(* có những chuyện bản thân không thể làm chủ,điều khiển được)
Tề Viêm Sinh nhìn tôi một cái,sau đó nói với tôi " ý của tôi là,thân phận của cậu và Linh nhi nhà chúng tôi có khác biệt,đừng ôm lấy ảo tưởng nào với Linh nhi nhà chúng tôi nữa,người mà còn bé phải gả ,tên là Vạn Thạc Minh,cậu chắc cũng đã từng gặp qua,đương nhiên,nếu như cậu từ bỏ,sau này cậu ở Thiên Sư Đường tôi sẽ giúp đỡ,cậu nhất định sẽ giành được rất nhiều điều có lợi,với thân phận người nhà họ Chung của cậu,tôi nhất định sẽ trong dụng cậu,tiền đồ của cậu nhất định sẽ rất sáng lạn."
Tôi vạn vạn không ngờ tới Tề Viêm Sinh sẽ nói với tôi trực tiếp như vậy,tôi cũng không ngờ rằng,vốn dĩ tưởng là sắp có chuyện tốt,nhưng mà chậu nước lạnh này của Tề Viêm Sinh trực tiếp đổ thẳng lên đầu tôi,hơn nữa cách nói của Tề Viêm Sinh cũng vô cùng kĩ xảo,hoàn toàn là thuộc kiểu vừa tát một cái vừa cho một quả táo ( vừa đấm vừa xoa)
Tề Viêm Sinh thấy tôi cứ đứng đấy,cũng không nói gì,cho rằng là tôi đã ngầm đồng ý
Thầm cười trong lòng,sau đó nói với tôi " thế này là đúng rồi" nói xong đưa một tờ giấy ra trước mặt tôi
Tôi nhìn tờ giấy một cái,ba chữ to đùng xuất hiện trước mặt tôi
" GIÂÝ CHẤP THUẬN"
Tôi nhìn Tề Viêm Sinh nói " ngài có ý gì?"
Tề Viêm Sinh nói " nói miệng không đáng tin,cậu đồng ý đời này không gặp Linh nhi,bên trên là những bồi thường tôi hứa sẽ cho cậu"
Tôi lật đi lật lại,đột nhiên cười lạnh một tiếng,loại cám dỗ này thật sự rất lớn
Chỉ riêng 1 nghìn vạn tiền mặt ở trên cũng đủ cho tôi đồng ý rồi
Nhưng mà,tôi không biết vì sao,nhìn thấy tờ giấy này,mỗi một điều khoản,chỉ cảm giác như Tề Viêm Sinh đang đứng trước mặt tôi,tát từng tát vào mặt của tôu
Tôi cười cay đắng nói " là người thì chắc đều không thể từ chối nhỉ?"
" vậy cậu mau kí tên đi" Tề Viêm Sinh nói
" tờ giấy này tính là gì?" tôi hỏi
" Chỉ là một thoả thuận mà tôi"
" Đây là đang bắt tôi bán vợ mình à" tôi gần như cắn răng thốt ra mấy lời đó,tiện tay vò nát tờ giấy thành một cục
" cậu" Tề Viêm Sinh đương nhiên không ngờ rằng tôi sẽ làm như thế
Tôi nhìn Tề Viêm Sinh nói " lúc nhỏ,cha thường gọi tôi là " con lừa" chắc ngài không biết nó có nghĩa là gì,vậy tôi giải thích cho ngài biết,chính là người như tôi đây,chỉ cần ngài thuận theo tôi,thì cái gì cũng dễ nói chuyện,nhưng mà ngài muốn ép tôi làm bất cứ chuyện gì,thì không dễ dàng đâu"
" ý của cậu là từ chối" Tề Viêm Sinh nóng giận hơn sức tưởng tượng của tôi,tôi cũng đã thế này,ông ta có thể không bực mình sao?
Tề Viêm Sinh bình thản nói " cậu đúng là tuổi trẻ nổi loạn,cậu có tin,tôi khiến cậu biến mất khỏi thế giới này không?"
" tôi tin,tôi làm sao có thể không tin chứ,nhưng tôi tin,ngài sẽ không làm như vậy,bởi vì neeu như ngài làm như thế,thì ngài đã sớm làm rồi.còn đến đây nói chuyện với tôi làm gì chứ,tôi cũng nói thật với ngài,nếu như những lời này là Tề Linh nói,tôi nhất định sẽ không nói gì nữa,trực tiếp quay mông đi,nhưng mà ngài lôi tờ giấy rách này tát vào mặt ai chứ,đều có hai bờ vai,một cái đầu,ai phải sợ ai chứ."
