U Hải âm u của Thanh Hoa Trường Lạc Giới tôi từng đi lần đầu, thì không muốn đi lần thứ hai nữa.
Lần trước tôi từ nơi đó đi xuống, đã rơi đến Địa Ngục Huyết Trì, tầng sâu nhất Minh Phủ. Toà màu đen của toà thành đó khiến tôi ấn tượng sâu sắc, nếu như không có Giang Khởi Vân dùng hoa sen đỡ lấy tôi, có thể sẽ rơi đều đều xuống!
Tôi không muốn đi con đường này lắm, nên hỏi Bạch Vô Thường:” Còn đường khác có thể đi không?”
Hắn cười hì hì nửa ngày, nói:” Vốn dĩ Người cũng có thể không rơi đến nơi đâý, nhưng vì trong lòng Người nhớ nơi ấy, cho nên mới có thể rơi xuống chỗ của Đế Quân Đại Nhân ở…… Bằng không từ con đường đó đi xuống, phần lớn tình huống là rơi xuống bên kia Hoàng Tuyền.”
Rơi vào trong sông Hoàng Tuyền cũng không được đấy!
Tôi lại không biết bơi, mà mặt dưới con sông đó đang giam cầm nhiều âm hồn như thế, quá đáng sợ!
Bạch Vô Thường cười hì hì nói:” Tiểu Nương Nương không cần vội. Nếu như Người muốn bước vào Minh Giới một lần nữa, thì cách thuận tiện mau lẹ nhất là đi U Hải âm u. Ta mời các thần linh lớn nhỏ của Âu Vong Đài (Đài Vong Hồn) tiếp đón Người thì được rồi, không cần sợ.”
Thần linh lớn nhỏ của Âu Vong Đài? Chính là các tỷ muội thần Mạnh Bà và Mạnh Thù sao?
Lần trước, tôi đã không có cơ hội gặp mặt thần Mạnh Bà. Nếu như lần này từ con đường này đi, thì tôi đi thăm hỏi vị thần linh trong truyền thuyết này một chút.
Tôi hỏi Bạch Vô Thường đi Thanh Hoa Trường Lạc Giới lần nữa thế nào.
Hắn do dự một hồi, rồi nói rằng:” Dưới chân Thiên Tử đây có nhiều đạo quan có tiếng, Người lại tìm nơi thờ cúng Thanh Hoa Đại Đế. Người là đệ tử thụ giới do đích thân Thanh Hoa Đại Đế chạm đỉnh đầu sắc phong, chỉ cần chí tâm quy mệnh, không phạm giới luật, mặc niệm bảo cáo, Thanh Hoa Đại Đế sẽ nghe thấy lời cầu nguyện của Người, phái người đến tiếp đón.”
Tôi gật gật đầu, còn muốn hỏi nhiều thêm vài câu, thì nhìn thấy Hắc Vô Thường sắc mặt đen như đáy nồi, dường như đang thúc giục Bạch Vô Thường mau quay về làm việc.
” Tiểu Nương Nương, Người tranh thủ tu luyện nhé, tu luyện tốt rồi thì có thể tới lui ở tam giới, không cần phải chịu đựng thêm nhiều hạn chế thế này nữa.” Hắc Vô Thường thúc giục nói.
” Được……”
Nói thì nói thế, tu luyện nào có thể dễ dàng như vậy?
Hơn nữa, điều này cũng không phải muốn thì có thể đạt được. Tôi cũng rất mong muốn tu luyện nhanh nhất có thể, nhưng pháp khí Thiên Trọng Tuyết mà Giang Khởi Vân đưa tôi vẫn như cũ, không có biến thành Bạch Ngọc Liên Hoa.
Cho dù tôi có rất nhiều cửa sau để đi, nhận được nhiều sự giúp đỡ của tiên gia, nhưng việc tu luyện không thể một lần là xong. Việc này cần tích lũy theo tháng ngày, đòi hỏi sớm tối mỗi ngày thực hành, còn cần phải luyện khí hoá thần, luyện thần hoàn hư.
