Người của Quân đoàn 34 mừng rỡ, lần này bọn họ đã lập công lớn, khi trở về chắc chắn sẽ nhận được nhiều khen thưởng.
Chủ tinh cầu cười nói: "Vất vả cho các anh quá."
Đại tá của Quân đoàn 34 cũng cười nói: "Không có gì, không ngờ đó là tín hiệu cầu cứu của Đại Nhân ngài đây, ngài có sao không..."
Chủ tinh cầu ngắt lời hắn: "Nhịn nãy giờ cực cho ngươi quá, giờ đi ăn đi, ăn một chút đồ ăn nhẹ, tâm trạng tốt lên chúng ta sẽ trở về nhà."
Quân đoàn 34 của Lực lượng kháng chiến Trùng Tộc sửng sốt, sau đó, bọn họ mở to mắt kinh ngạc nhìn một con quái vật cao hàng trăm mét xuất hiện trước mắt họ!
Chủ tinh cầu nhìn sinh vật cộng sinh đang ăn kia, hắn nói với giọng đau đớn: "Quân đoàn 34 của quân kháng chiến Trùng Tộc đã anh dũng hy sinh tập thể trong cuộc chiến với Trùng Tộc Kamaya, tưởng niệm các anh hùng của liên minh chúng ta!" . 𝒯rải nghiệm đọc 𝘵r𝘶𝘆ện số 1 𝘵ại ( 𝒯RÙ𝑀𝒯R U𝗬Ệ𝐍.Vn )
Tinh hạm rời đi.
Những trùng tộc Kamaya vừa mới bị Quang Giáp g.i.ế.c chết, đột nhiên đồng loạt sống lại.
Con người thường dễ nhầm lẫn trong việc xác định trùng tộc còn sống hay đã chết.
Chúng thậm chí lười đi đuổi theo tinh hạm, chúng muốn hoàn thành nhiệm vụ mà vương giao phó.
Trùng tộc Kamaya suy nghĩ mãi mà vẫn không hiểu tại sao vương lại muốn nhiều, rất nhiều... váy? Lị không để loài người phát hiện lần hành động này của trùng tộc?
"Váy là gì?
Màu hồng là màu gì?
Trùng tộc không nhìn thấy được màu sắc mà…
Nếu như vương đã muốn, chúng sẽ đi cướp về!
Bước đi đầu tiên để trùng tộc chi vương nổi dậy chính là: Chúng sẽ cướp hết tất cả các loại váy của con người mà không để loài người phát hiện ra!
Trùng Tộc bắt đầu hành động....
TU787:
Hai cái chân trùng màu trắng của trứng trùng gõ mạnh vào đỉnh đầu của Lý Lộc Lộc, sau khi ăn xong sinh vật cộng sinh, nó sẽ có thể nói chuyện, nó có giọng nói trong trẻo của một cậu bé."
Cơ Bảo:“Cô là đồ ngốc à? Tôi bảo cô ra lệnh hồi nào? Tôi tôi tôi tôi sắp tức c.h.ế.t vì cô mất thôi!” Ngữ điệu giống hệt người chơi, nó bị người chơi dạy hư rồi.
Lý Lộc Lộc tủi thân ôm đầu, thút thít: "Tôi chỉ muốn truyền đạt suy nghĩ của cậu thôi."
Cơ Bảo dùng chân nhọn vỗ vỗ vào người mình, "Tôi là vương của Trùng Tộc, mệnh lệnh đầu tiên mà tôi đưa ra sau khi sinh ra lại yêu cầu đồng loại tìm kiếm váy màu hồng, tôi không muốn sống nữa, thật mất mặt, tôi không có tính cách và phẩm chất của một vị vương. Thế giới này thật khiến tôi thất vọng, tôi muốn đi chết."
Lý Lộc Lộc nói nhỏ: "Vương nên ít nói."
Cơ Bảo nghe vậy liền nổi giận, nó hét lên:"Cậu đi ra đi! Cầm cái chăn ren rách này đi theo luôn!" Nó duỗi cái chân nhọn, ném cái chăn xuống đất.
Lý Lộc Lộc tiếp tục nhỏ giọng nói:"Bây giờ cậu có thể nói chuyện được rồi, có muốn đi chào hỏi các anh chị không?"
Cơ Bảo:"Hiện tại tôi vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, không thể tự bảo vệ mình, cậu vẫn phải tiếp tục giữ bí mật, hãy tìm cho tôi một ít thức ăn đầy đủ năng lượng."
Lý Lộc Lộc thì thầm: "Nếu các anh chị khác mà biết, chắc chắn họ sẽ tranh nhau đút cho cậu ăn." Giống như cách họ đã từng đút cho cô vậy.
Nhưng đó là mệnh lệnh của vương, Lý Lộc Lộc không thể vi phạm.
Cô ấy chỉ có thể tiếp tục giữ bí mật này.
Sau khi Lý Lộc Lộc rời đi, người chơi đến phòng của Cơ Bảo để kiểm tra sự bài trí của họ.
Người chơi nhìn chiếc chăn trên sàn, cằn nhằn: "Ai mà suốt ngày cứ ném chăn của Cơ Bảo đi vậy, có bệnh à!"
Họ nhẹ nhàng đắp chăn cho Cơ Bảo và nói: "Cơ Bảo ngủ ngon nha, hãy bảo vệ căn cứ của chúng ta... emmmmm mặc dù bây giờ trùng tộc hình như không phải là kẻ xấu, có vẻ như cậu không còn ích gì nữa, nhưng cậu là bộ mặt của căn cứ chúng ta, là tài nguyên cấp S+ duy nhất của chúng ta, nhìn vào thân hình tròn trịa, đầy đặn này của cậu xem, thật mỹ lệ! Rất thích hợp làm bình hoa và linh vật."
Cơ Bảo nghe xong lời người chơi, bàng hoàng: Giờ đây nó không còn hữu dụng nữa sao? Chỉ là bộ mặt, bình hoa và linh vật thôi sao? Trước đó không phải bọn họ đã nói nó là kho báu quý giá nhất của căn cứ bọn họ sao?