Tuy rằng đáy lòng Cuồng Hổ nói thầm sát nhân chỉ cần chặt đầu là được, nhưng khi ánh mắt chuyển tới tượng băng, hắn cũng không dám có ngôn ngữ khác, gật đầu đi làm việc, nhìn An Dịch cũng đồng tình, ai không đi chọc, hết lần này tới lần khác lại chọc Nghệ Phong. Tần Y hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về phía đám binh sĩ vây khốn Nghệ Phong, trong mắt cũng có sát ý. Dưới ánh mắt của Tần Y, mấy nghìn binh sĩ cư nhiên đều tự lui ra phía sau mấy bước, trong mắt cả đám tràn đầy kinh khủng. Bất luận người nào thấy một người có thể là một Vương Cấp đóng băng trong nháy mắt bị, sợ là cũng có dáng dấp này. - Tần thúc! Giết hết bọn họ đi! Tần Y quay qua Tần thúc nhàn nhạt nói. - Tiểu thư! Tần thúc cho tới bây giờ chưa thấy qua tiểu thư ôn hòa đột nhiên trở nên rắn rết như vậy, hắn nhìn mấy nghìn binh sĩ, quay qua Tần Y dò hỏi. - Đúng! Giết toàn bộ! Tần thúc cảm giác được sát ý sắc bén trên người Tần Y, trong lòng hắn cũng có chút phát lạnh. Liếc mắt nhìn Nghệ Phong, lúc này Tần Y mới còn có một tia mềm mại thanh tao. Nghệ Phong thấy sát ý của Tần Y nghiêm nghị như vậy, hắn bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, mấy nghìn người, muốn Tần thúc đi giết hết cũng đau tay. Nghệ Phong cầm tay Tần Y, dẹp loạn lửa giận trong lòng nàng một chút, hắn quay qua Tần thúc nói: - Tần thúc, đừng nghe Tần Y nói, nàng lại nổi lên tính tình tiểu nữ nhân thôi. Tần thúc nghe Nghệ Phong nói, trán liền đổ mồ hôi lạnh, nổi lên tính tình tiểu nữ nhân có thể đi lấy sinh mệnh mấy nghìn người sao? Đại khái cũng chỉ có ngươi mới dám nói như thế! Nhớ tới sát ý lăng liệt của Tần Y vừa rồi, Tần thúc nhịn không được kinh hãi, lúc này mới hiểu được địa vị của Nghệ Phong ở trong lòng Tần Y. Nghệ Phong thấy Tần Y lạnh lùng nhìn chăm chú vào đám binh sĩ kia như trước, phảng phất muốn chém giết toàn bộ bọn họ, Nghệ Phong vỗ vỗ tay Tần Y, dùng thanh âm suy yếu nói: - Để cho bọn họ đi đi. Một ít ô hợp mà thôi, không đáng chúng ta ra tay! Tần Y nghe Nghệ Phong nói như vậy, lúc này lửa giận trong lòng mới dẹp loạn một chút. Tam hoàng tử thấy sát khí của Tần Y làm trái tim hắn băng giá biến mất, lúc này mới thở dài một hơi, nếu như thực chém giết mấy nghìn người, vậy thật là máu chảy thành sông. Mặc dù Tam hoàng tử hắn cũng rất tàn nhẫn, thế nhưng cũng không muốn chém giết những người chỉ biết vâng mệnh lệnh. Trong ánh mắt Tam hoàng tử nhìn Tần Y cũng có một tia kinh sợ. Nữ nhân này không chỉ là tuyệt mỹ khuynh thành, đồng dạng cũng cực kỳ nguy hiểm. Tần Y quay đầu hướng đám binh sĩ này quát lên: - Trở về nói cho hoàng đế Trạm Lam, nếu hắn dám lập hai vị hoàng tử kia làm đế, Tần gia ta sẽ lĩnh giáo sự lợi hại của hoàng thất. Nghe được Tần Y uy hiếp, không chỉ có Tam hoàng tử sửng sốt, ngay cả Nghệ Phong cũng sửng sốt. Đây là Tần Y nói sao? Nàng cư nhiên uy hiếp Trạm Lam hoàng đế? Đám binh sĩ này nghe Tần Y nói, cả đám càng kinh hãi không thôi. Ở bọn họ xem ra, không ai cao quý hơn so với hoàng đế Trạm Lam, thế nhưng nhìn nữ nhân trước mặt này làm cho huyết khí bọn họ cuồn cuộn, đồng dạng thủ đoạn rất rắn rết, cư nhiên tuyên bố lĩnh giáo lợi hại của hoàng thất. Nàng rốt cuộc là ai? Tần thúc nghe Tần Y nói, sắc mặt cũng mạnh mẽ đại biến, hắn làm sao cũng nghĩ không ra, Tần Y chỉ vì Nghệ Phong bị thương nặng mà tuyên bố như vậy. Tần thúc muốn nói gì, thế nhưng thấy nhãn thần của Tần Y âm lãnh đến cực điểm, hắn muốn nói lại thôi. - Quên đi! Nếu tiểu thư thích, vậy để nàng làm đi. Tần thúc bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, đáy lòng cũng vì hoàng đế Trạm Lam mà bi ai, chỉ cần những lời này của Tần Y, sợ là thực sẽ làm hoàng đế Trạm Lam buông tha hai vị hoàng tử. Nghệ Phong thấy Tần thúc tựa hồ cũng cam chịu Tần Y nói, hắn chu cái miệng lên, tựa hồ không thể tin được nhìn Tần Y. Nghệ Phong biết địa vị của Tần Y rất lớn, thế nhưng ngay cả Hoàng thất cũng không để vào mắt, đây có phải là quá kinh khủng không? Tam hoàng tử cũng chấn kinh