" xem ra cậu cho rằng tôi đang chơi đùa với cậu" âm thanh của Tề Viêm Sinh lạnh lẽo hơn mấy phần
Tôi nhìn Tề Viêm Sinh nói " không sai,tôi quả thật không có gì,nhưng nếu như ngay cả lời hứa tôi cũng không thực hiện được,tôn nghiêm của bản thân cũng không bảo vệ được,vậy thì,lúc đó thật sự là cái gì cũng không có"
" hừ,chỉ có người sống mới có tôn nghiêm,người chết rồi thì không có tư cách,tôi cho cậu cơ hội cuối cùng" Tề Viêm Sinh nói với tôi
Không chờ Tề Viêm Sinh nói xong,tôi nói với ông ta " ngài đừg đếm ngược nữa,dù gì tôi cũng đã là một người cô gia quả nhân ( mồ côi) ,ngài muốn gϊếŧ chết tôi,thì nhanh gϊếŧ đi.vẫn là câu nói đó,nếu những lời này là từ miệng Tề Linh nói,tôi sẽ từ bỏ,nhưng nói thế này thì không được"
" Được,muốn chết,tôi sẽ sẽ toàn cho cậu" âm thanh của Tề Viêm Sinh lạnh lẽo,vỗ vỗ tay
Đây rõ ràng là một ám hiệu,xem ra ông ta thật sự muốn gϊếŧ chết tôi
Nói thật,tôi bây giờ vẫn có chút sợ hãi rồi,có điều nghĩ đến một đống lời nói vừa nãy ra vẻ,bây giờ sợ hãi,cũng mất mặt quá rồi,đầu nóng bừng trực tiếp nói với Tề Viêm Sinh " nào,đến đi ,cho ông đây sảng khoái ,nếu như tôi chớp mắt một cái,tôi sẽ là cháu ngài"
Nói xong tôi liền nhắm mắt lại
Có điều khoảnh khắc nhắm mắt lại,tôi có chút hối hận,tôi ra vẻ cái gì chứ,đồng ý đi,chơi thuật quanh co chẳng phải tốt sao?
Chờ đợi giây phút chết từ từ đến,lúc tôi nhắm mắt lại, không nhìn thấy được người đến gϊếŧ mình
" Ngươi...ngươi...ngươi muốn gϊếŧ ta thì gϊếŧ đi,còn nếu không muốn gϊếŧ thì thả ông ra" trong lòng tôi vô cùng sợ hãi nói
Lúc này bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng cười khanh khách,sau khi nghe thấy tiếng cười này tôi cứ cảm thấy không đúng,từ từ mở mắt ra.
Thấy khuôn mặt của Tề Viêm Sinh,tràn ngập nụ cười,còn bên cạnh Tề Viêm Sinh có một người mặc một bộ đồ màu gạo nhạt,tóc đen óng dài đến vai,khuôn mặt trắng hồng đó có một đôi mắt động lòng người,nụ cười trên khuôn mặt làm cho người ta không kìm được mà cười theo
Đây? Đây là? Tề Linh.
Tôi không thể tin nổi nhìn cô ấy,từ sau lần trước cô ấy cứu tôi,rồi lại xảy ra nhiều chuyện như thế,tôi đột nhiên cay xè mũi,nước mắt không kìm được chảy ra " em ...em thật sự vẫn còn sống?"
