Minh Hôn Chính Thú

Chương 158: Đột biến



Lưu Kiến Minh liên tục gật đầu, sau đó nói với tôi " Tuy là tôi có phác họa khuôn mặt, nhưng mà trong hệ thống của chúng tôi hoàn toàn không tìm thấy sự tồn tại của người này"

"Ý của ông là, liệu có phải hắn ta đã dùng khuôn mặt giả?" Tôi hỏi

Lưu Kiến Minh gật đầu, vô cùng Có khả năng là như vậy

" Vậy khi xảy ra những chuyện này, Ông đều không thông báo cho thiên sư đường à?" Tôi hỏi Lưu Kiến Minh

Ông ta trả lời "đương nhiên là tôi đã thông báo cho thiên sư đường, có điều, Bên chỗ đó cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, không hề lập tức có bất kỳ thì trả lời nào với tôi"

Sau khi nghe Lưu Kiến Minh nói, Xa Dục hỏi "cục trưởng lưu, tối nay thời gian cũng không không còn sớm nữa, ngày mai ông có thể đưa chúng tôi đến cục cảnh sát xem xét tài liệu vụ án mmaf ông nói một chút được không?"


Ông ta đương nhiên được đầu nói không sao, sau đó lo lắng hỏi vợ mình không sao chứ

Hoàng tử từ nãy giờ vẫn đứng bên cạnh nghe không lên tiếng, sau khi nghe nỗi lo lắng của Lưu Kiến Minh, thì lên tiếng " lưu tiên sinh, ông yên tâm đi, chuyện này cũng có trách nhiệm của tôi, tôi sẽ ở bên cạnh của Lưu phu nhân, cho đến khi bà ấy thoát khỏi nguy hiểm"

Lúc hoàng tử nói chuyện, sắc mặt lộ ra một vẻ áy náy, rõ ràng cậu ta đã đã quy trách nhiệm của chuyện này lên đầu mình.

May mà Lưu Kiến Minh EQ cao, vội vàng nói với hoàng tử không liên quan đến cậu ta, vì thế, Lưu Kiến Minh đã chuẩn bị cho hoàng tử một chiếc ghế ngủ ở đây (để coi chừng phu nhân)

Xa Dục kéo tôi khi về phòng mà Lưu Kiến Minh sắp xếp cho chúng tôi ở, nhìn dáng vẻ của Xa Dục dường như có gì muốn nói với tôi


Sau khi vào phòng tôi hỏi " Xa Dục, có phải cậu muốn nói gì không?"

Xa Dục gật đầu sau đó nói " lẽ nào cậu không cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn rồi sao?"

Tôi gật đầu nói " quả thực, ông già ở trong lời nói của cục trưởng Lưu, rõ ràng là có hàng vạn mối liên quan ăn với người đã gϊếŧ chú Long."

" không chỉ là như vậy, cậu nghĩ sâu hơn một chút đi" Xa Dục nhìn tôi nói

Thấy dáng vẻ của cậu ta, Tôi hơi ngơ ngác " suy nghĩ sâu xa?"

Xa Dục gật đầu với tôi, sau đó nói " cậu không thấy, bất thường sao, lúc đầu xuất hiện một con ác quỷ ,người của thiên sư đường đều rất lo lắng, lập tức phái người đến trừ tà, bắt ma. Nhưng mà chuyện lần này, rõ ràng là lớn hơn 1 con ma, hơn nữa, cậu có chú ý thấy không, Cửu gia của thiên sư đường đã bao lâu rồi không công bố nhiệm vụ? Một nhiệm vụ cũng không có, lẽ nào thật sự là không có gì, chuyện kỳ lạ sao?"


Sau khi nghe xa dục nói, tôi cảm giác có thể đã biết Xa Dục muốn nói gì rồi, tôi nói với hắn "cậu nói là, nội bộ của thiên sư đường đã xuất hiện vấn đề?"

