“uhm, trong quá trình tạo nhân quả, nếu là nhân ác sẽ khiến người bị mình hại trở nên tức giận, hận mình thấu xương, thậm chí chết rồi nhưng ý chí vẫn điên cuồng muốn trả thù...đây chính là cơ sở của ác nghiệp. Còn nếu làm thiện thì ý chí của người được giúp sẽ nghĩ đến báo ơn mình, là cơ sở của thiện nghiệp”. Ta chậm rãi nói ra suy nghĩ của mình.
"Đúng thế. Chử gia nói, ngay từ khi còn là một loại vi khuẩn không nhìn thấy được, còn nhỏ hơn hạt cát trên bờ biển kia, đói thì sẽ ăn, khát sẽ uống, hết đồ ăn thì tranh giành của nhau, cá lớn nuốt cá bé, không có nhận thức về đồng loại, tình thân. Cái tập tính ấy cứ lớn dần theo các kiếp sống, thành côn trùng, động vật nhỏ, rồi động vật lớn. Thành động vật phải trải qua nhiều kiếp mới có trí thông minh thành động vật bậc cao, rồi từ động vật hóa kiếp làm người cũng phải học hỏi, tích lũy kinh nghiệm nhiều kiếp mới có được trí tuệ cao. Trong quá trình ấy, các tập tính xấu vẫn ngày 1 nhiều lên, trở thành thâm căn cố đế, thân, miệng, ý đều buộc chặt vào tham, sân, si mà tạo thành ác nghiệp, khi ác nghiệp tích lũy đến 1 mức nhất định sẽ sinh ra lực đủ để kéo con người ta nhập vòng luân hồi sáu đường tám nạn mà theo phương thức của nghiệp lực để trả nghiệp.” Hùng Duệ Thần giải thích cặn kẽ cho ta.
"6 đường 8 nạn là gì ạ?” ta lại hỏi.
Hùng Duệ Thần đáp: “6 đường hay gọi là lục đạo luôn hồi, tức là con người phải chịu vòng luẩn quẩn sinh ra trong 6 đường này gồm địa ngục, ngạ quỷ, súc sanh, người, thần, trời, sống ở 6 đường này, dễ gặp 8 nạn. 1 là địa ngục do ác nghiệp nhiều, bị chiêu cảm vào cõi này chịu tội ngày đêm đau đớn, thống khổ. 2 là ngạ quỷ, tức loài quỷ đói do khi còn sống mà tham lam bỏn sẻn nên chết đi vào đường này chịu cảnh đói khát, khổ sở. 3 là súc sinh do chúng sinh u mê tối tăm, hành động trái đạo đức, phi pháp mà phải sinh vào cõi này, sống chung đụng với động vật cấp thấp đang tiến hóa đi lên. 4 là sinh lên cõi trời, thọ mạng tuy dài nhưng khó tu vì chỉ sống hưởng phúc, khó nghe đến Phật pháp. 5 là người sống ngoài phạm vi Phật giáo lan truyền, mà còn hủy báng Thánh Hiền. 6 là người lục căn không đầy đủ, lại không phân biệt được thiện ác. 7 là người vừa có khuyết thiếu lục căn, tâm còn tà kiến. 8 chính là sinh ra trước hoặc sau thời Đấng Giác Ngộ tại thế. 8 nạn này, 6 nạn đầu đều có điểm chung là không được nghe Phật pháp, nạn thứ 7 là có nghe nhưng chấp tà kiến nên không tỉnh thức. Nạn thứ 8, dù có phước báu, thông tuệ nhưng không được nghe Phật pháp nên không thể ‘tỉnh thức hoàn toàn’.”
“Hay quá, tôi hiểu rồi, cảm ơn ngài. Mà ngài có trí nhớ tuyệt thật đấy, chuyện từ xưa cũng có thể nhớ, nhất là bài giảng về Phật pháp, thật không dễ” Ta nói với Hùng Duệ Thần.
"Haha...ngươi không thấy cuộc gặp gỡ với ta có gì lạ sao”. Hùng Duệ Thần hỏi.
Lúc này ta mới giật mình, nhìn lại ông 1 lần nữa, uhm...tóc vẫn để dài nhưng áo trễ 1 bên vai phải, ngài ấy trong bộ dáng 1 nhà tu hành, 1 đệ tử tục gia. Trời ạ!
“Nhận ra rồi đúng không?” Hùng Duệ Thần lại hỏi. Ta khẽ gật đầu.
Hùng Duệ Thần nói tiếp, “khi ta chết, Chử gia về, ngài ấy thu thập số mảnh vụn còn chưa phiêu tán xa để tái tạo lại linh hồn rồi mang ta đi. Từ đó ta theo ngài ấy tu học, đến bây giờ, đã qua bao lâu ta không rõ nữa. Chỉ biết chuyên tâm học Phật pháp, mong đến 1 ngày có thể phổ độ chúng sinh. Hết thời gian rồi, ngươi nên về thôi”. Nói đoạn, ngài khẽ phất tay áo, ta bỗng bay ngược về sau, cảm giác như chính mình đang dùng vận tốc ánh sáng, cơ thể giật lùi xuyên qua rừng cây, bay qua đồi núi, chừng 2,3 giây đồng hồ linh hồn ta trở lại thân thể, ta bật ngồi dậy, cảm giác sốc hết hồn vì tốc độ cao vẫn còn đó. Ngồi nghỉ 1 lát, lấy lại bình tĩnh, ta lại lật đật mang giấy bút ra để ghi lại chi tiết giấc mơ vừa qua.
"phù..." ta thở 1 hơi sau khi viết xong câu chuyện của kiếp thứ 2, "vậy là mình đi hết 2 kiếp, mà sao kiếp nào cũng thảm quá vậy, đúng là không biết sẽ không thương tâm. Hy vọng lần kế, kiếp sống thứ 3 của ta bớt thảm hơn 2 lần trước". Dù biết là chuyện đã từ quá khứ, kết thúc từ cả ngàn năm nhưng khi quay trở lại, 1 lần nữa nhìn về các kiếp sống đó, tim ta vẫn nhức nhối không thôi.
P/s: nhân vật Hùng Thạch Công nguyên mẫu chính là thành Đức Thánh Đại Vương Hùng Thạch Công - quan thành hoàng làng mình nhé. Do sử sách có sự sai lệch nên truyện viết ra chỉ chọn lọc 1 số chi tiết đáng chú ý.
Mời các bạn tiếp tục theo dõi phần 3 - Theo dấu Đức Thánh Trần - chuyện kể về Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn dưới góc nhìn của 1 người nô bộc thân cận ngài.