Mịch Tiên Lộ

Chương 48: Thái Hư Chu



Trong hơn bốn mươi người này, Triệu Địa biết được ba người. Một người là Tôn Minh sư huynh từng bị hắn đánh bại, hai người khác cũng bị loại trong Trúc Cơ tỷ thí là Bạch Sơ Lê, cùng hảo tỷ muội của Giản Hinh Nhi: Kim Diệp tiên tử.

Những người này đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng thứ mười ba, nhưng lại không thể thông qua Trúc Cơ tỷ thí. Không cam lòng đợi thêm năm năm nữa, mà tình nguyện mạo hiểm tham gia nhiệm vụ Hàng Long cốc lần này.

Triệu Địa thầm cảm thán trong lòng, sau đó cúi đầu lặng im không nói.

Nhớ lại thu hoạch trong nửa năm qua ở phòng luyện khí thượng phẩm số 7, trong lòng Triệu Địa không khỏi cảm thấy đắc ý.

Hắn không chỉ luyện chế thành công hai mươi mấy đạo phù lục Luyện Khí kỳ cao cấp phụ trợ như Thổ Lao phù, Thổ Độn phù, Mộc Độn phù... còn bổ sung được hơn hai trăm đạo trung cấp phù lục công kích và phòng ngự như Hỏa Xà phù, Kim Thuẫn phù, Mộc Giáp phù, Thủy Mạc phù... Khiến cho tổng số phù lục trong túi trữ vật của hắn đạt tới một con số cao kinh người.

Ngoài ra hắn còn lợi dụng tiểu đỉnh dễ dàng luyện chế được mấy chục cân cực phẩm Huyết Ti Ngân có hàm lượng linh lực kinh người.

Chuyện khiến cho người ta cảm thấy hết sức xa xỉ chính là, hắn dùng những cực phẩm Huyêt Ti Ngân này cộng với một số thượng phẩm linh thạch không lồ để luyện tập luyện chế cực phẩm pháp khí.

Bởi vì nguyên liệu cực tốt, hơn nữa bất quá hắn chỉ luyện chế pháp khí loại kiếm thông thường, cho nên sau khi lãng phí mười mấy khối thượng phẩm linh thạch cùng mười cân Huyêt Ti Ngân, rốt cục cũng luyện chế thành công một món cực phẩm pháp khí là một thanh tiểu kiếm.

Thanh tiểu kiếm này dài chừng ba tấc, ngân quang sáng chói. Nhưng nếu nhìn kỹ ở khoảng cách gần, có thể nhìn thấy những tia đỏ như máu nhỏ li ti như ẩn như hiện trải rộng toàn thân kiếm.

Triệu Địa đặt tên cho kiếm này là Ngư Trường Kiếm.

Có món cực phẩm pháp khí này, Triệu Địa tin rằng trong số chừng mười người có thể sống sót trở về cuối cùng, nhất định có một phần của hắn. Dù sao đối với đệ tử Luyện Khí kỳ, cực phẩm pháp khí gần như là bảo vật trong truyền thuyết không thể chạm tới. Cho dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cũng không phải ai ai cũng có cực phẩm pháp khí.

Còn có một chuyện khiến cho hắn cao hứng chính là, hắn dùng tiểu đỉnh nuôi dưỡng mấy khối hạ phẩm Băng Linh Thạch, quả nhiên tiểu đỉnh có thể thuận lợi thăng cấp số linh thạch này.

Xem ra tiểu đỉnh không chỉ có hiệu quả thăng cấp với nguyên liệu thuộc tính Ngũ Hành, mà cũng có cùng hiệu quả với nguyên liệu thuộc tính biến dị. Theo như vậy, hẳn là Phong Linh Thạch, Lôi Linh Thạch cũng có thể thăng cấp.

Nếu có cao cấp tu sĩ biết Triệu Địa luyện khí như vậy, nhất định sẽ nổi giận điểm mặt hắn mà mắng là đồ phá của. Bất cứ một viên thượng phẩm linh thạch thuộc tính Ngũ Hành bình thường nào, giá thị trường cũng đã có mười vạn hạ phẩm linh thạch trở lên. Mà cực phẩm pháp khí thông thường đấu giá chỉ có khoảng một hai ngàn linh thạch mà thôi.

Nói cách khác, một khối thượng phẩm linh thạch là có thể dễ dàng đổi được mấy chục món cực phẩm pháp khí như Ngư Trường Kiếm. Mà Triệu Địa lại hao tốn mười mấy khối thượng phẩm linh thạch mới luyện chế ra một món pháp khí như vậy! Về phần giá trị của mười mấy cân cực phẩm Huyết Ti Ngân, căn bản là có thể không đáng kể.

Đương nhiên Triệu Địa thừa biết chuyện này, nhưng dưới tình huống không dám công khai sử dụng thượng phẩm linh thạch, hắn cũng chỉ có thể tận dụng nó với hiệu suất thấp như vậy. Triệu Địa cảm thấy như vậy cũng tương đương với chuyện bỏ trăm nhân dân tệ ra mua một quả trứng gà.

Có cực phẩm pháp khí, lòng tin của Triệu Địa tăng mạnh. Nhưng hắn cũng ý thức được, một khi hắn sử dụng ra Ngư Trường Kiếm này, nhất định phải không lưu người sống. Nếu không, lấy thân phận đệ tử Luyện Khí kỳ của hắn mà có cực phẩm pháp khí ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không có, nếu như truyền ra ngoài, nhất định sẽ bị một ít tu sĩ Trúc Cơ kỳ tham lam bắt lại tra hỏi một phen.

