Hàn Tuyết thấy nhãn thần của Nghệ Phong nhìn mình, theo ánh mắt của Nghệ Phong nhìn chăm chú lên đôi gò bồng đảo của nàng, sắc mặt của nàng cũng biến thành huyết hồng. Nghệ Phong hắc hắc cười hai tiếng, lúc này mới cởi áo khoác trên người ra, khoác lên trên người Bạch Hàn Tuyết.
Bạch Hàn Tuyết cảm thụ được khoác khí tức ấm áp trên áo, nàng cố sức nắm chặt quần áo của Nghệ Phong, sắc mặt cũng có chút phiếm hồng.
- Cho nàng mượn mặc một chút, sau này phải trả lại đó!
Nghệ Phong cười một tiếng, lúc này ánh mắt mới chuyển hướng qua Ma Kim Báo. Nghệ Phong nghĩ có cần phải cảm tạ nó không nhỉ, có lẽ Nghệ Phong nên làm thịt nó, nướng nó lên ăn, cũng coi như là siêu độ nó vậy.