Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1322: 1322





“Tôi cũng ủng hộ giám đốc Lục.”
“Đem công ty giao cho giám đóc Lục, tôi cũng rât yên tâm.”
“Thành tích của Giám đôc Lục tạo ra trong vài năm gần đây mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, tôi cũng ủng hộ giám đốc Lục.”
“Tập.

đoàn Lục Thị đưa ra thị trường ba năm đã trở thành lão đại hàng đầu của cả thành phó Giang, hơn nữa, ở thành phó Ninh, thành phố Phàn cũng đang ở lần lượt phát triên, tôi cũng ủng hộ giám đốc Lục.”
Nhóm cô đông đang ngồi đều đã tỏ thái độ, chỉ có người đám người đứng về phía Lục Hạo Khải, cả đám đều mang sắc mặt nặng nề, không biết nên làm cái gì bây giờ?
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua Ấu Cảnh Nghiêu, “Cảnh Nghiêu, công bó đi.”
Ánh mắt Âu Cảnh Nghiêu bình tĩnh đối mắt với Lục Hạo Thành, cuối cùng cũng gật gật đầu, anh câm lấy văn kiện ở bên cạnh, đi về phía màn hình lớn trên hội trường.


Đưa tư liệu trong máy tính hướng lên màn hình lớn.

Âu Cảnh Nghiêu đưa mắt nhìn tất cả mọi người, anh nói: “Nơi này có một bản giám định AND xác nhận quan hệ cha con, là đối chiều quan hệ cha con giữa Lục Hạo Khải, Lục Tư Ân cùng ông Lục Dật Kha.

Anh em hai người này đêu không phải con cái ruột của ông Lục Dật Kha, mà là con cái của Dịch Diệp, tập đoàn Địch Thị và Tần Ninh Trăn.Tân Ninh Trăn đã lừa gạt ông Lục Dật Kha rất nhiều năm, cho đến cách đây không lâu, mồi quan hệ: vụng trộm của hai người này bị quản lý Lam ở công ty chúng tôi phát hiện, cuôi cùng, hai người kia đã nồi lên ý định giêt người bịt miệng, quản lý Lam bị Địch Diệp lái xe tông vào, cô ây vừa mới có có bâu một tháng, đứa con trong bụng cũng không giữ được, giờ đây vẫn đang ở ranh giới của sự sống và cái chết.”
Lời nói của Âu Cảnh Nghiêu vừa dứt, tất cả mọi người có mặt ở đây đều trở nên khiếp sợ,đều bị sốc đến há hóc môm.

Toàn thân Lục Hạo Khải giống như rơi vào hầm băng, Lục Hạo Thành thật sự lại có thê tuyên bố vụ lộn xộn này với cả thiên hạ.

Hơn nữa, còn ở trong thời khắc quan trọng như vậy đây hắn thẳng xuống địa ngục.

Lục Hạo Thành thật sự đủ ác độc!
“Còn có, ” Âu Cảnh Nghiêu lại nhìn về phía Lục Hạo Khải, giọng điệu chọt ln nên lạnh lùng, “Bà nội Cổ của tập đoàn Cố thị đang trên đường đến đề ủng hộ giám đốc Lục có gặp phải tai nạn xe cộ, tai nạn xe cộ là có người cô ý gây ra, mục chính là không đề bà nội Cố tới nơi này ủng hộ giám đốc Lục.”
Lục Hạo Khải đột nhiên đứng bật dậy khỏi ghế, vẻ mặt u ám nhìn Âu Cảnh Nghiều lón tiếng chất vấn: “Âu Cảnh Nghiêu, anh nói vậy là có ý gì?”
Ánh mắt Âu Cảnh Nghiêu thản nhiên liếc hắn một cái “Không có ý gì cả, tôi chỉ đem sự thật nói ra mà thôi.”

“Sự thật mắt Lục Hạo Khải đầy uất hận nhìn về phía Lục Hạo Thành, cười lạnh nhìn anh, “Lục Hạo Thành, cho dù tôi không phải con trai ruột do cha sinh ra thì thê nào?
Bao năm qua, không phải anh vẫn luôn bị cha chán ghét đó sao?
Anh cho là, tôi không phải con trai ruột của cha thì tập đoàn Lục Trăn sẽ không có phân nào của tôi sao?”
Đôi mắt đen nhánh của Lục Hạo Thành lóe sáng như kim cương, hai con ngươi sắc bén.

nhìn qua đôi phương, giọng điệu lạnh nhạt, “Đó là bởi vì trước khi cha tôi gặp chuyện không may cũng không biệt thân phận thật của cậu, nêu biết cậu là con trai của kẻ khác, cậu lừa gạt ông ấy hai mươi máy năm qua, lấy tính cách của ông ây, cậu hẳn.

là biết rõ ông ấy sẽ làm như thê nào.”
Lấy tính cách của cha, kết cục của Tân Ninh Trăn cùng Địch Diệp, có thể nghĩ, nhất định còn thảm hại hơn cả hiện tại.

Mà anh, cũng chỉ dựa theo sự thật mà nói ra, nên những gì mà mẹ con nhà này đáng phải nhận cũng không nên ít đi.


Anh chưa bao giờ gặp qua loại phụ nữ tàn độc như Tân Ninh Trăn, cho nên, lúc này đây, cho dù là giết người chưa tranh: cho dù là chuyện của anh trai bà ta, anh cũng khiên bà ta không có cơ hội trở mình.

Lục Hạo Khải cười xâu xa nhìn anh, “Lục Hạo Thành, anh cho là như vậy là có thê bóp chết được tôi sao?
Vậy tôi nói cho anh biết, tất cả chuyện này sẽ không cứ như vậy mà châm dứt đâu, cho dù không có được tập đoàn Lục Trăn, tôi cũng thê đề anh chết được tử tế.

Nghe nói anh rất yêu Lam Hân, có phải hay không?
Như vậy, tôi đứng ở đây chúc cô ta vĩnh viên không bao giờ tỉnh lại, anh cứ vĩnh viên mà sông trong đau khô đi.”
Lục Hạo Khải cười với vẻ mặt ác độc vặn vẹo nhìn vào mắt Lục Hạo Thành, giọng điệu cay nghiệt vô cùng, dù sao mọi chuyện đã đi tới mức không thê cứu vấn được nữa, Lục Hạo Thành chắc chắn sẽ đuổi tận giết tuyệt, không bằng hắn cứ nói ra miệng máy lời này đề cảm thấy sảng khoái hơn..


— QUẢNG CÁO —