Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 321





” Em cho rằng anh rất ngu xuẩn sao? Còn ngại tư đồ gia chưa đủ hận chúng ta phải không? Tiểu kiều, em học hư rồi hả”.

Anh tôi một bộ cự tuyệt, đưa ra ranh giới rõ ràng.
Kỳ thật, tôi cũng có một chút tâm tư muốn vui đùa, ai kêu anh tôi bất kể có đối mặt với chuyện gì, cũng sẽ có một bộ dáng thành thạo, tôi còn chưa bao giờ thấy qua bộ dáng co quắp lo lắng của anh ấy.
Tôi cũng muốn biết anh tôi có thẹn thùng hay không…..

Đỏ mặt là điều không thể
Anh tôi đỏ mặt mới lạ đấy.
Trong lúc chúng tôi đang nói chuyện với nhau, có một vài người mặc trang phục huyền sắc kiểu trung quốc, lặng lẽ đứng ở cửa bữa tiếc, một vài người trong số đó liếc nhìn chúng tôi.
Lòng tôi cảnh giác ngay lập tức — đây là muốn làm gì?
” Anh, những người này…..


Hình như là người của tư đồ gia”.

Tôi nhỏ giọng nói với anh tôi.
Anh tôi ngồi thẳng người, nghiêng đầu hỏi:” tiểu kiều, em muốn đi toilet à?”
Tôi nhanh chóng gật đầu, anh liền đứng dậy kéo tôi, nói với phục vụ phía sau:” nhường một chút”
Chúng tôi vừa mới chuẩn bị bước đi, liền nhìn thấy tư đồ hội trưởng đứng lên, chắp tay với những người đang ngồi ở đây nói:” các vị đạo hữu, chúng ta hẳn là biết sự tình của Thông Huyền Sẽ…… Đây là bần đạo đang cố gắng vì vãn bối trong nhóm cung cấp kinh nghiệm rèn luyện thân thể, nhờ đạo trưởng Lăng Hư Tử, Viên Tuệ đại sư, còn có Mã Lão Thái không ngại cực khổ, thay phiên nhau chủ trì, và thiết lập hình mẫu cho những người trẻ tuổi, …… Chỉ có một số gia tộc hành xử khác người, không chỉ không giao tiếp thân thiện, còn hùng hổ doạ người, thậm chí là đả thương người đoạt bảo vật”
Đả thương người đoạt bảo vật? Đây chính là hành vi mà nhưng nhân sĩ chính phái coi thường nhất.
Lập tức có người hỏi lại:” tư đồ hội trưởng ngài không ngại thì nói thẳng ra là ai, chúng ta còn đề phòng bọn đồ đệ đạo chích này!”.
” Là, đầu năm nay còn đả thương người để đoạt bảo vật, nhất định là tà ma ngoại đạo”
” Mấy ngày trước ta nghe nói một đạo quán ở phía bắc bị người ta phá phách cướp bóc, bởi vì đạo quán có một số pháp khí nhiều năm tuổi, bị người tham tài đến cướp đoạt, thời đại mạt pháp, chính là thói đời ngày sau, nhân tâm không phải là cổ xưa”.

” Tư đồ hội trưởng, người đó rốt cuộc là ai? Đối với hành vi ác liệt này, từ trước đến nay đều là kẻ thù chung của chúng ta”
Lòng tôi ẩn ẩn có cảm giác không ổn, tư đồ lão đông tây chả nhẽ muốn cắn ngược lại chúng tôi?
Anh tôi bị hai bộ đồ đen của tư đồ gia ngăn lại, tư đồ lão đông tây cười lạnh nói:” ta còn nói chưa xong, hai nhân tài mới xuất hiện của Mộ Gia muốn đi đâu?”
Quả nhiên là nhằm vào chúng tôi!.
” Không biết tư đồ hội trưởng muốn nói cái gì?” Anh tôi cười khẩy.
Sắc mặt của thẩm lão thái thật khó coi, giống như có vẻ hơi lạ khi tư đồ lão đông tây muốn làm khó chúng tôi, lại có chút do dự có nên giúp chúng tôi giải vây.
Lâm ngôn thấm kinh ngạc nhìn chúng tôi, lại nhìn về phía tư đồ lão đông tây, nhịn không được mà mở miệng nói:” tư đồ bá bá, mộ vân phàm, và mộ tiểu kiều là khách do ta mời đến, ngài…..”
” Lâm tiểu thư, đừng để bị hai người này lừa!” Tư đồ lão đông tay cười lạnh nói:” mộ vân phàm tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng hắn là nhân vật tàn nhẫn trong số bạn cùng lứa tuổi, đầu óc quang minh, mặt phúc hậu, tâm đen tối! Nếu không mộ lão gia cũng sẽ không giao quyền cho hắn, ta nghe nói hắn cải chính mộ gia rất có thủ đoạn, ngay cả một vài gia gia cũng không phải là đối thủ của hắn,tiểu tử không hiểu tôn ti trật tự như vậy, sao lại là một người tốt được”
Hắn ngó đến người tôi, hai ánh mắt dấu diếm lưỡi đao tàn nhẫn:” còn mộ tiểu kiều, thậm chí còn đáng sợ, ta tin rằng mọi người đều biết chuyện của cô ta, sau khi vạn quỷ sào huyệt của làng hoàng đạo bị phá tan, cô ta biến mất một thời gian, sau đó đột nhiên xuất hiện…..

