Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 393





Lão nhân 30 tuổi?
Lão nhân nào thành thạo giống như anh vậy?
” ….

Một ngày anh lo lắng nhiều chuyện như vậy, không thấy mệt sao?” Tôi nhịn không được hỏi.
Lâm ngôn hoan ngẩn người, bật cười nói:” mệt? Nếu tôi không lo lắng nhiều như vậy, gia tộc tôi, tất cả mọi người sẽ mệt, mệt đến nỗi không có chỗ đứng trêи đời này, hiểu chưa?”
Tôi nhấp miệng nói:” nếu anh có một phần mười đơn thuần của lâm ngôn thấm thì tốt”
Lâm ngôn hoan cười nói:” đây không phải là kết quả mệt mỏi của tôi sao? Nó có thể đơn thuần, khá tốt ….

mộ Vân Phàm thái độ đối với nó thế nào?”
Tôi gật đầu:” tốt, chỉ là anh tôi rất cứng ngắc, cư xử không rõ ràng….

Làm gì? Anh muốn làm ác nhân à”?
Lâm ngôn hoan cau mày nói: ” trông tôi giống ác nhân lắm sao? Lâm ngôn thấm trưởng thành rồi, nào có trình độ được tự do, nếu tôi không ngầm đồng ý…….

Nếu nó không muốn kết hôn, tôi cũng không thể khiêng áp lực xuống để ép nó được, bối cảnh nhà tôi, đối tượng kết hôn của nó phải là thẩm tra chính trị, của cải không ít…..

mộ Vân Phàm là một người thông minh,hắn sẽ biết xử lý như thế nào!”.
Tôi im lặng, tôi cảm thấy anh tôi thật sự thông minh tột đỉnh, đã thông minh đến nghịch thiên.

Chẳng nhẽ nhiều năm trước anh tôi biết bản thân mình không kết hôn là tốt nhất cho nên vẫn một bộ dáng tuân thủ chủ nghĩa không kết hôn.
Điện thoại của lâm ngôn hoan rung lên, hắn móc ra nhìn nhìn rồi lại cất vào trong túi, nhìn tôi nói:” hẹn thời gian đi, tiểu kiều, để chồng cô cùng tôi giáp mặt thượng lượng, Mã lão thái làm môi giới…..

Nhưng không biết liệu bà ấy còn có khả năng làm chuyện này không, tốt nhất là tại đây, một hai ngày nữa”
Tôi gật đầu, hắn quay người rời đi.
Đi được vài bước, hắn đột nhiên dừng lại, quay đầu lại hỏi:” chuyện của Thẩm Gia cô suy xét một chút, cô đến đảm nhiệm vai trò người cố vấn đặc biệt, hỏi nhân vật ở giữa, tôi cũng yên tâm hơn một chút, cô so với những người cáo già sảo quyết khác, đáng tin hơn nhiều….

Cũng tốt hơn rất nhiều”.
Hắn vội vàng trở lại phi cơ, phi cơ cất cánh, bay ra khỏi núi.
Tiểu linh miêu trong vòng tay của tôi đột nhiên lên tiếng:” nam nhân này cũng không tồi”
Tôi sửng sốt, cầm hai cái chân tiểu linh miêu nhấc lên, nhìn bụng của nó hỏi: “Ngươi là nam hay là nữ? Mà đối với nam nhân lại có hứng thú?”
Nó tức giận ném bốn cái chân của mình phịch xuống: “Ta là nam!!”
” Vậy sao ngươi còn khen nam nhân?” Tôi cười gãi cằm nó.
Quả nhiên nó cũng có tập tính của loài mèo, lập tức thoải mái nheo mắt lại, còn nói bướng:” phần lớn nam nhân trêи đời này không thể khống chế ɖu͙ƈ vọng, hắn đối với người tuy rằng có tâm, nhưng không có chặn ngang, rất có lý trí, hẹn đế quân gặp mặt nói chuyện, ta cảm giác cuộc nói chuyện này không phải tư ɖu͙ƈ….

Trong lòng hắn căn bản tư ɖu͙ƈ không quan trọng, chà chà”
” Ta cảm thấy hắn thấy mới mẻ thôi…..

Giống như lần đầu tiên lâm tiểu thư đến cửa hàng nhà ta, tính toán muốn mua hết đồ vật ở trong đó”.


Tôi cười.
Linh miêu lắc đầu, dùng một bộ dáng miệng lưỡi cao nhân nói:” nam nhân như hắn, còn chưa thấy qua người khác sao? Hắn đối với người có hứng thú, đã nói lên người ở trong lòng hắn không giống những người khác, nhưng thấy người đối với đế quân nhất vãng tình thâm, cho nên hắn mới không quấy rầy, nếu tâm ý của người có chút giao động, hehehe…..

Nhất định hắn sẽ cạy người đi”.
Nhất vãng tình thâm: mối tình thắm thiết).

truyện kiếm hiệp hay
Tôi bất đắc dĩ nắm lỗ tai nó, một tiểu linh miêu cư nhiên cũng có một đầu nhân tinh, có phải tôi đã quá lạc hậu rồi không?
” Ngươi là một thứ trông cửa cũng nói nhiều như vậy sao, thật không có tí tôn ti trật tự nào…..” Tôi xoa xoa đầu nó.
Tôi vừa đi được hai bước, liền nghe được tiếng chuông điện thoại vang lên, hả? Cái này không phải điện thoại của tôi?
Tôi theo tiếng vang quay lại nhìn, lâm ngôn thấm núp sau một gốc câu, vội vàng lấy điện thoại ra, làm ra một động tác ” sụyt ????” với tôi.
Cô ấy vừa xin lỗi vừa giải thích, nói muốn đi với tôi, tôi đoán là anh tôi gọi tìm cô ấy, nhất định đã mắng cô ấy một trận.
“Tại sao cô lại đến nghe lén?” Tôi trực tiếp chọc phá mục đích của lâm ngôn thấm
Cô ấy xin lỗi cười nói:” tôi….