Đến bây giờ tôi cũng chưa biết luyện khí hoá thần là cái gì. Lúc Giang Khởi Vân và tôi ở cùng nhau, đều là anh ấy chủ đạo, anh ấy muốn để tôi học, thì tôi học, không muốn cho tôi học, anh sẽ rất khéo léo tránh xa.
Bạch Vô Thường vừa mới đề cập đến cụm từ_ _ Li Hoan Cảnh (Ly ảo cảnh).
Cái này khiến tôi thầm lưu ý, nơi Giang Khởi Vân đi toạ vong vốn gọi là Li Hoan Cảnh à? (Toạ vong: Ngồi ngay thẳng và yên lặng mà qua đời. Đây là cảnh giới của Đạo gia, Đạo giáo, trong đó tâm và pháp ứng hợp với nhau, vật và mình cả hai đều quên. Theo luận Tọa vong do Đạo sĩ Tư mã Thừa trinh soạn vào đời Đường thì điểm then chốt của việc tu luyện hình khí, dưỡng hòa tâm linh, sống lâu mạnh khỏe là nhờ ở công phu định tĩnh, tức là pháp Tọa vong an tâm- trích từ điển Phật học).
Tôi không nhịn được hỏi:” Thất gia, Li Hoan Cảnh là nơi nào?”
Bạch Vô Thường hơi sững sờ, mỉm cười nói:” Lẽ nào Đế Quân đại nhân không nói với Người? Li Hoan Cảnh là một nơi bên trong Thanh Hoa Trường Lạc Giới, chỗ đấy cùng với nơi toạ vong nói chung khác biệt…… Còn cụ thể có khác biệt gì, những tiểu thần chúng tôi cũng không đoán ra.”
” Không phải ai cũng có thể đi vào nơi ấy, ngoài Thanh Hoa Đại Đế ra, thì chỉ một ít vị tiên gia có thể được vinh dự bước vào. Thế nhưng Thanh Hoa Đại Đế thiên vị Đế Quân đại nhân chúng ta như vậy, cho nên Đế Quân đại nhân vừa mở miệng yêu cầu, Thanh Hoa Đại Đế lập tức cho phép Ngài ấy tu luyện ở bên trong Li Hoan Cảnh. Nghe đâu tu luyện ở nơi này có thể tiến triển cực nhanh, hừm~~”
Tiến triển cực nhanh ư? Chẳng lẽ vì để có thể hoàn thành toạ vong nhanh nhất có thể, nên Giang Khởi Vân đã đi một nơi hoàn toàn tách biệt? Bằng không anh ấy thật sự phải đi toạ vong trăm năm, tôi và các con phải làm sao đây!
Dường như Bạch Vô Thường đã nhìn ra ý nghĩ của tôi, y cười cười nói rằng:” Tiểu Nương Nương, Người không cần lo lắng Đế Quân đại nhân vậy, làm sao Ngài ấy có thể vứt bỏ Người tại thế gian trăm năm? Ngài ấy đã sớm an bài tốt mọi việc…… Hì hì hì…… Người từ từ mà tìm hiểu đi.”
” Nếu như Người cần giải quyết sự việc đầu người man lần này, có thể đến Minh Phủ tìm kiếm một vị quỷ thần…… Người cũng đã từng gặp, hãy ngẫm lại đi.”
” Sau khi đến Vong Xuyên rồi, ta sẽ bố trí người tiếp đón, không cần lo lắng.”
Tôi quay về tìm anh tôi bàn bạc công việc này một lát.
Anh tôi ngẫm nghĩ, nói với tôi rằng:” Anh biết có một gian Thanh Vân quan, rất có tiếng tăm ở phương Bắc. Hình như đó là thủ lĩnh của Chính Nhất Thiên Sư Đạo, bên trong thờ phụng Tam Thanh Lục Ngự của đạo gia. Chúng ta có thể đi thăm hỏi chút ở chỗ đâý.”
