Đúng lúc này, phía bên bộ phim vườn trường vẫn luôn do dự kia cuối cùng cũng cho Phùng Mẫn một câu trả lời chuẩn xác, đồng ý yêu cầu của chị ta, chỉ cần Thẩm Vọng Tân hợp tác với bọn họ, quyền lựa chọn nữ chính sẽ giao cho chị ta. Phùng Mẫn tất nhiên vô cùng vừa lòng, nhanh chóng đi tìm Thẩm Vọng Tân muốn anh quyết định quay bộ phim vườn trường này.
Chỉ là chị ta không nghĩ tới, trước khi Thẩm Vọng Tân tới đây đã nhận được điện thoại của phía bên “La Phu truyện”. Trải qua chuyện tạp chí hai người của SCU lần trước, quan hệ giữa anh và Phùng Mẫn rõ ràng đã xa cách không ít, mà anh cũng hiểu rõ ý đồ của chị ta. Vốn tưởng rằng MV lần này được đăng lên anh nghĩ chị ta sẽ có một vài động thái, nhưng lại cũng không có gì, lúc sau cũng chỉ sắp xếp cho anh một vài lịch trình hoạt động rất bình thường, vì thế anh cũng không để ý, trên cơ bản tâm tư đều đặt lên công việc.
Anh biết bên đoàn đội đang trao đổi chuyện kịch bản vườn trường, nhưng anh cũng không biết lại còn có những chuyện khác, cũng như không biết chị ta thẳng thừng từ chối quay bộ phim “La Phu truyện” kia. Sắp tới phía bên tài nguyên phim tìm tới anh sẽ không thiếu, Phùng Mẫn làm người đại diện của anh, chị ta muốn lựa chọn giúp anh thoái thoác một vài cái thật ra anh cũng không có ý kiến gì, nhưng mà loại giao dịch ngầm như bộ phim vườn trường này anh không thể chấp nhận được. Trên đường đi tới văn phòng, Thẩm Vọng Tân suy nghĩ rất nhiều.
Đường Viên đi theo bên cạnh Thẩm Vọng Tân cảm giác rõ ràng, sau khi anh nhận cuộc điện thoại kia, không khí xung quanh thấp xuống. Cô ấy yên lặng ngậm chặt miệng không nói gì, quả thực tiếp xúc lâu rồi, trong lòng cô hiểu rất rõ, không phải lúc nào anh Thẩm cũng có tính tình tốt như thế, ví dụ như lúc áp suất thấp thì anh vẫn rất đáng sợ.
Bên này Thẩm Vọng Tân suy nghĩ gì, tất nhiên là Phùng Mẫn sẽ không biết, bởi vì bây giờ tâm trạng của chị ta không tồi. Bộ phim vườn trường này chỉ là một cái chế tác nhỏ so với “La Phu truyện” mà lúc trước chị ta từ chối, nhưng vì chế tác nhỏ, chị ta mới có cơ hội nắm được quyền lựa chọn nữ chính, nhưng tuy là chế tác nhỏ thì kịch bản cũng không tệ lắm, chung quy lại dù là Thẩm Vọng Tân hay là Chu Vũ Yên thì đều là người dưới trướng chị ta, bọn họ tốt thì chị ta mới có thể tốt được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi nghe được tiếng đập cửa chị ta nói một câu “Mời vào”, cửa văn phòng bị đẩy ra, người đi vào chính là Thẩm Vọng Tân. Có lẽ là lúc này Phùng Mẫn vui vẻ cực độ, vậy nên cũng không hề để ý tới Thẩm Vọng Tân không ổn, chị ta lấy từ trong ngăn kéo ra bản hợp đồng về bộ phim vườn trường kia, nói với anh: “Vọng Tân, hợp đồng về phim vườn trường này chị đã xem ra rồi, các phương diện đều rất không tồi, em xem qua một lát, nếu không có vấn đề gì thì sau khi em kết thúc hoạt động có thể vào đoàn phim luôn.”
Thẩm Vọng Tân không cảm xúc mà tiếp nhận hợp đồng Phùng Mẫn đưa tới, anh lật qua lật lại hợp đồng, nhàn nhạt nói: “Quả thực là rất không tồi.”
