Chung quy Nghệ Phong không có cách nào tử hình tiểu ma nữ dưới ánh mắt chăm chú của hai bóng đèn này. Nghệ Phong động chân tay một hồi, đã khiến tiểu ma nữ mặt đỏ tai hồng. Kỳ thật Nghệ Phong rất muốn giết chết hai người kia. Sau đó thế giới liền thanh tịnh. Hắn cũng có thể làm việc hắn muốn làm. Không có Yêu Hậu ở đây uy hiếp, thật khó có được cơ hội như vậy. Tuy nhiên Thi Đại Nhi không để cho Nghệ Phong có chút cơ hội nào. Sau khi Nghệ Phong đã mấy lần yêu cầu không có kết quả, Nghệ Phong cũng thở phì phì quay đầu đi chỗ khác. Tiểu ma nữ không phản ứng, dựa theo lý giải của Nghệ Phong đối tiểu ma nữ, nàng khẳng định sẽ cười hi hi, ôm hắn giả vờ nhận tội. Khi đó... Ha ha... Nếu tiểu ma nữ cũng đã chủ động rồi, vậy hắn thoáng chủ động một chút. Chỉ là "thoáng" thôi. Nghệ Phong vẫn cho rằng nàng là một người thuần khiết, sẽ không bá đạo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Tuy nhiên vẻ mặt Nghệ Phong thở phì phì, chờ đợi Thi Đại Nhi thỉnh cầu tha thứ đã bắt đầu không có chút tác dụng nào. Thi Đại Nhi là cười hi hi rất vui, nhưng căn bản không tiến đến ôm Nghệ Phong. Ngược lại, nàng lại duy trì khoảng cách nhất định với Nghệ Phong. Điều này khiến Nghệ Phong thoáng ngẩn ra. Điều này không phù hợp với tác phong của tiểu ma nữ. Chẳng lẽ tiểu ma nữ này đoán được ý nghĩ của hắn? Không phải chứ. Trước mặt tiểu ma nữ, hắn luôn luôn biểu hiện thuần khiết như vậy, không đạo lý nàng có thể suy đoán được. - Phong ca ca, Đại Nhi đi tấn công tiểu tông môn kia. Sẽ không chơi cùng ca ca. Hi hi... Thi Đại Nhi Hi hi cười rất vui mừng, cảnh giác nhìn Nghệ Phong, căn bản không để cho Nghệ Phong có cơ hội lại đánh bất ngờ. - Không được, nàng tuyệt đối không thể đi tới tông môn nào khác! Nghệ Phong hừ một tiếng, trầm giọng nói với Thi Đại Nhi. - Vì sao? Thi Đại Nhi nghi hoặc nhìn Nghệ Phong. - Bảo sư tôn nàng đến tấn công kia tông môn, nàng vẫn chưa phải là đối thủ của bọn họ! Nghệ Phong nói với Thi Đại Nhi. Thi Đại Nhi nở nụ cười: - Phong ca ca, ca ca cứ yên tâm đi. Tông môn bọn họ có ba Vương giai. Nếu bị ba người bao vây tấn công ta còn e sợ. Nhưng hai người đã bị đánh thương nặng, vậy chẳng còn gì phải lo lắng nữa. Huống chi Thánh Âm Tông cũng dẫn người đến đây, để thu phục bọn họ thì chỉ cần như vậy là đủ rồi! - Vậy nàng biết tông môn bọn họ có một trận pháp không? Căn bản nàng không thể đối kháng được! Thi Đại Nhi sửng sốt nói: - Có trận pháp như vậy sao? Nghệ Phong trắng mắt nhìn nói: - Thiên Nghịch nhận được tin tức. Tiểu tông môn này có một trận pháp hộ phái, nàng không thể ngăn cản được. Được rồi, Thánh Âm Tông nàng cũng đừng giữa mãi giấc mộng thống nhất Thánh Tông. Cho dù