Từ quyển trục giới thiệu Tru Tiên Kiếm, Nghệ Phong cũng không lo lắng có gì nguy hiểm. Tay chạm lên thân kiếm, liền cảm giác được một cỗ khí tức thanh lương tiến nhập vào cơ thể. Dưới cỗ khí tức thanh lương này, Nghệ Phong cảm giác như hồn lực và đấu khí chia nhau ra ngưng tụ. Nghệ Phong nắm lấy Tru Tiên Kiếm, nhấc ra khỏi rương gỗ, cảm giác đó càng mạnh hơn. - Khi chạm vào nó, cư nhiên có tác dụng ổn định tâm thần. Không hổ là thần khí viễn cổ, Quả thực rất đặc biệt. Nghệ Phong tán thán một tiếng. Nghệ Phong đưa một đạo đấu khí thẩm nhập vào trong Tru Tiên Kiếm, khi đấu khí vừa tiến vào bên trong, một đạo kiếm quang liền xuất hiện trên đầu mũi kiếm. Khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, độ ngưng tụ đạo kiếm khí này cao hơn mấy lần so với chỗ đấu khí hắn đưa vào, càng kinh ngạc hơn chính là, hắn cảm giác được kiếm khí cũng nồng hậu hơn. - Hiệu quả gia thành và tinh thuần? Nghệ Phong kinh hô thành tiếng, nhìn một màn xuất hiện trước mắt, nói cho hắn biết Tru Tiên Kiếm có hiệu quả gia thành và tinh thuần. Hiệu quả như vậy, coi như là đấu khí cao giai cũng không nhất định có được đồng thời, thế nhưng Tru Tiên Kiếm trước mặt lại dễ dàng làm được. Nói các khác, trong lúc sử dụng Tru Tiên Kiếm, mỗi thời mỗi khắc đều là thi triển vũ kỹ cao giai. - Chậc chậc… Mỗi thời mỗi khắc đều thi triển vũ kỹ cao giai a. Con mẹ nó, thế này cũng quá trâu đi! Thanh thần khí này chỉ là tàn phẩm còn chưa nhận chủ. Nếu như nó nhận chủ, đồng thời là thanh thần khí hoàn chỉnh, không biết sẽ kinh khủng đến mức nào? Nghệ Phong hít sâu một hơi, trong mắt tràn đầy lửa nóng và hi vọng. Nghệ Phong cũng không tin, thần khí viễn cổ chỉ có bấy nhiêu hiệu quả, chỉ có vài loại này thì quá dễ phát hiện rồi. Cấp bậc như thần khí, khẳng định có trình tự rất sâu, những công hiệu của nó không thể dễ dàng tìm ra được. Chỉ bất quá, hiện tại Nghệ Phong còn chưa phát hiện ra mà thôi, hơn nữa những hiệu quả tiềm ẩn đó mới là thứ kinh khủng nhất. Nghệ Phong nghĩ không khỏi có chút đáng tiếc, tuy rằng quyển trục kia có giới thiệu về Tru Tiên Kiếm, nhưng lại không đề cập tới những tác dụng hiệu quả của nó. Nghệ Phong đoán rằng, coi như cường giả thời viễn cổ cũng không quá hiểu rõ Tru Tiên Kiếm. Nghĩ vậy, Nghệ Phong một lần nữa đặt Tru Tiên Kiếm vào trong rương gỗ. Thứ này còn phải chậm rãi tìm hiểu về sau. Hiệu quả của thần khí, chậc chậc… Nghệ Phong nghĩ tới đã thấy hưng phấn không ngớt, có điều còn chưa biết mấy khỏa linh châu ngũ hành và vỏ kiếm hiện đang ở nơi nào, muốn tìm được e rằng cũng rất khó khăn. Nghệ Phong lắc đầu, không nghĩ tới nữa. Chỗ đứng hiện tại còn cách di chỉ rất gần, không thích hợp để nghiên cứu Tru Tiên Kiếm, chờ sau này có cơ hội sẽ cẩn thận kiểm tra lại xem nó có gì thần kỳ. Nghĩ tới đây, Nghệ Phong bèn an tâm ngồi xếp bằng, tay kết ấn cực nhanh. Lăng Thần Quyết được Nghệ Phong kết ấn trợ giúp, tốc độ vận chuyển tăng thêm vài phần. Nghệ Phong ngồi tại đây qua một đêm, khi hắn cảm giác được toàn bộ khí thần đạt tới trạng thái đỉnh phong, đã là sáng sớm ngày hôm sau. Ngồi trong rừng già nghe tiếng muông thú, Nghệ Phong dò xét lại cơ thể một chút, kinh ngạc cảm giác năng lượng dư thừa trong người, so với ngày hôm trước mạnh hơn một chút. Nghệ Phong cũng thật không ngờ, ngay hôm qua bị đối phương truy sát, còn liều mạng thi triển toàn bộ đấu khí và hồn lực, khiến đấu khí và hồn lực trong cơ thể hắn đều có bước đề thăng thấy rõ. Hồn lực càng mơ hồ có xu thế đột phá tứ giai đỉnh phong đạt tới ngũ giai. Tình huống này, sợ rằng không bao lâu nữa, hồn lực có thể triệt để tiến vào trình tự ngũ giai. Cảm thụ được mệt nhọc ngày hôm qua đã biến đi toàn bộ, Nghệ Phong xoay người đứng lên. Lá cây vương trên người hắn rơi lả tả xuống. Nghệ Phong tiện tay trảo vào hư không, lá rụng giống như lợi kiếm bay thằng đến bàn tay hắn. Sau đó Nghệ Phong dùng hai ngón tay kẹp lấy, cánh tay vẫy động, lá rụng bay ra ngoài giống như ném ám khí khiến một