Phùng Mẫn ngay tức khắc vui mừng ra mặt, còn chưa kịp nói chuyện đã thấy anh nhẹ nhàng khép hợp đồng lại, giống như tùy ý hỏi: “Nữ chính của bộ phim này đã quyết định rồi sao?”
Phùng Mẫn nghe vậy, đôi mắt hiện lên sự hoảng loạn, sau đó lại bình tĩnh tự nhiên mà nói: “Đây là chuyện phía bên kia quyết định, sao mà chị biết được chứ?”
Thẩm Vọng Tân không nói gì, chỉ cười cười.
Phùng Mẫn đã dẫn dắt không ít nghệ sĩ, nhưng giữa đông đảo những nghệ sĩ mà chị ta từng dẫn dắt qua, người chị ta không hiểu nhất là Thẩm Vọng Tân. Rõ ràng đôi mắt này của anh sạch sẽ lại trong suốt, nhưng lại cất chứa rất nhiều thứ khiến người ta không cách nào nhìn thấy được, chị ta lại hỏi tiếp: “Vọng Tân, không nói cái này nữa, vậy nếu như em cũng cảm thấy ổn, chị sẽ liên hệ với bên kia, chúng ta chắc chắn ký xong nhé?”
Thẩm Vọng Tân không vội vã trả lời, nhìn hai mắt chị ta, nói: “Chị Phùng, chị lấy em ra làm giao dịch gì, sao bản thân lại không biết chứ?”
Lời Thẩm Vọng Tân vừa nói xong, sắc mặt Phùng Mẫn đã thay đổi trong nháy mắt. Giao dịch của chị ta với phía bên kia vốn là lén gạt anh, cũng nghĩ là chỉ cần trước khi bên kia nói ra, chị ta đã để cho anh ký hợp đồng trước, cuối cùng sẽ quyết định tới Vũ Yên. Cho dù sau đó anh có biết nữ chính được quyết định là Vũ Yên, chị ta hoàn toàn có thể nói là quyết sách của phía bên kia, hơn nữa hợp đồng cũng đã ký, việc quay bộ phim này coi như đã hoàn toàn đóng đinh, nhưng chị ta lại không nghĩ tới anh đã biết trước rồi.
Thẩm Vọng Tân nhẹ nhàng đặt hợp đồng ở trên mặt bàn, “Chị Phùng, trong khoảng thời gian này rất cảm ơn chị đã chăm sóc em.”
Phùng Mẫn dường như đã nhận ra có chỗ không ổn, chị ta lập tức hỏi: “Vọng Tân, cậu nói lời này… là có ý gì?”
Thẩm Vọng Tân bình tĩnh nói: “Em sẽ nói với công ty, có khả năng em cần đổi một người đại diện mới.”
Bàn tay Phùng Mẫn đặt trên bàn làm việc bỗng nhiên siết chặt lại, “Vọng Tân, cậu cho rằng đổi người đại diện dễ như thế sao?”
“Dễ đổi hay không dễ đổi cũng không đến lượt em biết, nhưng mà em biết, hai chúng ta đã không phù hợp để làm việc với nhau nữa. Chị Phùng, cho tới bây giờ em đều hiểu rất rõ thân phận của mình, trước kia chỉ là một nhánh cỏ dại của công ty, hiện tại cũng chỉ là một cây rụng tiền của công ty, chỉ cần em có thể kiếm tiền cho công ty, như vậy cây rụng tiền này giao cho ai chăm sóc thật ra cũng không quan trọng lắm, có đúng không?”
Phùng Mẫn nhất thời không nói nên lời, bởi vì chị ta đột nhiên ý thức được, Thẩm Vọng Tân nói không sai chút nào. Thời gian hợp đồng của anh còn chưa tới một năm, trước mắt yêu cầu của công ty đối với anh cũng chỉ là kiếm tiền, dốc hết sức lực mà kiếm tiền. Huống hồ bây giờ căn bản là anh không cần chủ động xin tài nguyên, tất nhiên sẽ có rất nhiều tài nguyên chủ động tìm tới cửa, vậy nên cho dù đổi bất kỳ người đại diện nào cũng sẽ không có áp lực gì, cũng chỉ là dẫn dắt trong thời gian này mà thôi.
