Tiếng quạ kêu khàn khàn khó nghe vang lên bên tai, nhưng đầu mày của Tích Bạch Thần vẫn chưa từng nhăn lại, sau khi đợi cô nói xong, anh mới nói một câu quan tâm: “Chú ý giữ giọng, đừng để bị vỡ.”
Tích Bạch Thần không an ủi cảm xúc nhỏ bé của cô mà hỏi tiếp: “Tiếp theo đi công viên giải trí đúng không?”
*Ừm.* Mễ Lạp mừng rỡ, *Công viên giải trí chính là thánh địa hẹn hò, đôi tình nhân nào cũng nên đến đó một lần.*
Làm một cẩu độc thân cao cấp, Tích Bạch Thần không có quyền phát biểu ý kiến.
Đi xe đến công viên giải trí lớn nhất trong thành phố, Tích Bạch Thần ôm một con mèo bên tay trái, dắt một con chim trên vai phải, đứng giữa đám đông náo nhiệt, hỏi: “Em muốn chơi cái nào?”
“Anh nghĩ hay là chúng ta chọn vài hạng mục tương đối an toàn đi? Như là nhà ma, mê cung, tháp ngắm cảnh hay gì đó.” Tích Bạch Thần nói một cách nghiêm túc, “Mình mang theo Tiểu Bạch không tiện đâu.”
*Hừm, nói cũng phải.* Mễ Lạp nhìn Tiểu Bạch trong lòng anh, gật đầu đáp, *Vậy nghe theo anh.*
Thật ra không phải không được chơi thì cô sẽ không chịu, mà cô chỉ đến đây để trải nghiệm cảm giác hẹn hò thôi, cô muốn lưu lại dấu chân của cô và bạn trai ở những nơi lãng mạn khác nhau.
Tích Bạch Thần lén âu yếm vuốt ve Tiểu Bạch – kẻ đủ sức ngăn cản được mũi tên này.
Nhưng chưa đợi anh kịp thở phào nhẹ nhõm, đã nghe Mễ Lạp nói bổ sung: *Chơi thì có thể không chơi, nhưng phải có ảnh!*