- Cái gì? Ngươi là Y Sư thất giai cao cấp? Hạ Chỉ Mộng mạnh mẽ từ trên giường nhảy dựng lên, nhìn Nghệ Phong cả kinh kêu lên. Trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, trong lòng nổi lên sóng to giólớn, nàng làm sao cũng không thể tin được mình vừa nghe những lời này là thật. Hạ Chỉ Mộng tình nguyện nghe Nghệ Phong nói, lúc này hắn đã tiến vào Vương cấp, cũng không muốn nghe Nghệ Phong nói hắn là một Y Sư cao cấp. Một Y Sư cao cấp, đó là một địa vị còn cao hơn Vương cấp a! Nghệ Phong nhún nhún vai nói: - Nếu không nàng nghĩ rằng ta làm sao có nhiều đan dược cao giai như vậy, thậm chí Ma Đan cũng có thể làm ra cho nàng! Hạ Chỉ Mộng nhớ tới tình huống Nghệ Phong ăn đan dược cao giai như đậu, nàng không khỏi nở nụ cười khổ, vẫn tưởng phía sau Nghệ Phong có một vị Y Sư cao giai, lại chưa từng có nghĩ tới bản thân Nghệ Phong chính là một vị Y Sư cao giai! - Ta nghĩ, không ai sẽ tin tưởng ngươi là một Y Sư cao cấp đi! Hạ Chỉ Mộng hướng Nghệ Phong nói, ít nhất hiện tại nàng hướng đám người Băng Hồn nói chuyện này, đám người Băng Hồn nhất định tưởng nàng nói giỡn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Nghệ Phong nhún nhún vai nói: - Trạm Lam viện trưởng, Họa Thủy, Cao lão… Bọn họ cũng đều biết! - Ách... Hạ Chỉ Mộng có chút ngạc nhiên, chỉ là nàng lập tức vui vẻ, nếu Nghệ Phong là Y Sư thất giai cao cấp, còn có thể luyện chế Ma Đan, vậy nàng cũng sẽ không sợ rồi. - Trước ta giúp nàng áp chế năng lượng bạo động này một chút! Luyện chế Ma Đan cũng cần một đoạn thời gian! Nghệ Phong quay sang Hạ Chỉ Mộng nói. Hạ Chỉ Mộng gật đầu, ngồi ở chỗ kia chờ Nghệ Phong. Thế nhưng lại chậm chạp không thấy Nghệ Phong động thủ, nàng không khỏi nghi hoặc nhắc nhở: - Có thể bắt đầu rồi! - Cái kia... Nghệ Phong chỉ chỉ quần áo trên người Hạ Chỉ Mộng: - Tốt nhất là cởi quần áo ra, bằng không không thể thi châm! - A... Hạ Chỉ Mộng nghe Nghệ Phong nói, mặc dù Hạ Chỉ Mộng đủ bình tĩnh, thế nhưng sắc mặt đỏ bừng, khuôn mặt ngượng ngùng vô cùng. Hạ Chỉ Mộng hít sâu một hơi, chậm rãi nhích thân thể, áo khoác trên người cũng rơi xuống, tấm lưng nõn nà như ngọc xuất hiện trước mắt Nghệ Phong, trơn bóng mà bằng phẳng, Nghệ Phong nỗ lực dẹp loạn ý nghĩ đưa tay lên vuốt ve trong lòng. Hạ Chỉ Mộng cởi áo khoác ra xong, thấy Nghệ Phong không nói gì, nàng cắn môi, tay đưa lên chiếc yếm trong ngực. - Nàng làm gì? Cái kia, đã được rồi! Nghệ Phong thấy Hạ Chỉ Mộng muốn cởi chiếc yếm ra, hắn vội vàng nói. Này nếu như là mấy người Họa Thủy, Nghệ Phong khẳng định sẽ không nhắc nhở, chỉ là Hạ Chỉ Mộng là đạo sư học