Một Đêm Ở Rạp Hát

Chương 1: Ăn ngoài



Fiona luôn muốn đi xem opera, nhưng cô và chồng mình, Patrick, lại chẳng bao giờ có thời gian, mà cũng chẳng có điều kiện để xem khi có cơ hội. Mãi tới tận hôm nay họ mới có nhiều thứ để ăn mừng. Mà không chỉ vì Patrick được thăng chức và tăng lương, mà hôm nay còn là sinh nhật của Fiona và đứa con đầu lòng sắp ra đời của họ, hai vợ chồng đều biết rằng mình cần phải ra ngoài ăn mừng khi còn có thể.

Patrick mặc một bộ âu phục kẻ sọc màu xanh thẫm, phối với cà vạt lụa dệt nổi thêu kim tuyến màu xanh đậm, áo sơ mi xanh sáng màu, trông khá bảnh bao và sang trọng. Họ đã vung tiền mua một chiếc váy dạ hội mới cho Fiona, một chiếc váy maxi cổ chữ V màu xanh ngọc bích tuyệt đẹp với đường xẻ tà cao ở hai bên nhằm khoe trọn cặp đùi và bắp chân săn chắc và đôi giày cao gót có quai mà cô mang. Đường viền cổ áo khoét sâu làm nổi bật bộ ngực đầy đặn đã tăng gấp ba lần của cô so với trước khi cô mang thai, và lớp vải xếp nếp hoàn hảo, bám vào đúng chỗ để làm nổi bật phần bụng lớn của cô. Họ đã hợp lý hóa cho việc đây chính là một cái cớ tốt để hai vợ chồng có thể ra ngoài thị trấn trong khi họ vẫn còn đang có thời gian cho riêng mình. Họ thậm chí còn đặt ghế riêng (private box) để được cảm nhận cảm giác hoàng gia trong khi xem buổi biểu diễn từ trên cao so với mọi người.

Patrick cũng đã sắp xếp một chỗ ngồi kín đáo trong một góc khuất của một nhà hàng Pháp sang trọng để họ có nhiều không gian riêng tư hơn, vì anh biết thừa rằng Fiona có xu hướng trở nên cáu kỉnh như thế nào. Họ khó mà nắm tay nhau cả ngày, rồi lại hào hứng với buổi biểu diễn, và cuối cùng là ra ngoài ăn mừng cho những gì đã đạt được. Fiona đã cực kì hứng tình kể từ đầu khúc tam cá nguyệt thứ hai*, mặc dù bụng cô to và nặng nề, lưng và hông cũng thường xuyên đau nhức, nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy mình quyến rũ hơn thế.

[*Tam cá nguyệt: trimester - phụ nữ sẽ trải qua 3 giai đoạn của thai kì cho đến khi sinh nở. Tam cá nguyệt thứ 2 là thời gian ba tháng giữa thai kì.]

Anh nhìn người vợ xinh đẹp của mình qua chiếc bàn dưới ánh nến, đang tỏa sáng lung linh trong ánh lửa bập bùng dưới tác dụng của hormone thai kỳ. Mái tóc đen dài xõa xuống một bên vai, nổi bật trên làn da trắng ngần, lớp trang điểm đậm của cô, giống hệt như một ngôi sao quyến rũ từ thời hoàng kim của Hollywood. Anh nâng ly rượu sâm banh của mình, và cô, với một ly rượu táo sóng sánh, anh nâng ly, lời nói của anh đầy tôn kính, "Chúc mừng sinh nhật người vợ tuyệt đẹp của anh, tình yêu của đời anh, và cũng là một người mẹ của đứa con bé bỏng sắp chào đời của chúng ta. Anh không bao giờ có thể tưởng tượng được cuộc sống của mình sẽ tuyệt vời như thế nào trước khi anh gặp em, Fiona à, và anh rất biết ơn vì em đã ở bên anh để chia sẻ thành công tài chính với anh, cũng như là với gia đình càng ngày càng đông đúc hơn của chúng mình."

