Năng lượng từ bốn phía ngưng tụ về phía phòng ốc, tại trong hư không giống như một cột nước rót vào chỗ bị lôi quang đánh thủng. Toàn bộ hư không, dưới cỗ năng lượng dâng trào đã ngưng tụ thành thực chất này, bị áp bách ầm ầm rung động. Nguyên bản Yêu Ngọc không biết trốn đi từ nơi nào, lúc này kêu ngao lên một tiếng, chui vào trong dòng xoáy, điên cuồng thôn phệ năng lượng đang hội tụ. Nguồn: http://truyenfull.vn Yêu Ngọc yêu thích dị thường với hồn thể và năng lượng, mỗi lần chỉ cần xuất hiện năng lượng nồng nặc, nhất định sẽ thấy bóng dáng của nó, hơn nữa ngay cả hồn thể và năng lượng của ai nó cũng không cự tuyệt. Dưới sự thôn phệ của Yêu Ngọc, năng lượng hộ tụ về phía phòng ốc càng thêm kinh khủng, trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ hư không dâng lên từng đạo cơn lốc, dòng xoáy khổng lồ không ngừng quán trú năng lượng vào trong phía lỗ thủng. Liễu Nhiên và quái lão đầu nhìn một màn này, sắc mặt đều nhăn lại, Liễu Nhiên nhìn quái lão đầu cười nói: - Xem ra ngươi muốn mời tiểu tử kia làm tay chân cho học viện các ngươi có xác suất không lớn rồi. Quái lão đầu nghe được Liễu Nhiên nói, tức giận mắng một tiếng: - Ngươi đừng cao hứng quá sớm, trên người tiểu tử này có Phệ Châu, chỗ năng lượng này không nhất định đủ cho hắn tấn cấp. Nghe thế, Liễu Nhiên thật ra cũng hơi nhíu mày, đối với Phệ Châu, hắn cũng kiến thức qua quái lão đầu sử dụng, đúng là có tác dụng phi phàm làm lực lượng thêm tinh thuần. Có thể khiến mười phần linh khí hấp thu vào, tới cơ thể chỉ còn lại hai phần mà thôi, tuy nói linh khí tinh thuần có chỗ tốt dị thường, thế nhưng cũng có một tệ đoan, đó là khi tấn cấp sẽ cần tới năng lượng quá mức khổng lồ, rất dễ dẫn tới không đủ sử dụng để tấn cấp… Liễu Nhiên nhìn dòng xoáy trong hư không càng lúc càng kinh khủng, cho dù ngày trước hắn tấn cấp cũng phải thua kém một bậc, năng lượng nồng nặc kinh khủng như vậy, khiến Liễu Nhiên có chút không xác định nói: - Cỗ năng lượng này hẳn là đủ cho tiểu tử kia tấn cấp đi? - Ta sao biết được? Quái lão đầu có chút không nhịn được đáp. Nghệ Phong luôn luôn cổ quái khác thường, tuy rằng chỗ năng lượng này đã đủ khiến tim bọn họ đập nhanh, thế nhưng đối với thiếu niên nhiều lần không theo lẽ thường mà nói, bọn họ thật không biết chỗ năng lượng kinh khủng này có đủ cho hắn dùng hay không. Dòng xoáy trong hư không càng lúc càng lớn, nhìn dòng xoáy đã lớn tới hơn mười trượng, thần sắc lo lắng của Liễu Nhiên cũng dần dần biến mất, nếu như năng lượng như vậy còn chưa đủ cho tiểu tử kia tấn cấp, vậy hắn không còn là người nữa rồi, cỗ năng lượng này so với thời điểm mình tấn cấp cư nhiên lớn hơn gấp mấy lần. Liễu Nhiên và quái lão đầu đứng trên đỉnh lầu các, nhìn chăm chú vào dòng xoáy trong hư không, thấy Yêu Ngọc cực kỳ hưng phấn trong dòng xoáy, ánh mắt hai người thậm chí