rồi, thấy dáng dấp của Tần Y và Tần thúc, hắn tự nhiên biết những lời này của Tần Y không phải ngông cuồng. Lần đầu tiên hắn chăm chú nhìn vào nữ nhân mỹ lệ nhất đế quốc này, âm thầm phỏng đoán thân phận của nàng, tuy rằng Tam hoàng tử không thể tin được, thế nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, đó chính là thực lực của Tần Y tuyệt đối không thua kém hoàng thất. Nghĩ vậy, Tam hoàng tử rất hưng phấn, đồng thời cũng đồng tình vì hai vị ca ca hắn. Nếu như Tần Y thật có thực lực khủng bố như vậy mà nói, hoàng đế Trạm Lam muốn chọn bọn họ làm Thái tử, vậy thực sự lo lắng vạn phần. Đối với hai vị hoàng tử mà nói, nếu như không thể để cho bọn họ ngồi lên ngôi vị hoàng đế, điều này còn khổ sở hơn so với giết bọn họ. Chết không phải thống khổ nhất, thống khổ nhất chính là sắp sửa sở hữu tất cả lại bị tước đoạt. - Cút! Trở về cũng nói cho hai vị hoàng tử các ngươi, nói sự tình hôm nay tần Y ta nhớ kỹ! Tần Y quay qua đám binh sĩ quát to. Lời vừa nói ra làm cho đám binh sĩ cấp tốc rút đi, nhớ tới thủ đoạn vừa rồi của Tần Y, bọn họ nhịn không được rùng mình một cái. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Nghệ Phong nhìn Tần Y đại phát thần uy, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, rất muốn biết Tần gia phía sau Tần Y, rốt cuộc là thân phận gì, ngay cả hoàng thất cũng dám uy hiếp như vậy. Tần Y thấy ánh mắt nghi hoặc của Nghệ Phong, nàng ôn nhu cười cười, không còn có sát ý chút nào: - Chờ thương thế hồi phục sẽ nói cho đệ biết! Tuy rằng Nghệ Phong hiếu kỳ, thế nhưng cũng không có hỏi nữa, cảm thụ được từng cơn đau trong cơ thể, Nghệ Phong nhịn không được mắng to một tiếng: - Chờ bản thiếu gia hồi phục, ta sẽ cho các ngươi đẹp mặt. Tam hoàng tử đồng dạng cũng không khá hơn, nghe được những lời này của Nghệ Phong, trong mắt cũng có vẻ dữ tợn: - Phong thiếu, bọn họ giao cho tiểu đệ xử lý? - Ngươi? Trong mắt Tam hoàng tử cũng có một tia hung tàn, thiếu chút nữa bỏ mạng ở chỗ này, hắn làm sao có thể bỏ qua: - Đúng vậy! Ta muốn bọn họ sống không bằng chết! Nghệ Phong nghe Tam hoàng tử nghiến răng nghiến lợi nói, Nghệ Phong biết Tam hoàng tử hận hai người kia đến tận xương cốt: - Nếu huynh đệ ngươi nguyện ý đi làm, ta cầu còn không được! Nghệ Phong kiến thức qua biểu hiện ngày hôm nay của Tam hoàng tử, nên không hoài nghi những lời hắn nói. - Cảm tạ Phong thiếu! Tam hoàng tử phá lên cười ha ha, trong tiếng cười tràn đầy niềm vui sống sót sau tai nạn. Chỉ bất quá Tam hoàng tử bị thương nặng mà cười như vậy, liên lụy đến vết thương, liền phun ra một ngụm máu. Nghệ Phong thấy dáng dấp Tam hoàng tử như vậy, quay qua Tần Y nói, trong lòng ta có một bình ngọc lưu ly màu trắng, tỷ đổ ra hai khỏa đan dược cho hai người chúng ta một người một viên. Tần Y nhanh chóng theo lời lấy đan dược ra, sau đó đút một viên cho Nghệ Phong, nhìn thân thể Nghệ Phong không thể nhúc nhích, sát ý trong mắt Tần Y lần thứ hai lóe lên Nghệ Phong bắt đầu chậm rãi vận chuyển Lăng Thần Quyết, nhận thấy được trạng thái trong cơ thể, Nghệ Phong không khỏi cười khổ một tiếng, dưới tình huống bản thân bị thương nặng phục dụng đan dược lục giai cao giai để khôi phục sức chiến đấu, thân thể hắn lúc này so với hắn suy đoán còn nặng hơn mấy phần. Tuy rằng Nghệ Phong biết muốn lập tức khôi phục là không có khả năng, thế nhưng cũng vận chuyển Lăng Thần Quyết phối hợp đan dược làm khôi phục giản đơn. Ít nhất không để vì di động mà phun máu! Nghệ Phong chậm rãi vận chuyển Lăng Thần Quyết, Lăng Thần Quyết là công pháp hồn thể song tu, hiệu quả đối với hồn thể so với đấu khí còn mạnh hơn vài phần, tuy rằng hiện tại đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong không còn bao nhiêu. Thế nhưng hồn lực của Nghệ Phong nguyên bản một chân bước vào Vương Cấp, ngày hôm nay bị kích thích liên tục, cư nhiên mơ hồ có trạng thái đột phá bình cảnh. Nghệ Phong thấy thế đại hỉ, cũng bất chấp đau đớn trên người, bắt đầu điên cuồng vận chuyển Lăng Thần Quyết.