Đôi mắt Fiona ánh lên những giọt nước mắt hạnh phúc không giấu được, cô phải cắn môi để không run lên. "Và gửi tới anh, Patrick, người chồng đẹp trai của em, người biết cách làm em hài lòng bằng mọi cách có thể, và là người có tâm hồn hào phóng nhất trong số những người em từng gặp." Cô cúi xuống bàn, nói những lời chỉ để anh có thể nghe thấy. "Anh đã mở lòng với em, khiến em cảm thấy thật an toàn và ấm áp, đó là lý do mà em mở rộng hai chân này cho anh. Em không thể đòi hỏi một đối tác nào hoàn hảo hơn thế, dù là trên giường hay ngoài giường, hy vọng trên giường thì tốt hơn," cô cười, anh cũng khúc khích ngạc nhiên. Mỗi người đều nhấp một ngụm sâm panh trước khi anh cúi xuống và trao cho cô một nụ hôn sâu và kéo dài. Cô xích lại gần anh hơn trong phòng ăn riêng, và dưới tấm khăn trải bàn, cô đưa tay vuốt đũng quần anh, mỉm cười khi anh bắt đầu cứng người dưới sự đụng chạm ấy của mình.

"Em yêu, đang làm gì đấy hả?" anh thì thầm, đưa đẩy hông khi cô tiếp tục vuốt ve phía trước quần tây của anh.

"Cám ơn anh," cô nói với một nụ cười ranh mãnh.

"Nhưng..." anh nói, không hề ngăn cản cô. "Bữa tối... sẽ được mang tới sớm thôi... mà... chúng ta đang ở nơi công cộng!" anh rên rỉ khi cô bắt đầu cởi khóa quần anh.

"Thế tốt nhất là anh nên cố gắng giữ im lặng, không phải sao?" Cô khẽ cười, lôi cái ấy của anh ra từ trong quần, đã cứng ngắc, ẩn dưới lớp khăn trải bàn.

Anh thở hổn hển đầy thích thú, thúc hông, làm như vô tình đưa đẩy chú chim của mình vào lòng bàn tay cô.

Một người phục vụ chắc hẳn đã nghe thấy gì đó, bởi vì cô đã đến bên bàn ăn, mỉm cười tò mò. "Dạ vâng, anh chị có cần gì không ạ?"

Mặt Patrick đỏ bừng, anh thấy mình không nói nên lời, nhưng Fiona lại vui vẻ đáp lời, "Chúng tôi muốn ăn món khai vị bánh phồng nấm. Hôm nay tôi đang thèm một ít nước sốt trắng nổi tiếng của nhà hàng các bạn."

Người phục vụ nhìn Patrick một cách kỳ lạ, nhưng sau đó mỉm cười với Fiona và nói, "Được thôi, thưa cô," nhanh chóng rời đi để thêm món vào thực đơn.

"Ê, em xấu tính quá đấy," Patrick thở hắt, khi cô bắt đầu sóc anh nhiệt tình ở dưới gầm bàn.

Fiona chỉ cười rạng rỡ, "Nhưng làm sao mà em cưỡng lại được chứ! Anh thừa biết em thích nước sốt trắng đến mức nào mà, mà hôm nay còn là sinh nhật em nữa chứ!"

Patrick nhanh chóng thấy mình chẳng thể phản đối nổi nữa, vì cơ mông của anh bắt đầu siết lại, căng gồng lên trong vòng tay chặt chẽ của cô khi cô tuốt luốt dương vật của anh một cách thành thạo, xoa xoa đầu ngón tay dính đầy dịch nhầy tiền xuất tinh của anh và bôi dọc nó theo chiều dài để giúp anh bôi trơn, điều mà chỉ khiến anh càng nhiễu ra nhiều hơn nữa. Hai tay anh siết chặt như sắt thép lấy chiếc đệm đang ngồi, đồng thời cắn chặt môi dưới, cố gắng không mảy may hé răng ra một tiếng. Anh nhìn chằm chằm vợ, măt anh lướt từ khuôn mặt xinh đẹp của cô, xuống khe ngực đầy đặn, trắng ngần như sữa được phô bày một cách khéo léo, đến phần bụng hoàn hảo, nặng trĩu giữa hai đùi cô. Anh nhấc một tay lên để vuốt ve nơi đẫy đà ấy của Fiona, thấy mình ngày càng tiến gần đến việc lên đỉnh, bất chấp — hoặc có lẽ chính vì — hoàn cảnh này.

"Sắp rồi, phải không, anh yêu?" Fiona nói, liếm môi. Khi anh gật đầu, cô vụng về trượt khỏi ghế và chui xuống gầm bàn dưới chân anh.