Sau khi Thẩm Vọng Tân rời khỏi, Phùng Mẫn rất nhanh đã nhận được thông báo từ cấp trên, từ hôm nay trở đi, chị ta đã không còn là người đại diện của Thẩm Vọng Tân, cũng phải bàn giao lại rõ ràng công việc trên người Thẩm Vọng Tân cho người đại diện mới của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này Phùng Mẫn mới thực sự ý thức được, Thẩm Vọng Tân không phải nói đùa với chị ta, rõ ràng là người trông có vẻ ôn hòa như thế, một khi đã quyết định làm cái gì, chắc chắn tốc độ sẽ là sấm rền gió cuốn.
***
Công ty đổi người đại diện mới cho Thẩm Vọng Tân tên là Lôi Quân, hai nghệ sĩ dưới tay anh ta cũng có chút danh tiếng. Lôi Quân tất nhiên hiểu rõ vì sao công ty lại đổi người đại diện cho Thẩm Vọng Tân, mà chuyện Phùng Mẫn làm anh ta cũng có nghe qua. Loại mánh khóe quen thuộc mà người đại diện dùng người cũ nuôi người mới này, không phải anh ta không biết, thế nhưng cho dù như thế nào cũng là nghệ sĩ dưới trướng mình, làm ra đến mức độ này thật sự là quá đáng.
Thế nhưng anh ta cũng có thể hiểu được cách làm như thế của Phùng Mẫn, bởi vì chung quy lại hợp đồng mà Thẩm Vọng Tân ký với người đại diện bọn họ như thế nào đã rất rõ ràng. Chị ta đơn giản là hy vọng trong khoảng thời gian này, Thẩm Vọng Tân dưới tay mình có thể tạo ra một tiểu hoa cho chính bản thân chị ta, đến lúc đó cho dù Thẩm Vọng Tân có đi rồi, chị ta cũng không đến mức trên tay không có nổi một người có thể nổi lên. Chẳng qua là chị ta đã xem nhẹ tính tình của Thẩm Vọng Tân, tượng đất còn có ba phần nóng giận, huống chi Thẩm Vọng Tân tới giờ cũng không phải tượng đất.
Dạng người giống Thẩm Vọng Tân này, chỉ cần anh ta không chạm đến điểm mấu chốt kia của cậu ấy, vậy thì cậu ấy chắc chắn sẽ là một nghệ sĩ tốt đáng để dẫn dắt, đối với chuyện này, Lôi Quân vẫn hiểu rất rõ. Anh ta cũng không muốn lấy Thẩm Vọng Tân đi nuôi người mới, dù sao hai nghệ sĩ của anh ta cũng không hề ngu ngốc, cần vào tổ đóng phim thì vào tổ đóng phim, cần nhận đại ngôn thì nhận đại ngôn, anh ta không yêu cầu cao đối với nghệ sĩ của mình, dù sao chỉ cần thành thật kiên định, bước từng bước một là được, còn nữa, anh ta không muốn làm Phùng Mẫn thứ hai.
Bởi vì Lôi Quân chưa từng có chút ý nghĩ lung tung rối loạn nào, cho nên anh ta và Thẩm Vọng Tân hợp tác rất hòa hợp, sau khi anh ta nhận được lời mời từ bên phía “La Phu truyện”, trước tiên là anh ta dò hỏi ý kiến của Thẩm Vọng Tân.
Quả thật sở dĩ Thẩm Vọng Tân giải trừ quan hệ với Phùng Mẫn cũng liên quan một ít tới bên “La Phu truyện” kia, người phía bên kia công khai gọi điện cho anh rồi mời tham gia, lại ngầm nói cho anh về giao dịch giữa Phùng Mẫn với phía bên đoàn làm phim vườn trường kia. Vậy nên mới nói đạo diễn “La Phu truyện” chắc chắn là một người có thể nhìn thấy tất cả, có lẽ cũng có chút tâm tư nhỏ, nhưng không hề có ác ý.
