Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 391





Lâm Ngôn Thấm có chút lo lắng, cô ấy sợ tôi và lâm ngôn hoan chỉ vì như vậy mà trở mặt với nhau
” Tiểu Kiều….

Có phải cô đang tức giận không? Để tôi nói với anh tôi trước, chờ cô khoẻ lại, tôi sẽ nói anh tôi đến tìm cô, được không?” Lâm ngôn thấm cầm điện thoại cẩn thận hỏi
” Không cần chờ, trực tiếp nói, hắn bận rộn như vậy, đừng làm chậm trễ thời gian của hắn”.

Tôi nghiêm túc nói
Lâm ngôn thấm nghe được lời này, càng lo lắng hơn.
Tôi biết cô ấy đang lo lắng điều gì – mối quan hệ giữa cô ấy và anh trai tôi vừa mới được cải thiện, thái độ của anh tôi đối với cô ấy đã dịu dàng hơn rất nhiều, cô ấy lo lắng tôi và lâm ngôn hoan sẽ hận thù nhau, Điều này sẽ ảnh hưởng đến thái độ của anh tôi đối với cô ấy
” Lâm tiểu thư, đừng lo lắng, trong lòng anh tôi rất rõ ràng, có thể phân biệt được nhiều chuyện”.

Tôi an ủi cô ấy
Lâm ngôn thấm cười khổ nói:” nhưng đối với anh trai cô mà nói, tôi khẳng định tôi không quan tâm đến cô và gia tộc nhà cô như thế nào, nhưng anh trai cô lại có thành kiến với gia cảnh nhà tôi…..”
Đúng lúc này anh tôi mở cửa nói: “Thành kiến ​​gì?”
Lâm ngôn thấm im lặng ngay lập tức.
Anh tôi nhìn tôi hỏi: ” sao em lại nằm ngủ ở đại điện? Quá nguy hiểm, hiện giờ nơi này không yên ổn, nếu gặp được người có đầu óc đen tối muốn bạch bạch bạch em thì sao? Thứ này là cái gì? Tại sao lại nằm ở cửa phòng của em”?

Anh tôi đưa tay nhấc con mèo lên, con mèo kia bình tĩnh nhìn chằm chằm vào tôi, vẻ mặt ủy khuất
Ách! Đây không phải là mèo, mà là tiểu linh miêu!
” Giang khởi vân cho em, tại sao anh lại thô lỗ như vậy?” Tôi nhanh chóng duỗi tay ra ôm lấy nó
” Anh nào có thô lỗ! Xách mèo không phải xách như thế này à?”
“Đây là linh miêu! Không phải mèo.”
” Đều là mèo, có gì khác nhau, tập tính không giống nhau chắc? Giang khởi vân ở đâu?”
” Anh ấy có chút việc, sẽ đến sau…..”
Anh tôi hừ lạnh:” hắn đến em chịu khó hỏi hắn một chút, thẩm thanh nhụy mụ la sát đó rốt cuộc phải giải quyết như thế nào? Mẹ nó, nửa câu cảm ơn cũng không có, chọc tiểu gia phát hoả”
Tôi không nói lên lời, xoa xoa giữa mày nói:” cô ta quá cứng đầu, lại bị thẩm gia chiều hư…..”
” Cho nên nói, canh mạnh bà là thứ quan trọng biết bao!” Anh tôi khó chịu nói:” cô ta, không nên gọi là si tâm, mà gọi là điên rồ! Chẳng biết đạo tâm đã ném đi chỗ nào rồi”.
” Lần trước cô ta vi phạm mệnh lệnh của giang khởi vân, không chỉ không bảo vệ em, mà còn đưa em đến mắt trận, nếu giang khởi vân không chuẩn bị trước bảy tâm sen đến bảo vệ tiểu bảo bảo, thì hai tiểu tổ tông nhà ta đã không còn rồi”
” Cuối cùng hữu kinh vô hiểm ( không có nguy hiểm), em chỉ bị khổ một thời gian ngắn, tuy rằng giang khởi vân xử phạt cô ta, nhưng đến cuối cùng vẫn tha cho cô ta một mạng, cô ta còn chưa biết đủ sao? Còn muốn thế nào? Muốn bản thân mình làm tiểu tam nữa à?”
” Cô ta nhìn thấy giang khởi vân đối với em là toàn tâm toàn ý, cho nên vừa khó chịu vừa ghen tuông, mẹ nó, còn là người thừa kế của thẩm gia, có mà bà điên thẩm gia thì có! Khó trách thẩm lão thái kêu em thay bà ấy quản lý thẩm gia, nếu giao cho cô ta, không biết cô ta có phá hoại tài sản không nữa”.
Anh tôi quở trách một hồi, tôi có chút bất lực
Tôi không muốn thay bà ấy quản lý thẩm gia, nhưng nếu thẩm thanh nhụy người thừa kế ban đầu có ý thù địch như vậy, về sau mối quan hệ của Mộ Gia và Thẩm Gia hẳn là sẽ rất tồi tệ
“Tiểu Kiều làm sao vậy? Thi độc ở đây, hẳn là đêm nay sẽ xử lý xong, em có muốn nói chuyện với thẩm lão thái không? Bà ấy chỉ còn một ngụm khí, không biết sẽ trụ được đến lúc nào, anh cảm thấy, bất kỳ lúc nào bà ấy cũng có thể quy tiên…… Thẩm gia dù sao cũng là nhà mẹ đẻ của mẹ chúng ta…..thẩm thanh nhụy nên tính như thế nào bây giờ”
Anh tôi quay đầu nhìn Lâm Ngôn Thấm, thấy cô ấy cầm điện thoại, liền hỏi: “Sao vậy? Cô đang gọi cho ai?”
” À! Ừm….