không chút di động. Trạng thái như vậy diễn ra trong một ngày một đêm, sau đó mới từ từ suy yếu xuống. Liễu Nhiên và quái lão đầu liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh dị trong mắt đối phương, năng lượng kinh khủng như vậy dĩ nhiên kéo dài một ngày một đêm, nhiều năng lượng như vậy là mức biến thái cỡ nào. Khi một tia năng lượng cuối cùng trong dòng xoáy biến mất tại hư không, thân thể Yêu Ngọc cũng thu nhỏ lại, nhanh chóng chui vào trong phòng ốc, thân ảnh hai người quái lão đầu và Liễu Nhiên cũng lóe lên, chỉ chốc lát đã xuất hiện tại bên ngoài cửa phòng ốc. - Tiểu tử này hẳn là tấn cấp thành công đi, cỗ năng lượng kia cũng không ít? Ngay khi hai người chuẩn bị đẩy cửa đi vào, Nghệ Phong lại mở cửa ra, trên mặt xuất hiện một tia bất đắc dĩ. Liễu Nhiên thấy dáng dấp Nghệ Phong như vậy, lập tức kiểm tra khí tức Nghệ Phong một chút, khẽ nhíu mày nói: - Tấn cấp thất bại rồi? Nghệ Phong gật đầu nói: - Năng lượng không đủ, bình cảnh ở ngay trước mắt, thế nhưng vẫn không đủ vượt qua, một bước này không thể mạnh mẽ đạp qua được. Nghe được Nghệ Phong nói, Liễu Nhiên và quái lão đầu đều thấy được vẻ kinh hãi trong mắt đối phương, cỗ năng lượng dâng trào mới vừa rồi, bọn họ tận mắt chứng kiến, năng lượng như vậy còn không đủ cho Nghệ Phong tấn cấp? Vậy rốt cuộc tiểu tử này cần năng lượng kinh khủng tới cỡ nào? Liễu Nhiên hít sâu một hơi, nói: - Tuy ngươi tu luyện Lăng Thần Quyết, năng lượng cần tới khẳng định vượt qua ta vài lần, thế nhưng cỗ năng lượng kia cũng không đủ cho ngươi đột phá? Nghệ Phong lắc đầu nói: - Trong cơ thể ta còn có hai viên Phệ Châu, mỗi lần năng lượng tiến vào trong cơ thể đều bị hai viên Phệ Châu tinh lọc một lần, lúc này mới có thể tiến vào… Năng lượng có trăm phần, kỳ thực tiến vào cơ thể ta không đủ hai phần. - Trong cơ thể ngươi có hai viên Phệ Châu? Quái lão đầu kinh hô, trừng mắt thật to nhìn Nghệ Phong, nói tiếp: - Ngươi cũng dung hợp nốt viên Phệ Châu kia rồi? - Đúng vậy, hai viên Phệ Châu đã dung hợp cùng một chỗ rồi, biến thành âm dương Phệ Châu hệ thủy. Nghệ Phong gật đầu, đáp. - Cái gì? Hai viên Phệ Châu dung hợp cùng một chỗ? Điều này sao có thể? Quái lão đầu nhin thẳng Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy vẻ hoài nghi. Nghệ Phong nhún nhún vai, năng lượng Phệ Châu thẩm thấu đến trên đầu ngón tay, khí tức âm lãnh và dương nhiệt đồng thời được phát ra, khiến quái lão đầu sững sờ tại chỗ. Đối với Phệ Châu, quái lão đầu tự nhiên rất rõ ràng, hai cỗ khí tức có thể hoàn mỹ giao thoa cùng một chỗ như vậy, tuyệt đối là do đã dùng hợp lại cùng một chỗ. Thế nhưng, một người muốn dung hợp hai viên Phệ Châu vốn đã cực khó, muốn hai viên Phệ Châu dung hợp cùng một chỗ lại càng khó thêm. Quái lão đầu rất kinh dị nhìn Nghệ Phong: - Ngươi làm như thế nào được? Nghệ Phong nhún nhún vai, tự nhiên