viện. Nghệ Phong có vô sỉ hơn nữa, cũng không có ý tứ chiếm tiện nghi của nàng! Hạ Chỉ Mộng cũng thở dài một hơi, có một chút che chắn so với không có gì thì tốt hơn nhiều. - Nàng nằm xuống đi! Ta thi châm! Nghệ Phong dùng thanh âm bình ổn như không có việc gì nói, giống như trước mặt hắn không phải là một thân thể tuyệt mỹ, mà chỉ là một bệnh nhân. Tuy rằng Hạ Chỉ Mộng biết ngữ khí của Nghệ Phong là giả, thế nhưng như trước cảm giác rất yên tâm. Hạ Chỉ Mộng nhắm mắt lại, lẳng lặng nằm ở trên giường, đợi Nghệ Phong thi châm. Nghệ Phong nhìn thân thể hoàn mỹ như mộng ảo trước mặt, tuy rằng đôi tuyết phong cao vút bị chiếc yếm đào bao vây, thế nhưng như thế này lại càng dụ hoặc. Nghệ Phong hít sâu một hơi, trên tay xuất hiện mấy cây kim châm, sau đó đâm tới trên chiếc lưng trắng noãn của Hạ Chỉ Mộng, tay của Nghệ Phong tiếp xúc đến da thịt ấm áp của Hạ Chỉ Mộng, thân thể Hạ Chỉ Mộng nhịn không được căng thẳng lên. - Thả lỏng! Nghệ Phong nói, tốc độ kim châm cũng chậm lại. Hạ Chỉ Mộng chung quy là một Vương cấp, rất nhanh dẹp loạn tâm tình của mình, thân thể chậm rãi thả lỏng ra, thanh âm lại có chút run như trước: - Động thủ đi! Nghệ Phong cười cười, nhưng thật ra nghĩ tới Trữ Huyên, thời điểm lần đầu tiên giúp Trữ Huyên trị thương, ngữ khí của Trữ Huyên cũng là như thế này. Lúc này kim châm trên tay Nghệ Phong mới nhanh trở lại, cũng không biết Nghệ Phong là cố ý hay vô ý, tay chung quy có thể đụng chạm đến làn da mịn màng của Hạ Chỉ Mộng. Sắc mặt của Hạ Chỉ Mộng sớm đã thành phấn hồng, đầu lông mày rung động, không dám mở mắt. Nghệ Phong thấy Hạ Chỉ Mộng như vậy, hắn cười cười, động tác trên tay càng nhanh hơn vài phần, cuối cùng từ trong giới chỉ lấy ra một bình dịch thể, bắt đầu đổ lên lưng Hạ Chỉ Mộng. Cảm giác lạnh lạnh dễ chịu, làm cho Hạ Chỉ Mộng cảm giác mười phần thanh lương! Một người chăm chú thi châm, một người nhắm mắt lại lẳng lặng nằm ở kia, thời gian cứ như vậy trôi qua, hai người nhất trí bảo trì trầm mặc. Cũng không biết qua bao lâu, rốt cục Nghệ Phong thu hồi kim châm và linh dịch. Lúc này mới phủ chiếc áo lên người Hạ Chỉ Mộng. Cứ tiếp tục nhìn thân thể tuyệt mỹ này, đối với hắn là một khảo nghiệm kinh người. Chỉ là Nghệ Phong rất khâm phục mình, hắn phát hiện hắn rất quân tử, cư nhiên đã nhịn không biết bao nhiêu lần. Hơn nữa mỗi người đều là cấp bậc yêu vật. - Được rồi, nàng đưa dược liệu luyện chế Ma Đan cho ta! Nghệ Phong hướng Hạ Chỉ Mộng nói. Hạ Chỉ Mộng cũng thở ra một hơi, lúc này nàng mới mở mắt, chỉ là lúc nhìn thấy Nghệ Phong, sắc mặt vẫn nhịn không được đỏ lên. Hạ Chỉ Mộng lấy dược liệu từ trong linh giới ra đưa cho Nghệ Phong, Nghệ Phong cũng không dừng lại chút nào, cầm dược liệu đi ra ngoài. Hạ Chỉ Mộng thấy Nghệ Phong rời đi, nàng thở dài một hơi, nhớ tới hai người mới vừa rồi, lại nhịn không được sắc mặt đỏ hồng, có thể nàng chưa từng nghĩ đến sẽ gặp phải loại tình huống này! Sau khi Nghệ Phong ra ngoài, tiểu nhị lập tức đi lên đón, Nghệ Phong bảo cần một căn phòng, tiểu nhị lập tức an bài một gian phòng không tốt nhất, thái độ cung kính làm cho Nghệ Phong nghi hoặc không thôi. Thế nhưng hắn nóng lòng luyện chế Ma Đan, không có để ý nhiều như vậy, phân phó tiểu nhị không cho người khác quấy rối, hắn bắt đầu luyện chế Ma Đan. Đối với đan dược lục giai, mặc dù Nghệ Phong có lòng tin, thế nhưng cũng không dám xem thường. Đặc biệt luyện chế Ma Đan so với đan dược lục giai bình thường lại có khác nhau. Nghệ Phong chung quy là Y Sư thất giai cao cấp, huống chi là luyện chế qua Ma Đan một lần. Cũng không có dùng thời gian lâu lắm, Nghệ Phong đã luyện chế thành công. Này cũng làm cho Nghệ Phong có chút vui vẻ, hiện tại lực khống chế của hắn đối với luyện chế đan dược càng ngày càng mạnh. Đặc biệt có Dược Vương Đỉnh chống đỡ, xác suất thành công luyện chế đan dược lục giai viễn siêu Y Sư thất giai bình thường. Tuy rằng như vậy, thế nhưng Nghệ Phong rất rõ ràng, hắn muốn đột phá đến Y Sư bát giai còn có đoạn đường rất dài a. Y Sư cao giai đột phá, so với võ giả càng khó khăn. Nghệ Phong luyện chế Ma Đan xong, lần thứ hai trở lại trong phòng Hạ Chỉ Mộng, lúc này Hạ Chỉ Mộng đã mặc quần áo chỉnh tề, khôi phục dáng vẻ đoan trang nhã nhặn. Chỉ bất quá Nghệ Phong nhìn đôi môi nhỏ nhắn của Hạ Chỉ Mộng, ánh mắt hắn như trước nhịn không được nhìn kỹ một phen. Có thể trước đây Hạ Chỉ Mộng đối với ánh mắt của Nghệ Phong không có cảm giác gì, chỉ là vừa mới trải qua một màn kia, làm cho sắc mặt nàng nhịn không được đỏ hồng, xinh đẹp không thể tả. - Cầm! Nghệ Phong đưa Ma Đan cho Hạ Chỉ Mộng. Hạ Chỉ Mộng sửng sốt, thật không ngờ Nghệ Phong luyện chế đan dược lục giai nhanh như vậy, chỉ dùng một canh giờ. Điều này làm cho Hạ Chỉ Mộng đối với Nghệ Phong cũng lý giải thêm một tầng. - Nàng trước dùng Ma Đan áp chế! Ta ở bên cạnh hộ pháp cho nàng. Nghệ Phong hướng Hạ Chỉ Mộng nói. Tuy rằng Hạ Chỉ Mộng biết có Ma Đan, năng lượng bạo động kia của thánh vật nàng cũng không sợ, chỉ là Nghệ Phong làm hộ pháp, nàng lại càng không cự tuyệt. Nàng gật đầu, tiếp nhận Ma Đan từ trong tay Nghệ Phong, chậm rãi vận chuyển đấu khí trong cơ thể, hơi mở đôi môi xinh xắn, đưa Ma Đan vào.