Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1083: 1083





“Lục Tư Tư, mẹ tôi tuy rằng không phải mẹ ruột của cô, nhưng vẫn là bậc cô bác, cô cũng dám đánh bà ấy sao?”
Lục Hạo Khải nhìn thấy mẹ mình bị đánh, ánh mắt hung ác trừng mắt với Lục Tư Tư.

Lam Hân nhìn thấy Lục Tư Tư giáng một cái tát kia, cũng thật sự sửng sốt.

Lục Tư Tư ánh mắt lạnh lùng nhìn qua hắn, “Lục Hạo Khải, những lời vậy từ miệng cậu nói ra, tôi lại thấy rất thối, ba mẹ con các người chẳng khác gì máy con giòi lúc nhúc trong nhà họ Lục chúng tôi cả, vừa nhìn thấy các người là tôi lại thầy ghê tởm.

Còn nữa nhìn lại ngoại hình của cậu đi, có điểm nào giống cha tôi không?
Lúc cha tôi còn trẻ vô cùng tuần tú, làm sao lại có bộ dạng xấu xí như cậu được, giống như con chuột cống chạy qua đường vậy.


Cậu nghe rõ cho tôi, nếu cha tôi có xảy ra chuyện gì, tôi tuyệt đối sẽ để ba mẹ con các người đến đền mạng.”
Tần Ninh Trăn bị những lời Lục Tư Tư nói mà chắn kinh, một thân mồ hôi lạnh.

Tiểu Khải làm sao có thể giống Lục Dật Kha được.

“Lục Tư Tư, nói chuyện đừng có mà quá đáng.

Dù mẹ tôi gả cho cha không phải là danh giá, nhưng cũng không thể để cô tùy ý chửi bới như vậy được.Cô lập tức xin lỗi mẹ tôi ngay.”
Hắn ghét nhất chính là bị bới móc thân phận kẻ thứ ba của mẹ mình, mà hắn lại là đứa con của tiểu tam (kẻ thứ ba), thân phận này sẽ đi theo hắn cả đời, cả đời cũng không thể xóa bỏ.

Khuôn mặt quyền rũ của Lục Tư Tư nở nụ cười lạnh, nhìn qua đối phương: “Nếu tôi không chịu xin lỗi thì sao?”
“Cô muốn tìm đường chết sao?”
Lục Hạo Khải lập tức nói, vẻ mặt còn vô cùng nghiêm túc, toàn thân hắn vì kìm nén giận dữ mà run lên.

Lục Tư Tư trào phúng nói: “Muốn giết tôi, quả thật, hai mẹ con các người vẫn luôn âm mưu muốn giết hai chị em tôi.Tuy nhiên thật đáng tiếc, cả hai chị em chúng tôi đều phúc lớn mệnh lớn, mặc kệ là cách người động tay động chân lên xe, hay là mua chuộc kẻ giết người, chị em chúng tôi đều có thể thuận lợi thoát được.”
Lục Tư Tư nói xong, ánh mắt khinh thường cùng khinh miệt nhìn qua vẻ mặt đang ăn đau của Tần Ninh Trăn, “Tần Ninh Trăn, có đau không?
Đây là tôi tát thay cho mẹ mình, là năm Ấy lúc mẹ bị ép phải rời đi, bà đuổi theo r tận cửa, cho mẹ tôi một cái tát, cao ngạo nói với bà ấy rằng, cô, Hứa Mộ Thanh nếu còn dám trở lại nơi này, hai đứa con của cô cũng đừng mong được sống trên thế giới này nữa, đây là những lời bà đã uy hiếp mẹ tôi, lúc ấy tôi còn nhỏ, cái gì cũng không làm được, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bà ép mẹ tôi đi, vì để cho hai chị em chúng tôi được bình an vô sự, bà chỉ dám âm thầm theo dõi con mình, nhớ nhung con cái, cũng không dám đi ra gặp mặt, nỗi hận đó, bắt đầu từ bây giờ, tôi sẽ trả lại cho bà từng chút một.


Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, nhíu mi nhìn qua chị gái với vẻ mặt khó tin, chuyện năm đó xảy ra Tư Tư đều nhìn thấy được hết toàn bộ sao?
Vẻ mặt Lục Hạo Thành trở nên khiếp sợ, thì ra chị gái biết rõ chuyện này, vì sao lại không nói rõ cho anh biết.

Mấy năm nay anh vẫn luôn có gắng tìm mẹ.

Lam Hân nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, đáy mắt tràn đầy đau lòng, hai chị em của anh từ nhỏ đã phải chịu nhiều vắt vả.

Sắc mặt Tần Ninh Trăn thay đổi, nhưng giọng điệu vẫn rất ngang tàn: “Con nhóc thối không biết trời cao đất dày như mày, đừng tưởng rằng lớn lên ở nước ngoài, trở về là có thể diễu võ dương oai.

Tao cảnh cáo mày, dám động vào tao một lần nữa thử xem.”
Bà ta nhất định sẽ gọi đám vệ sĩ của mình đến giáo huấn Lục Tư Tư.


Lần trước là do đám vệ sĩ làm việc không thành, để cô tránh được một kiếp.

Lần sau chắc chắn sẽ không được may mắn như vậy.

Lục Tư Tư không hề sợ hãi mà liếc nhìn đối phương, chiếc áo khoác màu đỏ làm tăng thêm vài phần khí thế cho cô, “Tần Ninh Trăn, còn muốn dùng tới thủ đoạn như trong bữa tiệc lần trước sao?
Đám vệ sĩ kia ngồi trong tù cũng không trải qua được ngày.

tháng gì tốt đẹp cả, có lẽ ngày nào đó chịu không nồi, cứ thế mà khai ra tội trạng của bà..


— QUẢNG CÁO —