Tôi sợ cô và anh tôi có xung đột, con người anh tôi không xấu, chỉ là có đôi khi tính tình không tốt…..

Nhưng thật ra trong lòng anh tôi rất rõ ràng, lúc cô sinh hai tiểu bảo bảo, những bác sĩ tùy thời cơ chờ mệnh lệnh đó, thật ra là tôi nhờ anh tôi, là anh tôi sắp xếp…..”

Cái gì?
“Sau đó, anh tôi gọi điện hỏi tôi về tình hình của cô, tôi hỏi anh có muốn đến xem xét không, nhưng anh nói không thể … biết bình an là được rồi”
Như vậy…
” Anh tôi sẽ không làm thương tổn chuyện của cô, tôi cảm thấy anh tôi đã đem tình cảm sâu đậm đối với cô trôn xuống rồi, cũng không muốn quấy rầy cuộc sống của cô nữa”.
“….

Tôi biết, hắn không uy hϊế͙p͙ tôi, tôi cảm giác hắn đang muốn giúp tôi’.

Tôi xấu hổ cười cười.
Hoá ra là hắn sắp xếp…..
Tôi có chút buồn bực, nghĩ kỹ lại, lâm tiểu thư vừa về nước không lâu, cũng không thường xuyên xuất đầu lộ diện, khi cô ấy ra mặt làm chuyện gì đó, nhất định hiệu quả không được cao như lâm ngôn hoan.
“Tiểu Kiều …” Lâm ngôn thấm ngập ngừng gọi tôi.
” Hả? lâm tiểu thư, cô đừng lo lắng, tôi cảm thấy lâm ngôn hoan không phải là người xấu, chỉ là hắn xử lý mọi việc khác với người thường, tôi có chút theo không kịp thôi…..

Tôi là một tiểu dân chúng, không hiểu được tâm tư của hắn”.
Lâm ngôn thấm cong môi nói:” tại sao cô vẫn gọi tôi là lâm tiểu thư, cô vẫn muốn đề phòng chúng tôi, đúng không”?
“….

Vậy gọi cô là gì? Gọi là chị dâu sao? Cái này trước tiên nên đi hỏi anh trai tôi….
Cô ấy ngượng ngùng: “Cứ gọi tôi là ngôn thấm.”
Tôi có chút tò mò hỏi: “cái này … anh tôi gọi cô như thế nào?”
Lâm ngôn hoan sửng sốt, hình như anh tôi cũng gọi cô ấy là lâm tiểu thư, hoặc là lâm đại tiểu thư, hoặc là trực tiếp bỏ xưng hô đi.

” Nhưng tôi kêu hắn là Vân Phàm, hắn sẽ chấp nhận, haha….” Lâm ngôn thấm khá hài lòng.
Anh tôi đến đón chúng tôi, tôi nhìn thấy Long tiểu ca ở bên cạnh, vội vàng nói:” long tiểu ca, vất vả cho ngươi rồi…..

Nhiều người cần tiêu độc như vậy…..”
Hắn âm u lắc đầu nói:” …… Không vất vả, chỉ là đỉa hút máu đã bị chết mấy con.”
” …… Là bị no căng chết sao?”
》》》
Thân thể của Mã Lão Thái, vẫn là Hồ Tiên Âm Linh chiếm giữ, bà ấy vừa nghe đến thông linh đi âm, liền cười tủm tỉm hỏi:” nói như vậy….

Điều kiện của ta, ngươi chấp nhận rồi sao?”
Tôi nhìn bà ấy một cái, nhàn nhạt nói:” bà vẫn nên đừng nói điều kiện, Tôn Thần tiên gia có thể mượn bà, đã là phúc đức của bà rồi, lại còn muốn điều kiện, cẩn thận không hồn phi phách tán.”
Sắc mặt của bà ấy thay đổi: “Hừ … Vậy thì ta sẽ không làm … Ta đây, không có chuyện tốt, không làm”.
” ….

Bà có thể không làm, lâm ngôn hoan sẽ mài đao soàn soạt, bà không làm, Mã Lão Thái và các đồ tử đồ tôn về sau đừng nghĩ sẽ ở trong vòng tròn này hành tẩu”.
Bà ấy tức giận đến nỗi, ngũ quan trở nên sắc nhọn:” Mộ tiểu kiều, ngươi đang uy hϊế͙p͙ ta sao?”
“Ta–“
Tôi vừa muốn mở miệng, tiểu linh miêu mở cửa phòng đi vào, bước chân của nó uyển chuyển nhẹ nhàng, nhưng khí phách và ánh mắt lại giống như một con hổ.
Nó mở miệng nói:” thân thể đắc đạo của ta chỉ có thể trông cửa cho ngài ấy, ngươi là một con cáo già âm hồn bất tán còn muốn nói điều kiện sao? Đừng bắt nạt thiện tâm của ngài ấy, ngài ấy có lương thiện cũng là tiểu nương nương của đế quân đại nhân! Nếu làm càn, ta sẽ cắn chết ngươi…..”
Dịch: vi vu
———————.