"Đừng... em làm gì vậy... Ối!" anh bắt đầu phản đối, trước khi lời nói của anh bị cắt ngang khi môi cô ngậm lấy đầu khấc của anh và cô bắt đầu nhấn miệng mình ngập trong chiều dài ấy. "Em yêu.... Không-ggg!" anh rít lên, cố gắng kéo cô đứng dậy, nhưng anh đã đi quá xa, mà cô đã bắt đầu nhấp môi lên xuống chú chim của anh một cách dứt khoát, thỉnh thoảng lại đập đầu mình xuống đáy bàn. Anh cảm thấy cơ mông của mình bắt đầu siết chặt lại, dương vật của anh lao thẳng vào miệng cô một cách mất kiểm soát. Cô đã quen với kích thước của anh nên thật dễ dàng đưa cái đầy ứ ấy của anh vào sâu trong họng mình, rên rỉ ngâm nga khi anh bắt đầu xuất tinh mãnh liệt, anh cắn môi mình, mỗi thớ thịt chặt như thể cáp thép khi cô hớp trọn dòng tinh dịch nóng bỏng đậm đặc của anh một cách thèm thuồng.

Dù sao thì, anh cũng đã cố gắng để không kêu lên, nhưng vẻ mặt kỳ lạ và tiếng thở dốc của anh đã thu hút một số ánh nhìn kỳ lạ, mặc dù may mắn là không có ai đến kiểm tra cả. Anh ngả người ra sau ghế trong khi cô lau miệng mình bằng mặt dưới của khăn trải bàn, trước khi từ từ chui ra khỏi gầm bàn. Anh yếu ớt cố gắng giữ mình đứng đắn, đặt chiếc khăn ăn vào lòng để ngụy trang cho những gì mình vừa làm.

Cô cố sức chỉnh trang lại tóc tai, nhưng khi Patrick gật gật đầu về phía ngực cô, cô nhìn xuống và nhận ra rằng mình cũng gần như ngập đỉnh tới nơi. Cô đỏ mặt kín đáo sửa sang lại và kiểm tra váy vó của mình để đảm bảo rằng nó không quá bó căng hay nhàu nhĩ.

Chồng cô cúi xuống, dùng tay ôm lấy má cô, trao cho cô một nụ hôn sâu và kéo dài, nếm lấy hạt giống của mình trong miệng cô. Anh khẽ thì thầm vào môi cô, "Em hư quá, Fiona, nhưng anh yêu điều đó, mặc dù đôi khi em gần như khiến anh rụng cả tim. Em sẽ làm anh đột tử vào ngày nào đó mất thôi!"

"Ái chà, vậy thì anh ắt phải chết trong hạnh phúc rồi đấy, anh yêu nhỉ," cô đáp lại với một nụ cười ranh mãnh.

"Làm thế nào mà son môi của em vẫn y nguyên vậy?" anh thắc mắc hỏi, quan sát cô để tìm những dấu hiệu nhận biết sau khi anh đã xong xuôi.

"À, em đã tìm kiếm khá kĩ loại son môi có sắc đỏ thẫm cổ điển có thể giữ nguyên sắc, ngay cả khi mình thổi kèn. Anh chỉ cần đọc mấy dòng trên các bài đánh giá là được."

"Là vậy à?" anh nói, lắc đầu với một nụ cười bối rối nở trên khuôn mặt. Cuối cùng thì anh cũng đã bình tĩnh hơn một chút và hoàn toàn thu liễm lại, đúng lúc người phục vụ mang món khai vị của họ đến.

"Phần còn lại của bữa ăn sẽ sớm hết thôi," cô ấy nói.

Patrick gọi đồ uống khác cho cả hai người, cắn một miếng trên nĩa mình. "Có nên không nhỉ?" anh ấy hỏi.

Fiona nghiêng người về phía trước, mở miệng về phía anh. Lưỡi cô trượt ra khỏi răng một cách đầy gợi cảm khi cô rướn người về phía anh, dang rộng đầu gối hơn để chứa cái bụng nặng trĩu đang cọ lên làn da săn chắc của cô thành những đường tròn rối về phía gốc bụng. Anh quan sát vẻ mặt đầy dục tình của cô khi cô đưa đầu vú mình vào miệng và chậm rãi nhấm nháp, mắt nhắm lim dim thưởng thức hương vị, để nó bao phủ lấy lưỡi cô, chiếm lấy thời gian của cô.

