Ở trước mặt nàng có 10 cái đan lô, dùng nhãn lực của nàng, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra một cái đan lô màu bạc có phẩm chất tốt nhất.
Nếu đổi là nàng trước kia, những đan lô này tất nhiên đều rất chướng mắt, nhưng hiện tại nàng chỉ luyện chế đan dược cấp thấp, những đan lô này cũng đã đủ rồi.
Khi thực lực của nàng tăng lên, tương lai nhất định cũng sẽ tìm mua một đan lô tốt hơn, đến lúc đó đổi cũng được.
"Bách Lí Ngọc Nhan, ta muốn đan lô này, ngươi có thể tặng ta sao?" Đỗ Hàm Nguyệt chỉ vào chính cái đan lô màu bạc, lên tiếng hỏi.
Nàng ta nhìn trúng cái đan lô này một thời gian đã lâu, chỉ là giá cả quá đắt, tiền trong tay nàng ta vẫn luôn không đủ.
Hiện tại vừa vặn Bách Lí Ngọc Nhan có việc cầu nàng ta, nàng ta tự nhiên không thể buông tha.
Nhìn kỹ giá ở phía dưới, 20 vạn đồng vàng! Giá này đủ để dọa sợ nàng!
Phụ thân biết, hôm nay nàng muốn lấy lòng Đỗ Hàm Nguyệt, trực tiếp cho nàng 10 vạn đồng vàng, hơn nữa ngày thường nàng tiết kiệm được, tổng cộng bất quá cũng chỉ được 13 vạn đồng vàng mà thôi.
Vốn tưởng rằng số tiền này đã đủ, không nghĩ tới Đỗ Hàm Nguyệt lại dùng công phu sư tử ngoạm, trực tiếp muốn 20 vạn đồng vàng!
Bách Lí Ngọc Nhan lộ ra vẻ khó xử, "Đỗ cô nương, 20 vạn đồng vàng......"
Hai mươi vạn đồng vàng, hiện tại nàng căn bản là lấy không ra!
Nhìn thấy bộ dáng Bách Lí Ngọc Nhan như vậy, Đỗ Hàm Nguyệt không vui nói: "Nếu ngươi không muốn, vậy quên đi!"
"Đỗ cô nương, không phải ta không muốn." Bách Lí Ngọc Nhan vội vàng nói, "Chỉ là 20 vạn đồng vàng thực sự không phải là một con số nhỏ, ta không có nhiều tiền như vậy, không biết nếu đổi cái khác thì như thế nào?"
Nàng thật vất vả mới dụ dỗ được Đỗ Hàm Nguyệt tới đây, Đỗ Hàm Nguyệt đã nói chỉ cần khiến nàng ta vui vẻ, nàng ta nhất định có thể thuyết phục Vân Thanh Phong hỗ trợ luyện đan.
Bách Lí Ngọc Nhan không có lựa chọn nào khác. Mặc dù Thiên Bảo có bán đan dược, nhưng Đan dược nàng cần sớm đã bị người đoạt, mọi người đều đang chuẩn bị cho cuộc săn thú hoàng gia!
Nếu như không phải luyện dược sư trong thành cực hiếm, dược sư có thuật luyện đan giỏi càng hiếm hơn, nàng sẽ không cần phải trăm phương nghìn kế lấy lòng Đỗ Hàm Nguyệt ở chỗ này.
"Ta chỉ thích cái này, không có hứng thú với cái khác!" Đỗ Hàm Nguyệt nói giọng lạnh lùng, "Nếu ngươi mua không nổi vậy thì quên đi, người muốn mời sư phụ ta hỗ trợ không chỉ có một mình ngươi."
Nghe lời này, Bách Lí Ngọc Nhan nóng nảy, "Đỗ cô nương, ngươi chờ một lát, ta sẽ nghĩ cách mua đan lô này, thế nào?"
Đỗ Hàm Nguyệt lúc này mới lộ ra thần sắc vừa lòng, "Vậy thì ta sẽ chờ."
Nhìn thấy động tĩnh của hai người Bách Lí Ngọc Nhan, đáy mắt Bách Lí Hồng Trang hiện lên vẻ châm chọc. Không nghĩ tới, Bách Lí Ngọc Nhan cũng có thời điểm bị người kẹp đầu như vậy.
"Cô nương, không biết ngươi muốn mua đan lô với giá thế nào?" Nữ hầu dò hỏi.
Nàng tuy rằng không quen biết cô nương này, nhưng nhìn cách ăn mặc và khí chất của cô nương này liền biết không phải là người bình thường, thái độ cũng càng thêm khiêm tốn.
Khi Bách Lí Ngọc Nhan đang suy tư làm thế nào để nhanh chóng có được 7 vạn đồng vàng, đột nhiên nghe thấy người nữ hầu nói với Bách Lí Hồng Trang, không thể không bắt đầu cười khẽ.
"Ha ha, ta không nghe lầm chứ? Ngươi muốn mua đan lô?"
"Ngươi không phải là luyện dược sư, mua đan lô về nhà nấu cơm sao?"
Bách Lí Ngọc Nhan cười to. Vốn vì sự tình Đỗ Hàm Nguyệt khiến nàng thập phần không vui, hiện tại tâm tình của nàng thật ra đã tốt hơn. Bách Lí Hồng Trang quả thật là không biết tự lượng sức mình!
Tuy nhiên, Bách Lí Hồng Trang lại lạnh lùng liếc mắt nhìn Bách Lí Ngọc Nhan một cái, bộ dáng rõ ràng là đang nhìn xem một kẻ ngu ngốc.