Mộng Về Tiền Kiếp

Chương 27: Linh hồn thứ 2 - Hùng Duệ Thần 11



Thời gian thấm thoắt thoi đưa, năm nay ta đã 15 tuổi. 2 anh ta sớm theo cha tòng quân, anh cả Hùng Hải An còn lập được nhiều chiến công, được vua khen thưởng, thành thủ lĩnh 1 đại đội quân phòng vệ. Ta lấy làm ngưỡng mộ lắm, còn ông anh hai đầu óc khá chậm chạp nên tới giờ vẫn chỉ là 1 tiểu đội trưởng nhỏ 1 nhóm 12 người, nhưng anh ta được cái ưu điểm kĩ tính nên được giao trọng trách giám sát quân trang.

Hôm nay là 1 ngày đẹp trời, đây là tự ta thấy thế vì thời tiết thật ra thì là... trời có hơi âm u, mưa lất phất, lại có khí lành lạnh cuối thu. Sở dĩ với ta là ngày đẹp trời vì hôm nay, ta chính thức tòng quân, bắt đầu trở thành lính trong quân ngũ, ta tràn đầy khát vọng được ra chiến trường giết địch lập công.

Bởi vì từ nhỏ ta đã được học võ thuật, binh pháp nên chẳng mất nhiều thời gian để ta trở thành đội trưởng 1 đội gồm 6 nhóm nhỏ. Nhận được tin vui, mẹ ta lại vào bếp làm món yêu thích từ bé của ta, vịt quay công thức bí mật. Nhưng bữa cơm chúc mừng chúng ta chưa kịp ăn thì cha ta đã nhận được tin báo, quân Âu Việt tấn công nước ta. Tình hình chiến sự khẩn cấp, chúng ta vội vã theo cha về quân doanh chờ lệnh.

Sau khi họp bàn nắm cụ thể tin tức, cha ta tập hợp quân tiến đến nghênh địch, trận chiến này kéo dài tới 3 tháng, quân Âu Việt thua thảm, rút về. Trong trận chiến, ta cũng đã lập được 1 số công trạng, những tưởng mọi sự sẽ theo như kế hoạch ta vạch ra: xông pha chiến trường lập công, lấy vợ, sinh con, cố gắng hơn nữa để có ngày mẹ ta sẽ được sắc phong từ vua giống như bà nội, đến tuổi nghỉ hưu thì hồi hương vui thú tuổi già. Nhưng đời thật sự không như mơ.

Qua vài năm sau, 1 ngày nọ cha ta từ kinh đô trở về, tâm trạng lo lắng, bồn chồn. Hôm đó cũng là ngày cả nhà chúng ta quây quần ăn cơm với nhau vì thân chúng ta đều là lính, khó khăn lắm mới sắp xếp được thời gian để cùng về thăm mẫu thân.

Cả bữa, cha ta cứ ngồi ngẩn ra, mẹ ta giục mấy lần khiến ông có chút giật mình, vội đưa bát lên ăn nhưng được 1 miếng ông lại ngơ ngẩn. Mẹ ta hỏi: “Có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra mà ông như người mất hồn thế?”

Cha ta do dự 1 lúc mới quyết định nói: “Phu thê Tiên Dung công chúa sắp có chuyện rồi”.



Cả nhà đồng loạt dừng đũa, nghiêm chỉnh lắng nghe. Cha ta nói tiếp. “Hôm nay trong triều, đám gian thần bắt đầu dâng tấu đề nghị Hùng vương cho quân đi tiêu diệt phu thê Tiên Tử, chúng nói vợ chồng họ biết pháp thuật kì lạ, lại biết cách mê hoặc lòng người, dùng tiền bạc, của cải dẫn dụ dân chúng đi theo tà đạo, e rằng cứ để sự việc tiếp diễn thì sớm muộn gì vợ chồng Tiên Tử cũng sẽ tự gây dựng được thế lực vững chắc cho mình, thậm chí là họ sẽ bí mật nuôi quân đội riêng, sẽ trở thành mối nguy lớn cho nước nhà. Trước đây khi Tiên Dung công chúa kết hôn với Chử Đồng Tử không được vua công nhận, ngài còn đuổi Tiên Dung công chúa ra khỏi cung để mặc vợ chồng họ tự sinh tự diệt nên họ Chử vô cùng căm hận nhà vua. Sợ rằng mai đây sẽ dẫn quân về cướp ngôi”.

“Thế ý vua như thế nào hở cha?” anh cả vội vàng hỏi.

“Có vẻ vua Hùng đã có phần tin lời xàm tấu”. Cha ta đáp lời. “chúng còn cho người làm chứng, nói họ Chử sau khi đi buôn trên biển trở về, bắt đầu rao giảng đạo lý, nói cái gì mà chúng sinh bình đẳng, không nên có sự phân chia giai cấp, tầng lớp này nọ, nói như thế khác nào đánh vào mặt triều đình, không coi vua ra gì. Vợ chồng Tiên Tử còn lấy của chia cho dân nghèo, giảng đạo lôi kéo dân tham gia càng lúc càng đông, chỉ 1 thời gian ngắn lượng người theo ước chừng gần bằng 1 bộ lạc rồi.”

“Đáng chết, lũ người kia thật đáng chết”. Mẹ ta nổi giận: “Ta đầu xuân năm nay còn đi du xuân, ghé qua nơi cư ngụ của phu thê Tiên Tử, Chử gia giảng giải lý lẽ 10 phần thuyết phục, ví như đạo làm con phải hiếu thuận, làm người phải trung nghĩa, biết trước biết sau, biết bỏ đi sự ham hư vinh, ganh ghét, hận thù để tìm về chân tâm, sống không thẹn với lòng. Ta nghe đều phải gật đầu đồng ý, cảm thấy mở mang đầu óc, sao qua lời bọn gian tặc kia lại thành tà đạo rồi”.

Ta cha tiếp lời: “trong triều, ta cùng Lang tướng cũng đã bẩm tấu, xin vua nên bình tĩnh, điều tra kĩ càng rồi hãy đưa ra phán quyết. Chúng ta vốn không tin lời bọn chúng nói, ta xin đích thân đi điều tra, nhưng đám người kia ngăn cản, hiện tại kẻ được điều đi là người của bọn chúng.”

“Xem ra hẳn vua đã tin, việc tiến đánh phu thê Tiên Tử không còn lâu nữa. Cứ nhìn sự việc Cao Lỗ tướng quân dạo trước, ngài ấy chính là bậc trung quân ái quốc, tuổi trẻ tài cao, nhưng lại bị đám gian thần ấy ganh ghét hãm hại”. Mẹ ta kết luận.