Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 472





Nghe những khí của Lâm ngôn Hoan, Hắn biết rõ chuyện này, còn không hề né tránh.
Trái tim đang treo lơ lửng của tôi được hạ xuống một chút — cũng may, hắn không áp dụng thái độ giấu diếm với tôi, Nếu không tôi sẽ mất đi sự tin tưởng với người ở đế đô này
Tôi nông nổi đến mức khoé miệng cong lên.
Lâm ngôn hoan buồn bực hỏi:” …..

Tôi đã nói cái gì đó khiến cô vui vẻ sao?”
Tôi ho khan một tiếng, nghiêm nghị nói: “Không có, không có … Tôi chỉ có chút cảm xúc thôi, ban đầu tôi còn lo lắng anh sẽ dấu diếm tôi.”
” Giấu diếm cô gái gì?”
Tôi mồm 5 miệng 10 nói cho hắn biết nguyên nhân gây ra sự tình, sau đó bỏ qua quá trình trung gian —- hắn vốn dĩ không thích nghe đến chuyện quỷ thần, Tôi chỉ nói với hắn những nghi ngờ của tôi
” Nơi đó hình như có cái gì đó rất lợi hại, chúng tôi không thể giải quyết cùng một lúc, lại còn bị kinh động đến cảnh sát, cho nên mới nhanh chóng chạy trốn”.
“Tôi … bây giờ nghi ngờ hai điều: thứ nhất, cô cô của anh có chuyện muốn giấu giếm chúng tôi; thứ hai, tình huống ở đó bị người hai giới Âm Dương cố tình che giấu.”
“Vì vậy, trung tâm thương mại đó luôn không yên ổn, thi thoảng có một số tai nạn xảy ra, cuối cùng là vẫn không thể dừng lại, dù là nhân gian hay minh phủ đều phải ngăn chặn vấn đề này”
” Hơn nữa tôi cảm thấy quỷ sai âm lại ở nơi này thật tốt, ngay cả một tiểu quỷ sai cũng đối mặt với tôi, bằng mặt nhưng không bằng lòng…… Tôi cảm thấy bọn họ có vẻ như quá táo bạo”

Lâm ngôn hoan nghe đến đây, hỏi:” Theo như cô nói, mấy tiểu quỷ sai này chẳng lẽ không ủng hộ thân phận của cô? Chồng của cô đâu? Hắn mặc kệ sao?”
” ách …… Bây giờ anh ấy không có ở đây, hơn nữa minh phủ lại rộng lớn như vậy,anh ấy cũng không có khả năng để hỏi rõ từng cái một, Tôi cảm thấy có người lợi dụng quyền lực nơi này để che đậy rất nhiều thứ”.

Tôi thành thật trả lời hắn
Lâm ngôn hoan gật đầu, cân nhắc một hồi rồi nói:” Tiểu Kiều, cái bằng mặt không bằng lòng cô vừa nói, có phải là loại “người từ ngoài đến” đối với cô không e ngại, cái thái độ này ở đây cũng thật là bình thường …..

Nơi này có nhiều người như vậy, bọn họ tồn tại dưới chân Thiên Tử, cho nên tôi không nghĩ có bất kỳ ngọn sóng nào có thể ảnh hưởng đến vùng đất này”
” Còn về phần bất động sản của cô cô tôi ….

Tôi cũng biết một chút, cô có muốn nghe không?”.
Tôi nhanh chóng gật đầu, tất nhiên tôi muốn nghe rồi.
Hắn cười cười, giơ tay nhìn đồng hồ, nói:” cùng nhau ăn một bữa cơm đơn giản, Tôi sẽ từ từ nói cho cô biết”.
Tôi cảm thấy cùng hắn ngồi ăn cơm có gì đó không ổn, cũng đã gần đến giờ ăn trưa, hắn đi ăn cũng là chuyện bình thường.

Cho nên, tôi do dự một lúc rồi gật đầu, Hắn đưa tôi đến một nhà hàng Trung Quốc, nhìn thì thật bình dân nhưng lại rất xa hoa.
Ở đế đô có rất nhiều nơi như thế này, bên ngoài thì kín đáo nhưng bên trong thì lại khác, hơn nữa bối cảnh của ông chủ và nhân lực ở đây rất phức tạp.
toàn bộ quá trình, tôi chỉ nhìn thấy một người phục vụ mặc sườn xám, ngoài ra không có bất kỳ người nào khác, nơi chúng tôi dùng bữa là ở trêи một căn gác nhỏ, bên dưới còn có hòn non bộ, và hồ nước
” …..

Ở nơi như thế này, còn gọi là ăn một bữa cơm đơn giản?” Tôi khẽ phun trào.
Lâm ngôn hoan nhỏ giọng gọi món, người phục vụ nhẹ giọng đáp lại, ghi chép vào quyển sổ rồi báo cho đầu bếp.
Cuối cùng, phục vụ cũng nhìn Lâm ngôn Hoan mỉm cười:” quý khách, ta đứng ở lối vào của hành lang, nếu cần cái gì, xin hãy bấm chuông”
Nói xong cô ấy liền cung kính nước ra ngoài.
Lâm ngôn hoan mỉm cười nhìn tôi:” cô xem, Nữ Nhân Phương Nam các cô, đều nhẹ nhàng như vậy”
Tôi không hài lòng với câu nói này, phản bác lại nói:” với địa vị của anh, nữ nhân trêи toàn thế giới này đều đối với anh nhẹ nhàng, không liên quan gì đến phong tục vùng miền cả”
Hắn cười hai tiếng nói:” có lý, Nhưng tại sao cô lại đối với tôi không nhẹ nhàng như vậy? Mời đi ăn một bữa cũng không dễ dàng gì, so với mời lão đại trong ngành còn khó hơn”
“TÔI……”

Hắn xua tay, ý bảo tôi đừng ngụy biện.
” Cô là một nữ nhân khác thường, không thể theo lẽ thường mà đối đãi được …..