cành cây to cỡ cổ tay bị cắt đứt, rơi xuống khỏi đại thụ, vang lên những tiếng xào xạc. Nghệ Phong thấy một màn này, khóe miệng tươi cười. Tuy rằng ngày hôm qua liên tiếp bị truy sát, thiếu chút nữa phải bỏ mạng. Thế nhưng tiến bộ thu được không hề nhỏ, sử dụng Lam Liên Hóa Hồng quyết càng thêm thuần thục, chỉ cần một ý niệm liền có thể biến một lá cây thành lưỡi đao sắc bén, chỉ tiếc đấu khí vẫn còn kém một chút. - Lão già kia, bản thiếu vì ngươi đuổi giết mà kiếm được không ít chỗ tốt. Ta đây cũng cảm tạ ngươi một chút, chờ có cơ hội, bản thiếu đưa ngươi tới thiên đường dạo chơi. Nơi đó có rất nhiều người muốn tới a! Nghệ Phong lẩm bẩm, đưa tay lên lau lau trên mặt. Khuôn mặt thiếu niên bình thường liền biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt có vẻ anh tuấn. Làm xong tất cả, Nghệ Phong mới chậm rãi đi về một phương hướng, trên đường đi cũng không có ma thú đui mù nào tìm đến Nghệ Phong gây phiền phức… Qua mấy canh giờ, rốt cuộc Nghệ Phong đi ra khỏi rừng già, trở lại một trấn nhỏ trên đường đã đi qua. Lúc này Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Hỏa Lân, không biết gia hỏa kia ở trong di chỉ thế nào rồi. Thế nhưng khi Nghệ Phong vừa nghĩ tớ Hỏa Lân, một thân ảnh xuất hiện khiến hắn phải sửng sốt, lập tức mừng rỡ nói: - Vì sao ngươi ở chỗ này? Hỏa Lân đảo cặp mắt trắng dã, nói: - Ở chỗ này chờ ngươi một ngày một đêm rồi, hiện tại ngươi mới đến. Nghệ Phong cười hắc hắc: - Bị người ta truy sát, lúc này mới thảnh thơi được, ta còn tưởng ngươi đang trong di chỉ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Hỏa Lân nghe được Nghệ Phong nói, liếc mắt xem thường nhìn Nghệ Phong: - Là ngươi truy sát người ta thì có! - Ngươi biết rồi? Nghệ Phong có chút kinh ngạc, cười cười mấy tiếng xấu hổ. Nghệ Phong cũng không biết chuyện hắn truy sát Tôn cấp đã được bàn tán sôi nổi khắp di chỉ rồi. - Ta nghĩ bên trong di chỉ không còn ai không biết nữa. Đối phương càng treo giải thưởng cho bất luận một tin tức nào về ngươi. Chuyện chúng ta đi vào cùng nhau cũng đã bị phát hiện, một đường tới đây ta đều bị bốn năm Vương cấp theo dõi. Nhanh một chút, khôi phục lại dung mạo cho ta. Hỏa Lân nói, nghe ra được hắn có chút phiền muộn, không hiểu Nghệ Phong đã làm chuyện gì, cư nhiên hại hắn cũng bị người ta theo dõi. Hắn cũng nghĩ lấy lại dung mạo thực của mình, thế nhưng dù tẩy thế nào cũng không thể được, chuyện này vừa khiến hắn bội phục vừa khiến hắn căm tức với thuật dịch dung của Nghệ Phong. Nghệ Phong đổ một thứ gì đó trên tay, tùy ý lau mấy lượt trên mặt Hỏa Lân, rồi lại nói với đối phương: - Bọn chúng thật có bản lĩnh, ngay cả chuyện này cư nhiên cũng mò ra. Được rồi, thân phận của ngươi không bị họ nhận ra? Hỏa Lân lắc đầu, nói: - Ta cũng không biết, tuy rằng ta dịch dung, thế nhưng ngươi hẳn cũng rõ, cường giả Vương cấp, có thể dựa vào khí tức phát hiện ra đối phương. Sợ rằng lần gặp phải vẫn bị bọn họ nhận ra. Nghệ Phong gật đầu, lấy Lăng Thần Quyết kỳ lạ của hắn, người bình thường không thể điều tra khí tức được. Thế nhưng từ Vương cấp đỉnh phong trở đi, vẫn có thể miễn cưỡng phân biệt được. Nghệ Phong không khỏi nhớ tới thời điểm hắn còn là Sư giai, khi đó coi như là Tôn cấp cũng không điều tra được. Bởi vì khi đó khí tức của hắn thực sự quá yếu, thế nhưng khi đạt tới Vương cấp, khí tức đã mạnh hơn, Nghệ Phong chỉ kịp lo chạy trốn, căn bản không kịp thu liễm khí tức lại. Thế nên, nếu một lần nữa đụng phải lão giả kia, lão cũng có thể nhận ra mình. Nghĩ vậy, Nghệ Phong lại một lần nữa cảm giác được nguy cơ. Thực lực lúc này của hắn còn chưa đủ tư cách gọi nhịp trước mặt Tôn cấp. - Quên đi, mặc kệ chúng! Đại lục lớn như vậy, tỷ lệ bọn họ gặp được chúng ta ít đến thương cảm, ta cũng không tin vận khí chúng ta kém đến như vậy! Nghệ Phong lạc quan, Hỏa Lân nghe được cũng gật đầu. Nghệ Phong đứng trước mặt Hỏa Lân, bỗng nhiên nhíu mày, nghi hoặc hỏi: - Ta vì sao cảm giác khí tức ngươi mạnh hơn rất nhiều?