muốn thống nhất Thánh Tông, vậy cũng là do Tà Tông chúng ta làm. Ta còn không quan tâm, các ngươi vượt quá chức phận hỏi đến để làm gì. Thi Đại Nhi nghe Nghệ Phong nói như vậy, nàng rất cổ quái nhìn Nghệ Phong, trong mắt có chút cân nhắc: - Chẳng lẽ Phong ca ca không biết lai lịch tổ huấn của Thánh Âm Tông sao? Nghệ Phong cau mày nói: - Tổ huấn? Tổ huấn đích xác là Thống nhất Thánh Tông, chắc là chủ ý của tổ sư các nàng! - Hi hi! Thi Đại Nhi bỗng nhiên che miệng mỉm cười, nàng nghiền ngẫm nhìn Nghệ Phong nói. - Phong ca ca có thể không biết, ở Thánh Âm Tông có một thế hệ tông chủ là nữ nhân của Tà Đế đương đại. Sau lại Tà Đế bị một trong những nữ nhân của hắn ám sát, từng tạm thời giao thế lực tuyệt đối trung tâm với hắn trước đây cho vị tổ sư Thánh Âm Tông ta. Cho nên Thánh Âm Tông ta mới có thể trở thành tồn tại cường đại nhất của Thánh Tông. Nghệ Phong ngẩn người, thật sự không ngờ được trong đó còn có điển cố như vậy. - Vậy thống nhất Thánh Tông có quan hệ gì với các nàng? Nghệ Phong nghi hoặc hỏi. - Khi Tà Đế đương đại ở hấp hối, từng có lời để Thánh Tông cho Thánh Âm Tông quản lý. Chẳng qua tổ sư Thánh Âm Tông đương đại dù sao chỉ là một trong số những nữ nhân của Tà Đế. Mặc dù có chút uy tín, nhưng dù thế nào, muốn nắm hoàn toàn Thánh Tông như mặt trời ban trưa trong tay vẫn không đủ. Không có áp chế của Tà Đế, điều này khiến những thủ hạ của Tà Đế tâm cao khí ngạo, sao có thể chịu sự quản chế của một nữ lưu. Cho nên Thánh Tông cũng bởi vậy mà sụp đổ! - Cho nên nói, Thánh Âm Tông vẫn lấy thống nhất Thánh Tông làm mục tiêu. mục tiêu này cũng là do tổ sư Tà Tông ca ca lưu lại! Thi Đại Nhi nói xong những lời này, có chút nghiền ngẫm nhìn Nghệ Phong. Nghệ Phong nghe được những tin tức này, trán hắn đen một vạch: - Cái kia Đại Nhi, chuyện đều đã qua hơn một nghìn năm. Ta cảm thấy vị tổ sư Tà Tông nhất định là nói sai. Hiện tại ta lấy thân phận Tà Đế nói rõ ràng cho nàng biết, không cần thống nhất Thánh Tông. Về nhà tắm rửa rồi ngủ đi! Thi Đại Nhi mỉm cười, nhìn Nghệ Phong nói: - Phong ca ca nói với ta cũng vô dụng, hiện tại có muốn ta dẫn ca ca đi gặp sư tôn của ta không? Nghệ Phong vội vàng ngừng nói. Hắn cũng không cho rằng hắn có thể thuyết phục nữ nhân diêm dúa loè loẹt kia. Hơn một nghìn năm nay, Thánh Âm Tông đều lấy điều này làm mục tiêu cố gắng, sợ là nhiệm vụ thống nhất Thánh Tông đã ăn sâu vào xương tủy. Cho dù vứt bỏ tổ huấn của Thánh Âm Tông, sợ là các nàng cũng đã không thu tay thu chân lại. Điều Nghệ Phong có thể làm chính là, Thi Đại Nhi trúng độc còn không nặng, vội vàng kéo nàng ra. - Phong ca ca làm Tà Đế, có phải sẽ thực hiện các di ngôn của tổ sư các ngươi hay không? Thi Đại Nhi nhìn Nghệ Phong nói. - Không có cửa đâu! Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi liền từ chối. Thánh Âm Tông nàng nghĩ tới phát sốt, nhưng không có nghĩa là Tà Tông cũng ý nghĩ ngẩn người. Hơn một nghìn năm, tiền bối của Tà Tông cũng không muốn nghĩ tới chuyện thống nhất Thánh Tông, Nghệ Phong không cảm thấy hắn phải thay đổi hiện trạng này. Thi Đại Nhi bĩu môi, bất mãn nói thầm: - Mỗi thời đại Tà Đế đúng là đều ích kỷ như vậy, rõ ràng là chuyện của Tà Tông các ngươi, lại quẳng cho Thánh Âm Tông chúng ta làm. Nghệ Phong nghe Thi Đại Nhi nói, trực tiếp không thèm để ý nói: - Nàng không muốn làm có thể không làm! Ta cầu còn không được! - Hừ! Đại Nhi không để ý tới ca ca. Đại Nhi muốn đi tấn công tiểu tông môn kia! Thi Đại Nhi thở phì phì nói. - Ai nha, nhưng ta nghe nói tiểu tông môn kia có phương thuốc Mị đan lục giai, cũng không biết có người nào cảm thấy hứng thú hay không. Ánh mắt Nghệ Phong sáng lên, nhìn Thi Đại Nhi hỏi: - Thật sao? Trong mắt Thi Đại Nhi lộ ra vẻ giảo hoạt: - Chính vì tiểu tông môn này có đan phương Mị đan lục giai, nghe nói còn Mị đan lục giai nữa, cho nên ta mới có thể đánh chủ ý tới nó. Bằng không ta cũng lười đến đây, giao cho thủ hạ là được! Nhiệt huyết trong lòng Nghệ Phong cũng có chút sôi trào. Giá trị của một viên Mị đan lục giai không thể đoán được. Trực tiếp dùng Mị đan lục giai, có thể khiến Vương cấp cũng có thể nâng cao một giai! Điều vẫn chưa thể dụ hoặc được Nghệ Phong. Điều khiến Nghệ Phong bị mê hoặc chính là đan phương Mị đan. Đối với một Nhiếp Hồn Sư mà nói, chế luyện Mị đan là cách nâng cao thực lực cực nhanh. - Đại Nhi, con người ta vẫn rất dân chủ. Nếu nàng cố ý muốn đi, ta đây cũng không ngăn cản nàng. Tuy nhiên ta cũng sợ nàng gặp nguy hiểm, cho nên vẫn là ta đưa nàng đi tốt hơn! Bộ dạng Nghệ Phong rất suy nghĩ cho Thi Đại Nhi. - Hi hi! Thi Đại Nhi vui vẻ mỉm cười, rất phối hợp nói. - Ta đã biết Phong ca ca cưng chiều Đại Nhi nhất. - Đúng vậy đúng vậy! Ta không cưng chiều nàng thì còn cưng chiều ai! Tuy nhiên chờ sau khi chúng ta làm chính sự xong xuôi, vẫn nên nói chuyện nhân sinh. Nếu nàng không đồng ý, đừng trách ta dùng sức mạnh. - Phi! Thi Đại Nhi mặt đỏ tai hồng giận dữ liếc mắt Nghệ Phong một cái. Trong lòng không chút nghi ngờ tính chân thực trong những lời nói này của Nghệ Phong. Không có sự uy hiếp của sư tôn nàng, Nghệ Phong thật sự sẽ làm như vậy, Thi Đại Nhi nghi ngờ nàng để Nghệ Phong đi cùng nàng liệu có phải là lựa chọn chính xác hay không. - Đại Nhi, đi thôi! Nghệ Phong thấy Thi Đại Nhi bỗng nhiên chần chừ, hắn liền có chút nóng nảy. Sức dụ hoặc của Mị đan lục giai vẫn tương đối lớn.