Cốc Hưng Hoa cả kinh, TU787 vậy mà cất giấu công nghệ không gian vô cùng khó lường, là loại khái niệm chỉ có trong tưởng tượng, mà tinh cầu bọn họ đã chế tạo ra và áp dụng thực tế rất tốt.
Cốc Hưng Hoa thầm nghĩ, lựa chọn của hắn không sai.
Vân Ca cảm khái: "Cậu vẫn rất hữu dụng."
Cảnh Trí: "Tôi đã nói rất nhiều lần, tôi không phải hệ thống phế vật. Hệ thống trò chơi cần liên tục được cập nhật và phát triển các chức năng mới dưới sự chủ động của ký chủ..."
Vân Ca mặt không đổi sắc: "Cậu thật giống mấy bà cô dài dòng."
Cảnh Trí: "..."
Hải Hoàng: "Hai người các người, đừng có thì thầm sau lưng tôi chứ!"
Người chơi ở Thần Châu Tinh chơi đến vui vẻ.
Hóa ra tinh cầu thủ đô lại là nhà kho của bọn họ.
Bọn họ thu thập mấy người bionic, sau đó vận chuyển đám người bionic này về căn cứ.
Ngay sau đó, TU787 đã có hàng trăm nghìn người bionic ở trạng thái tắt mắt, nằm gọn trong hộp, chờ đợi quá trình được cảm hóa trong tương lai.
Ngoại trừ người bionic, trước khi người chơi rời khỏi Thần Châu Tinh, bọn họ còn thuận tay vớt chút đồ, đường cao tốc mới thành hình được một nửa, cánh cửa của tòa nhà văn phòng và thảm trước cửa, tất cả những gì bọn họ thấy vừa mắt có thể sử dụng cho căn cứ đều bị lấy hết đi.
Cái gì, các người nói bọn họ là trộm ư?
Đây là trò chơi gì?
"Tinh Cầu Của Chúng Ta", mục đích của trò chơi là gì, xây dựng tinh cầu của chúng ta là TU787, như vậy tất cả tài nguyên trong trò chơi xuất hiện là để xây dựng kiến thiết TU787, nói trắng ra tất cả đều thuộc về bọn họ.
Tức là NPC của Tinh Cầu Của Chúng Ta tương đối giống người thật, lúc lấy đồ sẽ do dự, không quyết đoán như trong trò chơi khác, cũng sẽ không tự tiện vào nhà lục đồ để tìm kiếm manh mối nhiệm vụ mà không có sự đồng ý.
Bây giờ bọn họ chỉ lấy một ít đồ ven đường, đã rất tử tế rồi!
Thậm chí có người chơi muốn lấy t.h.i t.h.ể của nữ vương trùng tộc trên Thần Châu tinh, nhưng đáng tiếc không nhét vào ba lô được, cũng không biết là quá lớn hay là đã xảy ra chuyện gì.
Người chơi nhìn thấy rõ chiếc váy hồng dưới chân trùng tộc, nhưng bọn họ không ngờ tới khẩu vị người dân của Thần Châu Tinh cũng giống họ, cũng thích kiếm một số đồ trang trí màu hồng cho đại bảo bối này. Người chơi: Không lấy được nữ vương trùng tộc thì lấy mấy thứ khác.
Người chơi nhân cơ hội người xung quanh không để ý, cướp lấy cái váy hồng nhạt, mang về cho Lộc Lộc mặc.
Người chơi sau khi thu hoạch tương đối bội thu mới quay trở lại căn cứ TU787.
Giống như đào được kho báu lớn, lấy ra hết thứ này đến thứ khác.
Đội người chơi quốc gia yên lặng nhìn một nửa đường cao tốc trên không trung, người chơi giới thiệu: "Đây là bước đầu tiên xây dựng đô thị của chúng ta, nói thế nào nhỉ? Phát triển bắt đầu từ xây đường!"
Còn có cái thứ vừa được người chơi cắm vào trong đám cỏ, là một cánh cửa xoay của một tòa nhà văn phòng, bọn họ coi nó là cánh cửa lên thiên quốc.
Còn có máy bán hàng tự động, nửa tòa nhà cao, máy xay gió, đồ chơi trẻ em, v.v.
Đội người chơi quốc gia cầm lấy rìu, xẻng, gậy và nồi sắt lên lao vào đánh người chơi.
Người chơi bị đánh tới kêu la, liên tục xin tha.
Sau khi xin tha xong, tựa hồ bọn hắn còn cảm thấy chơi vui, vỗ vỗ m.ô.n.g đám người chơi đội quốc gia.
Người chơi: "Anh trai ơi tiếp đi, lại nữa đi! Kimochi!"
Đội người chơi quốc gia: "..."
Vân Ca cũng không biết chuyện người chơi đã làm với Thần Châu Tinh, sau đó cô, Thiển Hạ và Phượng Hoàng đã được Sử Huyên Huyên mời đến trường của cô ấy để ra sức cho cuộc thi sắc đẹp tiếp theo.
Về sau Vân Ca đọc được tin tức mới biết được chuyện này.
"Gần đây, các tòa kiến trúc ở Thần Châu Tinh liên tiếp xảy ra nhiều việc mất tích thần bí, nhưng kiến trúc nổi danh biến mất không giới hạn..." Thậm chí còn có nhà vệ sinh công cộng mất tích!
Vân Ca mặt không thay đổi hỏi Cảnh Trí: "Tôi có thể triệu tập lại một nhóm người chơi từ tinh hệ khác không?"
Cảnh Trí: "Ký chủ, hãy trưởng thành lên, nên bao dung hơn."
Vân Ca: "?"
...