sẽ không nói vì mình đánh Thái Cực một lần liền để hai viên Phệ Châu này dung hợp một chỗ, hắn nói: - Luyện a, luyện cho chúng dung hợp lại một chỗ. Nghe được câu trả lời của Nghệ Phong, quái lão đầu hận không thể xé Nghệ Phong thành hai mảnh, luyện a, luyện là được? Kháo… Luyện được sao không luyện chết ngươi đi? Đó là Phệ Châu a! Quái lão đầu hít sâu một hơi, nguyên bản hắn còn định nhắc nhở Nghệ Phong, chờ lĩnh hội năng lượng thuộc tính thủy và đạt được Tôn cấp rồi thì nên thử một phen, nhưng thật sự không ngờ Nghệ Phong lại gấp như vậy, hơn nữa còn thành công. Liễu Nhiên ở bên cạnh đồng dạng cũng kinh ngạc không thôi, đối với Phệ Châu ngày trước hắn cũng ăn phải đại phiền toái, thật không ngờ Nghệ Phong có thể dung hợp tới hai viên. Hai viên Phệ Châu làm tinh thuần, cỗ năng lượng kia thật đúng là thiếu dùng. - Trước đây ta còn sợ ngươi căn cơ không đủ thâm hậu, hiện tại có Phệ Châu giúp ngươi làm tinh thuần năng lượng, thật ra không cần quá lo lắng vấn đề này. Lần này không đột phá cũng tốt, không gì trọng yếu bằng căn cơ, đây cũng là bảo chứng cho phép ngươi tiến thật xa. Mặc dù Liễu Nhiên có chút đáng tiếc, thế nhưng tầm nhìn cũng rất rộng, nói với Nghệ Phong. Nghe được Liễu Nhiên nói, Nghệ Phong hơi bĩu môi… Trọng tố kinh mạch ba lần còn chưa đủ sao? Ngài còn muốn thế nào nữa? - Ngươi luyện chế ra đan dược bát giai rồi? Liễu Nhiên vẫn có chút không tin, nhìn Nghệ Phong hỏi. Nghệ Phong cười hắc hắc, lấy ra một bình ngọc từ trong giới chỉ, mở bình ngọc ra, một viên đan dược huyết hồng huyền phù tại hư không, linh khí bốn phía cũng đổ về phía đan dược, dưới sự điều động của đan dược, không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo. Đồng thời, một cỗ hương dược nồng nặc cũng bay ra, vừa ngửi vào, khiến tinh thần người ta hơi bị chấn động. Nhìn đan dược huyền phù trên hư không, quang vựng huyết hồng lưu chuyển, tỏa ra dược lực nồng nặc, hai người liếc mắt nhìn nhau: - Tiểu tử này thực sự nghịch loạn ra được đan dược bát giai? Nghệ Phong nhìn đan dược bát giai huyền phù ngay trước mặt mình, trên mặt cũng hiện tia mừng rỡ, để luyện chế ra được khỏa đan dược này, toàn bộ năm thánh quả đều đã dùng hết, thất bại bốn lần, tới lần cuối cùng mới miễn cưỡng mân mê ra được. Kỳ thực, khi luyện chế thất bại tới thánh quả thứ hai, Nghệ Phong đã bước vào trình tự y sư bát giai, chỉ là Nghệ Phong vẫn lựa chọn bí quá hóa liều tiếp tục luyện chế đan dược bát giai. Đan dược bát giai, đã thoát ly khỏi trình tự đan dược bình thường, đạt được tới linh đan, có thể luyện chế ra đan dược bát giai, vậy cũng tuyên cáo trình độ y sư của hắn đã có biến hóa về chất. Trên thực tế đúng là như vậy, khi Nghệ Phong đạt được y sư bát giai, nhìn sinh mệnh quả thực có thể liếc mắt là xem thấu. Các loại dược lực bên trong dược liệu, cho dù chỉ là một tia nhàn