Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 409





Tôi cứng đờ duy trì động tác đứng dậy, anh ấy …
Những người xung quanh ánh mắt dừng lại trêи người anh ấy, ngây người nhìn, chiếc áo sơ mi trêи người giống như phát ra ánh sáng nhàn nhạt
Quân tử như ngọc
Khí chất của anh ấy vốn dĩ không hợp với quần tây áo sơ mi, nhưng trường khí bá đạo lại thanh thản khiến bộ trang phục bình thường trở nên phong độ hơn.
Mái tóc đen nhánh được buộc ngẫu nhiên bằng một dải ruy băng trắng, nhẹ nhàng buông xuống, che đi bả vai và ngực
Một nam nhân cao gầy, vòng eo rắn chắc, cặp chân dài bên trong quần tây đen, cổ áo sơ mi để lộ ra gần như hết cả xương quai xanh
Tôi nghe được rất nhiều thanh âm nuốt nước miếng
“….

Đây là minh tinh sao? Thật đẹp….!”
“Đây hẳn là một nam nhân?”
“Quá mê hoặc, muốn ngã vào lòng thì phải làm sao!”
“Mau chụp trộm đi!”

Tôi bàng hoàng nghe thấy rất nhiều tiếng xì xào, vội đưa tay kéo anh ấy ngồi xuống ghế dài.
Anh ấy ngồi trêи sô pha, lười biếng nói: “Thân thể này còn hơi cứng, động tác của em nhẹ đi chút”.
Tim tôi đập loạn, trêи mặt từng đợt nóng ran.
“Anh, anh … Sao anh lại làm được?”
Tại sao lại có thân thể?
” …..


Không phải trước đây đã nói, ta đi xin một Đại Thôn Thần giúp ta làm củ sen hoá thân rồi sao? Đã làm xong từ lâu rồi, nhưng ta không có thời gian nghĩ đến cái này, nếu hôm qua em không nói …… “
Lời nói của anh ấy bị cắt đứt, bởi vì tôi không nhịn được mà ôm anh ấy
Ừm…..

Quả nhiên vẫn hơi lạnh.
“...!Em làm cái gì vậy?” Anh ấy giơ hai ngón tay đẩy trán tôi ra:” đây không phải là phòng của em, em muốn làm gì?”
Anh ấy cười cười, khẽ cúi đầu, thanh âm mang theo một tia tà mị châm ngòi thổi gió.
Thực sự, tôi không tự giác được mà nghĩ đến một số khoảng khắc ngọt ngào.
” Không sao, chỉ muốn ôm anh….

Anh trai em và lâm tiểu thư ôm đến thân mật, em có chút hâm mộ”.

Tôi cười nói.
Anh ấy cười cười, cúi người xuống ôm tôi, giam cầm toàn bộ người tôi vào lồng ngực anh ấy, dùng sức ôm thật chặt, phảng phất như xương cốt đều phát ra tiếng cười khanh khách
“ Hài lòng chưa.” Anh ấy thì thầm.
Thật hài lòng, rất hài lòng …
Anh ấy có thể đến, tôi rất hài lòng
“… Em còn muốn gì nữa?” Giọng nói của anh ấy bên tai giống như ma chú mê hoặc.
Tôi giương mắt nhìn anh ấy, cái yết hầu gợi cảm, đường nét hoàn hảo, khoé miệng mang theo nụ cười nhàn nhạt ma mị.
Tất cả đều là bẫy của anh ấy.
Anh ấy dang rộng hai tay, chờ tôi nhảy xuống, sau đó lại giam cầm tôi không cho bước ra
Yêu nam nhân như vậy, lý chí và tôn nghiêm sớm đã không còn, anh ấy dẫn dắt ba hồn bảy phách của tôi, từng bước một đi về phía anh ấy
Hiến tế giống như cam tâm tình nguyện.
Một sợi tóc trượt xuống bên mái của anh ấy, buông xuống trêи mặt của tôi, cùng với tóc của tôi dán chặt bên nhau.
Lòng tôi nhớ đến bên gối, dây dưa vào nhau mãi không tha.
Anh ấy cười đầy ẩn ý:”…..

Đây là nơi nào mà em đỏ mặt? Chi bằng giữ lại để đêm nay đỏ mặt đi”
Là anh đang mê hoặc người khác, được chưa
” Anh, sao anh lại chạy đến đây….

Không phải rất bận sao? Tiểu quỷ sai nói, trong khoảng thời gian này cả Minh Phủ đều phải tăng ca!” Tôi ho lên một tiếng, xua tan những đoạn ký ức ngắn trong đầu
Anh ấy nhàn nhạt hừ lạnh một tiếng:” ta ngày nào mà không bận? Thi thoảng cũng muốn lười, trốn đi, kệ để bọn họ bận đi”
“Anh đến một mình à?” Tôi tò mò hỏi.
Anh ấy hơi nheo mắt: “Mạnh Thư cũng đến.”
Cái gì? Mạnh Thư cũng đến? Cô ấy đến để giúp đỡ sao?

” Ừm … Trước tiên, em nhắc nhở anh, ở nhân gian không có quan niệm tôn ti chủ tớ, anh đừng có uống trà cũng để Mạnh Thư hầu hạ, người khác nhìn thấy sẽ kinh hãi, sẽ cho rằng anh đang nuôi иɦũ ɦσα em”
” Em nghĩ cái gì đâu!” Anh ấy nhéo cằm tôi, cắn răng nói:” cô ấy đến là để tặng lễ vật!”.
Tặng lễ vật?
Nghe đến đó, tôi kìm không được lòng hiếu kỳ của mình, cô ấy sẽ tặng món quà gì?
” Đi thôi, chúng ta quay lại nhìn xem”.

