Lạc Miên từ khi gửi thư đi không nhận lại hồi đáp nàng cũng dần chán ở Thần Giới nàng viết thư hỏi thăm tình hình Lăng Siêu cũng chẳng nhận được hồi đáp Thanh Ly thấy nàng chẳng vui chẳng buồn hỏi han nhưng nàng đều tỏ ra bản thân ổn Vĩ Ân thì lại được đến xem binh sĩ học hỏi kinh nghiệm cùng Dạ Hành đối với nàng ta đó là khoảng thời gian đẹp nhất
-Sao thế?
-a Thần Quân về rồi thì uống tách trà đi
Dạ Hành thấy hình như nàng bắt đầu chán nản liền hỏi Thanh Ly nhưng Thanh Ly cũng không biết nguyên do
-Mai cô rảnh không?
-S..sao Thần quân hỏi vậy?
-Nếu cảm thấy chán mai ta dẫn đến chỗ luyện binh
-Ngài nói thật chứ
Dạ Hành không nói gì thêm gật đầu tối hôm ấy nàng háo hức không ngủ được nàng có thể gặp gia quyến thay vì bồ câu đưa thư Thanh Ly cũng đã ngủ say nàng liền bật dậy ngồi ăn kẹo mạch nha bóng dáng phảng phất đang thổi sáo dưới ánh trăng nàng cảm thấy bóng dáng đó thật thanh tú mặc dù người đó chính là Dạ Hành
-Ta chuẩn bị xong rồi khi nào chúng ta có thể đi
Sáng sớm nàng đã đứng trước gian phòng thần quân ngóng đợi thần quân cũng bất ngờ nhưng vẫn nhanh chóng cùng nàng đi
-Không ngờ hôm nay Lạc cô nương chuẩn bị nhanh hơn ta luôn rồi
Dạ Hành cùng Lạc Miên bay đến chỗ luyện binh tình cờ đi ngang qua nơi Vĩ Ân ở,A Lam thấy vậy liền giục Vĩ Ân mau chóng đi thôi
Nơi luyện binh đông đúc binh sĩ tiếng nói tiếng chào bọn họ thấy Dạ Hành đi cùng Lạc Miên ai cũng liêu xiêu ngắm nhìn không chớp mắt Lăng Siêu ở hàng thứ hai thấy Lạc Miên đến thì vui lắm nhưng vẫn nghiêm túc đứng trong quân
-Các vị binh sĩ cứ tập luyện đi cô nương chỉ là muốn học hỏi thêm thôi
-Có thể cho ta gặp một người không?
Nàng nói nhỏ
-Trong hàng quân Lạc cô nương quen ai sao?
Nàng gật đầu nở nụ cười rồi nàng đi đến chỗ Lăng Siêu,vị tướng kia cho phép Lăng Siêu được gặp riêng
-Không ngờ muội dám đến đây
-Cái tên ngốc nhà huynh ta viết thư huynh không hồi đáp ta đó
-Ừm…xin lỗi nhé
-Dạo này thấy huynh mập hơn trước luôn kìa thế nào bọn họ có chèn ép huynh không?
-Không đâu còn muội? Muội ở đâu vậy? Sao muội quen biết Dạ Hành thần quân?
-Kể ra thì dài lắm nói chung hiện tại muội đang sống tốt Lăng huynh đừng lo
-Mọi người ở nhà chắc bình an đều mạnh khỏe nhỉ
-Muội chưa về nhà nhưng có thư tay Lăng Tinh cũng nói vẫn ổn
-Làm sao mà ổn chứ ta nhập binh một mình Tinh Nhi ở với Bà Bà làm sao mà an tâm được
-Được rồi khi huynh là binh sĩ thực sự sẽ được về thăm mà
Lăng Siêu cầm bàn tay nhỏ của nàng mà xoa nàng cũng rụt tay lại bởi nàng chỉ coi Lăng Siêu là bạn
-Nhất định ta sẽ về thăm họ!
Thấy nàng nói chuyện với Lăng Siêu khá lâu Dạ Hành có hơi nóng ruột chờ nàng về,nàng cùng Lăng Siêu quay lại Dạ Hành liền rời đi nàng thấy vậy vội tạm biệt Lăng Siêu đang đứng rồi chạy lại chỗ thần quân trong tâm Lăng Siêu man mác nỗi buồn
-Này Lăng đệ, cô nương nhà ai xinh đẹp vậy?
-Nàng ấy ư? Là người nhà của ta trong tộc ta
-Cô nương tên gì vậy? Ngươi nhìn thần quân đi với cô ấy đi chẳng phải hợp hơn đi cùng cô công chúa kia sao? Cũng phải thôi Công Chúa kia cao quý đến mấy thần quân cũng không ngó ngàng đâu
-“A Miên hợp đôi với Dạ Hành thần quân sao?”
-Nam tử đó là Lăng Siêu đúng chứ?
-Sao ngài biết?
-Có gì mà ta không biết chứ người nhà của cô sao?
-Lẽ ra huynh ấy nên gọi ta là Cô Cô nhưng nghe vậy thì tổn thọ lắm nên hai huynh muội bọn họ gọi ta như bằng hữu
-Vậy sao?
Ánh mắt dò xét của hắn khiến nàng bối rối
-Sao hôm nay Ngài không qua chỗ Vĩ Ân vậy? Đừng nói Ngài ghen với huynh ấy
-Hôm nay không muốn qua thôi ghen là sao?
- Thôi bỏ qua đi có nói Ngài cũng không hiểu được
Tuy Dạ Hành không biết ghen là gì nhưng chẳng hiểu sao bản thân hắn lại ích kỷ không muốn ai bên nàng