"Ai biết được bánh phồng lại hợp với mùi vị tinh dịch của anh thế cơ chứ?" cô thì thầm để chỉ anh có thể nghe thấy, đôi mắt đầy khao khát. Anh cắn môi, cảm nhận nhịp đập của cậu nhỏ, mặc dù không có cách nào để anh có thể cương cứng trở lại, câu nói gây sốc ấy khiến anh cảm thấy sự kích thích chạy dọc sống lưng. Cô ấy luôn thích trêu chọc anh như vậy.

Mắt anh lướt xuống ngực cô, đang căng đầy ra hơn bình thường, mặc dù Fiona đã cố gắng lấy lại bình tĩnh. Sau đó, anh để ý đến cách cô xoa bụng mình, và hỏi, lông mày hơi nhíu lại, khi anh đặt tay lên bụng cô, cảm nhận độ căng và ấm của nó. "Em có sao không, em yêu? Anh hy vọng... việc làm anh hài lòng... ngồi xổm ở vị trí em vừa ngồi ấy... không khiến em đau chứ?"

"Em ổn...anh yêu..." cô nói, vẻ mặt như đang tập trung cảm nhận cơ thể mình. Cô hơi nhấp nhổm hông, luồn tay xuống dưới bụng. "Em nghĩ... em nghĩ cuối cùng thì đứa nhỏ cũng đi xuống rồi. Em không thể chắc chắn cho tới khi đứng dậy, nhưng em cảm thấy mình có thể thở dễ dàng hơn trước, điều đó có nghĩa là em bé đã di chuyển chúi đầu xuống bên trong xương chậu của em."

"Có... đau không? Khó chịu lắm hả em?" anh hỏi. "Cứ nói anh xem anh có thể giúp gì em được."

Giờ thì tới Fiona cắn môi lắc lắc hông tại chỗ, hơi còng lưng xuống. Patrick thấy cái lắc ngực và bụng ấy của cô thật mê đắm làm sao.

"Ừm... hoàn toàn ngược lại ấy. Ừm... đúng là trước đó thì em có nứng chút," một nụ cười tinh nghịch nở trên khuôn mặt cô, "đúng như anh nghi ngờ, nhưng mà... sự thay đổi vị trí đã... ừm... gây thêm áp lực lên tất cả các điểm nhạy cảm trong 'cái ấy' của em." Cô nhắm mắt, cố gắng ổn định chính mình. Mặt cô bắt đầu đỏ bừng khi cảm thấy bàn tay của chồng nhẹ nhàng vuốt ve bụng mình, khám phá từ trên xuống dưới rồi vuốt sang hai bên để đánh giá sự khác biệt về vị trí của đứa bé trong bụng cô.

"Chắc chắn là có cảm giác giống như có thêm gì đó dưới xương sườn, và đè nặng lên đùi em hơn," anh thì thầm , nghiêng người về phía cô, miệng kề sát cổ cô. Hơi thở của anh khiến cô rùng cả sống lưng, và rồi một tiếng rên rỉ thoát ra khỏi đôi môi đỏ mọng hấp hé của cô khi âm đạo cô trở nên ẩm ướt vì ham muốn. Cô đã cảm thấy sưng tấy và đỏ bừng ở dưới đó trong nhiều tháng trời, do máu dồn về đó nhiều hơn, khi cơ thể cô ấy thay đổi và đứa bé ngày càng lớn, nhưng vào tháng trước, ham muốn của cô ấy đã tăng lên dữ dội hơn bất cứ khi nào. Vào lúc này, cô cảm thấy như mình khó có thể thoát ra khỏi cảm giác được bàn tay của chồng đặt trên người như thế này, thật nhẹ nhàng và không quan tâm đến việc ai có thể đang theo dõi, môi âm đạo ẩm ướt của cô ngứa ran và ngày càng ướt trượt hơn, cảm giác những nếp gấp nóng bỏng của cô thật trơn trượt.

