Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 87



“Anh ta là người của tinh cầu Thủ Đô”.

“Vậy còn em?”

“Em sống trên một tinh cầu hoang dã không được đánh số trong một thời gian rất dài”.

“...” Thiển Hạ không hiểu lắm tinh cầu hoang dã không đánh số có nghĩa là gì, nhưng cô có thể cảm giác được cảm xúc phức tạp của Vân Ca khi nhắc đến tinh cầu hoang dã đó, vừa ghét bỏ lại dương như có cả cảm kích đan xen.

Thiển Hạ đặc biệt không thích Vân Ca thể hiện ra biểu tình nặng nề như vậy, vì thế liền lôi kéo Vân Ca: “Chúng ta đi dạo phố nhé!”

Vân Ca: “?” Khoan đã, Thiển Hạ còn chưa đồng ý gia nhập tiểu đội Phong Thu của cô.

Nam Phu cùng Quảng Trúc Cơ bị bỏ rơi cùng lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, hai người vừa rồi không phải còn đang mải mê thảo luận phương pháp chiến đấu à, sau tự dưng một giây sau lại chuyển thành đi dạo phố rồi?

Hai người lắc đầu, phụ nữ quả thật là loài sinh vật không thể lí giải được.

Nhóm người Hùng Sơ Mặc vô cùng háo hức tiến vào khu huấn luyện, bọn họ nhìn video chiến đấu lặp đi lặp lại trên sân huấn luyện liền hỏi: “Hai đại thần chiến đấu này từ đâu ra vậy?”

Quảng Trúc Cơ cười nói: “Đây là màn chiến đấu giữa chủ tinh cầu Tinh Cầu Của Chúng Ta và Thiển Hạ”.

“...” Hùng Sơ Mặc, Hà Thoái Tử, Khuyết Hân Nghiên và Dịch Kỳ Cẩu cùng lao vào bên trong quang giáp. “Thật đáng ghét, chỉ tốn công làm một cái clip, lại khiến cho Thiển Hạ được lợi như vậy”.

Phòng phát sóng của Hùng Sơ Mặc:

_ “Bốn người các ngươi mau tỉnh lại đi, mấy người cùng Thiển Hạ vốn không nằm trên cùng một đường thẳng”.

– “Có sao nói vậy, ta nghi ngờ Thiển Hạ ngoài đời thực đã có nền tảng chiến đấu” – “Khẳng định là có rồi, con rể của con gái thứ hai của nhà cháu trai dì cả tôi đã từng tham gia quân đội, tên này hiện đang ngồi cạnh tôi xem thi đấu đây, hai người chúng tôi phân tích những chiêu thức này của Thiển Hạ ở ngoài đời cũng rất trâu bò”

– “Tôi cũng muốn hỏi xem lúc nào Tinh Cầu Của Chúng Ta mới cho người chơi mới vào chơi, tôi cũng muốn chơi thử ahuhu”

.......

Thiển Hạ đưa Vân Ca đi dạo khắp các cửa hàng ở tinh võng, khi đi ngang qua cửa hàng bán hoa ăn thịt người, lại mua thêm thật nhiều hạt giống hoa ăn thịt người, dự định trồng thêm càng nhiều hoa ở xung quanh căn cứ.

Chủ tiệm hoa ăn thịt người cười lớn hỏi: “Mấy đứa đến mua đồ à, tên nhóc lần trước đâu rồi sao không thấy tới?”

Thiển Hạ: “Anh ta đang bận tham gia huấn luyện ở Thiên Tế rồi, cảm ơn hoa ăn thịt người của ông chủ, đám hoa ấy đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều”.

“Có thể giúp được là tốt rồi, cô bé nhìn đi, đứa nhỏ này nếu nghe được nó có thể giúp được người khác, nhất định sẽ rất vui mừng”.

Chủ tiệm hoa ăn thịt người vừa nói vừa vuốt v e đóa hoa đỏ to lớn trong tay, đóa hoa cũng cong người dùng cánh hoa cọ vào cánh tay ông ta.

Thiển Hạ lại tiếp tục cảm ơn chủ tiệm hoa ăn thịt người, lúc Vân Ca đi ngang qua người đàn ông trung niên này, ông ta bỗng nhiên khịt khịt mũi, sau đó nói: “Thì ra cô cũng là chủ tinh cầu”.

Vân Ca quay đầu lại nhìn chủ tiệm hoa.

Chủ tiệm hoa ăn thịt người hỏi: “Đứa bé nhà cô trông như thế nào, có nghịch ngợm lắm không, tôi thích những đứa nói chuyện dịu dàng, chỉ tiếc đứa nhỏ này lại quá mức nghịch ngợm”.

Vân Ca nhíu mày trả lời: “Tôi không hiểu chú đang nói gì cả”.

Chủ tiệm hoa ăn thịt người ngẩn người, chợt hiểu ra, đưa tay lên miệng nhỏ giọng nói: “Xem ra cô là người mới, không trách được, chúc cô nhanh chóng tìm được đứa trẻ đáng yêu hợp ý mình”.

Người này rốt cuộc đang nói gì vậy.

Thiển Hạ cũng nghe không hiểu, chủ tiệm hoa ăn thịt người cũng không muốn nhiều lời, ông ta tiếp tục đi chào đón khách hàng khác tới mua hạt giống. “... Muốn mua hạt giống thích hợp trồng ở đất khô hạn đúng không, vậy thì anh đến đúng chỗ rồi đấy, hoa này của tôi, trước đây chính là loài hoa sinh sống trên sa mạc đấy, mặc dù sau này được sống ở nơi có hoàn cảnh tốt hơn, những khả năng chịu khổ của nó không hề thay đổi! Hàng ngon giá rẻ, nhanh tay tới mua đi”