Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 484





Tôi cười cười: “Xin lỗi, ta một chút cũng không muốn nhìn thấy ngươi, ta nhớ ta không mời ngươi đến cửa, không mời mà tự đến sao? Da mặt ngươi cũng thật dày nha”
Kỳ Khả Hân cười lạnh nói:” đương nhiên là đến rồi, có người nằm mơ cũng muốn tìm cách để leo lên người ngôn hoan, hừ, cũng không tự biết lượng sức mình……”
” Không ai bằng trọng lượng của ngươi đâu, da mặt dày còn hơn cục gạch”.

Tôi nhíu mày đáp lại cô ấy.
Cô ấy lại hừ lạnh:” ngôn hoan, chỗ này không chào đón chúng ta, chúng ta đi nơi khác ăn cơm nhé?”
Lâm ngôn hoan khẽ nhíu mày.
Tôi vội vàng nói: “Lâm ngôn hoan là khách của nhà chúng ta, ngươi tự mình đi ăn đi, đừng không biết vô sỉ như vậy, thật là xấu hổ!”
Vừa dứt lời, trong sân truyền đến tiếng gầm của Tiểu Nghiệt.
Loại thanh âm này mang theo dã tính cảnh báo, làm cho Kỳ Khả Hân sửng sốt, ngay sau đó liền nhìn thấy cặp mắt sắc bén hung ác của Tiểu Nghiệt.
Tiểu Nghiệt là động vật có thân thể đắc đạo, giữ được giã tính, trêи người có hơi thở của tiên giới, làm công chúa quỷ trong người Kỳ Khả Hân có chút e ngại.
Cô ấy vô thức lùi lại nửa bước, hướng lâm ngôn hoan nũng nịu nói:” ngôn hoan, anh xem, nhà này còn nuôi sủng vật hung dữ như vậy, chúng ta đến chỗ khác ăn cơm đi, nếu mà cào hỏng quần áo của em, cô ta không đền nổi đâu”
Lâm ngôn hoan trầm giọng nói:” vô lễ như vậy, ai dạy cô?”
” Em …” Kỳ Khả Hân tức giận cắn môi.
Tiểu Nghiệt thấy cô ấy không muốn tránh ra, đột nhiên hướng bên này nhảy đến, từ hành lang nhảy ra, nhảy về phía cô ấy —- trời ơi, không thể cắn chết cô ấy, nơi này là dưới chân thiên tử, bên cạnh hoàng thành
“Tiểu Nghiệt!” Tôi vội vàng hét lên.
Hàm răng của Tiểu Nghiệt đều lộ ra ngoài, nghe thấy tiếng tôi gọi, nó giơ móng vuốt, chộp lấy ngực của Kỳ Khả Hân

Kỳ Khả Hân nhanh chóng lùi về phía sau, nếu không lại bị Tiểu Nghiệt bắt được, trêи mặt của cô ấy lộ ra vẻ hoảng sợ nói:” loại mèo nào mà lại hung dữ như vậy”
Có lẽ cô ấy không biết con gì được gọi là Linh Miêu đâu? Rốt cuộc thì mấy trăm năm trước không có mạng lưới internet phát triển như bây giờ.
” Ngôn hoan, anh xem, thứ này quá hung dữ …..” Cái áo của cô ấy bị Tiểu Nghiệt cào cho ba đường rách.
Tôi đưa tay về phía Tiểu Nghiệt, Tiểu Nghiệt nhảy vào vòng tay tôi – nó thực sự rất nặng!
Đồ vật đắc đạo đều có thể biến hình thể, nó bây giờ có thể thu to nhỏ, biến thành một con mèo bình thường, nhưng trọng lượng thì …… anh tôi ôm nó vào lòng, chẳng khác gì ôm một trái bí to, thật nặng, thật nặng.
Tiểu Nghiệt nhìn chằm chằm vào Kỳ Khả Hân, nhe răng trợn mắt dữ dội.
” Ngươi mới là hung dữ, miêu nhi nhà ta ngoan như vậy mà, ngươi xem, nó đối với lâm ngôn hoan rất lễ phép….

Còn đối với ngươi thì …..

ai kêu ngươi một thân khiêu ngạo, đại khái nó đem ngươi trở thành một loại động vật thuộc dòng hồ ly đi”.
Tôi cười cười, xoa xoa đầu Tiểu Nghiệt.
Kỳ Khả Hân mí mắt giật giật, tôi thấy cô âý tức giận đến muốn hộc máu ra rồi.
Lúc sinh thời, cô ấy tổ chức binh lính để chống lại dị tộc, cũng quen ra lệnh, lúc này trốn trong cơ thể của Kỳ Khả Hân, phải tuân theo quy luật của thế gian, hẳn là rất áp lực đi.
Hơn nữa chúng tôi còn làm di cốt của cô ấy hoá thành tro bụi ….

cô ấy có biết việc này không?
Cái bóng đen hôm đó hẳn là ông chủ của cửa hàng tiện lợi kia, tổ tiên của hắn để lại bí mật thu liễm di cốt, sau đó biến mất không còn dấu vết, năm tháng trôi qua, hắn ở nước ngoài trở về, lợi dụng cái này để đạt mục đích nào đó.
Cái hộp phấn cũ kia đã xuất hiện hơn mười năm trước, xương cốt nơi này cũng từ mười năm trước bắt dầu hấp thu huyết khí.

