Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 474





Mụ phù thủy, Tại sao lại đến nơi này?
Tôi bước vào cửa, không vui nhìn cô ấy nói:” Hề Linh Chu, đừng khinh người quá đáng, muốn đến cửa làm ầm ĩ sao? Ngươi muốn cái gì?”
Cô ấy nghe thấy tiếng nói, thì quay đầu lại, nhìn thấy tôi liền thở phào nhẹ nhõm, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt khó chịu nói:” khinh người quá đáng? Ngươi cũng không nhìn lại ngươi xem, là đại gia chủ của Thẩm gia, đến địa bàn của chúng ta, mà cứ nhiên không đến cúi đầu bái núi? Trước đây ở Phương Nam tốt xấu gì chúng ta cũng là cộng Sự!”
” Ai là cộng sự của ngươi!” Tôi trợn mắt nhìn cô ấy một cái.
Lúc này tôi mới nhớ ra, mã Lão Thái có phạm vi ảnh hưởng như thế nào ở phương Bắc, đế đô hẳn là trọng điểm của bà ấy, Hề Linh Chu xuất hiện ở chỗ này cũng là bình thường.
” Ngươi có hiểu phép tắc không? Để khách đứng ở cửa nói chuyện sao?” Hề Linh Chu nhìn chằm chằm vào Tôi.
” ….

Ngươi còn mặt mũi để nói phép tắc với ta sao? Mặt mũi cũng thật lớn nha!”.
tôi nhấc chân lên bước vào nhà, lão tác nghiêng người cho tôi vào, rồi tiếp tục đứng chặn cửa
Hề Linh Chu định bước vào, nhưng bị lão tác chặn lại, cô ấy tức giận mắng:” không được tự cao tự đại! Nơi này không phải là địa bàn của Thẩm gia mộ gia! Cường Long ( rồng mạnh) Cũng không áp được rắn độc! Đạo lý này người không hiểu sao, mà còn dám đến đế đô làm việc xấu?”.
Nghe thấy những lời này, tôi lập tức quay đầu lại nói:” lão tác, cho cô ấy vào đây, Tuy rằng cô ấy là không phải người tốt, cũng không có khả năng làm ác”.
Lão tác hừ lạnh:” vào đi, nếu chủ tử đã phân phó, xin mời vào, tiểu thư nghịch ngợm!”
Hề Linh Chu tức giận bước vào mắng tôi:” ngươi cho rằng ta muốn đến tìm ngươi lắm sao? Nếu không phải phụng lệnh của sư phụ, ta cũng sẽ không tới tìm ngươi đâu!”
” ….


Vậy sư phụ của ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Tôi đưa cô ấy đến hành lang phòng khách, cô ấy không chút khách khí ngồi ở ghế chính chủ.
” Sư phụ biết chuyện các ngươi đang làm! Các ngươi bản lĩnh cũng không nhỏ nha, vừa đến không được mấy ngày, tự nhiên dám đối đầu với mã lão Thượng! Mặt mũi ngươi dát vàng sao?” Cô ấy khinh thường nhìn tôi.
Tôi biết tính tình kỳ quái của cô ấy, cô ấy còn là một nữ nhân bất lương, tôi cũng quá lười để tranh cãi —- hơn nữa tôi cũng không biết cãi nhau như thế nào.
” Nếu có chuyện gì thì mau nói, Nếu không có chuyện gì thì mau đi ….

Ta có tính tình tốt, sẽ không cùng ngươi tranh cãi, lát nữa anh trai ta trở về sẽ không ôn hòa như vậy đâu!” Tôi nhíu mày nhìn cô ấy
Vừa nhắc đến anh tôi, cô ấy có chút e ngại
Nếu anh tôi mở miệng ra nói, có đến hai hề Linh Chu cũng không phải là đối thủ của anh
Mặc dù anh tôi đang bận chuyện yêu đương, không quản những điều vô nghĩa, Nhưng nếu một nữ nhân có thâm niên như hề Linh Chu tới cửa, Anh tôi có thể mắng cô ấy đến đỉnh đầu bốc khói.
Cô ấy thu liễm lại một chút thái độ, mở miệng nói:” này, vừa rồi ta có nghe các ngươi đến cái Thi tràng nổi tiếng kia một chuyến, có đúng không? Các ngươi không biết nơi đó không thể động vào sao?”
“Ta không biết.” Tôi thành thật trả lời.
“ Hừ!”.

Cô ấy khinh miệt hừ một tiếng, ý vị thâm trường nói:” lưu lạc trêи giang hồ, nhớ rõ phải cúi đầu bái núi, đừng tự tiện ở trêи địa bàn của người khác ra tay, tự cao tự đại, đồ tăng trò cười……”.
“Ô, ngươi còn dùng thành ngữ sao?” Tôi có chút ngạc nhiên.

cô ấy giống như một thiếu nữ bất lương, đến cái giáo ɖu͙ƈ tiểu học cũng chưa hoàn thành, tự nhiên còn có thể dùng thành ngữ?
Không, không phải giống, cô ấy chính là ……
Hề Linh Chu giận giữ nhìn chằm chằm vào tôi:” ngươi được lắm mộ tiểu Kiều, mới có một thời gian không thấy, mồm mép của người lợi hại cũng không ít nha! Có phải phu quân của người, đã chiều hư ngươi rồi không “.
” ….

tốt hơn hết, ngươi đừng có nhắc đến phu quân của ta, ta sẽ cho rằng ngươi có ý đồ đen tối”.

