Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 367





Biểu cảm của thẩm thanh nhụy thay đổi, gầm nhẹ nói:” ngươi điên rồi sao? Ra khỏi đây? Ra khỏi đây ai sẽ duy trì pháp trận?”.
“… Nhanh lên.” Tôi không muốn tranh luận với cô ta quá nhiều.
” Người ở đây hầu hết đều là người tinh anh của thẩm gia và thanh ngọc đạo quán, không có bọn họ biết chấn áp đoạn gỗ tà ác kia như thế nào? Ngươi còn không biết chỗ này sẽ vươn ra thứ gì đâu”?
” Ta biết, đã gặp hai lần”.

Tôi nhìn cô ta nhắc lại lần nữa:” thẩm thanh nhụy, đừng trậm trễ thời cơ.”
Cô ta nhẫn nhịn, cuối cùng cũng thoả hiệp:” ta không thể di chuyển…..

Những người khác ra ngoài, ta có thể làm cho không gian chậm rãi mở ra, nếu không đầu lưỡi của thi ma vọt mạnh ra, ngươi phản ứng không kịp sẽ xong đời! Ta không tin tưởng ngươi”
” …..

Được rồi, tùy ngươi, nếu ta cùng ngươi tách ra, ngươi đừng trách ta”.

Tôi rất mệt mỏi khi nói chuyện với cô ta, cô ta cứ làm những gì cô ta thích, nhưng đừng chậm chễ chính sự.
Tiếng sấm rền rũ vang lên trêи đỉnh trời, chấn đến gạch ngói ẩn ẩn rung chuyển.
Giang khởi vân cách tôi không xa, một tay nhéo Kiếm Quyết, một tay cầm trường kiếm hư ảo.
Tất ra mọi người đã lui hết ra ngoài, thẩm thanh nhụy quay lưng về phía tôi, ngồi trước đoạn gỗ tà ác kia bấm tay niệm thần chú
Giang khởi vân chuẩn bị động thủ, thẩm thanh nhụy đột nhiên nói:” đế quân đại nhân, ngài ở đây sao?”
Thần kinh căng thẳng của tôi bị cô ta quấy nhiễu, nhịn không được mà quay đầu nhìn giang khởi vân.
Thời điểm mấu chốt này, cô ta sẽ nói cái gì?
” Ngài thật sự thích mộ tiểu kiều sao?” Thẩm thanh nhụy lẩm bẩm hỏi.
“…..


Ngài cái gì cũng cho cô ta, cái gì cũng dạy cô ta…..

Cô ta có cái gì tốt? Chỉ là một phàm nhân mà thôi”.
Lỗ đen trước mặt cô ta càng lúc càng lớn, từng luồng khí đen phun trào ra ngoài, thi ma đang tiến đến cận kề vết nứt.
Giang khởi vân cau mày, quát lớn:” câm miệng…..”
Vừa dứt lời, một đầu lưỡi như cóc bắt duồi bật khỏi vết nứt lao ra
Ngay lúc đó, tôi đột nhiên hiểu, mục đích kéo dài thời gian của cô ta là gì
Cô ta muốn đặt cược lòng từ bi của giang khởi vân.
Hẳn là muốn giang khởi vân nhìn cô ta gặp nguy hiểm, hoặc lại lần nữa từ bi cứu cô ta, hoặc tận mắt nhìn thấy cô ta chết.
Có tiếng sấm lớn vang lên, một tia chớp chia đôi đỉnh chóp Thiên Đạo, những đám mây đen dày đặc ở trêи trời tạo thành lốc xoáy
Tôi chưa bao giờ nghĩ, động tác di chuyển của tôi lại nhanh như vậy
Chẳng mấy chốc, tâm tôi tùy ý theo chuyển động, trong tích tắc có thể huy kiếm phong chặt đứt lưỡi thi ma.
Cũng chặt đứt suy nghĩ xằng bậy của cô ta.
Cô ta kinh ngạc nhìn máu đen phun ra, tưởng giang khởi vân cứu mình, nhưng khi thấy rõ tôi, nụ cười tươi trêи mặt cô ta lập tức ngưng tụ lại.
Tôi liếc nhìn cô ta một cái, giang khởi vân sẽ cứu ngươi, nhưng ta sẽ không để ngươi có cơ hội nhận được sự từ bi của anh ấy
” Tiểu kiều,”.

Giọng nói của giang khởi vân vang lên, bốn phía tám hướng trêи không trung bay ra vô số xiềng xích, khiến tôi nghiêng đầu né tránh, thuận tiện kéo cô ta ra ngoài.
” Đế quân đại nhân”.

Cô ta nhìn xung quanh.
Giang khởi vân lạnh lùng nói:” cút đi, đừng làm vướng bận”

Cô ta bất động đứng đó, tôi không muốn quan tâm, nhưng lại sợ cô ta sẽ gây rắc rối, đành dùng sức kéo cô ta ra khỏi cửa, dặn dò anh tôi:” anh, tránh xa ra một chút”
Ở Thiên Điện có Lục Đinh Lục Giáp, Du Thần Ngày Đêm, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Hắc Bạch Vô Thường, cùng với Quỷ Môn Quan khổng lồ trêи núi Độ Sóc
” Kéo! Lần này nhất định không được buông tha nó”.

Giang khởi vân lộ ra thần sắc lạnh lùng tàn nhẫn.
Anh ấy siết chặt cổ tay tôi để tôi đứng cạnh anh ấy, thấp giọng nói:” Tím Tiêu Như Ý là một pháp khí thượng phẩm của Ứng Nguyên Phủ, em phải sử dụng cho tốt…..