Cái này tôi hiểu!” Hắn cười:” chuyện của cô cô tôi, cô muốn biết cái gì?”
” Tôi có thể biết được cái gì? Chủ yếu là tính cách, tác phong làm việc, còn có trung tâm thương mại nữa!”
Lâm ngôn hoan gật đầu, vừa hồi tưởng, vừa nói với tôi.
Cửa sổ đóng lại, Chúng tôi có thể nhìn thấy quang cảnh bên ngoài, nhưng bên ngoài lại không nhìn thấy chúng tôi, hơn nữa nơi tôi và Lâm ngôn hoan ngồi, còn là một góc thật thông minh — có thể né tránh viên đạn từ cửa sổ bay vào.
Một nơi như vậy.

….

Rốt cuộc xây dựng là cung cấp cho người nào…..

Mới đến đế đô không lâu, được tiếp xúc với phong tục địa phương nơi đây, tôi đã học được rất nhiều điều bổ ích.
Tôi đúng là đồ nhà quê, không biết trời cao đất rộng là gì.
Cô của Lâm ngôn hoan đã tranh cử năm nay là năm thứ tư, cô ấy là chủ tịch của một công ty bất động sản, ngoài ra còn là phó Chủ Tịch hiệp hội ngành sản xuất, còn là chủ tịch của một quỹ từ thiện, chồng của cô ấy cũng như vậy, Nhưng gia tộc của chồng cô ấy lại tận sức phát triển vào ngành bất động sản cao cấp ở nước ngoài, cho nên hai vợ chồng rất bận rộn.

Từ năm ngoái, vì danh tính của bố Lâm ngôn hoan bùng nổ, toàn thế giới đều chú ý đến vị thủ lĩnh tương lai của quốc gia này, cho nên những người trong giới kinh doanh và tài chính của lâm gia đều lui về phía sau hậu trường
Trêи thực tế bọn họ là những người nắm quyền, nếu nhìn bề ngoài, thật sự không thể nhìn ra tên tuổi và chức vụ của bọn họ đâu
” Trung tâm thương mại này đã hoạt động 10 năm rồi, cô có biết biệt danh gọi là gì không?” Liên Hoan cười nói:” gọi là Mỗ Mỗ thi tràng!”
“Đúng, đúng! Hôm qua tôi mới phát hiện ra, ký tự hình vuông nguệch ngoạc kia, thoạt nhìn trông giống như một thi thể!”
Hắn cười nói:” ngôn thấm nói, cô luôn nhắc mãi, ngôn ngữ có Linh, cô cảm thấy cách xưng hô được truyền bá trong đại chúng này, có được tính là một chú ngữ không? Không ít người muốn tự sát đã cố tình chạy đến đây”
” Vì sao lại không đổi từ đó đi?” Tôi nhíu mày hỏi.
Hắn lắc đầu nói:” người viết lưu niệm năm đó là quan viên, hiện giờ lại làm mỗ bộ trưởng, nếu đổi, sẽ khiến mọi người nghĩ rằng Hắn bị cách chức, đối với con đường sự nghiệp của hắn có ảnh hưởng”.
Tôi … tôi chỉ có thể âm thầm thở dài, thật phức tạp.
” Theo tôi được biết, mảnh đất đó đã được một thương gia Hồng kông đến phát triển, người Hồng kông cũng rất chú ý đến phong thủy, lúc ấy vị kia cũng mời một đại sư đến xem, đại sư kia nói là phải san bằng và diệt trừ một ngọn núi nhỏ phía Bắc, rồi xây dựng và điêu khắc một bức tượng rồng ….”
Hắn khẽ cười: ” Làm sao có thể? Ở đế đô này mà muốn dựng một bức tượng rồng sao? Cả một cái thành phố to như thế này, có bao nhiêu người dám chứ? bọn họ chỉ dám dựng một bức tượng như cá chạch thôi”.
” Ý tưởng này đã bị từ chối, sau đó dự án gặp khó khăn, trong gia tộc của người Hồng kông kia đã liên tiếp sảy ra mạng người, hắn rất mê tín, kiên quyết không thực hiện dự án này nữa, chính lúc này cô cô của tôi lại tiếp nhận …..”
” Lúc cô cô của tôi tiếp nhận, có thỉnh một đại sư đến xem, nghe nói là đại sư Đài Loan? Tôi cảm thấy những người này không đáng tin cậy, vị đại sư này lại nói phải dựng một bức tượng phượng Hoàng để làm tiêu chí, đây cũng không phải là vấn đề chính trị, cô có nhìn thấy tác phẩm điêu khắc phượng hoàng kia không?” Hắn hỏi tôi
Tôi gật đầu:’ Tôi không nhìn kỹ, nhưng xác thật có một bức tượng điêu khắc tương tự như vậy, phượng hoàng không thể tùy tiện sử dụng, trong Phật giáo, có ý nghĩa là cái chết và niết bàn,…….
Dịch: vi vu.