Kỳ Khả Hân vừa nói xong liền phát ra một tiếng kêu nho nhỏ, Lâm Ngôn Hoan mạnh mẽ xiết chặt eo cô ấy, lạnh giọng cảnh cáo:” Nói cẩn thận, đừng tự luyến, chọc giận tôi, đối với cô không tốt đâu!”
” hừ …. Nhắc đến Mộ Tiểu Kiều là chọc giận anh sao? Anh đừng có hy vọng vào cô ta nữa, cô ta đã sinh còn rồi, còn không biết cha đứa bé là ai đâu …..”
“Hay là anh muốn trở thành một người cha rẻ tiền ( kiểu như đổ vỏ ấy)? Giúp nam nhân khác nuôi con? Ngôn Hoan … Sao em lại không biết anh thích như vậy chứ? Nếu không, em sẽ sinh con cho anh? Nuôi con của mình không tốt hơn sao?”
Cô ấy cố ý kϊƈɦ thích Lâm Ngôn Hoan
Tôi ngứa răng …. Ngươi sinh sao? Ngươi có thể sinh được sao?
Cô ấy không hổ danh là nữ nhân cường mạnh, đã từng lừa dối rất nhiều nam nhân cùng cô ấy vào sinh ra tử, còn công phu nói dối quá lợi hại.
” …. Ngôn Hoan, em sẽ không quan tâm đến những chuyện này, em chỉ muốn làm vợ của anh, em chẳng sợ chỉ có danh phận, chỉ cần được gần gũi anh, có thể hàng ngày được ngóng trông anh đi làm về là được …..”
” Cho dù anh có yêu ai, anh ở bên ai, em cũng sẽ không quan tâm …. một nam nhân như anh, có bao nhiêu nữ nhân cũng là chuyện bình thường!”
Cô ấy nói năng nhẹ nhàng, duyên dáng, vừa biết mê hoặc, vừa biết yếu thế.
Hơn nữa, không chỉ nói, mà còn thực hành, âm thanh của quần áo cọ xát cơ hồ đã kϊƈɦ thích màng nhĩ.
Lâm Ngôn Hoan cư nhiên vẫn áp dụng thái độ mặc kệ
Tay hắn vẫn giữ lấy eo của Kỳ Khả Hân, những đường nét trêи khuôn mặt của hắn vẫn thờ ơ lạnh nhạt, nhưng cũng không ngăn cản được hành động của Kỳ Khả Hân đang đốt lửa trong lồng ngực hắn, thế nhưng hắn còn có ý định xem cô ấy biểu diễn tiếp
Cái này–
Tôi có chút lo lắng, Kỳ Khả Hân không thể chạm vào!
Mặc dù công chúa quỷ chỉ có một cái đầu, thân thể đều do quỷ khí tụ tập mà thành, tuy rằng không thể trực tiếp gây tổn thương cho Lâm Ngôn Hoan, nhưng cũng không thể đảm bảo cô ấy sẽ không hạ chú với hắn.
Hơn nữa, hơn nữa ….
Theo tôi, bảy phách trong thân thể của Kỳ Khả Hân đã bị tan hết, giờ chỉ còn là một cái xác sống mà thôi, như vậy, làm sao cô ấy có thể bạch bạch cùng Lâm Ngôn Hoan?
Trong đầu tôi hiện lên thi thể nữ nhân trong bình, chỉ là nghĩ đến động tác bạch bạch bạch liền cảm thấy buồn nôn.
Tiếng khoá kéo dài nhẹ nhàng vang lên, Kỳ Khả Hân cởi quần áo?
“Ngôn Hoan, anh đã từng ngủ với Mộ Tiểu Kiều chưa? Cô ta có hầu hạ anh không?”
“…” Lâm Ngôn Hoan không nói gì.
Tôi nghe được một tiếng cười khẽ.
Tiếng cười ấy là gì? Anh không thể phủ nhận một chút sao, Lâm công tử.
“Hay là anh thích nữ nhân trông mềm mại?” Cô ấy Vừa khiêu khích, vừa vuốt ve cổ áo sơ mi của Lâm Ngôn Hoan
Công chúa quỷ, không hổ danh là người có nhiều nam nhân, việc này cô ấy rất am hiểu, vừa dùng lời nói khiêu khích vừa kϊƈɦ thích khí huyết của nam nhân, cô ấy cởi quần áo, nâng một chân đặt lên đùi hắn.
Như một con rắn mẹ ranh mãnh.
“Mộ Tiểu Kiều có vẻ rất dịu dàng … hehe … cô ta như vậy, thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị thì được, còn lúc lên giường, không biết ai sẽ hầu hạ ai đâu, có lẽ phối hợp cô ta cũng chẳng biết? Ahhh ….”
Cô ấy lại bị siết eo thật chặt, thấp giọng kêu lên, sau đó nở nụ cười quyến rũ.
” Ngôn Hoan …. Đừng đứng ở chỗ này… Chẳng lẽ anh tính để em đứng hầu hạ anh sao? Hì hì…”
Cái này, cái này … Tại sao Lâm Ngôn Hoan vẫn chưa nói chuyện chính?
Chẳng nhẽ hắn tính toán muốn thân thiết với cô ấy.
Chúng tôi vẫn còn đang ở bên ngoài mà!
Thật xấu hổ, tôi có nên chờ chuyện xong rồi mới đến không?
Công chúa quỷ này có cái miệng thật rộng, cái hay thì không nói, toàn nói cái dở.
Mặc dù Lâm Ngôn Hoan không có ý định che giấu suy nghĩ của mình, hắn cũng đã giáp mặt biểu đạt tình cảm với tôi, nhưng từ khi tôi sinh hai đứa nhỏ ra, hắn cũng chưa từng có hành động quá mức.