Chờ cái ngu xuẩn kia lộ đầu ra, em ngay lập tức dùng bảo cáo Thỉnh Lôi Tổ, để giáng xuống một Lôi Tiêm “
” Em không biết làm thế nào để thỉnh Lôi Tiêm …” Tôi xấu hổ nhìn anh ấy
Biểu tình lạnh băng của anh ấy hơi hoà hoãn đi một chút, khoé miệng gợn lên một ý cười:” em không biết cũng không sao …..

Nhưng đại tôn thần biết, chỉ cần em chăm chú niệm bảo cáo là được…..

Nhớ kỹ tâm không được có tạp niệm”
Tôi lẩm bẩm:” tạp niệm của em là anh…… Chỉ có niệm bảo cáo của anh em mới có tạp niệm”
Anh ấy khẽ cười hai tiếng.
Trước mắt tôi sương đen tràn ngập, tà khí tận trời, thiên điện trống trải cao lớn, đang lung lay muốn sụp đổ.
Anh ấy vẫn như vậy, vẫn bộ dáng bễ nghễ thờ ơ.
Khi đối mặt với thi ma, anh ấy lại có bộ dáng lạnh lùng tàn nhẫn, quay đầu lại đối với tôi lại như mưa thuận gió hoà.
Tôi nhịn không được mà cắn môi, dùng cảm xúc đau đớn để ép tinh thần tập trung
Không có gì để mất, không có gì để mất…..


Tôi không thể bỏ qua cơ hội…..
Anh ấy từng nói:” tiểu kiều, có lẽ ta sẽ mượn sức mạnh của em”
Anh ấy không biết, khi đó trong đáy lòng tôi kinh ngạc và phấn khích thế nào đâu.
Cho nên, ở thời điểm khẩn trương như thế này, khởi vân, cầu xin anh đừng nhìn em như vậy
Không cần phải dùng ánh mắt sủng nịnh cổ vũ.
Không cần vì tôi mà gợi lên một nụ cười ôn nhu dịu dàng
TÔI……
Tôi sẽ rơi vào tâm ma của anh ấy

Tiếng sấm càng lúc càng mạnh hơn, những đám mây trêи trời càng lúc càng dày, cơn gió trêи bầu trời đều mang theo một hơi thở chết chóc
Giang khởi vân bấm tay niệm thần chú, ánh sáng phá vỡ màn sương đen dày đặc, tôi nhìn thấy một nửa cái đầu bị kéo ra khỏi lỗ đen.
Căng phồng, trụi lủi, làn da sủi bọt, không có lông mày, một tròng mắt khổng lồ ục ục nhìn xung quanh.
Quái vật như vậy, tà đạo sử dụng có lợi ích gì?
Nó không nghe mệnh lệnh, không thể khống chế, một con vật như vậy nuôi dưỡng thật lao lực, còn phải giấu trong không gian bí mật, cuối cùng lại không thể kiểm soát ……
Hắn lấy nó để làm cái gì? Làm thức ăn? Dùng để tiêu thụ chúng tôi? Hay dùng để làm chúng tôi sợ hãi?
Giang khởi vân bay lơ lửng giữa không trung, đôi tay ngưng tụ, lại ẩn ẩn khẽ động ở cổ tay áo, vạt áo phiêu phiêu, mặc phát khẽ nhô lên
” Mộ tiểu kiều”.

Anh ấy gọi tôi.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn anh ấy, anh ấy nhàn nhạt cười nói:” …..

Lôi Tiêm cơ hội chỉ có một lần, có thể đem thứ ngu xuẩn này hủy thành cái dạng gì, đều ở em”.
Ở tôi! Cái này có phải là áp lực quá lớn không?
” Em…..”
“Ít nhất, em cũng để cho ta hủy hoại cái mồm của nó đi chứ”.


Anh ấy khẽ cười.
Được được….

Cái này không quá khó, nếu không có cái mồm há ra, để xem nó ăn như thế nào!
Tôi bấm tay niệm thần chú, đem Tím Tiêu Như Ý đặt ở giữa hai tay, dùng ngón cái giữ chặt.
Lôi Tổ đại tôn thần ….

Ngàn vạn lần ngài hãy bố thí pháp lực cho ta ….
Giọng nói của bạch vô thường đột nhiên vang lên:” đế quân đại nhân, thứ ngu xuẩn này hình như phía sau có xiềng xích khoá trụ…… Khoá liên đều đã móc vào da thịt, trực tiếp chặt đứt cổ là được….”
” Ừ”.

Giang khởi vân khẽ nâng trường kiếm lên, nội tức ẩn dấu trong kiếm phong.
Tôi đọc xong câu bảo cáo cuối cùng, một tia chớp thật lớn giáng xuống những đám mây đen trêи trời.
Toàn bộ nóc nhà của thiên điện đều bị phá hỏng.
Ở khắp nơi gạch ngói bụi bặm bay ra, tôi nhìn thấy nửa đầu của thi ma bị tia chớp kia đánh tách, máu đen chảy ra, cư nhiên không có óc! Chỉ có vô số thịt nát, xương cốt, đầu người lông tóc chưa được tiêu hoá…… Nhét đầy thân thể của nó.
Máu đen chảy ra, thịt nát bay loạn, giang khởi vân vung kiếm bổ xuống một đao, một nửa bên đầu còn lại của thi ma bị chắt xuống giống như bổ dưa hấu
Nôn….

Tôi nhìn vào chỗ thịt nát khổng lồ màu đen kia, nhịn không được che miệng, lui vào trong góc.
Hình ảnh này, với tôi mà nói…….

Quả thật rất đáng sợ.
Không sao chứ? Tôi đang muốn mở cửa nói cho anh tôi biết, đột nhiên cổ chân bị một thứ gì đó hung hăng hút tôi đi……
Dịch: fb vi vu
———————.