Triệu Địa gạt những suy nghĩ vẩn vơ sang bên, lẳng lặng quan sát pháp khí Thái Hư chu dưới chân mình.

Đây chính là cực phẩm phi hành pháp khí mang tiêu ký đặc biệt của Thái Hư môn. Sau khi thuyền này được phóng xuất ra, có thể dài chừng mười trượng, rộng bảy tám trượng, cao năm sáu trượng. Toàn thân thuyền do Thanh Tụ ngọc óng ánh trong suốt chế thành, bề mặt dùng kim tuyến khắc lên từng con Ngũ Trảo Kim Long vô cùng thoát tục.

Đầu thuyền khắc một chiếc đầu rồng màu vàng cực lớn, cao chừng ba trượng, mà đuôi thuyền cũng có khắc một cái đuôi rồng dài gần mười trượng, phủ đầy những chiếc vảy to bằng nắm tay màu vàng. Toàn Thái Hư chu được một màn hào quang màu xanh nhạt bao phủ, thoạt nhìn giống như một con kim long đang phi hành trên không, khiến cho người ta có cảm giác rực rỡ huy hoàng, vô cùng hoa lệ.

Thái Hư chu này không chỉ có bề ngoài hoa lệ chói mắt, tốc độ cũng cực nhanh, cho dù chở mấy chục tu sĩ, tốc độ phi hành của nó cũng vượt xa Phi Vũ pháp khí. Theo Triệu Địa suy đoán, tốc độ của nó có lẽ vào khoảng một canh giờ phi hành hơn ngàn dặm, hết sức kinh người.

Triệu Địa lắng nghe tiếng rít gió gào thét bên ngoài màn hào quang, cảm thấy ngạc nhiên. Hắn nghĩ rằng muốn điều khiển pháp khí khổng lồ như vậy phi hành với tốc độ cao, không biết cần bao nhiêu linh lực. Cho dù là ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ lãnh đạo, cũng sẽ không chịu đựng được lâu...

Rất nhanh hắn đã tìm ra câu trả lời, sau khi Thái Hư chu phi hành một ngày một đêm, tốc độ có hơi chậm lại. Lúc này một một thiếu phụ trung niên trong ba tu sĩ Trúc Cơ kỳ đi tới vị trí đầu rồng ở đầu thuyên, nhẹ nhàng vỗ vào một chiếc sừng rồng. Kết quả chiếc sừng này dịch chuyển đi một chút, để lộ ra một chỗ lõm to bằng đầu người.

Thiếu phụ thò tay vào chỗ lõm lấy ra một khối trung phẩm Mộc Linh Thạch đã sắp sửa hao hết linh lực, sau đó móc một khối trung cấp Mộc Linh Thạch mới từ trong túi trữ vật của mình bỏ vào trong chỗ lõm. Cuối cùng nàng dời sừng rồng trở về chỗ cũ, chỉ trong thoáng chốc, Thái Hư chu đã khôi phục lại tốc độ cực nhanh như trước.

Mắt thấy một màn này, Triệu Địa chợt hiểu ra, thì ra Thái Hư chu này lại là một món trung phẩm Linh Cụ, lợi dụng trung phẩm linh thạch cung cấp linh lực phi hành.

Sau lần này, cứ cách mỗi một ngày, thiếu phụ kia sẽ phải thay một khối trung cấp Mộc Linh Thạch. Hao tốn linh thạch nhiều như vậy, xem ra không phải ai cũng có thể sử dụng được Thái Hư chu này.

Nhiệm vụ Hàng Long cốc lần này, ngoại trừ Thái Hư môn ra, bảy đại phái Tam Tông Tứ Môn cũng sẽ phái ra mấy chục tên đệ tử tham gia. Thái Hư môn chọn Thái Hư chu vừa sang trọng lại tốn kém như vậy làm pháp khí phi hành, cũng có phần muốn khoa trương trong đó. Dù sao Thái Hư môn được xưng là đệ nhất tông môn Kim Diễm quốc, cũng không thể để mất uy phong ở những chi tiết nhỏ này.

Triệu Địa nghĩ đến chuyện này, không khỏi hừ lạnh khinh thường hành động của Thái Hư môn. Bản thân hắn suốt ngày nghĩ cách giả nghèo, hiện tại thấy Thái Hư môn khoe của như vậy, sự tương phản trong chuyện này khiến cho hắn cảm thấy buồn cười.

Sau khi thiếu phụ Trúc Cơ kỳ kia thay đổi linh thạch chừng bảy tám lần, rốt cục mọi người cũng tới trung tâm một sa mạc rộng lớn ở Liêu châu. Ở phía dưới cách đó không xa, đã có mấy trăm tu sĩ vận y phục khác nhau đang ngẩng đầu chờ đợi.

Lần này Thái Hư môn phái ra ba tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ, dẫn dắt bọn ngoại môn đệ tử tham gia nhiệm vụ Hàng Long cốc lần này.

Ngoại trừ thiếu phụ Trúc Cơ trung kỳ phụ trách thay linh thạch ra, còn có một trung niên mặt sẹo Trúc Cơ trung kỳ. Người còn lại là một thanh niên tóc dài họ Trần vẻ mặt lạnh lùng, Triệu Địa chưa từng thấy y lên tiếng nói, một thân tu vi sâu không lường được, cao hơn hai người còn lại mấy phần, phải là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.

Triệu Địa cũng đã gặp không ít tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng cảm giác mà hai người này mang lại cho hắn hoàn toàn khác.