Tiểu Kiều nói có việc tìm anh tôi…..

Tôi, tôi bây giờ sẽ đi ra ngoài gọi điện”.

Cô ấy vội vàng đứng lên
Anh tôi nhíu mày nhắc nhở:” đừng đi quá xa, đứng ở cửa thôi, ở đây không an toàn”
“Hừ!”
Anh trai tôi vẫn rất quan tâm đến cô ấy … Kỳ thật, lâm ngôn thấm biết cách phân nặng nhẹ, xem sắc mặt, anh tôi hẳn là thích cô ấy ở điểm này?
” Tiểu Kiều” anh tôi đột nhiên hạ giọng nói:” trải qua chuyện lần này, em cũng nên hiểu một chút….

Tiền, quyền ở trêи đời rất quan trọng”

” Thẩm gia ở trong giới rất có thanh danh, có nền tảng vững chắc, nếu em có thể quản lý, về sau đối với chúng ta cũng có lợi”
Tôi gật đầu, tỏ vẻ mình đã biết.
” …… Em tìm lâm ngôn hoan làm gì?”
” Đạo Tràng của Minh Phủ ở thế gian đã bị hắn đặt một cái kết giới, người của Minh Phủ không thể đi qua được, hắn cảm thấy minh phủ đã nhúng tay quá nhiều vào bên này, lo lắng tư đồ gia sẽ mượn lực lượng này…… Nhà hắn muốn lên đài, hắn sẽ rất lo lắng lực lượng không thể quản sẽ tạo nên ảnh hưởng”.

Tôi giải thích.
” Lâm ngôn hoan, nếu là bằng hữu, sẽ rất đáng tin cậy…..

Nếu là địch nhân, chúng ta cũng không thể chống lại, em nhất định phải biết thoả hiệp, trêи đời này không có chuyện gì không thể nói, chỉ cần không chạm vào mấu chốt, đều có thể nói”.

Anh tôi xoa xoa đầu tôi.
” …..

Đột nhiên anh lại cùng em giảng đạo lý lớn này làm gì”
” Không cách khác, ai bảo anh là huynh trưởng “
Tôi cười cười, chụp cánh tay anh tôi, đánh một cái.
Anh tôi mở cửa đi ra ngoài, từ khe cửa, tôi thấy Lâm Ngôn thấm lo lắng nhìn anh tôi, giải thích, anh trai cô ấy không cố ý nhắm vào tôi.
Anh tôi khoanh tay im lặng một lúc, đột nhiên kéo cô ấy lại hôn.
” ….

Cô gấp gáp cái gì, tôi đã ôm cô bao nhiêu lần rồi? Cô mấy cân mấy lạng tôi còn không biết sao? Lo lắng cái gì, thành thật ở đây, không sao đâu”.


Anh tôi xoa đầu lâm ngôn thấm.
Lời nói này giống như thuốc an thần vậy, làm nỗi lo lắng trong lòng lâm ngâm thấm được trừ khử
Lâm ngôn thấm đứng ở cửa, ngây ngô chạm vào môi mình cười cười
Tôi âm thầm trợn mắt, anh tôi đúng là tên tài xế già, còn lâm ngôn thấm như cá sa vào chậu, chim sa vào lồng, si mê lao vào lòng anh ấy
Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu, huống chi anh tôi đã xấu lại còn làm khổ người khác
Lâm ngôn thấm giúp tôi liên lạc với lâm ngôn hoan, ở bên kia lâm ngôn hoan nói phổ tề tự về cơ bản đã không còn vấn đề gì nữa rồi
Lâm ngôn hoan tin tưởng tôi có thể giải quyết thi độc, liền hướng cấp cao bí mật gửi tin tức, mà tôi yêu cầu hắn nói chuyện, hắn không nghĩ ngợi đồng ý ngay.
Trêи bãi đất phẳng sau núi của thanh ngọc đạo quán, tôi ôm tiểu linh miêu đứng sang một bên, nhìn một chiếc phi cơ hạ cánh xuống dưới.
Trong bóng đêm, một bóng người đi về phía tôi, cánh quạt còn thổi làm rối tung cà vạt và mái tóc của hắn, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tạo hình hỗn loạn này
Tiếng cánh quạt dừng lại, hắn đứng ở trước mặt tôi, dùng tay chải lại mái tóc rồi bù, chỉnh lại cà vạt, khuân mặt lạnh băng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào tôi.
Một nam nhân như vậy, hẳn là sẽ khiến rất nhiều nữ nhân điên cuồng đi?
Đáng tiếc, từ khi sinh ra tôi đã sống đan xen giữa hư ảo và hiện thực, không biết thưởng thức ưu điểm của hắn.
” Tiểu kiều, cô muốn nói chuyện gì với tôi?”
Dịch: vi vu
———————.