Xa Dục gật đầu trả lời "Đúng vậy, lần này tôi đến Dịch gia, có thể cảm nhận được, trong nhà họ Dịch bao trùm 1 bầu không khí rất đặc biệt, nhưng mà cụ thể thì là gì thì tôi cũng không thể nói rõ được. Nhưng mà, thái độ của Tề Linh, Cậu cũng đã nhìn thấy, rõ ràng không muốn tham dự vào chuyện này, vì vậy tôi suy đoán, nội bộ của Thiên Sư Đường đường chắc chắn đã xảy ra vấn đề . Từ đó dẫn đến thái độ tự bảo vệ chính mình của các gia tộc, còn Thiên Sư Đường đã không thể hoạt động nữa"

" trước tiên không cần quan tâm đến thiên sư đường, trước đây chúng ta không quen biết thiên sư đường, chúng ta cũng làm được, thù của chú Long, tôi nhất định phải báo, cách giải quyết luôn nhiều hơn vấn đề" tôi nhìn Xa Dục nói
Sau khi nghe tôi nói, Xa Dục hơi đờ đẫn " Đúng vậy, Cậu xem cái đầu của tôi đã chạy đi đâu rồi chứ, đúng, chúng ta lúc đầu đã không có ai giúp đỡ, thiên sư đường ngoài việc cho chúng ta ít tiền, thì không hề có sự giúp đỡ thực tế nào"

Tôi mỉm cười với Xa Dục " Đúng vậy, vẫn phải dựa vào bản thân chúng ta, chúng ta chẳng phải đi lên từ Phong ba bão táp sao"

"Đúng vậy, chúng ta đã nghĩ quá phức tạp rồi, không sai, dựa núi, núi sẽ đổ. Dựa người, người sẽ chạy, vẫn là phải dựa vào bản thân mình," Xa Dục nói

Tôi gật đầu với Xa Dục,Xa Dục liền hỏi tôi có kế hoạch gì

Tôi nhìn Xa Dục , trong mắt lộ ra một tia gian xảo "Cậu quên rồi à, chúng ta có một Đại Sát Khí"

Xa Dục ngơ ngác hỏi tôi "đại sát khí?"

Tôi gật đầu nói tiếp " cậu quên nhà khoa học dân gian Trương Siêu rồi à?"
Sau khi nghe tôi nói, Xa Dục liền vỗ vào trán một cái " đúng rồi, sao tôi lại quên cậu ta được nhỉ?"

Trương Siêu và cục trưởng lưu có quan hệ thân thiết với nhau, Cho dù không nể mặt chúng ta, cậu ta nhất định sẽ để mặc Lưu Kiến Minh, hơn nữa, trước đây quan hệ của chúng tôi cũng không tệ, vì vậy nếu chúng tôi mở lời, chắc là cậu ta sẽ không có vấn đề gì.

Hai chúng tôi không nói gì thêm, nằm trên giường bắt đầu vào giấc, cho dù chúng tôi đều rất mệt, nhưng mà nằm lên giường, hoàn toàn không chợp mắt nổi,trong đầu không ngừng suy nghĩ

Trong lòng tôi thấp thoáng sự bất an, tôi cứ cảm thấy trận bão táp này vẫn đang được ấp ủ.

Nhưng mà cảm giác bất an này cũng không biết là từ đâu đến

Đêm nay vô cùng yên tĩnh, bên vợ của lưu kiến minh cũng không xảy ra chuyện gì, cho đến ngày thứ hai, khi Ánh sáng ban Mai hắt lên người tôi,tôi mở mắt ra
Thật ra, tuy Tôi đã ngủ một buổi tối, nhưng mà đều ngủ không sâu giấc, tôi rất sớm vợ của Lưu Kiến Minh xảy ra

Tôi nhẹ nhàng muốn thức dậy nhưng mà vừa thức dậy khỏi giường thì liền nhìn thấy Xa Dục lúc này đang ngồi trên giường tu luyện

Xem ra cái chết của chú Long, ngoài mặt thì không nói gì, nhưng mà trong lòng nhất định là vô cùng dằn vặt.

Tôi không quâý rầy Xa Dục, trực tiếp mở cửa đi ra ngoài, tôi đi đến phòng của Lưu Kiến Minh, vừa bước đến cửa, Lưu Kiến Minh ngồi trước trước cửa hút thuốc, khuôn mặt u sầu

"cục trưởng lưu, không sao chứ" Tôi nhìn ông ta nói

Đôi mắt của cục trường đỏ hoe, hai con mắt giống như gấu trúc, rõ ràng là một đêm không ngủ

Ông ta gật đầu với tôi, âm thanh có chút khàn khàn, dường như qua một đêm mà đã già đi mười mấy tuổi.
" Tiểu Chung, cậu tỉnh rồi à?"

