Mị Ảnh

Chương 766: Sắp xếp của Nghệ Phong



 
Nghệ Phong thật sự không ngờ được Nghệ gia tự bảo vệ mình, đã đẩy Nghệ Lưu về phía đầu sóng miệng gió. Trong lòng Nghệ Phong bắt đầu cảm thấy tức giận dâng trào. Không thể tưởng tượng được Nghệ gia của mình lại máu lạnh tới mức này! Nghệ Lưu làm gia chủ tiếp theo. Nếu tam hoàng tử động đến Nghệ gia, vậy tuyệt đối không có khả năng buông tha Nghệ Lưu. Bọn họ làm vậy là dùng Nghệ Lưu làm tấm mộc đẩy Nghệ Lưu tới trước mũi giáo!
Tần Y thấy Nghệ Phong nổi giận, nàng cũng biết Nghệ gia làm như vậy sẽ chỉ càng làm Nghệ Phong thêm phản cảm, Tần Y nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay nổi đầy gân xanh vì tức giận của Nghệ Phong, ôn nhu nói:
- Đây cũng không phải là lần đầu tiên đệ lĩnh hội được sự máu lạnh của Nghệ gia, không cần quá tức giận như vậy.
Nghệ Phong hít một hơi thật sâu, hừ một tiếng nói:
- Bọn họ thật sự tưởng rằng để Nghệ Lưu làm tấm mộc, ta sẽ không diệt được bọn họ sao?
Cách làm này của Nghệ gia, khiến Nghệ Phong bắt đầu cảm thấy tâm tình đổi ngược. Nếu hắn muốn thu thập Nghệ gia, chẳng lẽ còn không thể bảo vệ Nghệ Lưu sao?
Tần Y vỗ ngực Nghệ Phong, muốn Nghệ Phong bớt tức giận:
- Tuy rằng Nghệ Lưu bị đẩy tới trước mũi kiếm, nhưng dù sao cũng nhận được chức gia chủ.
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng. Cho dù Nghệ Lưu là gia chủ, cũng chỉ là một con rối mà thôi:
- Đại ca chấp nhận sự sắp xếp của bọn họ?
Tần Y gật đầu một cái, nhìn Nghệ Phong nói:
- Hiện tại Nghệ Lưu đang ở trong phủ đệ. Có muốn ta gọi hắn qua hay không?
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Chúng ta đi gặp hắn đi. Ta đoán lúc này hắn cũng thất vọng đau khổ.
Tần Y thấy Nghệ Phong nói như thế, cũng không có dị nghị. Nàng cùng Nghệ Phong dắt tay cùng nhau đến gặp Nghệ Lưu.
- Nhị đệ!
Nghệ Lưu thấy Nghệ Phong xuất hiện trong phòng hắn, hắn đứng dậy có chút chua xót gọi một tiếng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nghệ Phong không nói thêm gì, đi về phía trước vỗ hai bờ vai Nghệ Lưu, chỉ vào ghế nói:
- Ngồi đi!
Tần Y pha tra cho hai người, đặt một ly trước mặt Nghệ Lưu hiện đã có chút tiều tụy:
- Uống một ngụm trà giải khát rồi nói sau!
Nghệ Lưu lắc đầu, quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong nói
- Nhị đệ chuẩn bị làm như thế nào?
Nghệ Phong không trả lời, mà nhìn Nghệ Lưu nói:
- Nếu đại ca không muốn nhận chức gia chủ này, ta lập tức có thể giúp đại ca từ chối.
Nghệ Lưu lắc đầu nói:
- Nhận hay không nhận cũng giống nhau. Chẳng lẽ ta không nhận, trong lòng có thể sống dễ chịu hơn một chút sao? Chuyện bọn họ đã làm đến nước này. Huống chi, cho dù bọn họ máu lạnh, dù sao ta cũng là người của Nghệ gia.
Nghệ Phong nghe Nghệ Lưu nói như vậy, hắn nói:
- Nghệ gia bọn họ không quan tâm tới đại ca, chẳng qua đại ca chỉ có tác dụng là tấm mộc thôi sao?
