Căn nhà của Hứa Mặc Hàn nơi nào cũng đều rất chú ý đến cách ba trí, quản gia vừa đi cùng tôi đến từng căn phòng vừa giải thích với tôi: "Trước khi thiếu gia nhà chúng tôi đến đây ở, Từ tiểu thư đã mời Tề đại sư đến xem phong thủy, những cách bày trí này cũng là Tề đại sư chỉ điểm, còn Từ tiểu thư đã ba trí.”
Tôi khẽ nhíu mày, những chuyện này liên quan gì đến tôi?
Quản gia mở cửa phòng ra, bên trong ba trí vô cùng xa hoa, ông ta cười nói: “Đây là phòng khách... Từ tiểu thư mỗi lần tới đây, đều ở đây, cô ấy rất thích cách bày trí trong căn phòng này."
Tôi phát giác ra quản gia đang muốn nói tin tức gì đó cho tôi.
Vậy nên chột dạ hỏi: “Này chú, danh tiếng của Tề đại sư cháu có nghe qua rồi, nhưng Từ tiểu thư là..."
Quản gia mỉm cười trả lời: “Từ tiểu thư là thiên kim tiểu thư của Từ bí thư."
Từ bí thư? Tôi không bao giờ xem tin tức, cũng không biết bí thư tỉnh bây giờ họ Từ.
Thì ra là thiên kim tiểu thư của quan lớn địa phương, nếu đã gọi là Từ tiểu thư, vậy có lẽ không phải vợ của Hứa Mặc Hàn chứ? "Từ tiểu thư có quan hệ gì với thiếu gia nhà chú? Bạn gái sao?" Tôi khẽ hỏi.
Quản gia hờ hững trả lời: “Cô ta thì là ai chứ, nếu được thiếu gia nói mới được coi như là vậy, có điều bây giờ cô ta là phụ nữ thường xuyên xuất hiện bên cạnh thiếu gia, thỉnh thoảng cũng sẽ qua đêm ở đây."
Tim tôi đập thình thịch, cuộc sống của mấy người giàu có đúng là phiền phức, quan hệ cũng không rõ ràng.
Nếu Từ tiểu thư đó là bạn gái của Hứa Mặc Hàn, còn mời Tề đại sư đến xem nhà, nếu như tôi chỉ ra có nơi nào không tốt, không phải là định tội hai nhân vật có máu mặt đó sao?
Tôi chán nản, đặt la bàn xuống, năm triệu này đúng là không dễ kiếm mà.
Quản gia thấy tôi đã hiểu ra mọi chuyện, cười nói: "Quan tiểu thư quả nhiên là người thông minh, chẳng trách thiếu gia mới gặp cô mà đã coi như quen biết cô đã lâu, tin tưởng cô như vậy.”
Ông già này có ý gì chứ, nói giống như tôi có ý lừa dối để có được sự tin tưởng của Hứa Mặc Hàn vậy.
Nói chuyện với mấy người này đúng là mệt mỏi!
Nhưng mà Hứa Mặc Hàn vẫn đang đợi kết luận của tôi, nếu như tôi đi xem một vòng, cũng không tìm ra vấn đề gì, vậy anh ta mời tôi đến làm gì? Nếu như tôi không nói ra được mấy vấn đề, nhà chúng tôi sau này còn có thể làm ăn kiểu gì?
Bất lực, tôi vẫn nhấc la bàn lên, nói với quản gia: “Cảm ơn những chỉ điểm của chú, tôi biết làm thế nào rồi."
Quản gia khẽ cười gật đầu nói: "Quan tiểu thư, thiếu gia nhà chúng tôi tin tưởng cô, những gì cô cần nói vẫn nên nói, tôi nhắc nhở cô, chỉ là hy vọng khi cô nói phải chú ý một chút, cố gắng đừng có..."
Cố gắng không đắc tội đến người nằm chung giường cùng Hứa Mặc Hàn sao?
Tôi âm thầm khinh bỉ, cầm bản vẽ của biệt thự, lấy điện thoại chụp lại.
Bây giờ có rất nhiều phần mềm dễ học, đa số đều rất không ổn định, nhưng cũng có một vài công năng cũng rất có tác dụng, ví dụ như có thể nhanh chóng nhìn thấy sao băng cửu cung trong năm nay.
Nhìn vào bức phác họa căn nhà, tôi đại khái có thể biết được nơi khiến cho Hứa Mặc Hàn thấy có gì đó không đúng. Trước mặt quản gia, tôi cũng không tiện nói gì, chỉ cất la bàn để rồi đi xuống nhà.
Hứa Mặc Hàn và anh tôi ngồi ở trong phòng trà nói chuyện, nhìn thấy tôi đi xuống, anh ta đứng lên nói: “Quan tiểu thư, đều đã xem hết rồi chứ?”
Tôi gật đầu: “Đều xem cả rồi, trừ phòng làm việc của anh, tôi đều đã xem hết cả, chú quản gia đã đi cùng tôi, nói với tôi một vài chuyện ở căn nhà này."
Tôi ra hiệu ánh mắt với Hứa Mặc Hàn, để anh ta tự hiểu ra - nếu như anh ta không phải đồ ngốc, có thể sẽ nhận ra tôi đang không vui.
