Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1560: 1560





“Con thỏ trắng nhỏ bé này, ngoan ngoãn chờ anh ăn em đi, wow, lỗ tai thỏ tráng thật xinh đẹp, môi đỏ thật mê người..

– “Sao có con sói xám lớn miệng ngọt ngào như vậy chứ.

Ha ha…” Lam Hân cười đến tức giận không chịu nồi, Lục Hạo Thành vẫn gãi cô ngứa.

Ngôi sao nhấp nháy sáng lạn trên hòn đảo nhỏ, thanh âm vui vẻ của hai người thật lâu không tan.

Cuối cùng biến thành thì thầm, sau đó, chính là tiếng thở dốc sung sướng của Lục Hạo Thành kèm theo thanh âm yêu nũng nịu mà viết một giai điệu yêu thương.

Lục Hạo Khải đem nước đặt trở lại trong tủ lạnh, đi tới, ngồi đối diện Có An Ấn, nhìn cô ta, lạnh lùng nhéch khóe môi: “Cố An An, tôi đặc biệt làm như vậy, đều là bởi vì ai, gân đây cô không phải không thích tôi chạm vào cô sao? Tôi cũng là một người đàn ông, và tôi cân nó hơn một người đàn ông bình thường.“
Lục Hạo Khải bày tỏ sự bắt mãn của mình, hắn rất hài lòng với cuộc sông hiện tại, không muôn đi tìm bắt cứ ai gặp rắc rồi.

Nhưng Cố An An lại không nghĩ như vậy.


Cổ An An lại uống một ngụm rượu, mới ngước mát lền nhìn hắn, giọng châm chọc: “vậy sao? Tôi đang làm việc mệt mỏi, anh không nhìn ra sao?
Anh luôn suy nghĩ cho chính mình, không bao giờ suy nghĩ cho người khác cả.”
Hắn sẽ luôn ích kỷ như vậy.

So với Hứa Cảnh Hòa, quả thực là một trời một vực.

Lục Hạo Khải không muốn cuối tuần không thê nghỉ ngơi thật tốt, mà còn cãi nhau với cô ta, hắn giận dữ nói: “Đừng uông nữa, tôi không muốn cãi nhau với cô.

Lập tức, đưa tay đoạt lấy ly rượu trong tay cô ta ném vào thùng rác, lại đứng dậy rời đi.

Cố An An đau đớn cười cười, đối mặt với cuộc hôn nhân không hạnh phúc này, cô ta thật sự không muôn duy trì.

Lúc này, điện thoại di động trên bàn đột nhiên vang lên.

Cố An An cầm di động lên nhìn thoáng qua, là Hứa Cảnh Hòa gọi tới.


“Alol”
Hứa Cảnh Hòa: “An An, giọng nói của em sao lại nhử vậy? Em có cảm thấy không khỏe không “
Cố An An cười khổ một chút: “Không Sao.”
Hứa Cảnh Hòa: “An An, vậy em đến căn hộ của tôi đi, tôi sẽ gửi cho em địa chỉ.”
Có An An do dự một lúc, gật đầu: “Ù!
Lập tức, sau khi tất điện thoại, hai tay cô ta cuộn tròn thành quyên, sâu trong nội tâm nói cho mình biết, không thể tiếp tục như vậy, nhưng…
Cố An An lập tức đứng dậy, trong ánh mắt tràn ngập kiên định.

Trở về phòng thay quần áo đẹp, trang điềm đơn giản, cũng không nói với Lục Hạo Khải, liên rời khỏi biệt thự.

Mà một khách sạn nào đó, Tô Cảnh Minh chống đầu gà nhìn Âu Cảnh Nghiêu đã rửa mặt xong.

Ánh mắt anh Ấy ( đỏ tươi, toàn thân tản mát ra một cô nộ ý nòng đậm, hận không thê đem Âu Cảnh Nghiêu trước mắt nuốt chửng.

Ánh mắt này trong mắt người bình thường rất sợ hãi, nhưng trong mắt Âu Cảnh Nghiêu, người đàn ông trước mắt chỉ là một con hỗ giây mà thôi.

“Âu Cảnh Nghiêu, gái xinh mà anh đâu, nói gia thê tốt không tệ, nói là tôi chưa từng gặp qua đâu? Nhưng tối qua tôi đã gặp ai? Là Lê tổng, rượu ngon như vậy, thiếu chút nữa khiên | tôi vào bệnh viện rồi.

Anh nói xem, cái nôi này, tại sao tôi phải đội chứ? “
Tô Cảnh Minh vẻ mặt giận dữ..


— QUẢNG CÁO —