- Ta biết, nhưng còn huyết mạch này có thể bỏ qua được sao? Nhị đệ, nhị đệ không cần làm bộ dạng máu lạnh như vậy. Nếu nhị đệ thật sự phải dẫn người đi diệt Nghệ gia, nhị đệ hạ thủ được không?
Nghệ Lưu nhìn thẳng vào Nghệ Phong, thật lâu sau hắn thản nhiên nói.
- Chúng ta là cùng một loại người! Máu lạnh trong máu Nghệ gia, cũng không chảy trên người chúng ta!
Nghệ Phong nghe Nghệ Lưu nói như vậy, ngược lại hắn có chút thư giãn: Đúng vậy! Thật sự muốn hắn đi diệt Nghệ gia, chung quy hắn không thể làm được. Vậy cần gì phải rối rắm chứ! Chỉ là, chuyện bọn họ để Nghệ Lưu làm tấm mộc, vẫn khiến Nghệ Phong không áp chế được tức giận trong lòng.
- Vậy đại ca cam tâm làm một con rối gia chủ chịu sự khống chế của bọn họ sao?
Nghệ Phong thản nhiên hỏi.
Nghệ Lưu nói:
- Ta vốn ở Nghệ gia cũng không được đãi ngộ mấy. Chẳng lẽ nhị đệ còn cho rằng ta thật sự có thể nắm được Nghệ gia trong tay sao?
Nghệ Phong hừ một tiếng nói:
- Nếu bọn họ dựng đại ca làm gia chủ, vậy phải có tâm lý sẽ bị ngươi nắm trong tay.
Trong ánh mắt nghi hoặc của Nghệ Lưu, Nghệ Phong nhìn Nghệ Lưu nói:
- Khi đại ca trở về dẫn Lục Sát và Cuồng Hổ theo, nói bọn họ phái một đội tinh anh ở Kim Lâu tới cho đại ca. Đại ca nói cho lão gia hỏa Nghệ gia kia biết, ta mặc kệ hắn có chủ ý gì, Nếu Nghệ gia muốn sinh tồn, ta nhận định gia chủ là đại ca!
- Nhị đệ! Đệ...
Con mắt Nghệ Lưu mở lớn nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong thản nhiên nói:
- Ta tin tưởng lão gia hỏa kia sẽ biết lựa chọn. Sau khi đại ca trở về liền tiếp nhận Nghệ gia. Có ai ngăn cản đại ca, đại ca cũng không cần khách khí. Nếu đại ca không hạ thủ được, kêu Lục Sát làm. Hắn rất hứng thú đối với việc giết người. Ngược lại ta muốn nhìn xem, còn ai dám để đại ca làm con rối!
- Nhị đệ! Cần gì phải làm vậy!
Nghệ Lưu cười khổ nói.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
- Ta chỉ có một người là đại ca, ta không thể trơ mắt nhìn đại ca làm con rối.
- Nhưng dù sao đó cũng là huyết mạch của Nghệ gia!
Nghệ Lưu cười khổ nói.
Nghệ Phong thản nhiên nói:
- Cho nên bọn họ chỉ cần nghe lời, ta bảo đảm cả đời bọn họ phú quý. Nếu bọn họ căn bản không xem đại ca là gia chủ, chỉ là tấm mộc mà thôi, giữ bọn họ lại cũng vô dụng. Ta tin tưởng, bọn họ sẽ có lựa chọn!
Nghệ Lưu nghe Nghệ Phong nói như vậy, hắn thở dài một hơi, cũng không tiếp tục nói cái gì. Nghệ gia thật sự khiến lòng hai huynh đệ bọn họ lạnh giá. Nếu bọn họ thật sự ngăn cản, đó thật sự là tự nhận hậu quả. Bọn họ bây giờ, vinh hoa phú quý đều là hy vọng rất xa vời. Nghệ Phong có thể đưa ra lời hứa hẹn này, chứng tỏ trong lòng hắn không quên được huyết mạch Nghệ gia.