Lôi Quân thấy anh cầm kịch bản nửa ngày cũng không nói gì, không khỏi mở miệng hỏi: “Vọng Tân, em suy nghĩ gì thế?”
Thẩm Vọng Tân hoàn hồn lại, “Không có việc gì, không nghĩ gì cả.”
“Vậy em cảm thấy bộ phim này thế nào?”
Thẩm Vọng Tân hỏi anh ta, “Anh Lôi cảm thấy thế nào?”
Lôi Quân có phần kinh ngạc, “Em đang hỏi ý kiến của anh à?”
Thẩm Vọng Tân kỳ quái, “Anh là người đại diện của em, chẳng lẽ không nên hỏi à?”
Lôi Quân sửng sốt một lát, ngay sau đó lại nở nụ cười, trong lòng hoàn toàn thông suốt, thân mình thoáng nghiêng ra trước, nghiêm túc nói: “Tuy “La Phu truyện” là kịch bản nữ chủ, người nam chính cũng hơi kém nữ chính một bậc, nhưng hình tượng của nhân vật nam cũng phong phú và rõ ràng, ở phương diện đầu tư cũng cực kỳ không tồi, chủ yếu là bộ phim này truyền đạt nghị lực phi thường và sự chính nghĩa, cũng phù hợp với xu hướng phát thanh và truyền hình bây giờ, anh muốn nói là, bộ phim này có thể, chỉ là…” Đang nói, anh ta tạm dừng một lát.
“Chỉ là cái gì?” Thẩm Vọng Tân hỏi.
Lôi Quân nghiêm túc nói: “Bây giờ “La Phu truyện” có quá nhiều tin đồn về các lưu lượng, trước khi ký hợp đồng chính thức, anh cần biết bên kia quyết định nữ chính là ai, hoặc là mục tiêu mà họ cố ý nhắm tới là ai.”
Thẩm Vọng Tân nghe vậy, trong mắt hiện lên một sự kinh ngạc, anh cảm nhận được rằng Lôi Quân đang nghiêm túc lên kế hoạch cho mình, “Anh Lôi, cảm ơn anh.”
Lôi Quân cười cười, “Đây là chuyện nên làm, loại kịch bản nữ chủ này chúng ta vẫn nên biết nữ chính được chọn là người nào thì tốt hơn.” Rốt cuộc một bộ phim có thành công hay không vẫn liên quan rất lớn tới cộng sự hợp tác, nhưng tình huống vẫn là kịch bản nữ chủ, đây xem như là lần đầu tiên anh ta chọn kịch bản cho Thẩm Vọng Tân, cần thận trọng và thỏa đáng mới được.
Lôi Quân nhanh chóng liên hệ với bên “La Phu truyện” kia, sau khi anh ta đáp lời xong, bên “La Phu truyện” kia cũng không lừa anh ta nữa, sau khi anh ta biết bên “La Phu truyện” đã định ra nữ chính là Tô Tinh Dã, đôi mắt hơi hơi sáng ngời, Tô Tinh Dã? Thế mà là Tô Tinh Dã ư?
Vì thế sau khi cúp điện thoại, anh ta nghĩ một lúc, lập tức lôi di động ra gọi cho Thẩm Vọng Tân, “Vọng Tân, nữ chính bên “La Phu truyện” kia đã được định ra rồi, em biết là ai không? Hơn nữa em cũng biết đấy.”
“Em cũng biết ư?” Thẩm Vọng Tân có hơi kinh ngạc.
“Đúng thế.”
Thẩm Vọng Tân thật sự không nghĩ ra được sẽ là ai, thứ nhất anh cũng không có thời gian chú ý tới chuyện này, thứ hai là nữ diễn viên mà anh đã từng hợp tác qua cũng không thiếu, vì thế anh nói: “Anh Lôi, anh không cần úp úp mở mở với em, nói thẳng đi.”
“Nữ chính mà bên kia quyết định không phải ai khác, chính là là CP của em, Tô Tinh Dã.”