Tôi đứng dậy kéo Giang Khởi Vân ra ngoài.
Giang Khởi Vân vừa mới đứng dậy, xung quanh có rất nhiều điện thoại giơ lên, anh ấy lạnh lùng nhìn lướt qua, tôi cảm thấy sau lưng mình lạnh toát, sao vậy?
” Để mấy thứ che đi ống kính camera, chúng ta đi thôi”.

Anh ấy nhẹ nhàng nói
Anh tôi kéo lâm tiểu thư đi ra, nhìn thấy giang khởi vân và tôi, măt chữ O mồm chữ A.
“….

Ngươi đến rồi?” Anh tôi giảm tốc độ phản ứng
Giang khởi vân yên lặng gật đầu, dẫn theo tôi tiếp tục đi ra ngoài, không thể đứng ở đây, tránh để người khác chụp ảnh.
Phía sau tôi, lâm tiểu thư ngạc nhiên hỏi: “Đó là … chồng của Tiểu Kiều?”
“Ừm, cô đã quên rồi à.”
“Quên rồi … nhưng trông lạnh lùng quá.”
Sự xuất hiện của Giang Khởi Vân khiến mọi người sửng sốt, gia tộc chúng tôi đều biết sự tình đêm tôi 16 tuổi cùng người âm nhân, nhưng lại không nghĩ đến người âm nhân này lại xuất hiện ở đây.
Thái gia gia đối với anh ấy rất kính trọng, trong gia tộc chúng tôi, mọi người đều im lặng không dám lên tiếng.
Mười mấy bàn người trầm mặc như vậy thật là xấu hổ, cũng may người của Thẩm Gia tương đối tự nhiên, bọn họ vẫn luôn cung phụng Giang Khởi Vân, lúc này một vài trưởng bối hướng phía Giang Khởi Vân khom lưng chắp tay hành lễ
Giang Khởi Vân ngồi trêи ghế chủ, bát phong bất động, chỉ khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói:” trường hợp ngày hôm nay không phải hành lễ”
Không khí hoà hoãn đi một chút, người của Thẩm Gia và Mộ Gia chủ động giao tiếp vài câu, điều khiến tôi ngạc nhiên chính là Hối Thanh hoà thường, cư nhiên ăn mặc bình thường, đội mũ lưỡi trai, còn mang theo mấy cái mũ lưỡi trai y hệt chạy đến tham dự, hắn chạy đến ngồi bên cạnh Tống vi, xem ra đối với máu thuần dương của Tống vi vẫn chưa có ý định từ bỏ
Mạnh Thư xuất hiện trước mặt tôi, tôi không hề kinh ngạc, bởi vì đã từng gặp củ sen hoá thân của cô ấy, tiên gia điểm hoá cũng có quy luật, cũng như giang khởi vân, anh ấy không thể điểm hoá cho mình, bởi vì thân thể cũng phải chịu đạo hạnh pháp lực của tiên gia, anh ấy chỉ có thể đi tìm một Đại Tôn Thần.
Nhưng đối với một tiểu quỷ thần như Mạnh Thư, Giang Khởi Vân có thể tùy ý điểm hoá củ sen hoá thân, để cô ấy tạm thời sử dụng.

Nhưng cái khiến tôi kinh ngạc hơn cả, chính là đi theo sau cô ấy là một nam nhân.
Nam nhân cao gầy mảnh khảnh, mái tóc dài buộc đằng sau, cùng với tính khí lười biếng xấu xa của giang khởi vân thật bất đồng, trông hắn rất khôn khéo mà sắc sảo.
đó là ai?
Hắn có một chiếc cằm nhọn, một đôi lông mày thật đẹp, đuôi mắt đơn phượng nhãn hướng lên trên….
Tôi ngơ ngác nhìn hắn, còn hắn nhìn tôi cười, đi đến chỗ tôi, cúi xuống, làm tôi sợ hãi trốn sang chỗ Giang Khởi Vân.
“Đừng đùa.” Giang Khởi Vân cảnh cáo
Hắn cười xấu xa nói:” Đế quân đại nhân thật cưng chiều người nha, muốn chêu đùa một chút cũng không được, ….

Tiểu Nương Nương...”
Da đầu tôi như muốn nổ tung, giọng điệu tà mị, biến thái này — là Bạch Vô Thường?
Trời ơi, Bạch Vô Thường cũng đến đây?
Mạnh Thư mang các loại đồ vật đến bên cạnh hai tiểu bảo bảo, khoá Như Ý Trường Mệnh, kim ngọc, chuỗi ngọc, vòng cổ, bùa đào trừ tà, còn có tã lót Thái Cực Song Ngư mà mấy tỷ muội bọn họ ở Quên Đài thêu…..
Nhìn thấy, chúng tôi đều choáng váng.
Anh tôi buồn cười nhỏ giọng hỏi: ” các ngươi tính góp trong bao lâu?”
“Tích góp một tháng!”
Bạch Vô Thường nghiêng người, nhẹ nhàng ngửi ngửi:” Mộ Tiểu Ca, trêи người ngươi, mùi son phấn từ đâu mà có?”
Anh tôi cau mày: ” vẫn còn mùi hương này?”
Dịch: Vi Vu
———————.