Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 342



Vân Ca nhìn danh sách, cô không thích cách đàn ông đánh giá phụ nữ, cũng không thích cách phụ nữ đánh giá đàn ông.

Sư Huyên Huyên lại nói: "Nhưng cô làm như vậy là sai."

Liễu Tuyết hỏi: "Tại sao lại sai? Những gì tôi làm, những gì cô làm, đều là vì mục đích kết hôn. Tôi đảm bảo sau khi kết hôn tôi sẽ trở thành một người vợ tốt, làm tốt tất cả những việc của một người vợ nên làm, tôi thậm chí còn không can thiệp vào chồng mình đi tìm những người phụ nữ khác bên ngoài…”

Sư Huyên Huyên nói: "Cô thực sự nghĩ như vậy, đó là lý do tại sao anh trai cô bị truyền ra loại scandal này..."

Liễu Tuyết không bận tâm đến việc Sư Huyên Huyên coi thường anh trai mình, bởi vì cô ta cũng như thế, cô ta nói: "Tôi chưa bao giờ coi Liễu Thanh Hà là anh trai tôi, hắn vừa ngu vừa xấu, chuyện ngu xuẩn nhất là chơi với phụ nữ bên ngoài mà chơi ra tình cảm thực sự, xấu nhất là lấy chị dâu tôi với danh nghĩa tình yêu, nhưng lại không thể giữ lời hứa khi kết hôn..."

Thế giới này thật nhỏ bé.

Vân Ca nhìn Liễu Tuyết, không ngờ đây lại là em gái của Liễu Thanh Hà, chị dâu của Liễu Tuyết là Mạc Nhu. Cô không biết tình huống của nhà họ Liễu, thông tin mà nhà họ đưa ra chỉ có đàn ông, còn thông tin của mấy người phụ nữ trong nhà đều được bảo vệ rất tốt.

Nghĩ đến chuyện đã xảy ra với Mạc Nhu, tay Vân Ca cũng giật giật.

Liễu Tuyết nhìn mấy người: "Các người không cần nhìn tôi như vậy, cũng không cần… dạy tôi, tôi biết tôi không phải người tốt lành gì, nhưng tôi biết tôi đang làm gì, cho dù cuối cùng bị phát hiện, tôi vẫn sẽ thừa nhận. Tôi sẽ cho các người thấy những điều này chỉ để tìm hiểu lý do tại sao Bạch Mẫn Mẫn nhắm vào tôi - nếu thực sự trong đám con mồi của tôi có người đàn ông của cô ta trong số đó..."

Trong danh sách tổng cộng có hơn 500 người, bao quát khắp các tinh cầu, chủ yếu là người của 12 tinh cầu thủ đô, ngoại trừ Thôi Tinh cùng Xán Tinh.

Liễu Tuyết tranh thủ thời gian này nói: "Nếu như các người có hứng thú, tôi cũng có thể giới thiệu một ít đàn ông cho các người chơi..."

Sư Huyên Huyên: “Không cần!” Cô ấy đỏ mặt nói: “Lần đầu tiên của tôi nhất định sẽ dành cho chồng tôi.”

Liễu Tuyết nhún vai: "Lần đầu tiên của chồng cô có thể không phải là cô, nhưng tôi sẽ không can thiệp vào suy nghĩ của cô. Tôi chỉ hy vọng cô không nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt 'cô không nên làm điều này', điều này khiến tôi rất muốn móc mắt cô ra." Sư Huyên Huyên sợ hãi rụt cổ lại, tiếp tục xem danh sách.

Liễu Tuyết bắt đầu đắp mặt nạ, cô ta hỏi Vân Ca, Thiển Hạ và Phượng Hoàng có muốn xài hay không.

Thiển Hạ muốn lấy một tờ.

Liễu Tuyết yêu cầu những người đàn ông trong phòng phục vụ xoa bóp cho cô ta. Cô ta nhìn Thiển Hạ và Phượng Hoàng, đột nhiên nói: "Các cô thực sự không giống như những người sống ở thời đại này."

Thiển Hạ và Phượng Hoàng giật mình, đây là có ý gì?

Vân Ca hỏi, "Tại sao cô lại nói như vậy?"

Liễu Tuyết yêu cầu người đàn ông rời đi, cô ta nói: "Rõ ràng làm ra việc khác người, nhưng vẫn được đối xử như một người bình thường, thật tốt."

Liễu Tuyết hỏi: "Họ là nhân viên của Kinh Viết phải không? Sư Huyên Huyên có đầu tư vào Kinh Viết phải không? Tôi cũng đầu tư."

Vân Ca nói: "Tôi không nhận đầu tư từ gia đình Liễu, Mạc Nhu là bạn của tôi."

Liễu Tuyết sững sờ, "Ồ, vậy à, quên đi."

Sư Huyên Huyên nhìn vào danh sách, nhìn một chút, nước mắt như hạt rơi xuống.

Trong danh sách của Liễu Tuyết, có rất nhiều người là mục tiêu của gia tộc cô, cũng như một số người đã đưa ra yêu cầu kết hôn với gia đình cô. Nếu cô không có ứng cử viên nào tốt hơn, những người này có thể sẽ là bạn đời của cô.

Việc điều tra thông tin của đối phương và cuộc sống riêng tư cá nhân hỗn loạn của đối phương khiến cô cảm thấy tất cả những người đàn ông đó vô cùng buồn nôn.