Nhìn dáng vẻ của Lưu kiến Minh, Tôi cảm thấy có chút khó chịu

Tôi nói "cục trưởng lưu, ông phải kiên trì đến cùng, nếu như ông ngã xuống, Vậy thì phu nhân sợ rằng sẽ..."

Lưu Kiến Minh gật đầu nói " tiểu Chung, tôi biết, Nhưng chuyện này không hợp lý, quá là không hợp lý"

"cục trưởng lưu, sao lại không hợp lý?" Tôi nhìn dáng vẻ âu sầu của Lưu Kiến Minh, hỏi.

Ông ta trả lời " tối qua da sau khi các cậu đi ngủ, tôi liền gọi điện thoại cho cấp trên, hơn nữa đã thông báo báo tình hình của chúng ta, theo bình thường, cấp trên sẽ nói với tôi, có người của thiên sư đường đến xử lý, nhưng mà hôm qua cấp trên không hề nói như vậy, mà là Bảo cảnh sát dùng toàn lực điều tra, để đưa ứng phó với chuyện này"

"ý của ông là chuyện này, thiên sư đường sẽ không nhúng tay vào?" Tôi kinh ngạc hỏi
Lưu Kiến Minh nói "không sai, tôi còn định hỏi cậu, thiên sư đường rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Cậu cũng biết, chúng tôi gặp phải một vài kẻ cực kỳ hung ác , cũng sẽ không sợ hoặc là nhượng bộ, nhưng mà thứ chúng ta đối diện không phải là có lực lượng cảnh sát thì giải quyết được, điều này cậu cũng rất rõ đúng không!"

Tôi cúi đầu trầm mặc một lát, xem ra Xa Dục nói không sai, Thiên Sư đường chắc chắn đã có chuyện. Theo lý mà nói, sự tồn tại của thiên sư đường là để giúp đỡ cảnh sát khi gặp phải những kỳ án hoặc án treo không thể giải quyết.

Bây giờ chuyện của thành phố Tần An, đã không còn xem là một vụ án nhỏ nữa rồi, nếu như cứ thế phát triển, mọi chuyện sẽ càng tồi tệ hơn , tình huống này mà thiên sư đường cũng không có phản ứng gì, có thể thấy bên trong chắc chắn đã xảy ra biến cố.
"Có hiểu , chúng tôi là người ở bên mép rìa,bên trong phiên sư đường xảy ra chuyện gì tôi cũng không rõ. Có điều ông yên tâm đi, mấy người chúng tôi đều sẽ giúp đỡ ông" tôi nói

Lưu Kiến Minh cười khổ một tiếng, nhìn tôi "bây giờ tôi chỉ có thể dựa dẫm vào các cậu, trước đây còn quen biết chú Long, bây giờ chỉ còn quen biết cậu rồi, chỉ có thể dựa vào các cậu"

"đó là đương nhiên, tình hình của phu nhân vẫn ổn chứ?" tôi hỏi

Lưu Kiến Minh gật đầu nói tình hình cũng xem như đã ổn định lại, hoàng tử bây giờ đang ở bên cạnh vợ ông ta, nói xong ông ấy hỏi tôi m đến sớm như vậy có phải có chuyện gì không.

Tôi cũng không giấu giếm nói với Lưu kiến Minh "Tôi muốn mượn một người ở chỗ ông"

Không đợi tôi nói xong Lưu Kiến Minh trả lời " cậu muốn bảo Trương siêu đến giúp cậu đúng không?"
Tôi hơi ngơ ngác gật đầu với ông ta "sao ông biết?"

Sau khi nghe tôi nói, Lưu kiến Minh nở một nụ cười "thời gian này Các cậu không ở đây, tiểu tử đó cũng đến tìm tôi rất nhiều, tối qua tôi nghĩ cả đêm, liền nghĩ đến ngay tiểu tử đó, vì vậy lập tức gọi điện thoại cho cậu ta, nói không chừng bây giờ đã sắp đến rồi"

Vừa nói xong, thì lúc này dưới tầng truyền đến âm thanh gõ Cửa, một âm thanh rất quen thuộc

"Nói tào tháo tào tháo liền đến ngay" nghe thấy âm thanh này Lưu Kiến Minh nói với tôi