- Đại ca, đại ca có thiên phú, cũng có trí tuệ. Nhưng lại thiếu một phần tàn nhẫn! Nếu đại ca tàn nhẫn hơn một chút, ta nghĩ đại ca sẽ có thành tựu lớn hơn nữa!
Bỗng nhiên Nghệ Phong nói với Nghệ Lưu.
Nghệ Lưu lắc đầu nói:
- Trước kia đệ nói là đệ theo đuổi tử túy kim mê phong hoa tuyết nguyệt. Đó chưa từng không là mục đích ta theo đuổi. Ta cũng chỉ muốn ăn chơi trác táng mà thôi.
Nghệ Phong nở nụ cười:
- Cho dù đại ca muốn tử túy kim mê, cũng cần phải có tiền vốn. Với đại ca trước kia, chỉ có thể ở tử túy kim mê ở Mạc Thành nho nhỏ. Đại ca dám đến Đế Đô đến tử túy kim mê sao? Ta và đại ca lại khác nhau. Với ta hiện này, cho dù đi cướp đoạt dân nữ, thậm chí thiên kim quý tộc, cũng không ai dám nói gì. Đây là tiền vốn để ta tử túy kim mê.
Nghệ Lưu nghe Nghệ Phong nói, trắng mắt nhìn, nhưng không thể không thừa nhận. Quả thật Nghệ Phong có khả năng này, Nhưng nếu hắn đi làm, có thể bị loạn côn đánh chết.
Nghệ Phong vỗ vỗ bờ vai Nghệ Lưu nói:
- Đừng được chăng hay chớ giống như trước kia. Cố gắng khiến bản thân mình trở nên mạnh mẽ. Gia chủ quản lý Nghệ gia truyền cho đại ca, là phiêu lưu cũng cơ hội. Phiêu lưu ta chống đỡ cho đại ca, nhưng cơ hội lại phải do chính đại ca tìm.
Nghệ Lưu không rõ vì sao Nghệ Phong đột nhiên nói với hắn những lời như vậy, hắn nghi hoặc liếc mắt nhìn Nghệ Phong một cái, vẫn gật đầu.
- Được rồi! Đại ca đi tìm Cuồng Hổ và Lục Sát đi. Nếu việc không dễ làm, bảo Lục Sát đi làm.
Nghệ Phong vỗ vỗ Nghệ Lưu bờ vai nói.
- Ừ!
Nghệ Lưu thấy Nghệ Phong nói như vậy, tuy rằng hắn còn là có chút nghi hoặc về những điều Nghệ Phong đã nói, nhưng cắn răng tiếp nhận đề nghị của Nghệ Phong.
...
Tần Y thấy Nghệ Lưu rời khỏi, nàng rất nghi hoặc hỏi Nghệ Phong nói:
- Sao đệ đột nhiên nói với Nghệ Lưu nghiêm túc như vậy, dường như bảo hắn không ngừng phát triển thế lực vậy.
Nghệ Phong mỉm cười nói:
- Đế Đô bây giờ, đã có hai Nghệ phủ. Ta cảm thấy có một cũng đã đủ rồi.
Tần Y sửng sốt, ngay lập tức nhìn Nghệ Phong kinh ngạc nói:
- Đệ muốn đưa phủ đệ này cho Nghệ Lưu quản lý?
Nghệ Phong gật đầu một cái nói:
- Để xem hắn có bản lĩnh này hay không. Ta chỉ có một đại ca như vậy. Không để cho hắn, còn có thể cho ai?
Nghệ Phong hiểu rất rõ, từ khi hắn trở thành Tà Đế, thậm chí ngay từ giây phút nhận địa vị thánh địa đặc biệt kia, đã định trước không thể đứng lâu dài ở Đế Đô. Tương lai, Nghệ phủ thậm chí Kim Lâu, đúng là vẫn giao vào trong tay Nghệ Lưu.
Tần Y thấy Nghệ Phong có tính toán như vậy, cũng hiểu được vì sao Nghệ Phong nhất định phải giúp đỡ Nghệ Lưu nắm Nghệ gia trong tay. Chính là vì để tương lai hắn tiếp nhận Nghệ phủ.