…..

hắn muốn lợi dụng công chúa quỷ để làm gì?
Anh tôi thấy tôi chưa vào, nên chạy ra xem tôi đang làm gì.
Anh vòng qua bích ảnh, nhìn thấy tôi đang đứng ở cửa chính, ngăn không cho Kỳ Khả Hân bước vào, bật cười nói:” tại sao em không bước vào, còn muốn đứng ở cửa sao? Ồ, ai kia, ăn mặc như con gà rừng, lâm ngôn hoan, ngươi cũng thật là, em gái ta mời ngươi đến ăn cơm, ngươi còn mang theo chị gái này đến, quá hạ giá đi!”
Kỳ Khả Hân biết là anh tôi đang cố ý khiêu khích mình, đang định nói, thì lâm ngôn hoan đã mở miệng nói trước:” nếu vậy thì cô về trước đi, không mời mà đến thật thất lễ “
“Cái gì! Ngôn Hoan anh định bỏ rơi em sao? Em thật vất vả mới chờ được đến lúc anh rảnh …..” Kỳ Khả Hân nén giận làm nũng
Lâm ngôn hoan nhàn nhạt nói:” đúng vậy, ngôn thấm đang ở chỗ này, tôi sẽ ngồi ở đây để chờ, vừa hay kịp thời đưa ngôn thấm về nhà”
Công chúa quỷ này quá lợi hại, nhiều người đuổi như vậy, mà cô ấy cũng có thể mặt dày tiếp tục đứng ở đây
Tôi quay sang nhìn lâm ngôn hoan nói:” mời vào, ngôn thấm tự mình xuống bếp, nói là làm thêm hai món nữa cho anh nếm thử”
Lân ngôn hoan cười nói:” cho tôi? Tôi còn tưởng rằng không có phần của tôi cơ”

Hắn bước vào, anh tôi lập tức chặn Kỳ Khả Hân lại nói:” đừng có giở trò ở đây, thân phận của ngươi bị bại lộ, đối với ngươi không tốt chút nào đâu, đúng không?”
” …..

các ngươi muốn chết sao? Dám hủy hoại ta …” Kỳ Khả Hân đè ném âm thanh nói.
” Của ngươi cái gì? Âm thanh nhỏ như vậy, ta nghe không rõ lắm ….

” Anh tôi cười lạnh:”có cái gì thì cứ lớn tiếng nói ra, nếu không có thì cách xa tiểu gia ta một chút “
Cửa chính đóng lại, hai vệ sĩ của lâm ngôn hoan đứng ở cửa, còn Kỳ Khả Hân cứ như vậy mà bị đứng ở bên ngoài.
Lâm ngôn hoan nhẹ nhàng thở ra, nới lỏng cà vạt, nhíu mày nói: “Nếu không phải hành động của tôi bây giờ quá nhạy cảm, tôi thật sự muốn dạy dỗ cô ấy, càng ngày càng không hiểu chuyện, hừ”
Lòng tôi thầm nói: cô ta đã thu liễm rất nhiều rồi đó, nếu theo tính nết ban đầu của công chúa quỷ kia, thì cô ta càng làm anh đau đầu hơn.
” Tiểu kiều, càng ngày tôi càng hoài nghi cô ấy có vấn đề …..

trước kia không có thấy như vậy!” Hắn cười.
” Tóm lại anh cách cô ta càng xa càng tốt, nếu cô ta muốn hại anh, khả năng anh còn chưa phát hiện ra cái gì đã bị sập bẫy rồi cơ!” Tôi cầm một đôi đũa một cái chén đặt trước mặt Lâm ngôn hoan.
Nhà của chúng tôi ăn cơm không có tôn ti trật tự, nãi nãi ngồi ở trong phòng ăn, thuận tiện trông coi hai tiểu bảo bảo, còn anh tôi tùy tiện ngồi vị trí chính chủ, tôi ngồi bên tay trái của anh tôi, còn bên tay trái của tôi là lâm ngôn hoan ngồi.
Lâm ngôn hoan cầm chiếc đũa tươi cười nói:” đây là lần đầu tiên tôi ăn cơm cô làm …… ngôn thấm làm những món nào? Để tôi còn ăn những món khác”.
” Hả? Có ý gì? Anh có thói quen để lại thứ tốt đến cuối cùng sao?” Tôi không hiểu ý của hắn
Lâm ngôn hoan lắc đầu nói:” tôi sợ ăn món của ngôn thấm làm, sẽ bị hỏng vị giác, nếm không ra hương vị của món ăn khác nữa”.
” ” Anh …..!” Lâm ngôn thấm nổi giận đùng đùng.
” Hahaha …..

Hiểu em gái, không ai bằng huynh trưởng cả”.


Anh tôi không cho cô ấy mặt mũi nói.
Lâm ngôn hoan ăn uống nho nhã lễ độ, nhai kỹ nuốt chậm, chờ đại bảo cùng lão tác gọt xong hoa quả pha trà, hắn hơi nghiêng đầu nhìn tôi nói:” cô cô tôi giật dây cho hai người chuyện kia …..

Hai người tốt nhất một tháng sau lại can thiệp”.
” Vì sao?”
” Bởi vì lúc này hai người đã nháo đến chính hung rồi, chờ hắn cùng đường lạc lối, lại đến ban ơn lấy lòng, kiếm ít công to”.
” …… Thứ gì mà ” nháo đến chính hung”?” Tôi nhíu mày:” chẳng nhẽ là có nhiều a phiêu sao?”
Lâm ngôn hoan cười cười:” người chủ trì chùa Định Quốc đã giúp hắn xem, nói thứ kia gọi là ” đầu man”.

…..

Phàm nhân không thể giải, nhưng cô …..

Hẳn là có thể làm được việc này ….”
Dịch: Vi Vu
——————————.