Nghệ Phong giúp Họa Thủy giải quyết Tật Phong Ngân Lang xong, cũng không có dừng lại, tiếp tục công kích một con Tật Phong Ngân Lang khác. Mà Họa Thủy cũng đồng thời công kích một con Tật Phong Ngân Lang. Ba Vương Cấp toàn lực công kích, tuy rằng Tật Phong Ngân Lang muốn tránh. Thế nhưng có tốc độ của Nghệ Phong kiềm chế, con Tật Phong Ngân Lang này ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, đã không có ưu thế tốc độ, thực lực của Tật Phong Ngân Lang cùng bọn người Nghị Minh là tương đương, dưới ba người vây công, con Tật Phong Ngân Lang này cũng bị Nghị Minh hung hăng bổ trúng một đao, chết không thể chết lại. Chỉ chốc lát, ba con Tật Phong Ngân Lang đã chết oan chết uổng. Cũng triệt để làm cho hai con Tật Phong Ngân Lang khác sợ hãi, tuy rằng Tật Phong Ngân Lang hung ác độc địa, thế nhưng cũng rất thông minh. Chúng bắt đầu dựa vào tốc độ chạy trốn. Băng Hồn còn có thể miễn cưỡng đuổi kịp cước bộ Tật Phong Ngân Lang, nhưng Cô Tinh chỉ trong chốc lát đã bị nó bỏ xa. - Họa Thủy, Nghị Minh! Các ngươi giúp Băng Hồn và Cô Tinh! Bốn Vương Cấp đối phó hai Tật Phong Ngân Lang là không thành vấn đề! Nghệ Phong hướng Nghị Minh nói. Nghị Minh thấy Nghệ Phong không có ý tứ nhúng tay, trên mặt hắn cũng có vẻ hưng phấn. Có Nghệ Phong biến thái này nhúng tay, bọn họ thật đúng là không có bao nhiêu cơ hội động thủ. Một người đối kháng Tật Phong Ngân Lang là thống khổ, hai người đối phó một con thì chính là hưởng thụ rồi. Thân ảnh Nghị Minh chợt lóe lên, chắn trước mặt một con Tật Phong Ngân Lang đang chạy trối chết, Cô Tinh cùng Nghị Minh một trước một sau giáp công Tật Phong Ngân Lang, để nó tránh cũng không thể tránh. Họa Thủy cũng không dừng lại, cùng Băng Hồn đánh một con Tật Phong Ngân Lang khác. - Ha ha! Mới vừa rồi là ngươi ngược đãi chúng ta, hiện tại đến phiên chúng ta ngược đãi ngươi! Cô Tinh nhổ một ngụm nước bọt, đối với chuyện vừa rồi bị Tật Phong Ngân Lang đánh tới tấp mười phần nghẹn khuất. Hiện tại hắn có loại cảm giác hãnh diện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Nghệ Phong liếc mắt nhìn bốn người, cũng không có xen vào bốn người nữa. Nếu như bốn người còn không đối phó được hai Tật Phong Ngân Lang, kia thật là vũ nhục danh tiếng học viên tiền ngũ của Phong Vân Bảng. Nghệ Phong đi đến lang huyệt, hắn hiện tại cầu khẩn là hi vọng bên trong lang huyệt có Ngân Lang Quả. Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi có chút hoài niệm Bạch Hàn Tuyết, có nữ thần may mắn kia ở đây, tỷ lệ sẽ đề thăng rất nhiều. Nghệ Phong cười cười, thân ảnh chợt lóe lên, nhanh chóng bay tới lang huyệt. Làm cho Nghệ Phong kinh ngạc chính là, lang huyệt này hình như là sơn động do con người tạo thành, còn có mấy bích họa. Bất quá bị bầy sói chiếm lĩnh có vẻ rất mất trật tự. Nghệ Phong nhìn sơn động từ trên xuống dưới, trong sơn động có rất nhiều thực vật, đặc biệt trên vách sơn động, mọc đầy thảm thực vật. Nghệ Phong cẩn cẩn dực dực tìm tòi trong sơn động. Rốt cục ở một góc không bắt mắt, phát hiện mấy quả cây màu trắng. Nghệ Phong mừng rỡ như điên, trong lòng cảm kích Bạch Hàn Tuyết nghìn vạn lần, nghĩ không ra cách nữ thần may mắn lâu như vậy, cũng có thể nhiễm vận khí của nàng, trong lang huyệt này thật có Ngân Lang Quả. Nghệ Phong nỗ lực dẹp loạn tâm tình hưng phấn trong lòng, cẩn cẩn dực dực bắt đầu hái Ngân Lang Quả. Ngân Lang Quả giống như Úc Kim Hoa, hái xuống vô cùng phiền phức, không cẩn thận một chút là có thể làm linh khí của nó biến mất toàn bộ. Bất quá Nghệ Phong là Y Sư cao giai, hái dược liệu là tri thức cơ bản nhất, mặc dù ở thánh địa rất ít có cơ hội thực tiễn, thế nhưng phương pháp lại khắc ở trong đầu, lấy lực khống chế của Nghệ Phong, cơ bản không có khả năng làm lỗi. Rất nhanh, Nghệ Phong đã hái xong Ngân Lang Quả. So sánh với Úc Kim Hoa, thời gian bảo tồn Ngân Lang Quả dài hơn, một hai năm không là vấn đề. Nghệ Phong nhớ tới Úc Kim Hoa, cũng hơi có chút may mắn, thứ này hắn sợ mất đi dược hiệu, ở trong Khủng Cụ Sâm Lâm đã luyện chế. May mắn hắn là Y Sư thất giai, bằng không cho dù có Úc Kim Hoa, muốn trong bảy ngày tìm được Y Sư luyện chế, kia hầu như là nằm mộng. Tìm được địa phương có Úc Kim Hoa, đi ra ngoài cũng không chỉ là bảy ngày. Thời điểm Nghệ Phong chuẩn bị rời khỏi sơn động, lại phát hiện ở trên một mảnh cỏ dại, có một ít trang giấy bừa bãi. Nghệ Phong ngẩn người, nhanh chóng đi qua, cầm lấy trang giấy hoàn chỉnh duy nhất xem. - Đan phương Mị Đan ngũ giai Thủy hệ! Nghệ Phong nhìn trang giấy còn lưu lại duy nhất này, mặt trên có ghi mấy dược liệu luyện chế như Mị, ma tinh, còn có biện pháp luyện chế… mà Nhiếp Hồn Sư rất cần. Nghệ Phong hơi sửng sốt, nhìn mấy tờ giấy bị nát trên cỏ dại, Nghệ Phong rốt cục nhịn không được ngửa mặt lên trời rống lớn một câu. - Tật Phong Ngân Lang, lão tử và ngươi thề không đội trời chung. Nghệ Phong muốn khóc a, những mảnh giấy này khẳng định đều là một ít đan phương của Mị Đan. Thế nhưng hiện tại đã nát bấy, Nghệ Phong lấy ngón chân cũng biết là do Tật Phong Ngân Lang cắn nát. Mị Đan a! Đó là đan dược mà Nhiếp Hồn Sư cần nhất a, thế nhưng lại bị đám Tật Phong Ngân Lang kia cắn nát hết. Nghệ Phong hít sâu một hơi, cố ném ý nghĩ rút gân lột da Tật Phong Ngân Lang ra khỏi đầu, cẩn cẩn dực dực cất đan phương kia vào linh giới, cố nén mấy ý nghĩ cuồng bạo trong lòng. Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn mấy mảnh giấy rách nát trong lang huyệt. Lúc này hắn mới hít sâu một hơi, nổi giận đùng đùng chạy đi ra bên ngoài, nếu như bọn người Băng Hồn còn chưa giải quyết hai con Tật Phong Ngân Lang cuối cùng, hắn muốn ngược đãi bọn nó tới chết! Thế nhưng khi Nghệ Phong chạy tới bên ngoài, lại phát hiện đám người Băng Hồn đã dùng trường thương lấy ra ma tinh của Tật Phong Ngân Lang rồi. - Ta kháo! Ai bảo các ngươi hạ thủ nhanh như vậy? Nghệ Phong hận a, những hỗn đản này, ngay cả cơ hội báo thù cũng không cho hắn. Đám người Cô Tinh nhìn vẻ mặt của Nghệ Phong mà ngơ ngác nhìn nhau, không rõ Nghệ Phong thụ đả kích gì. Hình như cùng những Tật Phong Ngân Lang này có thù không đợi trời chung vậy. - Phong thiếu, ngươi không sao chứ? Cô Tinh cổ quái nhìn Nghệ Phong, hiện tại hắn lần thứ hai hoài nghi Nghệ Phong bị Ma thú cắn, bị bệnh chó dại. - Không có việc gì! Các ngươi ăn canh lang chưa? Ngày hôm nay toàn bộ ăn canh lang! Nghệ Phong nghiến răng nghiến lợi nói, nhớ tới những mảnh nhỏ kia, hắn nhịn không được một trận yêu thương. Đám người Cô Tinh ngơ ngác nhìn nhau, cả đám lại vững tin Nghệ Phong xác thực không bình thường, mấy người cũng không phản ứng Nghệ Phong, đi tới một bên không nhìn Nghệ Phong. - Ta kháo! Nghệ Phong thấy hắn bị không nhìn như vậy, nhịn không được thấp giọng mắng một câu. Chỉ là, hận ý trong lòng Nghệ Phong khó có thể tiêu trừ, cảm giác bụng cũng rất đói, Nghệ Phong cũng tùy ý cắt mấy miếng thịt, bắt đầu nướng ăn. Mọi người nhìn Nghệ Phong thực động thủ làm canh lang, đáy lòng cũng không nén nổi cầu khẩn cho đám Tật Phong Ngân Lang, không biết chúng nó tại sao chọc tới Nghệ Phong. Bọn họ mặc niệm co Tật Phong Ngân Lang xong, cũng bắt đầu tham dự vào bữa tiệc thịt lang. Đám người Băng Hồn cũng không quên đưa ma tinh của Tật Phong Ngân Lang cho Nghệ Phong, tuy rằng đám người Cô Tinh nghi hoặc vì sao Nghệ Phong đối với đan dược lục giai không để ở trong lòng chút nào. Thế nhưng trong lòng cũng mười phần vui vẻ, đan dược lục giai, thứ đó gần như là giá trên trời, bán rất chạy a. Giao dịch như vậy bọn họ ước gì mỗi ngày đều làm, huống chi có thể chém giết những Tật Phong Ngân Lang này, hơn phân nửa là công lao của Nghệ Phong. Nhớ tới sự cường thế của Nghệ Phong khi chiến đấu vừa rồi, cả đám nhịn không được khóe miệng co quắp, bọn họ tự nhiên nhìn ra Nghệ Phong cũng không có sử dụng cấm pháp hoặc là kỹ năng cao giai, Nghệ Phong là bằng vào thực lực bản thân hắn chiến thắng Tật Phong Ngân Lang. Tuy rằng đám người Cô Tinh vây công qua Nghệ Phong một lần, thế nhưng lúc này mới biết được lực sát thương chân chính của Nghệ Phong so với lần hỗn chiến kia mạnh hơn rất nhiều. Lần kia Nghệ Phong là còn ẩn dấu thực lực, nếu như lần đó Nghệ Phong vừa lên là công kích như hôm nay, vậy bọn họ nào có cơ hội vây công, Cô Tinh khiêu chiến Nghệ Phong đã sớm bị đánh ngã.