Sau khi nhìn thấy tôi,đôi mắt của Tề Linh ửng đỏ,sau đó nói với Tề Viêm Sinh " cha,con nói không sai mà,Chung Xuyên không phải là người như cha nói"
Tề Viêm Sinh mỉm cười đi đến bên cạnh tôi vỗ nhẹ vào vai tôi " tiểu tử,không tồi,rất không tồi,có cốt cách của Chung gia"
" Không....không phải ,Tề tiên sinh,đây là sao?" thái độ quay ngoắt 180 độ của Tề Viêm Sinh làm tôi không có cách nào chấp nhận
Tề Viêm Sinh cười với tôi một cái,sau đó Tề Linh bước đến trước mặt tôi,lấy ra một chiếc khăn tay,lau mặt cho tôi,gương mặt đầy tình ý nói
Vốn dĩ,Tề Linh đã nói chuyện của chúng tôi với cha,nhưng Tề Viêm Sinh đương nhiên không đồng ý,bởi vì Tề Linh và Vạn Thạc Minh đã có hôn ước từ lâu,nếu như bây giờ Tề Linh hủy hôn hậu quả mang lại là không thể nào dự đoán được
Đúng lúc Tề Linh đang làm mình làm mẩy với cha về chuyện của tôi,tôi lại bắt được Khưu Thục Trinh,Tề Viêm Sinh đột nhiên nghĩ ra một kế sách,đó chính là thử tôi.nếu như tôi vì tiền,quyền,hoặc mạng sống của mình mà sợ sệt,Tề Linh sẽ nghe theo cha,từ đây quên tôi đi,đồng thời chọn ngày kết hôn với Vạn Thạc Minh
Nhưng nếu như tôi không đồng ý với điều kiện,Tề Viêm Sinh sẽ cho Tề Linh thời gian ba năm trong ba năm này không kết hôn với Vạn Thạc Minh
Bây giờ thì không nghi ngờ gì nữa,Tề Linh đã thắng,tôi thật sự không ngờ tới,đầu óc đột nhiên lại nhanh nhạy như vậy,còn giúp được Tề Linh
Tề Viêm Sinh nhìn tôi nói " cậu có biết Tề Linh cần thời gian ba năm để làm gì không?"
Tôi ngơ ngác nhìn Tề Viêm Sinh nói " rất rõ ràng,cô ấy không hề muốn gả cho Vạn Thạc Minh"
" Linh nhi giành lấy ba năm này là vì cậu đó" Tề Viêm Sinh nhìn tôi một cái định nói gì đó,nhưng bị Tề Linh kéo lại " cha ,đã nói rôi,con thắng thì chả sẽ cho con thời gian ba năm,cha không cần nói gì nữa,nếu như ba năm sau,mọi chuyện không giống như những gì con nói,mọi chuyện còn đều sẽ nghe cha"
Tề Viêm Sinh sau khi nghe Tề Linh nói,gật đầu sau đó nói với tôi " được,vậy ta không làm phiền hai con nữa,Linh nhi,hai đứa đã lâu không gặp,nói chuyện đi'
Nói xong Tề Viêm Sinh khuôn mặt lo âu đi ra,còn tôi thì vẫn đứng ngơ ngác ở nguyên vị trí,hoàn toàn nghe không hiểu hai cha con họ đang nói cái gì
Sau khi Tề Viêm Sinh đi ra,trong phòng rất nhanh chỉ còn lại hai người chúng tôi
" hai người nói gì đó?cái gì mà ba năm?cho con thời gian ba năm? Đây là ý gì?" tôi hỏi Tề Linh những nghi hoặc trong lòng
Tề Linh sau khi nghe tôi nói,một tay nắm chặt lấy tay của tôi,lúc tay cô ấy chạm vào tay tôi,tôi chỉ cảm thấy trong người giống như là có dòng điện chạy qua vậy
Tôi không ngờ cô ấy sẽ chủ động như thế,cô ấy nắm lấy tay tôi,đi đến trước mặt tôi nói " Chung Xuyên,chàng yêu thiếp không?"
Khoảng cách của chúng tôi vô cùng gần,lúc này tôi có thể cảm nhận được mùi thơm trên người cô ấy,trong đầu tôi lúc này ngơ ngẩn,vô thức gật đầu
Tề Linh nói với tôi " thiếp đã nói với cha,cho thiếp thời gian ba năm,ba năm sau nếu như chàng có thể đạt đến cấp bậc Thượng sư của Thiên Sư Đường,cha sẽ chuẩn bị hôn lễ cho chúng ta,bằng không,thiếp sẽ phải gả cho Vạn Thạc Minh"
" Thượng sư? Thượng sư là cái gì? Thiên Sư Đường chẳng phải toàn là thiên sư sao?vì sao em cứ phải gả cho Vạn Thạc Minh,thời đại bây giờ chẳng phải là tự do yêu đương sao? Lẽ nào thế kỉ 21 rồi,còn có kiểu cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" tôi hỏi Tề Linh
Tề Linh cười nói với tôi " con cái thế gia như bọn ta,thật ra không khác con cháu hoàng gia cổ đại là mấy,có rất nhiều chuyện,đều là thân bất do kỉ"