Quả nhiên, sau khi anh ta mời tôi ngồi xuống liền nói quản gia đi mất, ba chúng tôi ngồi ở trong phòng trà. "Quan tiểu thư có gì cứ nói thắng ra." Gương mặt của Hứa Mặc Hàn cũng không có chút biểu cảm gì. “Tôi không giỏi nói chuyện, nếu như có gì phạm phải cấm kỵ, mong Hứa tiên sinh nói ra - căn nhà của anh có hai nơi có vấn đề... thật ra cũng không tính là vấn đề gì, đối với người khác có lẽ là chuyện tốt, nhưng đối với anh chưa chắc là tốt." Tôi nhìn ánh mắt của anh ta, suy đoán cảm xúc của anh ta. “Nói đi, không cần khách sáo với tôi." "Quản gia nói có một căn phòng khách có chút đặc biệt, vị tiểu thư họ Từ thỉnh thoảng qua đêm ở đó... Tôi nhìn qua, ba trí trong căn phòng đó là hoa đào, màu sắc ấm, ánh đèn dịu nhẹ, giường có chỗ dựa, trên đầu còn có khăn che hình tròn, trên cửa sổ còn có bể cá hình tròn, có hai con cá đang bơi trong nước, còn có một hộp phát nhạc... hừm, những thứ này đều là cái..." "Cái nào?" Giọng nói của Hứa Mặc Hàn bình tĩnh mà lạnh giá.
Tôi có chút ngại ngùng, một người con gái mới mười tám mười chín tuổi như tôi, nói những chuyện này với người đàn ông đã gần ba mươi, có phải không được hay lắm? "Ấy dà, Thanh Tiêu nhà tôi da mặt mỏng, để tôi nói đi: cách ba trí này chính là kích thích dục vọng, giường dựa vào tường, ổn định, khăn che hình tròn và những vật có hình tròn đó đều có ẩn ý, hơn nữa khăn che cũng tăng thêm hứng thú, trong cái bể cá hình tròn có hai con cá, cũng là cá và nước hòa quyện vào nhau, có nghĩa bơi tuần hoàn lặp đi lặp lại, muốn ngừng mà cũng không được, Thanh Tiêu, anh nói như vậy có đúng không?"
Tôi gật đầu với anh tôi, anh ấy cười hì hì dựa người vào ghế nói: “Hứa tiên sinh, xem ra Từ tiểu thư rất hiểu những chuyện trong nghề này, còn mời đại sư đến xem ba trí trong nhà nữa chứ."
Hứa Mặc Hàn vẫn giữ vẻ mặt lạnh giá, có điều tôi cũng có thể nhìn thấy một chút không vui trong ánh mắt của anh ta.
Xì, cũng không biết là bực tức với tâm tư của cô Từ tiểu thư đó, hay là ghét anh tôi nói chuyện quá thẳng thắn.
Cô Từ tiểu thư đó chắc chắn rất muốn đu bám theo Hứa Mặc Hàn, nói không chừng còn muốn kiếm đứa con, có điều cũng chưa dám thực hiện mà thôi... ý đồ như vậy cũng quá rõ ràng rồi. "Quan tiểu thư, còn có gì nữa?" Hứa Mặc Hàn nhìn tôi hỏi. “À... phòng làm việc của anh tôi chưa xem qua, có điều phòng làm việc vừa đúng là vị trí ngũ hoàng tai tinh của năm nay, anh chú ý một vài điều là được rồi, để tôi viết lại cho anh..."
Tôi đưa tờ giấy mà tôi viết lại cho anh ta, bên trên ghi rõ: “Kiêng màu đỏ màu vàng, kiêng động thổ, nuôi cá, thực vật dưới nước, và ngồi trong phòng quá lâu." "Hứa tiên sinh, anh phải chú ý cẩn thận yết hầu và dạ dày không thoải mái, có thể dùng chút đồ để hóa giải, trong cửa tiệm chúng tôi, có một ít hàng thật, anh có thể tới xem.”
Hứa Mặc Hàn nhìn vào những gì mà tôi viết, gật đầu nói: “Được... có điều kiêng động thổ, thì có phạm vi không? Là chỉnh sửa xây dựng hay là...” “Cái gì cũng không được." Tôi lắc đầu nói: “Cho dù làm cái lỗ hổng trên tường, hay đóng cây định cũng không được.”
Anh ta nhíu mày lại, trầm giọng nói: “Gần đây phòng làm việc đang lắp những hệ thống chống trộm và giám sát, sẽ không tránh được những việc như vậy.”
Tôi bĩu môi, dù sao đi nữa những chuyện nên nói tôi cũng đã nói cả rồi, nếu như anh ta muốn làm gì thì là chuyện của anh ta.
Tôi đã đánh quá thấp về những tranh đấu âm thầm của mấy người có tiền này rồi, tôi nói những điều này với Hứa Mặc Hàn chưa được bao lâu, thì có một chiếc xe sang trọng đứng ở nơi trường học chặn tôi lại.
Tài xế và vệ sĩ đều chặn tôi lại, cửa sau mở ra, một người phụ nữ mặc áo gió màu nâu nhạt, buộc nửa tóc trên từ trên xe bước xuống. "Cô chính là Quan Thanh Tiêu?” Cô ta lạnh nhạt nhìn tôi.
Tôi lùi sau một bước, gật đầu nói: “Cô là ai?"
Cô ta cười lạnh lùng, giơ tay tát lên mặt tôi!
May mà tôi đã né đi được, hỏi: "Cô là người điên ở đâu đến vậy, tôi quen cô sao? Nhấc tay lên đã muốn đánh người!"