Cái này một phàm nhân có thể làm được sao? Không biết cô ta mê hoặc tôn thần như thế nào, bên ngoài trông rất thuần khiết vô hại, nhưng bên trong lại tàn nhẫn vô tình”.

” Ta nhờ Lưu đạo hữu trông chừng một pháp khí, cư nhiên còn bị cô ta cướp đi, còn đánh lưu đạo hữu trọng thương — hỏng một cái thận, ruột cũng bị đâm thủng, lúc này vẫn đang ở bệnh viện quan sát ICU, hai vị tiểu hữu của mộ gia, tuổi còn trẻ nhưng lại đem sự tàn nhẫn lúc còn trẻ của mộ lão gia học hết mười phần”
Hắn rũ ánh mắt ngạo khí nhìn chúng tôi, nhìn bộ đồ đen của tư đồ gia ngoắc ngón tay:” ta là hội trưởng, cũng là một trong những người sáng lập ra Thông Huyền Sẽ, cần phải có một lời giải thích đối với sư môn của lưu đạo hữu, hai người này ta mang đi trước, đưa đến sư môn của lưu đạo hữu, tự mình đi bái sư môn nhận sai, người trẻ tuổi nên dừng lại trước vực, quay đầu là bờ”
Hắn nói như vậy, mọi người liên tiếp thi nhau gật đầu, những bộ đồ đen của tư đồ gia bao vây chúng tôi.
Đây là tình huống gì? Phải để nhiều người như vậy tấn công chúng tôi? Còn cho là hợp tình hợp lý?
Hắn nói những lời này chẳng phải để vòng tròn cô lập Mộ Gia của chúng tôi sao, không ai dám đứng ra nói một câu công bằng sao?
” Lão tông tây, ngươi cắn ngược chúng ta một cái, bản lĩnh rất lợi hại! Ngươi giấu tín vật của Tôn Phần, mưu toan âm dương hai giới, còn dám nói chúng ta đả thương người chiếm bảo vật”.

Anh tôi nhíu mày trả lời.
Lão đông tây kia cười lạnh hai tiếng:”…..

Người thiếu niên chú ý khẩu nghiệp, lão phu là phàm nhân, sao có thể tiếp xúc đến tín vật của tôn thần? Huống chi bản thân còn là người tu đạo, lại may mắn được làm hội trưởng, phối hợp với sơn môn thiên hạ, sao lại có thể mưu toan làm điên đảo hai giới âm dương?”
Lão đông tây này! Về mồm mép chúng tôi không thể so với hắn, hắn không sợ thanh quy giới luật, bởi vì hắn căn bản không phải là một người bình thường.
Thẩm lão thái nhíu mày nói:” tư đồ đạo hữu, hai đứa nhỏ này đã làm gì? Ngươi có thể nói rõ hơn không?”

Tư đồ lão đông tây hơi gật đầu nói:” thẩm đạo hữu, ngươi là ngón tay cái trong vòng tròn, hẳn là biết việc hành vi đương kim thế đạo đả thương người chiếm bảo vật ác liệt đến mức nào, vị mộ tiểu kiều này, ỷ vào thân phận đặc biệt, sử dụng khổ hình quỷ sai làm tổn thương phách của lưu đạo hữu, khiến lưu đạo hữu bị thương nghiêm trọng, suýt nữa đi đời, nhưng lưu đạo hữu không có liên quan đến bọn họ, xuống tay nặng như vậy, chỉ vì lưu đạo hữu một bảo vệ một pháp khí?”
” Ngươi nói bậy!” Tôi lướt qua vai anh tôi, nhịn không được mắng:” ngươi lật ngược phải trái, mạnh mẽ cướp đi tín vật của tôn thần, còn tự mình đem đi giấu, mưu đồ gây rối, thẩm lão thái, bà biết danh chương là anh ấy cho tôi mà…….”
Thẩm lão thái giơ tay, ý bảo tôi đừng nói ra danh tính của Tôn thần.
Có một số việc là cấm kỵ.
Ngay cả khi những người trong vòng biết rõ, đại khái là đoán được từ ” anh ấy ” trong miệng tôi là ai, nhưng lại không thể nói ra.
Tôn thần mang danh chương thần chức đưa cho một phàm nhân, điều này dường như là một trò cười, đại khái là kéo thấp địa vị cao thượng của tôn thần tiên gia.
Tư đồ lão đông tây cười nói:” thẩm đạo hữu, ta biết nhà ngươi và hai tiểu hữu này có mối quan hệ sâu sa, nhưng ra tay chiếm đoạt bảo vật, lại làm thương đồng đạo, dù sao cũng là điều tối kỵ trong vòng tròn, phải đi sư môn của đối phương giải thích, đây là quy củ, không thể làm loạn”.
Những người muốn lấy lòng tư đồ gia lập tức đồng ý, những người này ngày thường không dám chống lại thẩm gia, lúc này, cuối cùng cũng đã tìm được cách trút giận.
Anh tôi âm trầm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào lâm ngôn thấm, lâm ngôn thấm luống cuống, vội vàng đứng dậy, không cẩn thận vô tình làm đổ cái ly……
Ly rượu đập vào đĩa sứ xương xanh trắng, phát ra âm thanh thanh thúy lại đột ngột
Bữa tiệc nhỏ yên tĩnh trong giây lát, tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về phía cô ấy, cô ấy lo lắng đến sắc mặt trắng bệch, thấp giọng giải thích:” tư đồ bá bá, tiểu kiều sao có thể đả thương người, cô ấy là thai phụ, cô ấy…..”
———————.