"Ưm..." cô khẽ rên rỉ khi anh nhẹ nhàng kiểm tra cô. Việc đề cập tới trọng lượng bụng bầu đang đặt trên đùi khiến cho một luồng điện nhỏ chạy thẳng vào trong trung tâm, và nhu cầu đó trào dâng ra giữa hai háng cô. Cô vén lớp vải của chiếc váy, hài lòng với bản thân vì đã tìm được một chiếc váy dạ hội dành cho bà bầu có đường xẻ hai bên cao như vậy. Cô di chuyển chân mình vào gần anh để banh rộng anh ra hơn. Patrick liếm môi, liếc nhìn xuống nơi đùi cô biến mất dưới khăn trải bàn, cảm thấy cô dang rộng ra cho anh, cũng cảm thấy hai đùi cô banh ra dưới lớp vải. Anh nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, và nhận thấy những người khác đang lén lút nhìn họ, nhưng nghi ngờ đó là do cô mang thai quá nặng, điều này luôn khiến mọi người lo lắng, hơn là nghi ngờ họ đang làm gì khác.

"Nhé anh?" cô nhẹ nhàng khẩn nài, biết rằng họ không có nhiều thời gian trước khi người phụ vụ mang món ăn tiếp theo tới.

Patrick không để lãng phí thời gian hơn nữa, anh vòng một cánh tay ra sau ôm sát người cô vào anh, luồn tay qua lớp vải, suýt xoa khi cảm thấy phần bụng bầu căng phình của cô đang đặt trên đùi, anh còn ngạc nhiên hơn nữa khi cảm nhận được phần lông mu trần trụi của cô, ấm áp và ẩm ướt dưới tay mình.

"Em không mặc nội y đấy à, cưng?" anh thì thầm, dụi mũi vào tai cô.

"Mặc làm gì," cô khẽ rên lên, khẩn khoản đung đưa hông. "Lúc này thì chúng có vẻ thừa thãi quá, không phải à?"

Những ngón tay anh di chuyển xuống thấp hơn, cô dựa lưng vào thành sau của hốc tường có đệm, khuôn mặt cô bị che khuất bởi tấm màn trang nhã, thứ mà đã mang lại thêm chút riêng tư. "Mmmmm..." cô khích lệ.

Anh tìm thấy đầu âm vật của cô giữa đám lông mu, sưng phình và ấm nóng, anh há hốc mồm trước phản ứng cơ thể tức thì của cô, lưng ưỡn, bụng ưỡn về phía trước, hông đung đưa trong tay anh. "Tại anh mà em thấy đau ư, em yêu?" anh trêu chọc, lướt ngón tay trên đôi môi sưng húp của cô, thích thú với việc cô đã lật ngược thế cờ nhanh như thế nào. Gần đây, bất cứ khi nào cô cố gắng thể hiện quyền chi phối hơn, dường như đều không thể tránh khỏi việc cuối cùng cô ấy sẽ là người cầu xin được đầu hàng.

"Đúng rồi, chết tiệt thật chứ! Anh biết em mà!" cô thút thít một cách cáu kỉnh, và anh cảm thấy sự ẩm ướt thậm chí còn hơn thế đến từ bên trong.

Và khi âm lượng của cô đạt ngưỡng, Patrick biết rằng tốt hơn hết anh nên ngừng trêu chọc và nhanh chóng khiến cô mãn ý, nếu không cô sẽ cực kỳ không hài lòng với anh.

Chậm rãi trượt hai ngón tay vào trong nơi bóng mềm ấm nóng của cô, anh rúc mũi mình vào tóc cô, vuốt ve phần bụng đối diện của cô với một bàn tay đang ôm sau lưng cô, và rồi anh trườn tay mình vào bên trong. Cô đung đưa hông một lần nữa và dang rộng hai chân hết mức có thể để chui xuống gầm bàn, trong khi vẫn bị tấm khăn trải bàn che khuất, cô thì thầm tán thành, "Dạ vâng, tới đi anh... làm ơn mà!"

Anh móc các ngón tay của mình và thúc vào bên trong cô đến đốt ngón tay thứ hai, xoa bóp điểm G trong âm đạo của cô, khi bướm nhỏ của cô đã rộn cả lên và siết chặt xung quanh anh, rất gần với việc xuất tinh chỉ với sự kích thích cơ bản nhất. "Bé ngoan," anh thủ thỉ, cắn nhẹ vào tai cô. Đùi cô bắt đầu run lên bần bật, anh biết điều sắp tới này sẽ khó cho cô đây. "Đút khăn ăn vào miệng đi, em yêu," anh dịu dàng ra lệnh. Cô gật đầu nghe theo, ánh mắt đã long lanh ngấn nước, lấy vải nhét vào giữa hai hàm răng, cắn xuống.