” Nếu như em cần phải tìm kiếm pháp môn từ nơi đó, thì chúng ta cũng có thể thương lượng với người phụ trách đạo quan, cùng lắm là quyên góp một khoản phí kết duyên.”
Thanh Vân đạo quan, hình như tôi cũng từng nghe cái tên này, nghe đâu rất có tiếng trong cùng mạch đạo gia ở phương Bắc.
Nhưng lão đạo bên trong sẽ cho phép một kẻ hậu sinh vãn bối như tôi làm phiền nơi đó của họ không?
Dường như bọn họ thuộc cùng một phe người ủng hộ kia của Tư Đồ hội trưởng thì phải! Hiện tại Tư Đồ gia đã sụp đổ, từng nhóm tông sư thế gia trong vùng đều muốn tranh đoạt địa vị. Kết quả lại vì tôi và Lâm gia quan hệ tốt, nên chạy đến nửa chặng đường bị phỗng tay trêи rồi!( Kiểu gần đạt được rồi nhưng lại bị đoạt mất ấy)
Những người này đều bị tức nghẹn sao?
Lão trụ trì của Định Quốc Tự nghe nói dự định của chúng tôi, ông ấy gật đầu nói:” Vì thế lão nạp đây mới nói, không phải sức người mà có thể giải quyết…… Những đầu lâu đó đã thành tinh quái, cần quỷ thần chuyên môn đến đối phó. Nếu như tiểu bằng hữu Mộ gia có thể tìm ra được khắc tinh bọn chúng, rồi thu thập những cái thứ tinh quái này, thì tôi tin tưởng không chỉ là vị công tử quan lớn này cảm kϊƈɦ cậu, còn có rất nhiều người dân bình thường cũng sẽ vì việc này mà được lợi, đây là việc đại tốt công đức vô lượng!”
” Nếu các người có thể thành công, thì không có tông phái thế gia nào còn có thể nghi ngờ năng lực các người.”
Từ Định Quốc Tự đi ra, trêи đường đi, Ô tỷ đều oán trách lão hoà thượng đem vùng này tạo ra chướng khí mù mịt.
” Cậu nói xem, cái lão trụ trì này ấy, đã có tuổi rồi, không ngoan ngoãn ở lại trong chùa, còn ra ngoài giúp người hàng yêu tróc quái!Một bộ xương già như hắn chết rồi thì không có gì, vấn đề là lại dẫn đến những thứ phiền toái như vậy, khiến cho đời sống sinh hoạt người xung quanh chúng ta bị ảnh hưởng lớn! Bây giờ khiến ta câu đêm cũng không dám đi chỗ quá xa!”
Anh tôi cười nói:” Tỷ vẫn có chuyện không dám? Một nữ hán tử như tỷ còn là một người sống làm âm sai, đây nhất định là đi ngang rồi ( đi ngang ý nói kiểu người độc đoán, ngang ngược,…), người bình thường và quỷ không dám trêu chọc kiểu người như tỷ.”
Ô tỷ hừ một tiếng, không muốn ầm ĩ cùng anh tôi. Trước khi xuống xe tỷ ấy ngậm thuốc lá không, nói:” Nếu có gì cần giúp đỡ, thì gọi điện thoại cho ta, có thể giúp thì ta sẽ gắng sức giúp, chỉ cần các người có thể mau chóng đem những đầu người này đưa cho ta thu thập!”
Sau khi trời sáng, những đầu người man đó đã dần dần biến mất, thuật che mắt của lão hoà thượng cũng tạm thời ẩn giấu. Chúng tôi lái xe chạy nhanh đến Thanh Vân đạo quan, anh tôi ở trong xe hỏi tôi:” Giang Khởi Vân không ở Minh Phủ, em đi một mình…… trấn áp được vùng đó không?”