nhạt không bắt mắt, đều có thể đơn giản thấy được. Lực khống chế cũng đạt được trình độ không tưởng. Quan trọng nhất là, khi đại được y sư bát giai, Nghệ Phong đối với bản thân mình cũng có lý giải vô cùng, biết trong cơ thể có chỗ nào khuyết thiếu, từ đó có thể nhanh chóng bù đắp. Có thể tưởng tượng, cơ thể mình mỗi lần có khuyết thiếu đều có thể phát hiện, đồng thời cũng biết thế nào là trạng thái hoàn mỹ nhất. Mặc kệ là đối với tu luyện hay thực lực đều có tác dụng đề cao cực lớn. Dù sao, cơ thể người ta lúc nào cũng có chỗ bị khuyết thiếu, khi tu luyện và chiến đấu cũng không phải thuận lợi như mây bay nước chảy? Còn có một hiệu quả cực kỳ kinh khủng chính là, thân thể y sư bát giai có thể lấy ý niệm điều khiển, thử tưởng tượng một chút, nếu như bị thương, bằng vào khả năng khống chế thân thể, có thể lấy tốc độ khôi phục một cách kinh khủng, tại điều kiện ngang nhau, còn ai là đối thủ? Tự chủ khôi phục, đây mới là thứ khiến người khác phải điên cuồng, tuy rằng hiện tại tốc độ tự chủ khôi phục không thể nói là nghịch thiên, thế nhưng so với dĩ vãng dùng Lăng Thần Quyết khôi phục thì nhanh hơn vài phần. Những thương thế loại nhỏ, hầu như chỉ cần chớp nhoáng là có thể hoàn toàn khôi phục. Nghệ Phong cũng thật không ngờ, y sư bát giai có nhiều chỗ tốt như vậy, hiện tại hắn có chút minh bạch với câu nói của Tam trưởng lão: - Đạt được y sư bát giai đối với tu luyện của võ giả sẽ có chỗ tốt cực lớn. Cũng chính vì vậy, Nghệ Phong giải quyết toàn bộ những chỗ khuyết thiếu trong cơ thể, tốc độ vận chuyển Lăng Thần Quyết được đẩy nhanh không chỉ vài lần, thậm chí bắt đầu có dấu hiệu đột phá bình cảnh Vương cấp. Chỉ bất quá, bởi vì nguyên nhân năng lượng, cuối cùng phải thất bại, chỉ còn kém một bước nữa thôi, bước qua bước này, Nghệ Phong có thể đạt được Tôn cấp. Thế nhưng một bước này, mặc kệ hắn cố thế nào cũng không thể bước qua, mặc dù lực lượng trong cơ thể hắn hiện tại đã vượt qua Vương cấp đỉnh phong rồi. - Đáng tiếc, bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau phải đợi đến lúc nào. Nghệ Phong thở dài một hơi, tại trong ánh mắt chằm chằm của Liễu Nhiên và quái lão đầu, thu lấy đan dược vào trong bình ngọc. Đan dược để lâu tại bên ngoài, sẽ khiến nó tản đi rất nhiều dược lực. - Được rồi, tiểu tử, lần này không đột phá đối với ngươi mà nói cũng là một lần cơ hội, hắc hắc, ta thật ra có một cơ hội đột phá cho ngươi, phải nhìn xem ngươi có chịu hay không. Quái lão đầu cười nói với Nghệ Phong. - Ngươi có? Nghệ Phong mừng rỡ nhìn quái lão đầu. - Cơ hội gì? - Rất đơn giản, theo ta đi tham gia một hội tỷ thí, tiến nhập vào trong di chỉ viễn cổ, nói không chừng ngươi đã đột phá rồi. Quái lão đầu cười nói. - Di chỉ viễn cổ? Nghệ Phong kinh hãi thành tiếng, Nghệ Phong đã từng một lần đi vào di chỉ viễn cổ, cũng minh bạch giá trị trong đó.