Tôi lạnh lùng nói.
“Hừ! Ta chỉ muốn trị bệnh dị ứng âm khí mà thôi! Ai biết ngươi lại nhỏ mọn như vậy!” Cô ấy cười nhạo một tiếng
“… Thay vì điều trị dị ứng âm khí, tốt hơn hết ngươi nên phẫu thuật trị liệu thân thể của mình trước, người thật sự là Thạch tim hay là giả Thạch tim? Nếu là giả hãy mau chóng đi phẫu thuật đi, đừng có ở đây mở miệng ngậm miệng nói đến Lưu Lạc giang hồ, cúi đầu bái núi ….

Người hiện giờ miễn cưỡng tính là thiếu nữ bất lương, Nếu hỗn thêm vài năm nữa sẽ trở thành bất lương thực thụ”.

Tôi giơ tay nhận lấy chén trà mà lão tác mang lên
Hề Linh Chu tức giận đến khóe miệng run rẩy.
Lão tác hừ lạnh một tiếng, đặt chén Trà lên cái bàn nhỏ bên cạnh cười nói:” ta đã nói rồi, đại tiểu thư nhà chúng ta mềm mại ôn nhu, đâu giống một tiểu nha đầu ngỗ ngược không hiểu phép tắc như ngươi, phỏng chừng hỗn thành bất lương, Lão Thái Thái cũng không thể giả đi được”

” Cút đi! Sao ngươi lắm lời thế”.Hề Linh Chu hét vào mặt lão tác
” Ngươi đến đây để mắng người à?” Tôi hỏi Hề Linh chu
” hừ! Sư phụ kêu ta tới đây cùng các ngươi thương lượng chuyện này!” Cô ấy tức giận nói:” sư phụ biết các ngươi đã đến cái Thi chàng kia rồi, Sư phụ nói, thi tràng này là thứ người khác không thể nhúng tay vào được, Nhưng có lẽ các ngươi sẽ giải quyết được”
Tôi cau mày nói: “Ý của ngươi là?”
Hề Linh Chu nói:” phu quân của ngươi không phải rất có năng lực sao? Ngươi là vợ của hắn, những Quỷ sai âm lại đó hẳn là sẽ nể mặt ngươi đi”
Lòng tôi âm thầm hừ một tiếng, chuyện này quả nhiên có liên quan đến âm phủ
Nếu không có âm phủ bao che, cái thứ kia làm sao có thể để ở tại nơi đó mười năm được, mỗi năm đều có người chết, là vì cung cấp huyết khí cho thứ kia.
” Sư phụ của người muốn hợp tác với chúng ta? Mục đích của bà ấy là gì?” Tôi thẳng thắn hỏi
” Ngươi rất thông minh ….

Ý của sư phụ ta là, muốn ta và người cùng nhau đi giải quyết, lợi dụng sức mạnh của ta thiết lập một cái bẫy để giải quyết chuyện này, chuyện này đối với các ngươi cũng có chỗ lợi, mà đối với sư phụ cũng có chỗ lợi —- sư phụ muốn một thứ trong đó”.

Hề Linh Chu nói
Hiện giờ tôi đã học ngoan, nếu đối phương nói không thấu đáo có phần rụt rè, tôi sẽ không ngu ngốc mà nhận về mình.
” Nói cho rõ ràng, các ngươi biết trong cái Thi tràng kia có cái gì, mà sư phụ của người lại muốn thứ gì? Nếu không nói cho rõ ràng, ta thà rằng bị người trong vòng tròn cười nhạo, còn hơn là lấy sinh mệnh của ta và anh trai ta đi mạo hiểm”.

Tôi nghiêm túc nói.
Hề Linh chu cười cười nói:” nói cũng không sao, dù sao tin tức chúng ta biết được, cũng chỉ là truyền thuyết thôi, chân tướng như thế nào cũng không ai biết!”.
” …..


Nói đi”.
Hề Linh Chu gõ gõ tay vào tay ghế nói:” nghe đồn ….

Nơi đó là nơi thu liễm di cốt, có nhiều người bị chết thảm, thi thể được dùng để khai phá, sau đó người ta vứt vào một ngôi mộ ngẫu nhiên, có người trộm Nhặt về rồi đào một cái hố sâu chôn xuống lòng đất …..”
” Sau đó năm tháng thay đổi, nơi Thành Hoàng Thổ đó cỏ dại mọc thành cụm, rồi lại bị San phẳng chuẩn bị khởi công, làm kinh động đến những oan hồn dưới nền đất, các oan Hồn bắt đầu đi ra để đòi mạng”
” Có một Pháp Sư ở nước ngoài đề nghị dùng pho tượng để trấn áp, nhưng không hiểu sao lại đồ đằng của Phượng Hoàng, làm những oan hồn ở dưới lòng đất phải hút huyết khí, cắn nuốt quỷ hồn để lấp đầy chính mình, hàng năm có vài người chết thảm, đều là để nuôi dưỡng thứ dưới nền đất kia”
” …..

Cũng là gặp được các ngươi, thì thứ đồ vật kia mới chịu dừng lại, bằng không lại tiếp tục Làm chuyện ác, dù sao lão vương gia của thủ đô này cũng dung túng các oan hồn “
Tôi nhíu mày nói:” ngươi nói thành hoàng gia ở đây làm việc tư trái pháp luật”
Cô ấy nhíu mày nói:” ta không nói, nhưng ngươi là tiểu nương nương của Minh Phủ, ngươi dám nói, ta không dám nói…..

Ngươi hiểu ý của ta không?”
hiểu.
Nói cách khác để giải quyết vấn đề này, Chúng tôi phải xử lý một trong những vị thành hoàng gia mạnh nhất trong thủ đô này.
Dịch: vi vu.