Khắc hỉ phục lễ, hắn đã làm được đến cực hạn.
Nhưng không có nghĩa là người khác có thể lấy ra để đùa cợt hay trêu chọc hắn
Công chúa quỷ năm lần bảy lượt lấy tôi ra làm chuyện để nói, làm tôi tức giận đến đau cả gan, Lâm Ngôn Thấm trộm nắm lấy bàn tay của tôi, xốc váy lên, lấy ra một khẩu súng lục siêu nhỏ, cô ấy dùng khẩu hình nói:” đạn cao su, có thể cho cô ấy một phát được không?”
Đầu tôi đầy chấm đen, cô ấy đã theo anh tôi học hư rồi sao.
Đạn cao su không thể làm bậy, không cẩn thận cũng sẽ giết chết người.
Hơn nữa, nếu công chúa quỷ rời khỏi thân thể của Kỳ Khả Hân, tạo ra ảo ảnh là chúng tôi giết chết Kỳ Khả Hân, thì Lâm Gia sẽ phải giải thích thế nào.
Lâm Ngôn Thấm không hiểu hết những nội tình bên trong, tôi sợ cô ấy vì bốc đồng sẽ nổ súng, — hơn nữa tôi còn nghe nói thiện xạ của cô ấy rất tốt
Nên tôi lắc đầu nguầy nguậy ra hiệu không được bắn, cô ấy bĩu môi, vẻ mặt không vui.
Quần áo của Kỳ Khả Hân sau cánh cửa đã được cởi rơi trêи mặt đất.
Cô ấy vừa rêи rỉ vừa trêu chọc Lâm Ngôn Hoan, Lâm Ngôn Hoan vừa nhéo eo cô ấy, vừa nhàn nhạt nói: ” Gần đây cô rất thích kết giao với phu nhân của các quan chức nhỉ!”
“Hừm… Chuyện này có gì sao? Cuộc sống của em một ngày rất nhàm chán…”
“Nhàm chán? Tôi nghe nói cô đã dỗ dành mấy vị phu nhân này rất tốt!”
“Hì hì… Đây cũng là vì muốn giúp anh hỏi thăm tin tức.”
“Hừm, vậy cô cũng thật là giỏi ….. Vừa kiếm tiền, vừa ngụy trang dưới bỏ bọc của tôi!”
Động tác của Kỳ Khả Hân dừng một chút, cô ấy đang định ngồi xổm xuống hầu hạ Lâm Ngôn Hoan, nhưng khi những lời này nói ra, vẻ mặt lập tức lạnh đi rất nhiều.
Tiếng chuông báo động trong lòng tôi vang lên–
Mộ Vãn Thần nói trong thôn trại của cô ấy ở lưu vực sông Mật Giang, có một số súng ống đạn dược, có nghĩa, cô ấy đã chuẩn bị rất nhiều, đây là muốn trở mặt sao?
Tôi có chút kìm nén không được — lo lắng cô ấy sẽ làm tổn thương Lâm Ngôn Hoan
Liền lấy ra Tím Tiêu Như Ý, cùng phù chú phá ma rồi lao vào, trêи người Kỳ Khả Hân không còn cái gì, chỉ còn duy nhất một chiếc quần con, cô ấy nhìn thấy tôi, trong nháy mắt hét lên:” Ngôn Hoan …. Có người ….. “
Hừ! Diễn quá đạt rồi.
Lá phù chú phá ma kia là đồ vật nằm trong bộ sưu tập của Thẩm Gia, nói chung, màu sắc của giấy làm bùa là màu vàng, đây là màu phổ biến nhất đối với đại chúng, nhưng thật ra không chỉ có màu vàng.
Lá phù này được vẽ trêи giấy đan sa màu đỏ, chủ yếu là tùy theo đạo hạnh của pháp sư sử dụng, trong Thẩm Gia, chưa có ai dùng đến lá phù màu đỏ này, tôi cảm thấy rất lãng phí, cho nên cầm lấy, tiêu dùng cho bớt đi.
( Đúng là anh nào em đấy)
Ai ngờ lá phù này dán lên trán Kỳ Khả Hân, cô ấy đột nhiên hét lên một tiếng, rồi cả người thẳng tắp ngã xuống mặt đất!
Không phải chứ … Lá phù này cộng với tôi bấm tay niệm thần chú kim châm, có uy lực như vậy sao?
Xuy xuy hai tiếng thanh âm nho nhỏ vang lên từ người của Kỳ Khả Hân, đôi tay, khuôn mặt của cô ấy trở nên khô quắt, ngũ quan được bảo phủ một đoàn không khí màu đen.
” Mộ, Tiểu, Kiều!” Cô ấy đột nhiên mở mắt, nở ra một nụ cười kỳ quái: “ Ngươi, rốt cuộc …. Muốn phá chuyện tốt của ta đến bao giờ.!”
” Chuyện tốt? Chả nhẽ quỷ hồn cũng khát khao khó nhịn? Ngươi đi tìm nam nhân khác đi, Lâm Ngôn Hoan là bằng hữu của ta, ta không thể để ngươi có ý với hắn được!”
” hahaha ….” Cô ấy bật ra một trận cười ma quái, mấy ngày nay cô ấy đã nhanh chóng rơi vào con đường tà đạo, khuôn mặt của Kỳ Khả Hân bỗng trở nên giống như hành thi vậy.
Lâm Ngôn Hoan nhìn cảnh tượng trước mắt, cười khổ: “Tiểu Kiều, cô không thể kiên nhẫn hơn được sao? Chờ đến khi tôi đem cô ấy lên giường rồi trói lại?”
TÔI……
“… Tôi thật xin lỗi! Tôi đã không để anh và cô ấy cọ xát nhiều hơn!”