Patrick cúi xuống, kéo dài những nụ hôn xuống tới cổ, bắt đầu đẩy đưa kéo rút những ngón tay mình mạnh bạo hơn, cảm nhận sự trơn bóng của cô xung quanh chúng. "Anh muốn em xuất vì anh, em yêu à. Xuất hết vì anh với cái âm hộ ướt đầm đìa vì bầu bí ấy trên tay anh này," anh nói, rồi nhấm nháp lấy phần thịt nhạy cảm ở cổ ngay dưới tóc cô, nơi mà anh luôn có thể khiến cô sướng điên, nhìn cô trợn ngược mắt túm chặt lớp vải bàn trong nắm tay mình.

Cô rời khỏi vòng tay anh, rên rỉ và run rẩy, may mắn thay, những tiếng rên khe khẽ vì sung sướng của cô đã bị chiếc khăn ăn bịt miệng khỏa lấp đi một chút. "Ngoan nào cưng, ngoan nào!" anh ngân nga trên làn da cô, khi cô nhích qua nhích lại, gần như bóp nát những ngón tay anh, vách thành của cô siết chặt đến mức anh cảm thấy những ngón tay mình bị đẩy ra. "Xuất ra cho anh thêm một chút nữa đi mà, em yêu. Bữa tối sẽ đến sớm thôi!"

Với một cái rùng mình thút thít cuối cùng, cô gục xuống người anh, thở hổn hển, một lớp mồ hôi mỏng phủ trên mặt và bầu ngực cô. Patrick nhẹ nhàng trượt những ngón tay của mình ra, hút những giọt nước ngọt ngào của cô trên ngón tay mình trước khi lấy chiếc khăn ăn ra khỏi miệng cô và dùng nó để lau bàn tay ướt sũng của mình. Anh chỉnh lại váy cho cô ngay khi nhìn thấy người phục vụ mang theo thức ăn từ cửa bếp đi ra khỏi phòng, anh vòng tay từ sau lưng qua vai cô để ôm lấy cô vào lòng, cúi xuống cùng với một nụ hôn.

Fiona đã có thể lấy lại bình tĩnh đôi phần chỉ vài giây trước khi thức ăn của họ được mang đến, thế nhưng cô ấy vẫn dựa rất nhiều vào Patrick và trông có vẻ hơi choáng váng.

"Cô ấy có ổn không vậy," người phụ nữ trẻ hỏi Patrick, hơi lo lắng. Rồi nói với Fiona, "Tôi có thể giúp gì được không, thưa cô?"

Fiona lắc đầu khi Patrick nói, "Với cái thai sắp sinh tới nơi, không may là cô ấy chỉ cảm thấy mệt mỏi và khó chịu rất nhiều thôi. Cô ấy sẽ ổn. Dù vậy thì cũng cảm ơn cô đã quan tâm hỏi han!" anh trả lời với một nụ cười thật tươi, cố gắng trấn an người phục vụ. Cô phục vụ gật đầu ngập ngừng và sắp xếp các đĩa thức ăn lên bàn rồi nhanh chóng rời đi, không chắc chuyện gì đang xảy ra, nhưng biết rằng dường như họ không cần đến sự trợ giúp của mình.

Với thức ăn được đặt trước mặt, cặp đôi bắt đầu ăn một cách thèm thuồng, tận hưởng hương vị đậm đà trong dư âm của cơn cực khoái. Phần còn lại của bữa ăn chỉ dành để mỉm cười với nhau bằng ánh mắt dịu dàng, yêu thương, nghỉ ngơi ăn uống sau những nỗ lực tình ái.

.

.

.

Hết phần 1

Raph: Phần 2 sẽ là cảnh sinh con trong rạp hát Opera. 

*Chú thích một chút về vở Carmen mà tác giả nghe khi sáng tác, thì đại để các bài hát đó đều thể hiện các sắc thái của sự quyến rũ mang màu sắc hoang dại và tự do, phóng túng. 

Đây là nội dung tóm tắt của vở kịch: 

"Carmen, một phụ nữ Gypsy xinh đẹp với tính khí bốc lửa, tự do trong tình yêu. Một lần, Carmen đã gặp và quyến rũ hạ sĩ Don José, một người lính trẻ chưa có nhiều kinh nghiệm. Quan hệ của họ khiến anh ta chối bỏ tình yêu cũ của mình, nổi loạn chống lại chỉ huy, và gia nhập một nhóm buôn lậu."